CHƯơNG 459: HAI NGƯỜI NÀY LÀ ĐANG GIAO DỊCH MỜ ÁM SAO?
Lý Trắc Phi thua đến mất đi lý trí, nàng muốn xoay chuyển tình thế, nhất định phải thắng bằng được Tiêu Trắc Phi.
Nàng không để ý Thái Vân ngăn cản, nói với Tiêu Hề Hề:
- Cho ta mượn tiền, ta muốn chơi tiếp!
Diêu Chiêu Huấn cũng sắp thua hết số trang sức vừa mượn, nàng gấp gáp nói:
- Muội không chơi, muội thật sự đã hết tiền!
Tiêu Hề Hề cũng nói:
- Không chơi, đến giờ ta ăn cơm trưa rồi! Hôm khác lại chơi tiếp!
Lý Trắc Phi không cam tâm:
- Ngươi thắng ta nhiều như vậy, nghĩ đến đây là xong sao?
------- Huyền Cơ° ----------------
Tiêu Hề Hề:
- Ta vẫn luôn ở đây, ngươi nếu không phục ngày mai lại đến. Ta bây giờ thật sự đói bụng, ta muốn ăn trưa.
Lý Trắc Phi một chút cũng không muốn ăn, hiện tại chỉ muốn đánh bài, một lòng muốn thắng.
Bất quá Tiêu Hề Hề cũng không thoã hiệp, nàng kiên trì muốn ăn cơm.
Lý Trắc Phi không thể làm gì nàng, chỉ có thể mang theo cục tức rời Thanh Ca Điện.
Diêu Chiêu Huấn cũng vội vã cáo từ.
Tiêu Hề Hề kêu người mang lên chén Anh Đào cho nàng. Diêu Chiêu Huấn nhìn chén Anh Đào, tâm tình khá lên một chút.
- Đa tạ tỷ tỷ. Hôm khác muội lại đến.
Nàng ôm chén Anh Đào vui vẻ rời đi.
Lý Trắc Phi lúc đến đắc chí tham vọng, khi rời đi tâm tình xám xịt.
Càng làm nàng thêm phiền lòng chính là giữa đường đụng phải Bạch Trắc Phi.
Bạch Trắc Phi qua một hồi lâu mới có thể nhận ra Lý Trắc Phi, nàng hốt hoảng hỏi:
- Ngươi là đã gặp phải cướp sao?
Sở dĩ nàng hỏi như vậy là bởi vì bộ dáng Lý Trắc Phi lúc này nhìn rất chật vật.
------- Huyền Cơ ----------------
Bình thường Lý Trắc Phi lúc nào cũng ăn mặc trang điểm lộng lẫy, trang sức châu báu càng là không thể thiếu. Nhưng hôm nay từ đầu đến chân đều không thấy đeo trang sức. Nhất là trên đầu, bởi vì trâm cài đều bị tháo xuống, búi tóc rơi tán loạn, tóc dài rớt xuống sau lưng, một điểm hình tượng cũng không có.
Lý Trắc Phi mơ hồ nói:
- Không có! Ta ra ngoài có chút vội nên không đeo trang sức. Ta có việc, đi trước đây.
Nói xong cũng không cho đối phương cơ hội hỏi tiếp, nàng nhanh chóng bỏ đi.
Bạch Trắc Phi nhìn bóng lưng vội vã của nàng ta, trong lòng nghi hoặc, người này rốt cuộc là gặp phải chuyện gì?
Nàng nhìn Liễu Nhứ, phân phó:
- Đi thăm dò xem Lý Trắc Phi vừa rồi đi đâu?
- Dạ!
Rất nhanh Liễu Nhứ đã đem tin tức báo lại cho Bạch Trắc Phi.
- Nương nương, nô tỳ nghe được vừa rồi Lý Trắc Phi là từ Thanh Ca Điện đi ra, còn có Diêu Chiêu Huấn, lúc đi ra 2 người đều trông rất chật vật.
Bạch Trắc Phi càng thêm hoang mang:
- Bên trong Thanh Ca Điện rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Cả hai đều chật vật như vậy, lẽ nào là bị Tiêu Trắc Phi bắt nạt sao?
Nhưng nếu là như vậy, các nàng chắn chắc sẽ đi tố cáo a!
Không đề cập đến Diêu Chiêu Huấn, chỉ bằng tính cách của Lý Trắc Phi nếu bị người ta khi dễ, nhất định sẽ náo loạn đến Thái Tử, nàng ta sẽ không ủy khuất bản thân mà giả bộ như không có gì.
Bạch Trắng Phi lại hỏi:
- Có nghe ngóng được các nàng làm gì trong Thanh Ca Điện không?
Liễu Nhứ vẻ mặt đau khổ nói:
- Bảo Cầm quản lý Thanh Ca Điện rất chặt chẽ, người của chúng ta không thể vào trong nên không nghe ngóng được.
Bạch Trắc Phi nghiêm túc suy nghĩ:
- Đã vậy, ngày mai ta đi một chuyến Thanh Ca Điện, phải xem xem bọn họ đang giỏ trò quỷ gì.
Ban đêm, Thái Tử lại không đến Thanh Ca Điện, Tiêu Hề Hề như củ một mình một giường.
Nàng ngủ một mạch cho đến bình minh lên.
Bảo Cầm vừa đem đồ ăn sáng lên, thì Lý Trắc Phi đã đến rồi.
Nàng ta là đến tìm Tiêu Trắc Phi đánh bài.
Hôm qua sau khi trở về, trong đầu nàng đều là đang tìm cách thắng trang sức trở về, nghĩ đến đêm khuya mới miễn cưỡng ngủ.
Hôm nay trời vừa sáng, nàng liền thức dậy, thúc giục Thải Ngọc rửa mặt trang điểm, tiếp đó bỏ đầy ngân phiếu vào hộp, vội vã chạy đến Thanh Ca Điện.
-------Huyền Cơ ----------------
Lý Trắc Phi không chịu chờ đợi, thúc giục nói:
- Nhanh nhanh tới đánh bài!
Tiêu Hề Hề:
- Nhưng ta còn chưa kịp ăn điểm tâm a!
Lý Trắc Phi:
- Ăn điểm tâm làm gì? Mạt chược không ngon sao?
Tiêu Hề Hề (*_*)
- Ngươi đừng vội. Trước tiên chờ ta ăn xong bữa sáng a!
Tiêu Hề Hề ngồi xuống, bắt đầu hưởng thụ mỹ vị mà Bảo Cầm cất công chuẩn bị.
Lý Trắc Phi gấp gáp:
- Ngươi có thể ăn nhanh lên không?
Tiêu Hề Hề:
- Đồ ăn ngon như vậy, đương nhiên phải từ từ thưởng thức!
Lý Trắc Phi hận không thể mở toang miệng nàng ta, đem đồ ăn sáng đổ vào hết.
Tiêu Hề Hề vừa ăn vừa nói:
- Hôm nay Diêu Chiêu Huấn không đến, chỉ có 2 người chúng ta, đánh bài thế nào được? Hay là tìm thêm cung nữ góp cho đủ số?
Lý Trắc Phi:
- Tùy ngươi.
Nàng mặc kệ người khác có đến hay không. Nàng chỉ cần có thể đem đồ hôm qua thua về tay Tiêu Trắc Phi tất cả đều thắng trở về là được.
Tiêu Hề Hề chân thành đề nghị:
- Ngươi muốn thắng ta rất khó. Ta khuyên ngươi nên tìm hai người chơi phù hợp, như vậy cho dù ngươi không thắng ta, ít nhất cũng có thể vớt vác 1 phần từ người khác.
Lý Trắc Phi đường đường chính chính nói:
- Ta hôm nay chắc chắn sẽ thắng ngươi!
Tiêu Hề Hề thấy nàng ta không nghe lời khuyên can, đành bất đắc dĩ từ bỏ.
Người ta đã đem tiền đến cửa dâng cho nàng, có lý nào không nhận?
Nàng chậm rãi ăn sáng xong, cho người mang mạt chược bày ra.
Lý Trắc Phi cấp tốc ngồi xuống, đồng thời đem hộp ngân phiếu mở ra, đẩy đến trước mặt:
- Ta muốn chuộc lại trang sức hôm qua!
Tiêu Hề Hề liền đáp ứng.
Một tay giao tiền, một tay đưa hàng.
Lý Trắc Phi toại nguyện cầm lại trang sức, Tiêu Hề Hề lại thu hoạch thêm không ít ngân phiếu.
Lúc Bạch Trắng Phi bước vào, vừa hay bắt gặp cảnh này.
Nàng không khỏi khựng lại, ánh mắt quét qua lại trên người Tiêu Trắc Phi cùng Lý Trắc Phi, trong mắt lộ rõ vẻ hoang mang.
Hai người này là đang tiến hành loại giao dịch không thể để cho người khác biết sao?
Tiêu Hề Hề thấy bất ngờ:
- Bạch Tỷ tỷ, sao người lại đến đây?
Bạch Trắc Phi vẫn duy trì bộ dáng mảnh mai yếu đuối, ôn nhu nói:
- Lâu quá không thấy muội, ta cố ý tới thăm muội một chút. Không biết muội gần đây thế nào?
Tiêu Hề Hề:
- Muội rất tốt. Tỷ đến thật đúng lúc. Chúng ta chuẩn bị đánh bài, tỷ có muốn chơi cùng không?
Bạch Trắc Phi:
- Đánh bài?
Nửa canh giờ sau.
Tiêu Hề Hề đẩy mạt chược trước mặt ra:
- Mười ba yêu, ta ù!
Lý Trắc Phi tức giận rút ra một tờ ngân phiếu ném ra trước mặt, miệng lầm bầm:
- Ngươi từ đâu ra nhiều vận khí tốt như vậy? Bài của ta đều trên tay ngươi.
Bạch Trắc Phi lần này ra ngoài không mang theo tiền, nàng ta chỉ có thể thế chấp trang sức trên người.
Nàng rốt cuộc đã hiểu vì sao hôm qua Lý Trắc Phi và Diêu Chiêu Huấn phải chật vật rời đi Thanh Ca Điện.
Hai người đó nhất định là vì thua bài.
Bạch Trắc Phi tâm tư sâu hơn Lý Trắc Phi, lúc nàng đánh bài nước đi cũng cẩn thận, nên thua ít hơn Lý Trắc Phi.
Ba người đánh mạt chược tới trưa.
Kết quả không đoán cũng biết là Lý Trắc Phi thua nhiều nhất.
Tập ngân phiếu nàng ta mang đến đều bị thua sạch.
Nàng đau lòng khôn nguôi.
Tiêu Hề Hề duỗi lưng:
- Các ngươi ngày mai lại đến chứ?
Lý Trắc Phi không chút do dự đáp:
- Đương nhiên tới! Ngươi thắng ta nhiều tiền như vậy, ta phải thắng lại toàn bộ.
Bạch Trắc Phi suy nghĩ một chút, nói:
- Nếu đã chơi bài, không bằng rủ thêm Cảnh Trắc Phi đến, 4 người chơi càng thêm náo nhiệt.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro