Chương 21: Bạn tốt

Chương 21: Bạn tốt

Bởi vì không muốn đến trường, Karl thừa dịp David nằm viện liền làm các loại làm nũng, bán manh để không phải đi trường học. Các thú nhân papa không có cách nào, chỉ có thể theo ý Karl.
“Lan, ngươi bé ngoan nghe lời… đừng có chạy lung tung”
Rei rất không yên lòng, đáng tiếc hắn không biết nói cái gì, lăn qua lộn lại chỉ có thể nhức bảo bối hai câu. Nếu là ở đời trước, Karl chắc chắn là cảm thấy phiền chán, nhưng bây giờ nghe thấy, lại cảm thấy tràn đầy ôn nhu. Đầu nhỏ nghe rất chăm chú, mắt to đen bóng nháy mắt một cái, đem tâm của Hắc Báo nào đó làm mềm nhũn
“Nếu nhớ papa liền phát quang não”
“Được! Rei papa, quang não của ta có nga”
Bé ngoan dâng lên quang não nho nhỏ, đưa cho Rei nhìn thấy quay số nhanh mà ta đưa vào, bieur diễn bấm xuống số 1 liền hiện ra số quang não của đối phương xong, mắt vàng óng của Hắc Báo nháy mắt phát ra ánh sáng mừng rỡ.
“Ngoan…”
Nhẹ nhàng hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ thịt thịt, Rei lưu luyến bước ra khỏi cửa phòng, đạp bước về quân doanh.Bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên Rei nhận chức vị mới, hắn không thể đến trễ, vì vậy mới bớt đi tiết mục năm lần bảy lượt tạm biệt. Cái nam nhân này bề ngoài lãnh khốc, hành vi kiêu ngạo, chỉ có ở trước mặt Karl thì mới lộ ra một mặt mềm mại.

Dean bất đắc dĩ lắc đầu một cái, ôm tiểu giống cái còn đang chơi đùa quang não, khẽ trách cứ
“Bảo bảo lừa Rei papa của ngươi không sợ hắn sinh khí sao?”
“Nhưng nếu không làm như vậy, Rei papa sẽ đến muộn a”
Karl le lưỡi, đem quang não thu lại, số quay nhanh khẩn cấp thực ra là một cái âm mưu, tối ngày hôm qua ta cũng chính là lừa như thế để đối phó David papa. Dean vốn là cũng chỉ thuận miệng nói bảo bối một chút, thấy cái lưỡi nhỏ hồng nhạt tạo dáng vẻ le lưỡi thật khả ái, thú nhân tính tình tốt cũng không nói ra cái gì trách cứ được
“Có đói bụng hay không? Có muốn ăn một chút gì trước rồi lại đi đến bệnh viện không?”

Bởi vì lần trước gặp chuyện của Karo nên cái bụng của tiểu Karl không được quan tâm, sau lần đó, các thú nhân kiên quyết ngăn chặn các cơ hội quấy rầy đến bữa ăn của vật nhỏ. Quả thật dựa vào con vật nhỏ là cật hóa, các papa đã hình thành thói quen lúc nào trên người cũng có một ít đồ ăn vặt ngon miệng. Vốn con vật nhỏ có một chút tròn, hai ngày nay mắt thường cũng thấy được tốc độ béo lên một vòng.

“Không đói bụng! David papa bây giờ chỉ ở một mình, chúng ta đi tìm papa trước!”
Sờ sờ bụng nhỏ, nuốt nước miếng, Karl quyết tâm đẩy ra bánh trứng sữa mà Dean đưa đến. Ta muốn giảm béo, nếu còn tiếp thục như vật, ta sẽ biến thành một quả cầu thịt! Dù cho các papa không chê thì ta cũng sẽ tự chán ghét mình đến chết a!
“Thật hiểu chuyện!”
Không biết ý nghĩ thực sự của Karl, cho rằng bảo bối muốn đem đò ăn ngon cho David đang bị thương, Dean cảm động khiến cho đôi mắt hỏi đỏ lên, vội vội vàng vàng mà hướng bệnh viện đến.

Mấy ngày nay là thời gian Dean chuẩn bị lên cấp y sư, Karl đi bồi David, vừa vặn hắn có một chút thờ gian trống để ôn bài tập. Tuy rằng nắm giữ thiên phú cực lớn về y học nhưng vị thú nhân tỉ mỉ ngày hy vọng có thể đạt được thành tích ưu tú nhất, từ đó có thể đạt được chức vị cao một chút để tiểu giống cái có một cuộc sống thoải mái hơn một chút.

Lần trước dẫn Karl đi quay một ít quảng cáo, bị Rei giáo huấn một trận xong, Dean ở trường học càng thêm cố gắng. Trước kia hắn chỉ cần đọc sách vào ban ngày, hiện tại hầu như không ngủ kkhi chưa qua nửa đêm, các tư liệu y học sưu tầm được thì hắn đều xem đến làu làu. Mà thời gian luyện tập mô phỏng y dược từ một giờ dần dần thành ba giờ. Vốn là Dean có hơi gầy mà bị dằn vặt hơn một tháng qua, miễn cưỡng gầy đi một vòng, cùng tiểu Karl béo lên một vòng đối lập so sánh rõ ràng.

“Papa, ngươi ăn một cái”
Karl đều nhìn thấy những thứ này ở trong mắt, trong lòng đầy chua xót, móng vuốt nhỏ mở hộp bánh trứng sữa, cầm lấy một cái đưa đến bên mép Dean. Độc Giác Thú chưa bao giờ từ chối yêu cầu của tiểu giống cái, há miệng ăn một cái bánh, cảm thụ hương vị thơm nồng của trứng sữa, một đường đến bệnh viện đều dược đút ăn như thế. Đem người ôm vào phòng bênh, căn dặn những điều cần chú ý xong, Dean lại đi đến phòng học.

Cuộc thi ở sân bãi, mỗi thí sinh đều có không gian riêng biệt, nội dung cuộc thi thì tùy cơ, cuộc thi thì trưởng tự mình nắm giữ. Thành tích sẽ thống nhất phân phát, cho điểm tiêu chuẩn nhưng là đề mục hoàn thành tốt nhất, thời gian ngắn nhất là sẽ được loại ưu tú nhất. Quân bộ hiện nay khan hiếm y sư, chỉ cần đạt tiêu chuẩn đều có thể có một vị trí trong quân y. Đương nhiên nếu thành tích quá bết thì chỉ có thể làm chân chạy vặt, thành tích khá hơn một chút thì có thể có cơ hội có một chức vụ y sư.

Hít sâu mấy cái, Dean trầm ổn bước vào khoang mô phỏng của mình, chuyên tâm hoàn thành việc chữa trị cho bệnh nhân giả lập xong liền có chút uể oải đi ra khỏi phòng thi.

“Cảm giác làm sao?”
Một ly cà phê ấm đưa đến, một tuấn mỹ thú nhân có đôi mắt hẹp dài thân thiết đến hỏi.
“Cũng không tệ lắm, cảm ơn cà phê nóng của ngươi”
Nhận lấp cà phê, hớp một miếng lớn, cảm giác tinh thần khôi phục một chút, Dean mỉm cười cùng hắn nói chuyện phiếm.
“Cuộc thi của ngươi thì sao? Có ổn không?”
“Dự đoán giả chính là thiếu người, nói bậy cũng có thể thông qua, so với các ngươi còn đơn giản hơn!”
Nhún nhún vai, bưng ly cà phê của mình đưa lên môi, cái miệng nhỏ ngậm lấy cốc, không nhìn đến ánh mắt kinh diễm xung quanh, cùng Dean sóng vai đi ra phòng Y học.

“Dicote, chuyện của ca ca ngươi… ta rất xin lỗi”
Nhìn thân thể cứng đờ của bạn tốt, Dean trong lòng có chút khó chịu. Thành viên Hồ Tộc hầu như đều nắm giữ năng lực tiên đoán, ca ca của Dicote chính là sử dụng dị năng quá độ để dự đoán phương hướng của chiến sự mà tạ thế. Hiện tại Liên Bang đối với cuộc thi của Dicote, kỳ thực chỉ là một lần là qua, vì muốn bù đắp cho gia quyến của liệt sĩ a.

“Không sao, làm lơ đối với lời nhắc nhở của ngươi, theo Hồ Tộc châm ngôn chính là đáng đời y”
Tướng mạo của Dicote tỷ lệ thuận với cái miệng độc của hắn, đặc biệt đối với vị ca ca mới mười lăm tuổi liền được khen là thiên tài tiên đoán sư thì càng độc hơn.
“Dicote…”
Đối với bạn tốt độc miệng, Dean thực sự không biết nên nói cái gì.
“Yên chí! Hiện tại người đã chết rồi, nói cái gì cũng vô dụng, ngươi chớ để ở trong lòng!”
Dicote lại an ủi ngược người khác, dáng dấp thực sự không giống như người có vị huynh trưởng duy nhất tạ thế. Nhìn bộ dạng này, nếu bàn về không tim không phổi, hàng này tuyệt đối xếp hàng thứ nhất.

“Có chuyện gì liền cùng ta liên hệ, không nên khách khí”
Nói đến đây, Dean lại nghĩ đến đường thúc của mình. Bởi vì huyết thống Độc Giác Thú ít ỏi, so sánh với Hồ Tộc có tỷ lệ tử vong cao mà nói, bọn họ càng thêm thân. Đáng tiếc, đường thúc tuổi tác gần nhất với hắn là một phần tử háo chiến tuyệt đối, ngay cả mệnh lệnh bắt buộc của Liên Bang cũng không nghe, vẫn muốn vọt đến tiền tuyết đệ nhất đi làm mấy chuyện nguy hiểm, liền cái giống cái cũng không có.

“Đương nhiên không khách khí với ngươi”
Vỗ vỗ bả vai của Dean, Dicote cười phất tay một cái rồi đi, đi đến cửa của phòng bệnh nào đó dừng chân một chút, mãn nguyện không nói một câu nhanh chân bước về phía trước. So với thú nhân phổ thông thấp hơn một cái đầu, chỉ nhìn bóng lưng sẽ làm người ta lầm tưởng đây là một vị giống cái. Không biết, Dicote thoạt nhìn gầy yếu nhưng sức chiến đấu rất cường đại, ở bên trong Hồ Tộc chính là số một số hai, xếp hạng toàn thể ở trong quân đội chính là xếp ở mấy hạng đầu.

Liếc đến đối phương qua cửa sổ, nhìn thấy giống cái của mình cùng David bên trong cười đùa ầm ĩ, chơi trò “ngươi đâm khuôn mặt nhỏ của ta, ta liền rút lông sói của ngươi” ấu trĩ, Dean yên lặng thở dài. Hồ tộc cùng Độc Giác Thú Tộc như vậy thì được ưu tiên chọn ngẫu phối, chính là Dicote đều nói không cần, liền đem cơ hội lần lượt nhường cho những người khác.

Dicote lần trước hỗ trợ dẫn giới để hắn có thể cùng Karl thuận lợi làm tham gia làm quảng cáo, giúp tình trạng kinh tế gia đình có chuyển biến tốt hơn rất nhiều, lần này hay là để hắn giúp anh em tốt xuất thủ a. Sờ sờ cằm, Dean bắt đầu cân nhắc ngh biện pháp tìm một giống cái có gien tương xứng cho bạn tốt.

Hay là, chờ hắn chờ hắn chính thức bước vào ngành chữa trị của quân bộ liền có thể có biện pháp? Bước nhẹ nhàng tiến tới phòng bệnh của David, bởi vì cuộc thi kết thúc nên tâm tình của Dean nhẹ nhàng đi rất nhiều. Mặt đều mang ý cười dáng dấp, tựa hồ đang hướng về thế giới tuyên bố, tất cả quang minh đều ở phía trước, tất cả mọi chuyện đều không cần lo lắng.

Mà một đầu khác, bóp nát ly cà phê, bị cà phê nóng bỏng bắn đến nhưng lại chưa từng buông tay, Dicote thay đổi dáng dấp chơi đùa ngả ngớn khi nãy, mặt đầy mù mịt, không biết đang suy nghĩ cái gì.

___________________________

Chuyên mục kể khổ:

Chuyện là thế này các thím ạ, trường toi cho học online hết tháng 3 mà hôm thứ 2 là ngày đầu tiên học đéy. Sáng hôm đó toi dậy sớm vcl ra, xong vào web trường thì web bị sập 😃. Bên Media thông báo là đang gấp rút sửa chữa, bảo là sáng nay tất cả lịch học tạm ngưng. Thế là toi làm vài ván leo rank liên quân với thằng bạn. Vừa kết thúc ván thứ ba xong thì mấy đứa khác bảo là vào được ròi. Toi hí hửng vào nghe được 2p, giảng viên: "Các em còn câu hỏi nào không? Nếu không thì cô sẽ kết thúc tiết học để cho các em chuẩn bị môn sau nhé" 😀 Đến môn sau thì vào phòng zoom ấy, chúng nó tranh nhau đăng nhập với tư cách là host, giảng viên không vào được, thế là lại nghỉ 😀

Ngồi ê hết cả mông mà cả buổi sáng chẳng làm gì (凸ಠ益ಠ)凸

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro