Chương 24: Ghen.
Chương 24: Ghen
Chuyện giao hàng tận nhà đương nhiên là đã được thương nghị rất gọn gàng, thỏa đáng. Hai con bắt đầu khua chiêng, gõ mõ bắt đầu nấu nướng cùng quay video, tâm tình bất mãn của thú nhân hai nhà cũng chậm rãi bành trướng lên. Đặc biệt là tiểu Karl, nguyên bản là con vật nhỏ mỗi ngày đều trạch ở trong nhà, cùng một vị papa nào đó trải qua cả một ngày, mà bây giờ ngay cả thân ảnh của cậu cũng không thấy!
Vừa hỏi, luôn là câu nói cùng Finney chơi đùa, hai cái giống cái cùng nhau chơi đùa có gì thú vị a?! David là thú nhân đầu tiên đứng ra lên tiếng:
"Karl cùng người khác chơi đùa, hai ngày nay ta nằm ở bệnh viện đều sắp mọc nấm!"
Dean lại gật gật đầu, lại nói: "Như vậy xác thực cũng không tốt lắm."
Rei cũng không lên tiếng, nhưng luồng áp suất thấp vờn quanh người cũng đủ thể hiện tâm tình của hắn lúc bấy giờ. Con Hắc Báo nào đó đối với tiểu Karl đang trầm mê cùng chơi đùa với người bạn tốt nào đó, mà không cho hắn phúc lợi một nụ hôn nhẹ cùng thân thể nhỏ cọ cọ lúc hắn chuẩn bị xuất môn, là cực kỳ bất mãn.
"Như vậy chúng ta đồng thời cố gắng đem tiểu giống cái ở trong nhà, cùng nhau giao lưu tình cảm đi!"
David lắc lắc cái đuôi chó sói, một bộ đầy chính nghĩ nói.
Tiểu Karl vừa về nhà, trong nháy mắt liền phát hiện ra hôm nay từng cái tâm tình của các thú nhân đều có gì đó không đúng.
Cụ thể không nói được là làm sao, chỉ là vừa về nhà xong, các papa nhìn cậu bằng ánh mắt khá là kỳ quái. Kiếp trước lúc ta cùng Karo quá mức thân mật thì ba vị papa chưa từng lộ ra ánh mắt trần trụi đầy ước ao, ghen tị như thế này, hiện tại đúng là ta có cùng Finney "chơi đùa" có chút cao hứng quá... như vậy sẽ không gợi ra mùi dấm chua nồng nặc đến như vậy chớ?! Chua đến mức món sườn xào chua ngọt ở bữa tối nay ta cũng không dám ăn nhiều!
"David papa, ngươi không trở về phòng sao?"
Nhìn thân thể nhỏ bé của chính mình, Karl xác định tư thế cứng lại của David không phải là muốn ăn đậu hũ của bản thân. Vậy hẳn là chưa chơi đùa đủ, chính là muốn cùng mình chơi đùa một chút. Suy nghĩ một chút, liền làm bộ ngáp một cái, ám chỉ đối phương là mình đang buồn ngủ cực kỳ. Đáng tiếc, dáng vẻ đáng yêu này, thêm vào khuôn mặt tròn tròn vương nước mắt chảy ra vì ngáp, chính là đâm đến tâm của con xám mao lang. Làm sao có thể đuổi người a?! Quả thực chính là ý nghĩ muốn đem người lưu lại "công khai" mà!
Hấp hấp mũi, cứng rắn đè xuống máu mũi chảy xuống vì kích động, con lang nào đó kiên định hơn, không muốn trở lại phòng, liều chết phải ở lại nhìn chằm chằm con vật nhỏ.
"David papa~ ta muốn ngủ"
Nghiêng đầu nhìn cửa sổ, Karl không phát hiện có mặt trăng, có chút không chắn chắn đêm nay có phải là đêm trăng tròn hay không. Lắc lư cái đầu nhỏ, bước đôi chân ngắn ngủn đi đến bên người David, tiểu Karl quyết định cho vị papa Cự Lang này một cái ôm, làm phúc lợi buổi chiều.
Tới gần, bay nhào lên.
Thân thể nho nhỏ mang theo mùi sữa thơm mềm mại bay đến cái mũi của con xám mao lang.
Con lang nhất thời không kịp đề phòng, mũi đều bị con vật nhỏ nào đó làm ngứa. Nhịn nhịn một chút, chính là nhịn không được:
"Hắt xì!"
Một cái nhảy mũi rõ to, mang theo một chút hơi nước, đem tiểu Karl còn chưa phản ứng lại té ngã một cái.
Tiểu thân thể tròn vo cố gắng bật dậy hai lần, lồm cồm bò lên, ánh mắt xem xét nhìn chằm chằm hai mắt lóe ánh thấp thỏm của con lang nào đó. Rất hiển nhiên, trong mắt đối phương ngoại trừ có chút lo lắng biểu hiện ra ở bên ngoài, còn lộ ra vẻ hứng thú tràn đầy. Lẽ nào còn muốn đùa thêm một lần nữa? Karl thực sự cảm thấy nếu mình còn không làm gì thì đêm nay chính là đừng mong được ngủ!
Suy nghĩ một chút, tiểu Karl quyết định dùng một ít ám chiêu. Mân mân miệng nhỏ, trên môi nhúc nhích mấy lần, bưng lấy mặt tròn nhỏ nhỏ, quang quác quang quác gào thét khóc thành tiếng (từ quang quác nghe nó hay hay thía nào í, nên toi để nguyên thế nhé mọi người).
"Sao vậy?"
"Karl!?"
Dean cùng Rei rất nhanh đá văng cửa phòng, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai chiếm lấy vị trí hai bên trái phải của tiểu Karl. Con vật nhỏ biết mình nếu tiếp tục gào khan thì sẽ bị phát hiện giả khóc nên lén lút chà xát khóe mắt, nặn ra một giọt nước mắt, nhào đến trong lòng Rei làm nũng:
"Rei papa, David papa bắt nạt ta..... hức hức hư hư~!"
Con lang trên đầu có vài cọng hắc tuyến, hít hít cái mũi bất đắc dĩ nghĩ, ngươi thật sự cho rằng gia đây không nhìn thấy dáng vẻ mờ ám lén lút của ngươi sao? Còn có tiếng giả khóc "hức hức hư hư" là cái quỷ gì? Coi như ngươi muốn giả bộ, tốt xấu gì thì cũng giả bộ cho giống một chút có được hay không?!
Đáng tiếc, chỉ cần là tiểu Karl gặp vấn đề, cán cân lý trí của Rei là tuyệt đối vô điều kiện nghiêng về một phía.
"David, trở về phòng đi! Đêm nay ta đến bồi tiểu Karl."
Trần trụi lấy quyền công làm việc tư a! đừng tưởng rằng ngươi là đại ca thì ta sẽ sợ ngươi! Xám mao lang thử nhe răng, khá là bất mãn quơ quơ lỗ tai. Con vật nhỏ vẫn còn tiếp tục giả khóc. Dean một bên chuyên tâm dỗ dành, nhưng hoàn toàn không có tác dụng. Xám mao lang bất đắc dĩ cuối cùng vẫn là thỏa hiệp với siêu áp suất thấp của Rei. Trừng mắt nhìn con vật nhỏ đang làm mặt quỷ với hắn, cự lang rủ xuống lỗ tai, buông xuống cái đuôi, lui ra khỏi phòng.
Được rồi! Hắn xác thực sợ chính là Rei a! cho dù là Lang vương, cũng không muốn cùng con hắc báo này làm kẻ địch, lại còn làm tiểu đệ của người ta, còn có thể nói gì a?
Thấy con cự lang kia lấy tốc độ chậm nhất trên đời mà di chuyển móng vuốt lớn, đột nhiên trong lòng Karl mềm xuống mấy phần. Bước chân ngắn nhỏ đến gần, tóm chặt cái đuôi sói đầy lông, con vật nhỏ rất nhanh thu được toàn bộ sự chú ý của David:
"Gào gừ---"
Con lang nhỏ giọng nghẹn ngào, dẫn theo mấy phần hơi nước mắt, nhìn vô tội đến cực điểm.
"David papa, ngủ ngon"
Con vật nhỏ hai ba bước nhào đến, giẫm lên hai móng vuốt sói, thân thân nhẹ mặt hắn, đem cho một bụng đầy uất ức của con lang nào đó đổi thành giật mình:
"Gào gừ~!"
Tiếng sói tru mang theo kinh hỉ vô tận, trong nháy mắt làm hai con thú khác bùng nổ.
"Thân thể của David chưa khôi phục, ta dìu hắn về nghỉ"
Nếu như hành động lôi đuôi chó sói kéo đi là "dìu" thì Dean đối với David chăm sóc rất là chu đáo a.
"Rei papa-?"
Chớp một đôi mắt to, nhìn Rei bên cạnh đang nắm lấy tay của mình, Karl khá là không rõ. Tại sao Rei papa không giống Dean papa cùng trở về phòng? Hắn cũng muốn hôn ngủ ngon sao? Nhón nhón bàn chân nhỏ lên, mở ra hai tay, tiểu Karl muốn thử leo lên đầu gối của Rei. Đáng tiếc, vải áo của quân phục qua mức thẳng thớm, móng vuốt nhỏ của Karl chỉ có thể giống như gấu trúc, trượt xuống từ trên đùi Rei. Tựa hồ cảm nhận được ý nghĩ muốn thân cận của vật nhỏ, bàn tay lớn chụp đến, toàn bộ con vật nhỏ đều được ôm vào một lồng ngực rộng lớn:
"Con vật nhỏ?"
"Rei papa~ ngủ ngon!"
Hôn bẹp một cái, trung úy Rei xưa nay luôn đứng đầu lấy mặt lạnh đối diện với mọi người trong quân doanh, trong nháy mắt đỏ mặt. Chớp mắt mấy cái, trung úy tiên sinh hô hấp có chút bất ổn, một đôi mắt vàng óng sáng long lanh biểu lộ ra vẻ vui sướng cùng khiếp sợ trong lòng hắn. Cho dù quân hàm lên liền mấy cấp hắn cũng có thể mặt không biến sắc mà đeo lên, lần đầu tiên cảm nhận được nhân sinh đúng là đẹp đẽ. Trong quá khứ, chỉ cần một tiểu giống cái không sợ hãi thú hình của mình, đã là vận may rất lớn rồi. Mà hôm nay đột nhiên phát hiện, hắn muốn càng nhiều hơn nữa: nụ cười, ôm ấp, môi hôn, thậm chí... Không được! Không thể tiếp tục nghĩ! Con vật nhỏ còn quá nhỏ, hắn nhất định phải nhẫn nại! Vì để cho chính mình không bị khống chế, nháy mắt hóa thành hắc báo.
Tiểu Karl từ đang được ôm ấp đổi thành bị ngậm lấy, hơi có chút không rõ nhìn quân phục rơi đầy đất. Rei papa cảm thấy mặc quân phục không thoải mái nên mới đem nó cởi ra sao? Không hỏi đâu, bởi vì hắc báo đem chính mình cẩn thận đặt lên giường, sau đó đem cái đầu to của hắn toàn bộ tiến đến gần.
Cái mũi ướt đặt lên mặt nhỏ non nớt của Karl, Rei dùng đầu đẩy, muốn con vật nhỏ nằm thẳng xuống.
"Ha ha ~ rất ngứa..."
Cảm giác như là bị một con đại miêu dụi đến dụi đi, Karl rụt cổ một cái, bé ngoan nằm thẳng trên giường mềm mại. Bởi vì là giường của trẻ em nên Rei đang ở báo hình chỉ có thể đem đầu đặt lên. Tiểu Karl cảm thấy rất hài lòng, bởi vì bộ lông của Rei papa giống như vải sa tanh màu đen, so với vải tơ tằm cao quý sờ lên còn thích hơn.
Thế nhưng, chuyện này đối với một thú nhân thành niên có một chút động tình mà nói, chính là loại dày vò vô hình a! Con vật nhỏ thân thể thơm mùi sữa, mềm mại nằm nhoài bên gò má mình, lại còn lộ ra một mặt ỷ lại thản nhiên, cùng với toàn tâm tín nhiệm, trực tiếp đánh vào trái tim kiên nghị của hắc báo. Không thể xằng bậy, không thể tưởng tượng lung tung, không thể nhìn lung tung, không thể hít ngửi lung tung,... Rei một mặt nhắm mắt, nỗ lực làm tư tưởng cho tâm lý, cuối cùng vẫn là không nhịn được duỗi ra đầu lưỡi. Hướng về phía khuôn mặt nhỏ nhắn của Karl, liếm một cái....
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro