72. Tình và dục

Hội nghị hôm nay kết thúc sớm hơn bình thường, lúc ra ngoài mà trời còn chưa tối.

Lục Thời Nghiên trở về văn phòng của mình, cẩn thận sửa lại bệnh án ban ngày, rồi mới lấy điện thoại ra.

Tin nhắn Diệp Đồng gửi tới vẫn nằm im ở đó, đã qua một ngày một đêm mà vẫn chưa được trả lời.

Anh nhìn chằm chằm vào chấm đỏ bên cạnh khung nhỏ hồi lâu, nhưng không có chút ý muốn mở ra.

Rất kỳ lạ, trong mấy ngày nay, anh nghĩ đến Diệp Đồng không nhiều, mà trong đầu lại toàn là cô gái mà anh chỉ gặp mấy lần.

Trong trí nhớ của Lục Thời Nghiên, Thẩm Nam Sơ là một người rất chu đáo.

Lúc ở nhờ nhà anh, biết buổi sáng Diệp Đồng không dậy nổi, mỗi ngày cô đều sẽ dậy sớm, ra ngoài mua đồ ăn sáng về.

Mấy ngày cô ở nhà, nhà cửa đều được dọn dẹp sạch sẽ, gọn gàng, ngăn nắp.

Thỉnh thoảng anh trở về, cô cũng sẽ cố ý tránh mặt, để lại không gian riêng cho anh và Diệp Đồng, chưa từng làm phiền.

Cô biết điều, ân cần chu đáo, luôn có thể đặt mình vào vị trí người khác để suy nghĩ.

Khi đó Lục Thời Nghiên đã cảm thấy cô gái này có tính cách quá tốt, dễ bị người ta bắt nạt, còn cố ý nhắc nhở Diệp Đồng đừng giao hết việc nhà cho cô làm, nhưng không ngờ rằng cuối cùng người làm tổn thương cô lại chính là anh.

Bản thân Lục Thời Nghiên cũng không hiểu tại sao.

Rõ ràng anh không phải là người ham muốn, rõ ràng mỗi lần cô từ chối anh đều nghe thấy, mỗi lần đều có cơ hội dừng lại, nhưng không biết tại sao, cuối cùng mọi chuyện vẫn xảy ra.

Chỉ có thể trách bản thân, trách anh không đủ tự chủ, không khống chế được mình lúc đó.

Cũng không thể trách cô.

Dù sao chuyện này, thiệt thòi luôn thuộc về con gái.

Huống chi là một cô gái dịu dàng tốt bụng như vậy, chắc chắn không phải cố ý.

Nghĩ đến đây, Lục Thời Nghiên xoa xoa mi tâm, thở dài một hơi, lại lần nữa mở điện thoại ra.

Từ trước đến nay anh không phải là người thiếu quyết đoán, việc này đã kéo dài mấy ngày, dù sao cũng phải giải quyết.

Tìm trong danh bạ một vòng, chỉ có số điện thoại của Diệp Đồng.

Dù sao cũng là bạn thân của bạn gái, trước đây anh không nghĩ tới việc lưu số điện thoại của cô, bây giờ muốn liên lạc lại càng khó khăn.

Ngón tay dừng lại trên tên Diệp Đồng một lát rồi nhấn gọi, nhưng mà điện thoại đổ chuông hồi lâu bên kia cũng không ai bắt máy.

Bây giờ mới chín giờ mười lăm tối, anh biết rõ giờ giấc sinh hoạt của Diệp Đồng, giờ này chắc chắn cô ấy chưa ngủ.

Gọi lại hai lần, cuối cùng cũng được nghe máy: "Ai vậy?"

Giọng nói của Diệp Đồng vô cùng lười biếng, giọng nghe mơ hồ không rõ.

"Diệp Đồng, anh có chuyện muốn nói với em." Lục Thời Nghiên cầm điện thoại, giọng nói bình tĩnh.

Anh không phải là người vô trách nhiệm, chưa bao giờ có ý định che giấu lỗi lầm mình gây ra, anh làm sai, đương nhiên phải tự mình gánh vác.

"Ai vậy? Anh đang nói gì vậy?" Nhưng giọng nói trong điện thoại lại càng lúc càng mơ hồ.

Lục Thời Nghiên cố gắng nói chuyện với cô ấy, lại phát hiện trạng thái lúc này của Diệp Đồng rất kỳ lạ, giống như người đang ngủ say bị đánh thức, đầu óc không tỉnh táo.

Thử mấy lần cuối cùng vẫn phải bỏ cuộc: "Vậy em nghỉ ngơi trước đi, anh gọi lại sau."

Đặt điện thoại xuống, anh chống tay lên đầu, xoa huyệt thái dương đang đau nhức, trong lòng dâng lên một cảm giác bất lực.

Sau khi biết được sự thật, Lục Thời Nghiên nhận ra rằng, mọi điều anh từng nghĩ về mối quan hệ này, mọi sự chuyển biến mà anh cho là tín hiệu, những cảm xúc khiến anh không thể ngừng lại, đều trở thành là trò cười.

Tất cả những điều đó, từ đầu đến cuối, không hề liên quan gì đến Diệp Đồng.

Tất cả đều đến từ một cô gái khác...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro