45. Khám Bệnh

Quả nhiên Lục Thời Nghiên đã hai ngày liên tiếp không trở về.

Ban đầu Diệp Đồng còn chịu đựng được, nhưng hai ngày trôi qua đã có chút không chịu nổi, chủ yếu là không có ai ở nhà chăm sóc cô ấy.

Từ nhỏ cô ấy đã được nuông chiều, khả năng tự chăm sóc bản thân gần như bằng không, sau khi ở chung với Lục Thời Nghiên, cơ bản đều sống cuộc sống cơm bưng nước rót.

Hiện tại anh không trở lại, vốn còn có Thẩm Nam Sơ, nhưng Thẩm Nam Sơ bị thương có vẻ rất nghiêm trọng, ngay cả đi lại cũng khó khăn, càng không cần phải nói đến việc nấu cơm dọn dẹp nhà cửa cho cô ấy.

Mỗi ngày Diệp Đồng chỉ có thể gọi đồ ăn bên ngoài, trong nhà cũng bừa bộn, rác mấy ngày cũng chưa có ai vứt, lúc này trời lại nóng, chưa đến hai ngày cô ấy đã chịu không nổi.

Cô ấy gọi điện thoại cho Lục Thời Nghiên mấy lần, bên kia luôn nói còn phải vài ngày nữa, tạm thời không về được, Diệp Đồng chỉ có thể giục Thẩm Nam Sơ đi bệnh viện khám.

"Bệnh viện Nhân dân ở ngay gần đây, cậu vẫn nên đi khám đi, mình giúp cậu đăng ký, Khoa Chỉnh hình, mình rất quen thuộc." Cô ấy nói xong liền lấy điện thoại ra muốn giúp Thẩm Nam Sơ đặt lịch: "Chọn bác sĩ chuyên khoa, bác sĩ Từ này khá giỏi, mình cùng Thời Nghiên gặp ông ấy mấy lần, rất tốt."

Khoa của Lục Thời Nghiên chính là Khoa Chỉnh hình.

Lúc trước Diệp Đồng gặp tai nạn giao thông nhỏ, chính là đưa đến Khoa Chỉnh hình mới gặp được Lục Thời Nghiên.

Lúc trước khi theo đuổi anh, cô ấy thường xuyên chạy đến khoa của anh, tất nhiên rất quen thuộc.

Thẩm Nam Sơ nhìn qua, đúng là một bác sĩ chủ nhiệm, tiếc là bác sĩ nam.

Cô cắn môi, do dự một lát vẫn từ chối: "Vẫn nên đổi bác sĩ khác đi."

"Vậy cậu muốn đổi ai?" Diệp Đồng dừng lại, bĩu môi trầm giọng hỏi cô: "Cậu muốn đặt lịch của Thời Nghiên sao?"

Cô ấy vừa nói vừa kéo danh sách xuống, tên của các bác sĩ lần lượt lướt qua, rất nhanh đã nhìn thấy tên của Lục Thời Nghiên.

"Lịch của anh ấy không dễ đặt, bình thường phòng khám của anh ấy có rất nhiều người, muốn tìm anh ấy khám mỗi lần đều phải tranh, thời gian này chắc là không đặt được."

Như muốn chứng minh lời mình nói, Diệp Đồng mở trang đặt lịch ra, dưới tên Lục Thời Nghiên quả nhiên hiển thị dòng chữ "Đã hết lịch".

Thẩm Nam Sơ cười, dịu dàng giải thích: "Mình muốn tìm một bác sĩ nữ, tìm bác sĩ nam ở vị trí này, mình cảm thấy hơi ngại."

Diệp Đồng nghe vậy "A" một tiếng, bừng tỉnh, giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng: "Có bác sĩ nữ."

Cô ấy lật vài cái, rất nhanh đã tìm cho Thẩm Nam Sơ tên một bác sĩ: "Đây là bác sĩ nữ, Phó Chủ nhiệm, trước đó còn từng hướng dẫn mình một thời gian, người cũng rất tốt."

Thẩm Nam Sơ nhìn thoáng qua, gật đầu đồng ý: "Vậy hẹn với bác sĩ này đi."

...

Thời gian hẹn vào buổi chiều, vẫn là Diệp Đồng lái xe đưa cô đi.

"Mình không lên, người trong khoa đều biết mình , lát nữa đi lên lại tưởng mình tới kiểm tra." Diệp Đồng đỗ xe ở dưới lầu bệnh viện, chưa xuống xe.

Thẩm Nam Sơ cởi dây an toàn, vừa cười vừa nói: "Lát nữa mình tự bắt xe về là được rồi, cậu không cần chờ mình."

Diệp Đồng nghĩ nghĩ vẫn gật đầu: "Vậy được rồi, cậu cẩn thận một chút."

Buổi tối cô ấy hẹn bạn đi quán bar, lúc này vừa vặn trở về ngủ bù, hơn nữa cho dù buổi tối không có việc gì, bảo cô ấy ở chỗ này chờ, Diệp Đồng cũng không có tính kiên nhẫn như vậy.

Thẩm Nam Sơ từ trên xe bước xuống, nhìn xe Diệp Đồng biến mất ở góc đường, mới xoay người chậm rãi đi về phía cổng bệnh viện.

Khoa Chỉnh hình ở tầng chín Bệnh viện Nhân dân.

Thang máy bệnh viện luôn đông nghịt, Thẩm Nam Sơ đợi vài chuyến mới chen vào được.

Một đường chen lấn xô đẩy, khiến vết thương của cô càng đau hơn, vị trí đó lại không tiện dùng tay chạm vào, cô chỉ có thể đưa tay che trước bụng, tránh bị người khác đụng vào.

Thang máy lên xuống dừng lại nhiều lần, cuối cùng dừng lại ở tầng chín, chờ Thẩm Nam Sơ khó khăn chen ra, người cô đã ướt đẫm mồ hôi lạnh vì đau.

Cô chậm rãi đi đến trước quầy đăng ký Khoa Chỉnh hình, y tá vừa nhìn thấy số cô bấm liền ngừng lại, mở miệng nói: "Thật ngại quá, Phó Chủ nhiệm Trần có việc ra ngoài, cô muốn chúng tôi sắp xếp bác sĩ khác khám bệnh cho cô, hay là muốn hôm nào quay lại?"

Chuyện không may như vậy, Thẩm Nam Sơ cũng chỉ trầm mặc một chút, không do dự nhiều liền lựa chọn: "Đổi bác sĩ cũng được."

Không nói đến hiện tại chỗ bị thương đau đến khó chịu, cô cũng rất vất vả mới đến một chuyến, muốn quay lại hôm khác, không biết có bao nhiêu phiền phức, dù sao đến cũng tới rồi, hôm nay cứ giải quyết cho xong việc.

Cô y tá gật đầu, cúi đầu ȶᏂασ tác trên máy tính một lúc, mở miệng nhắc nhở: "Phòng khám số 6, vì là đăng ký bổ sung tạm thời, thời gian của cô có thể sẽ muộn một chút."

Hiện tại tình huống này, Thẩm Nam Sơ tất nhiên không còn cách nào khác, cô mỉm cười nói không sao, liền cầm lấy thẻ số của mình, ngồi ở trên ghế bên cạnh chờ gọi số.

Điều hòa trong bệnh viện rất lạnh, cô cầm tờ giấy nhỏ trong tay nhìn.

Trên giấy chỉ viết phòng khám và số thứ tự, ngay cả bác sĩ khám cho cô là ai cũng không biết.

Là bác sĩ nào, còn phải nói sao?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro