Đây là lần dịch chuyển mà Kỷ Nịnh xúc động nhất.
Một giây trước còn đang ở trong dòng sông hôi thối, một giây sau đã quay lại nhà gỗ nhỏ.
Cũng may tuy bị đưa vào phó bản là cơ thể thật, nhưng nếu không chết, lúc ra ngoài sẽ được khôi phục lại như bình thường.
Nhưng Kỷ Nịnh vẫn vội vàng chạy đến phòng tắm, muốn tắm rửa sạch sẽ để xua tan trải nghiệm không mấy tốt đẹp ở trong trí nhớ.
Cô xả nước ấm đầy bồn tắm, ném một viên bom sủi [1] màu tím nhạt vào đó. Sau khi bước vào trong nước, chuyện đầu tiên Kỷ Nịnh làm chính là mở màn hình sáng lên, xem tình hình bên phía Hình Dạ và Tống Nguy Dương thế nào.
Nếu tên người chơi hiển thị màu xanh xám thì đang ở trạng thái "offline", chứng tỏ người đó còn đang ở trong phó bản; màu xanh lục là trạng thái "online", người đang trong nhà gỗ nhỏ.
Kỷ Nịnh đoán rằng, nếu qua cửa thất bại, tên của người đó sẽ hoàn toàn biến thành màu xám như trong danh sách những người tham gia phó bản.
Lúc này, hai người bọn họ đều đang ở trạng thái offline.
Nhưng bởi vì sự thần kỳ của tốc độ dòng chảy thời gian, gần như chỉ một phút ngắn ngủi sau đó, tên của bọn họ lập tức biến thành màu xanh lục.
Kỷ Nịnh gửi hai lời hỏi thăm đến bọn họ, rất nhanh đã nhận được phản hồi.
Hình Dạ: Muốn thấy em một lát.
Tống Nguy Dương: Phó bản không có chị chán quá đi mất!
Kỷ Nịnh trả lời Tống Nguy Dương trước: Qua cửa là tốt rồi, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại.
Sau đó nhắn cho Hình Dạ: Em đang tắm mất rồi!
Hình Dạ: "À, có thể nhìn không?"
Kỷ Nịnh mím môi gửi yêu cầu gọi video cho anh.
Khi còn ở trong phó bản, hai người làm gì thì cũng làm rồi, nhưng khi quay về nhà gỗ nhỏ, cảm giác cứ như một đôi tình nhân đang yêu xa.
Gọi video lúc đang tắm thật sự quá xấu hổ.
Bọt xà phòng do muối tắm tạo ra che gần hết cơ thể của Kỷ Nịnh, chỉ để lộ đầu gối và bả vai trở lên. Nước tắm lượn lờ ngay trước ngực cô, khe rãnh sâu hun hút như ẩn như hiện.
Mái tóc ướt đẫm dán lên cần cổ mảnh khảnh, khuôn mặt của cô gái nhỏ đỏ lên vì ngâm trong nước ấm.
Rõ ràng đây không phải là một cảnh tượng gì quá kích thích, nhưng nháy mắt lại khiến Hình Dạ có phản ứng.
Anh thay đổi tư thế ngồi, hỏi cô: "Phó bản trước thế nào?"
Kỷ Nịnh thành thật thú nhận: "Có chút khó, may nhờ có cộng sự giúp đỡ."
"Gặp ai vậy?" Hình Dạ hỏi.
Kỷ Nịnh nghiêm túc trả lời: "Giang Đình, vị trí trên bảng điểm tích lũy rất gần với anh."
Hình Dạ phát hiện cảm xúc của Kỷ Nịnh không hề thay đổi khi nhắc đến tên Giang Đình. Trước đây khi kể về Tống Nguy Dương, anh còn thấy cô có chút xấu hổ, trong lòng bỗng nhiên sáng tỏ: "Anh ta rất khó gần sao?"
"Đúng vậy." Kỷ Nịnh gật đầu, "Nhưng con người không tệ, rất lợi hại, có thể dựa vào."
Nghe Kỷ Nịnh khen người đàn ông khác, Hình Dạ cũng không để bụng. Anh có thể cảm nhận được sự ỷ lại của cô với mình, ánh mắt cô khi nhìn anh vẫn kiên định như cũ, đối với anh như vậy đã là đủ rồi.
Tuy nhiên, nhìn cô gái nhỏ tắm lâu như vậy cũng không khiến anh thỏa mãn, Hình Dạ không hài lòng với việc chỉ được nhìn cô thông qua video.
Rốt cuộc đến khi nào mới có thể gặp lại cô đây?
Anh rất muốn chân thật chạm vào cô.
Sau khi kết thúc cuộc gọi video với Hình Dạ, Kỷ Nịnh lại gọi video trò chuyện cùng Tống Nguy Dương một lát.
Sau khi quan tâm hai người bạn quan trọng, Kỷ Nịnh nằm trên giường, cô dường như đã quên mất điều gì đó, nhưng hình như nó cũng không mấy quan trọng.
Ngủ một giấc, cách thời gian tiến vào phó bản tiếp theo rất gần.
Lúc này cô mới thấy trên màn hình sáng hiện lên thông báo chưa đọc, ấn vào thì thấy là lời mời kết bạn đến từ mười mấy tiếng trước.
【 Người chơi số 1 Giang Đình muốn thêm bạn với bạn, có chấp nhận hay không? 】
Tuy hơi sợ Giang Đình nhưng cô vẫn rất cảm kích anh ta vì đã giúp mình. Để Giang Đình phải đợi lâu như vậy, Kỷ Nịnh không khỏi cảm thấy hoảng hốt. Cô vội vàng nhấn đồng ý, sau đó chủ động gửi tin nhắn cho anh ta.
Kỷ Nịnh: Xin lỗi xin lỗi, trước đó không thấy thông báo.
Giang Đình phản hồi rất nhanh: Không sao.
Kỷ Nịnh dường như có thể nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng của Giang Đình đằng sau hai chữ này. Cô khe khẽ run rẩy một chút, lại gửi thêm một tin cho anh ta: Ngài Giang, chúc anh hoàn thành phó bản sau một cách thuận lợi!
Giang Đình: Được rồi, cô cũng thuận lợi nhé.
Kỷ Nịnh nhìn bảy chữ mà anh ta gửi đến, cảm thấy Giang Đình cũng chẳng quan tâm nhiều đến mình, âm thầm thở phào một hơi.
Mà bên kia cuộc trò chuyện, Giang Đình rốt cuộc cũng chờ được Kỷ Nịnh chấp nhận thêm bạn và nhận được tin nhắn từ cô. Nhìn cái tên mà mình mới vừa biết không bao lâu, nắm tay đang siết chặt mới dần thả lỏng.
Anh ta chậm rãi thì thầm: "Kỷ Nịnh..."
Tên cô quấn quýt giữa răng và môi của anh ta, giống như làm vậy thì có thể nếm ra được vị ngọt nhàn nhạt.
Sau khi đếm ngược kết thúc, tất cả người chơi tiến vào một vòng chơi mới.
Vẫn là chiếc bàn tròn mười hai người quen thuộc, ngồi bên cạnh là mười một người chơi không rõ là ai. Dưới bóng tối, một niềm chờ mong mới lại được sinh ra.
Chờ mong có thể gặp lại người mà bọn họ muốn gặp.
Những người chơi trong sân không biết lần này sẽ gặp những ai, thế nhưng những người đang quan sát trực tiếp trên sóng livestream lại nhìn thấy rất rõ ràng.
Lúc này dòng bình luận của buổi phát sóng trực tiếp đã bị oanh tạc.
"Chẳng phải đây chính là All-star Show [2] hay sao?"
[1] Show biểu diễn của những minh tinh, ngôi sao lớn, người nổi tiếng.
"Tôi biết có đảng Nịnh Dạ và đảng Nịnh Dương rồi, thế còn đảng Nịnh Đình thì sao, Giang Đình không thể thua chứ."
"Lần này không còn là ghép đôi đấu 6v6 nữa đâu, lần này là hỗn chiến đó, hỗn chiến lúc nào cũng rất đặc sắc!!"
"Hình Dạ! Hình Dạ! Hình Dạ!"
"Nịnh Nịnh cố lên! Ai cũng phải lấy!"
Lúc này Kỷ Nịnh đang nhìn thẻ thân phận trước mặt mình, trong lòng âm thầm kích động.
Lần này cô rút được thẻ phù thuỷ, là một thẻ bài thần khá lợi hại.
Sau khi thông báo trời đã tối vang lên, Kỷ Nịnh lẳng lặng chờ phe sói và nhà tiên tri hành động, sau đó sẽ đến lượt cô ra tay.
【 Đêm nay người chơi số 12 tử vong. 】
【 Người chơi số 6 Kỷ Nịnh, bạn là phù thủy, bạn có một bình thuốc giải và một bình thuốc độc, bạn sẽ sử dụng như thế nào? 】
Ngay sau đó, người chơi số 12 ở đối diện cô được chiếu sáng, tuy vậy nhưng người nọ vẫn đen thui như cũ, không nhìn ra là ai.
Trước mặt Kỷ Nịnh cũng xuất hiện hai cái nút, màu xanh lục là giải cứu, màu đỏ là hạ độc.
Đối với Kỷ Nịnh mà nói, số 12 là một con số đặc thù. Đó là mã số của Hình Dạ, là vị trí mà ở vòng chơi nào cô cũng chú ý đến đầu tiên.
Tuy không biết ở ván này, số 12 có phải là Hình Dạ hay không, nhưng nếu đã nắm lá phù thuỷ, cô không có thói quen thấy chết mà không cứu.
Hơn nữa, lỡ như số 12 là Hình Dạ thật thì sao?
Kỷ Nịnh kiên quyết dùng thuốc giải cứu người. Ngay sau đó, cô bị dịch chuyển đến trên người của số 12.
【 Thuốc giải nằm trong nước miếng của phù thuỷ, độc sói nằm trên dương vật của người chơi số 12. Xin phù thuỷ hãy dùng miệng để giải cứu anh ta. 】
Tiếng thông báo vang lên bên tai, Kỷ Nịnh ngây ngẩn cả người.
Cô ngơ ngác nhìn khuôn mặt anh tuấn quen thuộc, lúc này anh đang nhắm mắt, điều này khiến cô có cảm giác như đang quay về lần đầu tiên hai người gặp nhau.
***
[1] Bom sủi/ bom tắm (bath bomb):
** *
Lời tác giả: Các nam chính, nhào lên đi!!
***********************************************
☆ Nếu yêu thích truyện hãy vote 1 sao để Neko có động lực ra chương mới nhoaa ☆
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro