Chương 33

Sự thay đổi thái độ của Miyuki Kouda đối với Sanada Keiko và Bokuto Kotaro, đặc biệt là thái độ đối với Bokuto Kotaro, thực chất chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống của Sanada Keiko và Bokuto Kotaro.

Hai người họ, ở một mức độ nào đó, không bận tâm đến cái nhìn của thế giới bên ngoài. Nói cách khác, một cá thể nào đó có thái độ như thế nào đối với họ, họ cũng hoàn toàn không để ý.

Cuộc sống thông thường vẫn tiếp tục. Nỗi lo học tập, nỗi lo thi đấu, đã lấp đầy cuộc đời của mỗi người còn đang ở tuổi dậy thì.

Ngay cả Sanada Keiko, người luôn giữ thái độ phong khinh vân đạm (thờ ơ, nhẹ nhàng) đối với thế giới bên ngoài, cô ấy cũng cảm thấy đau đầu ở thời điểm năm ba này. Bởi vì là thời kỳ cuối của trung học, không ai muốn để lại tiếc nuối. Trong lúc thi đấu, lối chơi của rất nhiều đội đều càng bất chấp tất cả hơn.

Và chính cô ấy cũng vậy. Cô ấy muốn nhân lúc mình còn ở Futamata, dốc hết sức thu hút ánh mắt của mọi người, hy vọng có thể có càng nhiều đứa trẻ khao khát cô ấy sau này đến Futamata để học, giống như Sanjo Iroha đã từng.

Đàn chị Sanjo không nói ra, nhưng Sanada Keiko cũng có suy đoán lúc trước cô ấy chắc chắn cũng vì người nào đó mà đến Futamata.

Năm ba, Sanada Keiko đã dốc hết tâm huyết vào Câu lạc bộ Bóng chuyền Nữ Futamata, đương nhiên không hy vọng sau khi cô ấy và các thành viên hai khóa sau tốt nghiệp, thì lại xảy ra chuyện "người đi trà lạnh" (ý chỉ không còn ai quan tâm).

Cho nên, để Câu lạc bộ Bóng chuyền Nữ Futamata có thể có đột phá về thực lực trong các trận đấu tiếp theo, Sanada Keiko đã chọn tìm cớ xin nghỉ, sau đó nhân dịp kỳ nghỉ chạy đến trường học của anh trai mình để tiến hành học hỏi.

Tuy trốn học sẽ bị mắng, nhưng Sanada Keiko cho rằng anh trai mình cũng sẽ không đuổi mình về Futamata.

Hỏi tại sao ư? Đó chính là sự tự tin vô hình của em gái đối với anh trai!

Hiện tại Sanada Keiko nhìn bóng lưng đen mặt lại vẫn dẫn mình vào Rikkai, cô im lặng giơ ngón cái trong lòng!

Cảm ơn áp chế vô hình của em gái đối với anh trai trong mối quan hệ con người~

Khuôn viên Rikkai rất lớn. Sanada Keiko thông qua việc vẽ sơ đồ mặt bằng của Rikkai đã tùy ý quét qua trên bảng thông báo hai lần, cảm thấy Rikkai đại khái có ba cái Futamata lớn như vậy. Những mặt khác không rõ ràng, nhưng đối với câu lạc bộ thể thao mà nói, khuôn viên trường càng lớn càng có lợi cho họ bung lụa hoạt động.

Tốc độ đi của anh em Sanada đều không chậm, nhưng cũng đã đi rất lâu mới nhìn thấy lưới cầu màu xanh lá của Câu lạc bộ Tennis Rikkai.

Khi Sanada Keiko ngước nhìn qua, cũng vừa lúc có người hướng về phía cô ấy nhìn lại. Cách một khoảng cách, hai bên đều đang quan sát người lạ đối với mình.

"Ai~ Đó chính là em gái Sanada, ngoài ý muốn nha~" Bunta Marui giơ tay lên đặt trước trán làm tư thế nhìn xung quanh ra bên ngoài.

Akaya Kirihara liên tục gật đầu: "Em hiểu em hiểu, em hiểu ý Maru-senpaii rồi."

Dù sao cũng là Sanada đó. Tuy có chút thất lễ, nhưng rất nhiều người khi biết Sanada Genichirou có một em gái, rất khó không tự động bổ não ra một Sanada phiên bản mini nữ trang...

Chậc~ nói thế nào đây? Khi nhìn thấy người thật, họ không kìm lòng được cảm ơn hiện thực không tàn nhẫn như tưởng tượng, thật là quá tốt~

Vẻ ngoài của em gái Sanada ngoài dự đoán của mọi người: xinh đẹp. Là loại dung mạo sẽ làm người ta vô tình mềm lòng với cô ấy.

Từ xa xa bạn nhìn cô ấy, giống như nhìn một đóa hoa trà trắng đang chậm rãi bay về phía bạn theo gió, mang theo chút tinh khiết và sạch sẽ ngây thơ, làm ấn tượng đầu tiên của bạn về cô ấy nhất định là một cô thiếu nữ duyên dáng nhẹ nhàng như gió.

Ngay khi các thành viên Câu lạc bộ Tennis ngạc nhiên về diện mạo của Sanada Keiko, không biết ai đã nói một câu trong đám đông:

"A, các cậu không thấy sao? Sanada và em gái hắn đi cùng nhau, trông hai người giống như không ở cùng một layer (tầng/cấp độ) vậy."

"......"

Sau một hồi trầm mặc ngắn ngủi, trên sân tennis bùng nổ tiếng cười của mọi người:

"Ha ha ha ha, lời châm chọc này thật tuyệt vời, tôi sẽ nhớ mãi ha ha ha! ~"

"Võ sĩ kịch sông lớn và nữ chính kịch vườn trường sao, thú vị."

"Phụt! Lời này nhất định không thể để Sanada nghe thấy~"

Cuối cùng, Yukimura Seiichi, người đồng thời quen biết cả hai anh em nhà Sanada, cười mở lời: "Sanada hồi nhỏ màu da rất trắng, chỉ là lớn lên bị phơi đen mà thôi."

Lời giải thích này còn tệ hơn là không giải thích. Những người trước đó không cười sau lời này của Yukimura Seiichi, trên mặt đều lộ ra nụ cười.

Bầu không khí kỳ diệu trên sân tennis này, chỉ kết thúc sau khi Sanada Genichirou dẫn Sanada Keiko bước vào.

"Em là Sanada Keiko, năm 3 trường trung học Futamata, hôm nay đến Câu lạc bộ Tennis Rikkai để học hỏi, làm phiền các đàn anh." Sanada Keiko cúi người, giới thiệu bản thân với mọi người trong câu lạc bộ Tennis. Nói xong, cô ấy liền đi đến bên cạnh Yukimura Seiichi đứng nghiêm: "Anh Seiichi, lâu rồi không gặp~"

Yukimura Seiichi cười gật đầu với cô: "Lâu rồi không gặp, Keiko-chan. Em cứ yên tâm đến Câu lạc bộ Tennis để hấp thụ kinh nghiệm, có gì không hiểu thì cứ hỏi Renji, anh đã chào hỏi cậu ấy rồi."

Sanada Keiko nghe vậy nhìn về phía một nam sinh như đang nhắm mắt trong đám đông: "Phiền anh Renji, xin chỉ giáo nhiều."

Renji Yanagi: "Ừm, số liệu huấn luyện của câu lạc bộ Tennis trong gần hai năm anh đều chuẩn bị sẵn rồi, em từ từ xem."

Cuộc đối thoại giữa ba người như đã sớm thông qua trước. Làm Sanada Genichirou cau mày, hỏi: "Yukimura, cậu biết sao?"

Yukimura Seiichi chớp chớp mắt, có chút vô tội mà cười nói: "Đương nhiên, nói thế nào tớ cũng là một trong những người quản lý Câu lạc bộ Tennis mà, bất quá tiền đề để vào tham quan học hỏi là Keiko có thể qua được cửa của cậu."

Nghe xong lời của Yukimura Seiichi, Sanada Genichirou hơi cau mày. Chỉ có người quen thuộc mới có thể nhìn ra sự bực bội trong lòng cậu ấy qua khuôn mặt.

Sanada Keiko lúc này lên tiếng, giải thích cho hành vi của mình: "Bởi vì nói trước với anh, anh nhất định không đồng ý. Nhưng chúng ta đến Rikkai rồi, anh không thể đuổi em đi được."

Lời này nói ra có lý, hơn nữa tiết lộ một loại 'nắm thóp' của em gái đối với anh trưởng. Các thành viên trong nhà có em trai em gái trên mặt không khỏi đều lộ ra vẻ mặt 'hiểu thì hiểu'.

Em trai em gái trong nhà chỉ cần không phải vô lý, họ làm anh lớn đối với chúng đều rất khoan dung, thậm chí còn chiều chuộng em trai em gái nghiêm trọng hơn so với cha mẹ chiều chuộng em trai em gái.

Những điều này họ đều hiểu, nhưng hiện tại nhìn thấy Sanada Genichirou không có cách nào với em gái trước mắt, họ lại không nhịn được cười.

Rốt cuộc, đó là Sanada đó, Sanada Genichirou với phong cách con người cứng rắn, hành sự sắt thép.

Sanada Keiko không đi tìm hiểu mạch não của các đàn anh Câu lạc bộ Tennis Rikkai, ôm cuốn notebook của Yanagi Renji, như đạt được chí bảo ngồi ở vị trí mà các anh trai sắp xếp để đọc.

Đương nhiên, cô ấy cũng có nghiêm túc quan sát bạn bè của các anh trai. Bước đầu tiên là xác định họ đều là mặt trầm, bước thứ hai là châm chọc màu sắc xấu xí của quần áo thể thao của họ. Nếu không phải họ lớn lên đẹp, thật đúng là không chịu nổi màu sắc này.

Vị trí Sanada Genichirou và Yukimura Seiichi sắp xếp cho họ, khá xa sân bóng. Vị trí này thông thường là vị trí nghỉ ngơi của đội hình chính câu lạc bộ, bóng thông thường sẽ không bay đến đây.

Sanada Keiko đến Câu lạc bộ Tennis Rikkai không phải thăm ban, cũng không cảm thấy mình và bạn bè của các anh trai có chủ đề gì. Chào hỏi xong liền không nói gì nữa chỉ cúi đầu lật xem cuốn notebook trong tay, cho đến khi bị một ngoài ý muốn bay đến làm gián đoạn.

"Cẩn thận!"

Tiếng gió từ xa đến dần dần đến gần tai người. Sanada Keiko ngẩng đầu thấy một bóng vàng hư ảo.

Không kịp suy nghĩ, tứ chi hành động trước một bước, cầm lấy vợt tennis dựa bên cạnh ghế che ở phía trước, hai tay nắm chặt vợt bóng, nửa điểm cũng không dám khinh thường sức mạnh của nam sinh cấp ba.

Quả tennis bay tới với tốc độ cao cọ xát lưới vợt, phát ra âm thanh chói tai.

Sanada Keiko hạ thấp góc độ để giảm bớt lực, ánh mắt dư quang nhìn thấy khung phóng cầu ở xa xa. Cô ấy hồi tưởng cách hoạt động cổ tay khi Sanada Genichirou chơi bóng mà mình đã từng xem ở nhà cũ, thử tính đưa quả cầu hướng về phía khung cầu.

"Đông!"

Là âm thanh tennis vào khung. Khi tất cả mọi người nhìn về phía Sanada Keiko, Sanada Genichirou bước nhanh đi về phía vị trí Sanada Keiko, cúi đầu nhìn cổ tay em gái: "Keiko, cổ tay không sao chứ?"

Sanada Keiko cũng nhìn về phía cổ tay mình hơi đỏ, không vội trả lời, hoạt động một vòng, cảm thấy không có cảm giác đau mỏi rõ ràng sau, mới trả lời: "Không sao, anh hai."

"Bất quá để phòng ngừa vạn nhất, mượn anh túi chườm nước đá của câu lạc bộ được chứ?"

Trong lúc anh em Sanada đối thoại, Yukimura Seiichi đã mang theo hộp y tế đi tới: "Đương nhiên có thể, Keiko cầm đi."

Sau khi nhìn thấy Sanada Genichirou nhận lấy túi chườm nước đá chườm cổ tay cho Sanada Keiko, Yukimura Seiichi mới có tâm tư hỏi thêm một câu: "Keiko biết đánh tennis từ khi nào?"

Sanada Keiko: "Không có, vừa rồi khoảnh khắc đó là bắt chước anh hai. Bởi vì em không có sức lực của anh hai, nên dùng kỹ xảo. Như vậy trong mắt anh nhìn mới cảm thấy em biết đánh tennis, thật ra em chỉ là thay đổi một chút góc độ trong lúc bắt chước thôi."

"Vậy à, có thể lập tức nghĩ ra biện pháp giải quyết, Keiko rất thông minh." Yukimura Seiichi trước khen ngợi sự linh hoạt của Sanada Keiko, sau đó lại nghĩ đến với chiều cao của cô ấy sau này trên con đường bóng chuyền rất khó đi, cậu ấy thử tính đề nghị: "Keiko, hay là xem xét đánh tennis?"

Nghe lời này, Sanada Genichirou cũng nhìn về phía Sanada Keiko. Đối diện với ánh mắt của hai anh trai, Sanada Keiko không hề dao động: "Em không tính toán tiếp tục đánh bóng chuyền sau khi tốt nghiệp trung học. Tuy rất thích bóng chuyền, nhưng em cũng không tính toán chia sẻ cuộc đời của em với nó."

"Cũng cảm ơn ý tốt của anh Seiichi, đối với nhiệt tình với các môn vận động ngoài bóng chuyền, em là gần như không có. Thời gian sau này em tính toán nghĩ kỹ xem mình muốn làm gì trước khi thành niên."

Bởi vì muốn sống hơn 100 năm, không đề ra kế hoạch trước xem làm gì, vạn nhất làm cuộc đời nhàm chán thì sao bây giờ? Sanada Keiko không tính toán lãng phí thời gian lần đầu tiên làm người của mình.

Yukimura Seiichi gật đầu tỏ vẻ mình hiểu: "Vậy thanh mai trúc mã của Keiko e rằng sẽ cảm thấy cô đơn đó."

Sanada Keiko hiếm khi nhăn mày vì một câu nói: "?"

Bokuto sẽ cô đơn? Nếu cậu ta là một người vì người bên cạnh rời đi mà sẽ cảm thấy cô đơn, thì hồi năm hai đã ảnh hưởng đến trạng thái thi đấu rồi đi.

Nhưng đây là chủ đề liên quan đến tính cách của Bokuto, không tiện giải thích với người ngoài. Sanada Keiko liền không nói, nghĩ rằng sau này họ nhận biết Bokuto Kotaro, liền sẽ biết cậu ta là người như thế nào.

Trò chuyện vài câu, người lỡ tay làm bóng suýt nữa đánh trúng Sanada Keiko cũng chạy tới xin lỗi. Sanada Keiko tỏ vẻ không bận tâm, lần sau cẩn thận là được.

Trải nghiệm bị tennis công kích, Sanada Keiko sẽ không quên. Trước đây thì còn ổn, hiện tại với sức mạnh của Sanada Genichirou và Yukimura Seiichi, khoảnh khắc bị tennis đánh trúng, Sanada Keiko sợ mình chết máy tại chỗ. Dù sao tuyệt kỹ tennis của các anh trai trong khoa trương còn kiêm cụ sức mạnh khủng bố.

Thời gian đoạn nhạc đệm qua đi, rất nhanh thời gian hoạt động câu lạc bộ kết thúc. Khi Sanada Keiko trả lại notebook cho Yanagi Renji, cũng bị các anh trai dẫn theo gia nhập hoạt động tập trung ở cửa hàng tiện lợi của câu lạc bộ, được chia sẻ một số đồ ăn vặt.

Mọi người ở Rikkai sau khi chứng kiến khẩu vị kỳ quái của Sanada Keiko, lập tức lâm vào trầm mặc. Trong đó, Bunta Marui có sắc mặt đáng sợ nhất, bởi vì cậu ấy là người mạnh dạn nếm thử đồ ăn vặt được Sanada Keiko chia sẻ.

Yanagi Renji thì lại trong lòng động đậy sau khi nhìn thấy khẩu vị kỳ quái của Sanada Keiko. Trên đường đưa cô ấy đến ga, đã đưa cho cô ấy một lời đề nghị: "Huấn luyện cơ sở của câu lạc bộ các anh đều không bỏ sót, ngày thường cũng chú trọng luyện tập thi đấu. Trong tình huống như vậy còn muốn tìm kiếm đột phá thực lực trong thời gian ngắn, vậy anh đề nghị em đi Seigaku tìm một người bạn của anh để tìm kiếm sự giúp đỡ."

"Nơi đó, cậu ấy có một vũ khí bí mật. Anh có 80% chắc chắn xác định thứ đó có thể thúc đẩy mức độ đầu tư vào huấn luyện của thành viên câu lạc bộ em trong tình huống không ảnh hưởng trạng thái của em."

Lời thì thầm của hai người theo gió bay vào tai mọi người xung quanh. Ngay lúc này mọi người bao gồm cả Yanagi Renji đều không ý thức được sau khi Sanada Keiko và người nào đó kết hợp cơ sở, lực sát thương của một vũ khí bí mật nào đó sẽ tăng lên to lớn.

Ở 1.0, 2.0, 3.0, vũ khí bí mật dưới tiền đề Sanada Keiko gia nhập nghiên cứu phát triển, xuất hiện phiên bản plus!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro