40. Ngửi Mùi Của Anh Và Đạt Cao Trào
Động tác của Thẩm Nam Sơ cứng đờ lại.
Tay còn kẹp giữa hai chân, đầu ngón tay dừng lại ở ŧıểυ huyệt ẩm ướt đó, cả người cô ẩn nấp ở chỗ tối tăm mà ánh sáng không chiếu tới được, không dám cử động chút nào, thậm chí ngay cả hô hấp cũng ngừng lại.
Giống như một tên trộm đang ẩn nấp trong bóng tối rình mò, căng thẳng nhìn chằm chằm vào bóng dáng người đàn ông đi ra.
Anh vẫn như thường lệ, không bật đèn phòng khách, cũng không nhìn cô, chỉ yên lặng đi về phía phòng vệ sinh trong nhà.
Thẩm Nam Sơ chậm rãi quay đầu đi chỗ khác, ánh mắt theo sát hướng đi của Lục Thời Nghiên.
Bóng lưng Lục Thời Nghiên cao ngất, chùm sáng dường như xuyên thấu chiếc áo thun trắng mỏng manh, phác họa ra thân hình anh ẩn dưới lớp quần áo.
Lưng rộng, eo thon, một tam giác ngược hoàn mỹ.
Thẩm Nam Sơ nhìn chằm chằm bóng lưng Lục Thời Nghiên, ngón tay đặt ở ŧıểυ huyệt cuối cùng cũng chạm vào cái lỗ nhỏ kia, chậm rãi luồn vào.
Cảm giác trống rỗng vội vàng bám lấy dị vật, co rút lại sốt sắng hút vào trong.
Thẩm Nam Sơ híp mắt, nhẹ nhàng thở ra.
Bước chân của Lục Thời Nghiên bỗng nhiên khựng lại, không biết có phải nghe thấy gì không, động tác có một thoáng chốc dừng lại.
Nhưng cũng chỉ trong thoáng chốc, anh không quay đầu lại, chỉ dừng một chút, sau đó lại tiếp tục đi về phía trước, dường như vừa rồi chỉ là ảo giác.
Thẩm Nam Sơ nhìn Lục Thời Nghiên bước đi, đôi chân dài của anh khi bước lộ ra đường cong mông dưới áo phông, hai chân cô chậm rãi mở ra dưới lớp chăn mỏng, cô duỗi cánh tay ra, đưa thêm nhiều ngón tay vào.
Cô nhớ rõ cơ bắp trên mông Lục Thời Nghiên rất chắc, cơ mông cứng đến mức gần như không thể bóp vào.
Cơn đau nhức và khô nóng dưới bụng càng khó chịu đựng.
Cô cũng không biết mình bị làm sao, thân thể và ý thức hoàn toàn không chịu sự khống chế của cô.
Trong ŧıểυ huyệt vừa nóng vừa ẩm ướt, cô bắt chước động tác quan hệ, chậm rãi kéo ngón tay.
Có cảm giác tê dại dâng lên, nhưng so với những gì Lục Thời Nghiên mang đến cho cô, cảm giác này quả thực vô cùng nhỏ bé.
Ngón tay của cô quá nhỏ và non nớt, không giống như của anh, có thể khiến toàn bộ cơ thể cô căng đầy, lúc co rút lại, thân thể cứng cáp sẽ cọ xát vào bên trong cô, mang đến kɧoáı ©ảʍ tột độ.
Ngón tay của cô, dù có làm thế nào cũng không thể đạt được kɧoáı ©ảʍ như Lục Thời Nghiên mang đến.
Không đủ, thật sự không đủ.
dâʍ ŧᏂủy̠ tiết ra càng nhiều, nhưng chỉ có sự trống rỗng đáp lại.
Lục Thời Nghiên đi vào phòng tắm, tiếng đóng cửa vang lên, trong phòng tắm bắt đầu truyền đến tiếng nước, hình như còn có tiếng thở dốc mơ hồ.
Cô nghe tiếng thở dốc lúc ẩn lúc hiện của Lục Thời Nghiên, một lần nữa ấn ngón tay lên điểm mẫn cảm, mím chặt môi trong bóng tối tự an ủi.
Âm đế ướt át bị đầu ngón tay cô làm cho sưng tấy, trong không khí dần dần lan tỏa mùi sữa tắm, ngoài ra còn có mùi hương nam tính hơi đắng nhưng lạnh lẽo, bị hơi nóng làm cho bốc lên.
Là mùi của Lục Thời Nghiên.
Cô nuốt nước bọt, động tác ngón tay càng lúc càng nhanh, toàn bộ ghế sô pha dường như đều đang rung lên.
Cô không tự chủ được nghĩ đến việc vừa rồi Lục Thời Nghiên và Diệp Đồng ở trong phòng làm những gì?
Họ hôn nhau rồi sao? Hay là đã làʍ t̠ìиɦ? Nếu không sao anh lại cương cứng như vậy? Lần này là vì bạn gái của anh sao?
Cô đang nghĩ cái quái gì vậy? Từ đầu đến cuối Lục Thời Nghiên đều cứng vì Diệp Đồng.
Hôm qua chỉ là ngoài ý muốn, hôm nay cũng vậy.
Trong phòng tắm tiếng nước chảy róc rách, giống như tivi bị hỏng, giọng đàn ông lúc có lúc không.
Thẩm Nam Sơ nhìn chằm chằm cửa phòng tắm đóng chặt, nhìn bóng người lộ ra lờ mờ dưới khe cửa, động tác trên tay nhanh hơn.
Hình như sắp đến...
Hơi thở càng lúc càng nặng nề, cô cắn chặt môi dưới, nhanh chóng xoa xoa hạt châu nhỏ, ngón chân co quắp lại cào lên ghế sô pha vì khó chịu.
Cảm thấy bụng dưới tê dại khó chịu, cô dùng hết sức lực, đầu ngón tay mạnh mẽ ấn lên điểm mẫn cảm, gần như muốn nghiền nát nó, lại chà xát mạnh hơn.
Trong tiếng nước bỗng nhiên vang lên một tiếng rêи ɾỉ ngắn ngủi, tiếng thở dốc nặng nề, dường như còn mang theo chút khàn khàn.
Âm thanh này chui vào tai cô, giống một dòng điện trong nháy mắt đánh xuyên qua người, tai cô mềm nhũn, bụng dưới tê dại, trong nháy mắt cô không biết phải làm sao.
Cửa phòng tắm mở ra ngay lúc này, hơi nước mù mịt trong phòng tắm tràn ra, làm cả phòng khách mờ đi.
Trong không khí là mùi sữa tắm ngọt ngào, hòa quyện với sự lạnh lùng hơi đắng trên người Lục Thời Nghiên, còn kèm theo mùi hoa hạt dẻ nồng nồng, trong nháy mắt xông vào mũi.
Cô ngửi thấy mùi hương quen thuộc trong không khí, ngay khoảnh khắc Lục Thời Nghiên xoay người, cô lại đột nhiên l lên đỉnh...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro