Chương 18: Touya và Clow Reed

Tiếng tích tắc của đồng hồ quen thuộc văng vẳng bên tai, Touya mở bừng mắt, trước mặt anh là một căn phòng bài trí tối giản, mang phong cách châu Âu, chiếc cửa sổ sát đất nhìn ra một màn đêm vô tận với những ngôi sao lấp lánh.

Anh biết mình đang mơ.

Vì...

Touya giơ tay, thong thả cởi từng nút tay áo. Anh chậm rãi xắn tay áo lên, đút túi tiến về phía cửa sổ, ngắm khu vườn bên ngoài.

Ngoài vườn, cây anh đào lặng lẽ nở rộ những đóa hoa xinh đẹp giữa màn đêm yên ả.

Một con sư tử khổng lồ với đôi cánh trắng muốt đang ngủ thẳng cẳng dưới tán cây, tiếng ngáy đều đều phát ra từ cái miệng há to, bàn chân còn không quên gãi gãi cái bụng lông lá của mình.

Mặt đồng hồ của anh lóe lên một tia sáng kỳ lạ, tiếng gõ cửa đột ngột vang lên từ phía sau.

Lạch cạch, cửa mở.
Touya xoay người, nhìn thẳng vào người đàn ông thân khoác pháp bào trước mặt.

Clow Reed cười dịu dàng: "Chào buổi tối, Touya-kun."

"Làm phiền rồi," Touya rút tay trái ra khỏi túi, không hề bất ngờ nói: "Ngài Clow."

Mái tóc đen nhánh của Clow được buộc gọn ở đuôi, rũ nhẹ nhàng xuống ngực, khung mắt kính bo tròn tạo nét tổng thể rất mềm mại, không chút sắc nhọn, chiếc áo choàng tối màu phủ lên dáng người cao gầy của ông.

Đây chính là vị ma pháp sư vĩ đại nhất thời đại này, tạo giả của thẻ bài Clow, cũng là... người tạo ra Yue và Cerberus.

Clow Reed mỉm cười: "Tuy có hơi bất ngờ, nhưng cũng là một hành trình khám phá đầy thú vị."
"Nếu là Touya-kun, hẳn là cậu có nhiều điều muốn hỏi ta nhỉ?"

----

"Vậy sao, có vẻ là bọn nhỏ đều đang sống rất tốt. Đúng là bọn chúng có hơi nghịch nhưng đều là những đứa trẻ rất ngoan ngoãn."

Touya và Clow ngồi trong mái đình hình bán nguyệt nhỏ trong khu vườn. Clow Reed rót một tách trà cho Touya, còn tiện tay mang theo hai đĩa bánh ngọt ở dưới lầu.

Nghe đến đoạn bài [The Bubble], ông không khỏi bật cười: "Ồ, cuối cùng ta vẫn tạo ra lá bài đó sao? Cũng đúng, dù là Yue hay ta đều rất bất lực trong việc tắm cho sư tử."

Đống lông to đùng của Cerberus lúc nào cũng vẩy nước lên đầy người ông và Yue, lần nào tắm xong cho Cerberus ông và Yue đều ướt như chuột lột.

Touya cầm tách trà ấm áp trong tay, nhìn Clow Reed qua làn hơi mờ ảo.

Người đàn ông với chiếc áo choàng tối màu này lại rất dịu dàng và yêu đồ ngọt, chỉ mới thử một miếng bánh thôi mặt ông đã rõ buồn rầu, lén lút lấy ra lá [The Sweet] thì thầm với tinh linh trong bài, yêu cầu rắc một lớp đường dày lên lớp bánh.

Touya: "?"

Nhiều đường như vậy, ăn không đắng sao?

"Clow! Tôi đã bảo ngài không được ăn nhiều đường như vậy rồi ------"

Một cơn gió sắc cắt ngọt qua màn đêm tối, ánh sáng trắng tinh khôi dừng lại bên cạnh Clow Reed giật lấy miếng bánh trong tay ông, đầy tức giận.

Đồng tử Touya co rút, mắt không chớp nhìn thẳng vào phiên bản mini 7, 8 tuổi của Yue trước mặt.

Khác với bộ dáng lạnh lùng và uy nghiêm khi trưởng thành, Yue lúc này trông vẫn lạnh lùng với mái tóc bạc dài mềm mại xõa tung, nhưng gương mặt tròn đầy trẻ con cùng với đôi cánh trắng nhỏ nhắn phía sau...

Thay vì cao ngạo, Yue giờ đây trông... thật đáng yêu.

Bị tịch thu miếng bánh, ý đồ ăn vụng của Clow Reed bị ngăn chặn, ông thở dài trơ mắt nhìn Yue cướp đi miếng bánh ngọt ngào, ánh mắt quyến luyến không nỡ.

Cho dù là ma pháp sư vĩ đại, khi ăn quá nhiều đường vẫn không tránh khỏi việc đau răng.

Yue nhìn Touya đang ngồi ở phía đối diện, mím môi rời đi.

"Yue chỉ hơi ngượng vì bị nhìn thấy hình dáng hiện tại thôi." Clow Reed cười, ngay lập tức trong phòng vang lên tiếng bát đũa rơi loảng xoảng.

Touya nhạy bén bắt được chút đuôi cánh bị lộ ra sau bức tường, ánh mắt anh thoáng nét cười. Hình dạng hiện tại của Yue thực sự khiến anh chú ý.

"Là do... ma lực gặp vấn đề sao?" Touya nhớ lại chuyện từng xảy ra với Yue.

Clow Reed lắc đầu, nói nhỏ: "Cậu đến quá sớm, lúc này Yue cũng chỉ vừa mới chào đời. Cậu ấy vẫn còn đang chịu tác động của thuộc tính mặt trăng, Yue luôn mang vẻ khó gần, khiến các lá bài Clow đều sợ cậu ấy."

"Trên người Touya-kun mang một loại dao động ma lực rất đặc biệt, thuộc về thời gian."

Khi Clow Reed nhìn chăm chú vào ai đó, đôi mắt vốn hay cười của ông lại trở nên quá mức bình thản, gần như lạnh lùng.

"Cậu hẳn hiểu rõ, Touya-kun, có những thực thể sinh ra đã phải gắn liền với cô độc."

Khí chất của Clow Reed rất giống với loại ma lực ông mang trong người, vừa ấm áp dịu dàng như mặt trời, lại rất đỗi cô đơn lạnh lùng như mặt trăng.

Cerberus và Yue, một mặt trời xán lạn và một ánh trăng u uẩn, nhìn như hai thứ trái ngược hoàn toàn với nhau, đại diện cho hai thuộc tính ma lực của Clow Reed, nhưng nó cũng phản ánh đúng với hai mặt trái ngược trong tính cách của ông.

Thân xác dịu dàng hoàn mỹ lại cất chứa một linh hồn đầy cao ngạo lạnh lùng.

"Yue nghĩ rằng," Clow Reed nhấp một ngụm trà, nhìn bóng hình phản chiếu của mình trong cốc trà, ông cười, "đó là bởi vẻ bề ngoài của cậu ấy quá khác biệt."

Vì thế, Clow Reed đã sử dụng ma pháp thu nhỏ Yue tạm thời về hình dáng thời niên thiếu.

Trong căn phòng, âm thanh va chạm của bát đĩa bỗng nhiên im bặt. Một lúc sau, Touya dõi mắt theo bóng dáng trắng muốt cuối cùng cũng rời đi, khẽ nói: "Mặt trăng sinh ra đã khác biệt."

Lơ lửng trên bầu trời đêm, kiêu hãnh như một vị vua.

Chỉ là lúc này, Yue vừa mới ra đời, nguyên hình của cậu khác với Cerberus, mang trong mình sự nhạy cảm và kiêu hãnh bẩm sinh, có rất nhiều điều Yue phải tự mình thấu hiểu.

Touya và Clow Reed ăn ý lược qua chuyện này, chuyển sang bàn về thẻ bài Clow, và... người thừa kế dưới gốc hoa anh đào đã được ông tiên đoán trước.

"Tương lai có đầy rẫy khả năng, nhưng dù là Touya-kun hay Sakura-chan, đều đã được định mệnh định sẵn sẽ thuộc về ma pháp."

Tầm mắt ông dừng ở cây hoa đào trong vườn.

"Có những người đã định sẵn là sẽ gặp nhau, cũng có những người nhất định phải biệt ly. Cho dù là người thông hiểu về tương lai, rồi cũng sẽ thấy trước dòng chảy thời gian, vẫn có những ngôi sao lấp lánh ngoan cường chạy ngược dòng định mệnh."

Ông đã biết quá nhiều, cũng thấy được rất nhiều tương lai, chỉ là việc dự đoán cũng làm ông cảm thấy mỏi mệt.

Touya là một ngoại lệ, cũng là một ngoại lệ làm ông cảm thấy vui mừng.

"Touya-kun kiên cường hơn Sakura nhiều."

"Ừm." Touya bình thản đáp lời, "Nếu là Sakura, em ấy sẽ nghĩ rằng mình mãi mãi không thể thay thế được ngài và hai người thủ hộ. Vì em ấy coi mọi người là những điều quan trọng nhất, nên sẽ càng để tâm và càng cảm thấy mất mát."

Tuổi thọ con người là có hạn, tương lai có thể sẽ có chủ nhân bài Clow thứ ba, thứ tư,... nhưng với họ, Clow Reed vẫn luôn là người quan trọng nhất, in hằn đậm sâu nhất.

Là cha, là gia đình, là thứ tồn tại đầu tiên nhìn thấy khi chào đời.

"Vậy Touya-kun thì sao? Cậu không thích những đứa bé này ư?"

Clow Reed hỏi.

Touya nghĩ ngợi, không đáp mà hỏi lại: "Ngài Clow thật sự sẵn sàng giao những đứa bé này cho người khác ư?"

Nụ cười trên mặt Clow Reed dần biến mất, ông im lặng một lúc, ánh mắt bình thản trả lời:
"Có lẽ vậy."

Touya không phản bác cũng không khẳng định.

Anh nhẹ nhàng nói: "Tôi chỉ là người đến sau ngài gặp gỡ những đứa bé này, rồi tiếp tục làm bạn với chúng. Trong kí ức chúng, sẽ luôn lưu giữ thứ tình cảm dành cho ngài, và cũng có thể chúng sẽ dần dựa dẫm vào tôi trong tương lai."

"Tình cảm tôi dành cho chúng có thể giống hoặc không giống với ngài, nhưng sự đồng hành và trân quý thì không hề khác biệt."

Đối với Touya, dù là Clow Cards, Kerberos, hay Yue, anh luôn hiểu rõ Clow Reed có ý nghĩa lớn lao như thế nào đối với họ.

Một khi Sakura còn chưa đủ trải đời để hiểu điều này, cô bé sẽ mãi mãi không thể nào thay thế được vị trí của Clow Reed trong lòng những thẻ bài Clow, Kero và Yue. Nhưng Touya lại không nghĩ như vậy.

Sự đồng hành luôn là phép cộng, không bao giờ là phép trừ.

Các tinh linh có tuổi thọ rất dài, chỉ cần được cung cấp đủ ma lực, chúng nó sẽ sống rất lâu, rất lâu, so với nhân loại, sự trưởng thành của tinh linh chậm hơn nhiều.

Như một chiếc hộp trống rỗng khi mới ra đời, càng được thêm vào nhiều tình cảm, những linh hồn này càng trở nên mạnh mẽ và trưởng thành dưới sự trân quý và yêu thương.

Đến một ngày, có lẽ bọn họ sẽ có được một tương lai chân chính thuộc về bọn họ.

Có lẽ, đó cũng chính là tương lai mà Clow Reed muốn dành tặng những báu vật quý giá của mình.

Chỉ là...

Touya cúi mắt.

Gia đình và bạn bè đúng là như vậy, nhưng tình yêu đầy ham muốn chiếm hữu sẽ không dừng lại ở việc làm bạn.

Clow Reed khẽ nheo mắt cười, lặng lẽ ngồi trên ghế, để làn gió khẽ mang ma lực yếu ớt làm lay động mái tóc ông.

Touya nhớ đến tấm thẻ bài bạc trong tay trước khi đi vào giấc mơ. Anh thầm nghĩ, quả nhiên, tấm thẻ đặc biệt ấy hiện lên trong lòng bàn tay anh.

Clow Reed nhận lấy thẻ bài Touya đưa, thứ ông chú ý ngoài dự đoán của Touya, ánh mắt dừng lại ở pháp trận mặt sau lá bài.

"Đúng là một ma pháp phi thường."

"Touya-kun, đôi khi thứ chúng ta nhìn thấy là không phải là sự thật." Hình như ông rất hứng thú với lá bài trong tay, ông nhắc nhở. "Nếu đó là chuyện mà một lá bài không thể làm, vậy có lẽ lá bài này vốn không mang trong mình nguyên dạng như cậu đã từng thấy."

Clow Reed đặt thẻ bài lại vào tay Touya, ngón tay khẽ động, lá bài ngay lập tức phân chia về bộ dáng nguyên bản, từ một thành ba lá, yên tĩnh nằm trong tay Touya.

"[The Return] mang cậu về quá khứ, [The Time] cho phép cậu tồn tại trong dòng thời gian đảo ngược, [The Illusion] ngụy trang bọn chúng thành một. Thật là một sự kết hợp độc đáo và tinh ranh."

Lần đầu tiên từ đầu cuộc trò chuyện, ánh mắt Clow Reed ánh lên sự sống động và vui thích.

"Chỉ là, tại sao phải dùng [The Illusion] để ngụy trang lá bài?"

Touya, người cực kì thấu hiểu suy nghĩ của bản thân: "... Vì tôi không muốn bị đoán ra dễ dàng."

Clow Cards chỉ có một bộ, mà một thẻ bài có diện mạo tương tự hẳn không phải sự trùng hợp, chỉ có thể là vì chúng từng thuộc về Clow Cards, nhưng sau đó đã bị ma lực thay đổi hình dạng.

Còn người mặc áo choàng đưa anh trở về thời trung học, không nghi ngờ gì nữa, chính là bản thân Kinomoto Touya trong tương lai.

"Cho dù bị ma pháp đưa về quá khứ, vẫn được chấp nhận sao?" Touya nhìn thẻ bài [The Time] ánh bạc trong tay, dòng cát chảy trong tay ông lão vẫn rơi không ngừng.

Lúc vừa mới quay về, anh luôn cảm thấy lâng lâng như trong mơ, mỗi khi suy nghĩ "muốn tiếp tục sống như vậy" nảy sinh, thẻ bài này lại như một lưỡi dao chờ chực ngay bên cổ.

Một ngôi sao băng xẹt qua bầu trời đêm, Clow Reed ngẩng đầu tránh đi vấn đề của anh, chỉ nói: "Đêm nay, đã qua một nửa."
"Thay vì tìm kiếm đáp án vốn không ở đây, Touya-kun nên làm những chuyện có nghĩa hơn, không phải sao?"

Clow Reed đứng dậy, đôi mắt khép hờ che đậy tất cả cảm xúc, gương mặt vĩnh viễn ôn hòa như lần đầu gặp.

"Những đứa bé đáng yêu quý báu của ta, trông cậy vào cậu, Touya-kun."

---

Sau khi bị Clow Reed đuổi đi, anh bất đắc dĩ một hồi rồi cũng chậm rãi dạo bước trong khu vườn, bất tri bất giác anh đã theo tiếng ngáy của Cerberus đi tới cây anh đào nọ.

Những chiếc lông tơ trên cánh Cerberus khẽ lay động trong gió. Anh ngồi xổm xuống, đưa tay chạm vào đôi cánh mềm mại kia, trong kí ức lại hiện lên sống động hình ảnh Kero ngủ ngáy bên cạnh Sakura, ý cười đong đầy ánh mắt anh.

Sở thích ăn đồ ngọt của Kero hóa ra là di truyền từ Clow Reed.

"Này."

Giọng nói trong trẻo từ trên cao vọng xuống, Touya, vốn đã nhận ra từ trước, ngẩng đầu lên, nhìn về phía Yue đang ngồi vắt vẻo trên tán cây anh đào.

Yue trong dáng vẻ một đứa trẻ, gương mặt nhỏ nhắn căng thẳng, lạnh lùng nhìn Touya:
"Tránh xa nó ra."

Touya trước mặt Yue lại lần nữa đưa tay sờ đôi cánh của Cerberus, trong ánh mắt "cái đồ ngốc này bị người ta sờ như thế rồi còn không chịu tỉnh" đầy ghét bỏ, anh thảnh thơi đứng dậy, mỉm cười: "Nếu muốn bảo vệ bạn mình, lạnh lùng như vậy dễ làm người khác hiểu lầm lắm."

Bị nói trúng tim đen, Yue nghiêm mặt, không chịu bước xuống khỏi cây anh đào, vẫn giữ khoảng cách như cũ.

Cậu cảm nhận được một loại ma lực xa lạ trên người người đàn ông này.

Khác với ma lực của Clow Reed, người đàn ông trước mặt nguy hiểm và sắc bén hơn.

Ánh mắt nhạt màu của Yue hướng xuống dưới, mang theo vẻ tò mò nhưng cũng lộ rõ sự đề phòng.

Nhưng... người biết về mối quan hệ giữa cậu và "con sư tử ngốc" kia, hẳn phải là một người bạn nhỉ?

Quả nhiên, người hoàn mỹ và dịu dàng như Clow Reed mới có nhiều người thích và nhiều bạn nhỉ.

Gió đêm lướt qua, làm cành lá cây anh đào xào xạc. Dải lụa trên người Yue tung bay phấp phới, thổi rơi những cánh hoa anh đào, lượn xoay vòng và nhẹ nhàng đáp xuống vai Touya.

"Anh là bạn của ngài Clow à?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro