Chương 39

Quan hệ Sanada Keiko và Bokuto Kotaro chuyển biến, rất nhanh đã bị người khác nhìn ra manh mối. Suốt một thời gian dài, hai người luôn mang cơm hộp giống nhau, trong cơm hộp của Sanada Keiko cóng thường xuyên xuất hiện món trứng chiên tình yêu đặc trưng nữa.

Quan trọng hơn là cảm giác xâm nhập vào cuộc sống của người khác từ phía Bokuto Kotaro ngày càng rõ rệt

Nếu nói trước kia cuộc sống hòa hợp của hai người giống như hai khối ghép hình tiếp hợp vừa vặn, thì hiện tại ranh giới giữa hai bên trở nên mờ nhạt. Tiếp xúc cơ thể không còn tồn tại sự cố ý vẽ ra ranh giới như trước, tầm mắt giao hội lẫn nhau cũng chậm rãi kéo ra sợi tơ quấn quýt gần như thật thể trong không khí.

Trước kia, Sanada Keiko vô tư mà sử dụng đồ dùng cá nhân của Bokuto Kotaro, như là áo khoác, đồ uống, cặp sách. Hiện tại Bokuto Kotaro trong cuộc sống phảng phất như là được sự cho phép nào đó, bắt đầu phát động công kích tiến vào thế giới riêng của Sanada Keiko.

Ban đầu là nắm tay, tiếp theo cậu ấy sẽ chủ động gắp thức ăn cơm hộp Sanada Keiko mà không cần phải xin phép như trước kia nữa.

Tiếp xúc thân mật, cơm hộp giống nhau, hành vi chia sẻ thức ăn thân mật hơn, khoảng cách kéo gần cực nhanh làm Haruka Saeki cảm thấy mình phảng phất xuyên qua thời không đi tới 10 năm sau...

Sao lại thế này!?

Mới qua một cái cuối tuần mà chuyện gì đã xảy ra giữa cặp thanh mai trúc mã này vậy, xuất hiện biến cố nhảy vọt eo biển?!

Haruka Saeki bản thân không biết tình huống cụ thể, sự tò mò nóng ruột đồng thời vì để người khác cũng cảm nhận được cảm xúc của mình, vì thế chia sẻ tiến độ Sanada Keiko và Bokuto Kotaro cho những người khác chú ý cặp thanh mai trúc mã này.

Trong sự chăm chú nhìn ăn dưa của mọi người trong câu lạc bộ bóng chuyền, tác phong của cặp thanh mai trúc mã này vẫn bất động như núi, vẫn duy trì tiết tấu cuộc sống của mình.

Dù có chút mập mờ, nhưng giữa việc luyện tập và ôn thi tốt nghiệp, họ cũng chẳng có thời gian để cứ đỏ mặt hay tim đập mãi như vậy. Thay vào đó, khi ngồi đối diện nhau, họ càng quan tâm đến trạng thái của đối phương trên sân đấu hơn.

Ở cùng các đội ngũ khác nhau chiến đấu vì chiến thắng, sức bật bùng nổ trong lúc thi đấu càng làm cho lẫn nhau nhiệt huyết sôi trào.

Bokuto Kotaro bởi vì sớm nhận được chiêu sinh đặc biệt của học viện Fukurodani, thu hoạch sự chú mục trên thi đấu gấp ba lần so với trước kia. Mà ở cuối tuần cậu ấy cũng tinh thần no đủ mà chạy tới học viện Fukurodani, trước tiên gia nhập huấn luyện dưới sự nhắm một mắt mở một mắt của Takeyuki Yamiji.

Tại sao không thừa dịp khoảng thời gian này gia tăng tình cảm?

Không riêng gì bạn cùng lứa tuổi, ngay cả người lớn liếc mắt một cái nhìn ra cặp thanh mai trúc mã này đều rất đặc thù đối với nhau cũng rất tò mò.

"Hỏi em vì sao không đi dán Keiko? Là dùng từ 'rèn sắt khi còn nóng' này sao? Từ này viết như thế nào đâu, khó quá a!" Bokuto Kotaro thu thập bóng chuyền rơi rụng trên mặt đất ở sân vận động học viện Fukurodani.

Ở phiền não vì cách viết từ ngữ vài giây, cậu ấy nhìn về phía huấn luyện viên Takeyuki Yamiji bề ngoài đứng đắn trên thực tế tai đã dựng thẳng lên: "Đương nhiên là vì không quấy rầy Keiko?"

Yamiji Takeyuki bụng lưu lại bồi Bokuto Kotaro luyện thêm sau khi huấn luyện đặc biệt cuối tuần Fukurodani kết thúc: "Sanada cũng sẽ có lúc cảm thấy Bokuto cậu phiền sao?"

Lấy lượng huấn luyện của đứa trẻ này, Yamiji Takeyuki thật tình cảm thấy Sanada Keiko mấy năm nay sống không dễ dàng, đứa trẻ Bokuto này tinh lực cũng không kém chó lớn hình người, vẫn là loại chó lớn hình cần thiết một ngày dắt đi dạo vài vòng.

Khoảng thời gian nghĩa vụ bồi luyện này, Yamiji Takeyuki đã cảm thấy eo của mình gặp phải cực hạn, ông ấy gần đây đều tính toán làm vợ mua cho mình hai miếng thuốc dán......

Lời Yamiji Takeyuki nói làm Bokuto Kotaro không thể chấp nhận, cậu ấy quay đầu vẻ mặt khó chịu mà nhìn về phía huấn luyện viên: "Cái gì sao!? Keiko sao có thể chê em phiền, chúng em chính là ở bên nhau từ lúc còn rất nhỏ."

"Bất quá là trước mắt sự tình trên tay Keiko rất nhiều, em không muốn đi quấy rầy cô ấy, mỗi ngày buổi tối, bọn em cũng có gửi tin nhắn và gọi điện thoại, ngẫu nhiên tan học cũng sẽ cùng nhau làm bài tập!"

"Tuy rằng ngẫu nhiên sẽ cảm thấy cô đơn, nhưng em thật sự hài lòng với hiện tại!" Bokuto Kotaro ném quả bóng chuyền cuối cùng vào trong giỏ, chống nạnh đánh giá cuộc sống gần đây.

Bởi vì là Keiko, cuộc sống cô ấy bận rộn một chút rất bình thường!

Nếu là quên tất cả sự việc cần làm bên người, chìm đắm trong tình yêu liền không phải Keiko, hơn nữa đây không phải vì 'ái', mà là sự lười biếng bọc lên lớp da ái!

"Keiko cũng không phải người lựa chọn lười biếng để có thể tồn tại nhẹ nhàng hơn đâu, huấn luyện viên!"

Yamiji Takeyuki không biết chủ đề họ đàm luận làm thế nào rút ra kết luận này: "Sanada có vẻ là người rất nghiêm túc."

Lần đó nhìn thấy cô giận mắng đám người vây hãm Bokuto, Yamiji Takeyuki liền đại khái đã biết tính cách Sanada Keiko, ở ý nghĩa nào đó cô gái này có tính cách mạnh và có phần hơi cố chấp.

Mà tính cách Bokuto Kotaro cũng có phần tương tự, hơn nữa còn bộc trực hơn. Yamiji Takeyuki biết được từ Bokuto Kotaro hai người từ nhỏ đến lớn không cãi nhau qua, ông ấy cảm thấy chuyện này rất hiếm lạ.

Bokuto Kotaro cũng không có tâm giải thích sự ở chung giữa cậu ấy và Keiko cho huấn luyện viên, trong mắt cậu ấy chuyện giảm bớt thời gian ở chung vì chính sự, đối với cậu ấy mà nói không tính là sự vắng vẻ.

Hơn nữa sự vật đặt ở vị trí thứ nhất trong lòng mình hiện tại đều không phải Keiko, Bokuto Kotaro không có mặt mũi đi yêu cầu Keiko toàn tâm toàn ý đối với cậu ấy.

Thân là đàn ông nên biết bao dung người phụ nữ mình thích, nhưng không nên là chủ nghĩa đàn ông gia trưởng! Đối với lòng dạ "rộng lượng" của mình, Bokuto Kotaro hài lòng gật đầu, không hổ là mình!

Còn có chờ tốt nghiệp xong, Keiko ngược lại sẽ vì mình bận rộn mà đau lòng cậu, thế nào cậu cũng không có hại!

Liền ở cuộc sống hàng ngày bận rộn của hai người, thời gian đi đến lần thi đấu bóng chuyền cuối cùng — cũng là trận thi đấu cuối cùng của Sanada Keiko và Bokuto Kotaro thời trung học.

Đối với Bokuto Kotaro mà nói mỗi một trận thi đấu đều phải toàn lực ứng phó, không có lần thi đấu nào là thua không quan trọng. Cậu lần này cũng muốn toàn lực ứng phó! Sanada Keiko đối với chiến thắng thi đấu bóng chuyền không có sự chấp nhất như Bokuto Kotaro, nhưng là đội ngũ đã đi đến trận thi đấu cuối cùng, Sanada Keiko ôm tâm nguyện sẽ vẽ lên dấu chấm câu hoàn mỹ cho sự nỗ lực ba năm của mình, đồng dạng dùng hết toàn lực.

Sân vận động an tĩnh thường ngày, trở nên sôi trào bởi vì thi đấu học sinh trung học bắt đầu. Các hành lang tràn ngập học sinh mặc đồng phục từ nhiều trường khác nhau, mùi mồ hôi của vận động viên lan đầy không khí.

Tiếng tim đập vững vàng tăng tốc, là tiết tấu Sanada Keiko quen thuộc. Nàng hít sâu một hơi mang theo các đội viên vào bàn: "Đến lượt chúng ta, lên đi mọi người."

Cùng lúc đó thi đấu bóng chuyền nam đã bắt đầu ở sân thi đấu khác, Bokuto Kotaro đập xuống một quả bóng thẳng tắp hoàn mỹ trước lưới: "Hay lắm!!!"

Lý do khác nhau chỉ hướng mọi người đi về mục tiêu giống nhau. Đây là đại hội bóng chuyền cuối cùng trong quãng thời gian trung học — và họ đều không muốn để lại tiếc nuối.

Thi đấu cuối cùng kết thúc, tất cả đội ngũ trường học không rời đi, tập thể đi trước đại hội trường, nhận vinh dự mình nên đạt được dưới sự nhìn chăm chú của tất cả. Trừ cúp huy chương đội ngũ chiến thắng thi đấu đạt được, ban tổ chức thi đấu còn ban phát giải thưởng cá nhân cho các học sinh.

Sanada Keiko đứng trên bục giảng diễn xuất, cúi đầu nhìn về phía giấy chứng nhận vinh dự trong ngực mình cùng đứng chung với các học sinh đoạt giải.

Chuyền hai tốt nhất sao?

Có loại cảm giác sự nỗ lực của mình không uổng phí, báo đáp sự trả giá nàng thu được.

Ôm giấy chứng nhận trên tay, Sanada Keiko nhìn về phía các thiếu niên thiếu nữ đứng bên cạnh, nàng chú ý là một thiếu niên tóc xoăn màu đen cao gầy trong đám người. Người này vậy mà vượt qua Kotaro đạt được công thủ tốt nhất nam tử học sinh trung học a.

Thực lực tạm thời nhìn không ra có cái gì đặc biệt, thói quen sạch sẽ thì lại nhìn ra.

Ở trước khi lên đài cậu ấy bị yêu cầu tháo khẩu trang bắt đầu, Sanada Keiko liền cảm thấy người này sắp nghẹt thở ở tại chỗ, chờ tới mặt sau đứng chung với đám người chờ trao giải khi, khuôn mặt đẹp trai này chính là trở nên đen kịt một mảnh, trông là có thể một giây hù chết người bên cạnh cậu ấy.

Tên là Kiyoomi Sakusa đi?

Thói sạch sẽ thành như vậy còn có thể nhiệt ái vận động thể dục, Sanada Keiko cảm thấy hành vi phản kháng tập tính của mình này, thật là mạnh hơn lắm so với mình.

Nàng không quan sát Sakusa Kiyoomi bao lâu, liền cảm giác được dưới đài có ánh mắt cực nóng đang khóa chặt mình. Giả bộ bộ dáng tùy ý nhìn qua, không ngoài dự liệu đối diện với một đôi mắt sáng như đèn led.... Nàng bất quá chính là tò mò người mạnh hơn Kotaro là người như thế nào, cũng không cần lấy ánh mắt khiển trách nàng đi.

Sanada Keiko đối với Bokuto Kotaro dưới đài khẽ lắc đầu, lại đối với phương hướng Sakusa Kiyoomi ý bảo, thành công làm lực chú ý cú mèo dời đi sau, nàng đứng trên đài bắt đầu thả rỗng tư tưởng, đi hồi ức bài thi chưa viết xong trong nhà.

Cuối cùng nghi thức trao giải kết thúc, cũng ý nghĩa chuyện quan trọng nhất giai đoạn trung học của Sanada Keiko và Bokuto Kotaro kết thúc.

Ở sau khi Sanada Keiko lấy huy chương của Bokuto Kotaro cũng trao đổi huy chương của mình với cậu ấy, Sanada Keiko cũng chính thức rời khỏi câu lạc bộ bóng chuyền vài ngày sau thi đấu kết thúc, giao gậy tiếp sức chủ tướng cho Haruka Saeki.

Nàng ở trong quá trình phấn đấu vì kỳ thi tuyển sinh học viện Fukurodani đi về phía tốt nghiệp. So với không khí xấu hổ bên bóng chuyền nam, Sanada Keiko ôm hoa mọi người bóng chuyền nữ Futamata mua cho nàng, giọng điệu hòa hoãn mà an ủi các học muội:

"Lại không phải sau này không gặp mặt, kỳ nghỉ có thời gian có thể hẹn ra chơi."

Vỗ Miyuki Kouda rưng rưng nước mắt, Sanada Keiko nhìn về phía Haruka Saeki: "Về sau bóng chuyền nữ Futamata liền giao cho em."

Haruka Saeki trịnh trọng gật đầu: "Hảo, em sẽ làm bóng chuyền nữ Futamata tiếp tục duy trì vị trí cường giả, chủ tướng!"

"Hiện tại chủ tướng chính là em, Saeki cố lên." Sanada Keiko tiến lên cho Haruka Saeki một cái ôm.

Cái ôm này làm Haruka Saeki vốn dĩ nhịn xuống nước mắt hoàn toàn banh không được, nàng mang theo tiếng nức nở nói: "Chủ tướng nếu là cùng cấp với em thì tốt rồi, chúng ta là có thể tiếp tục chơi bóng cùng nhau, không có sự giám sát của chị, chúng em cũng vô pháp đạt được thành tựu hiện tại!"

Nguyên lai là lo lắng cái này sao? Sanada Keiko hiểu biết sự lo lắng của Haruka Saeki, an ủi nàng nói: "Đừng lo lắng, công thức nước uống đặc biệt chị sẽ liên tục cập nhật, sau đó chia sẻ cho em, Saeki không cần lo lắng câu lạc bộ bóng chuyền mất đi sự đốc thúc."... Không phải đốc thúc, là uy hiếp đi!!! ——

Một câu làm nước mắt hậu bối mình thiếu chút nữa rút về hốc mắt, giọng Haruka Saeki nghẹn ngào: "Cái này liền không cần, Sanada–senpai."

Sanada Keiko giọng điệu kiên định: "Không cần khách khí với chị."

Hai câu lời nói tách ra nỗi buồn ly biệt, tâm trạng khổ sở vì chủ tướng tốt nghiệp giảm nhạt bởi vì sự ngưng lại của nước uống đặc biệt, người còn lại ở đây trừ Miyuki Kouda uống nước uống đặc biệt ít nhất, ánh mắt đều đã chết.

Có người rời đi, dấu vết nàng tồn tại mạt không đi đâu: )

Vẫy tay từ biệt qua đi, ở quý khai giảng năm mới, Sanada Keiko và Bokuto Kotaro mặc vào đồng phục cao trung bước vào học viện Fukurodani.

Khi Bokuto Kotaro vui vẻ mà nhằm thẳng tới câu lạc bộ bóng chuyền nam Fukurodani, Sanada Keiko cầm thư xin nhập bộ gõ khai cửa lớn câu lạc bộ mỹ thuật Fukurodani, sau đó nàng đối diện với hai mắt của đám trạch tử trong phòng học...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro