Chương 1: Buổi xem mắt nhẹ nhàng

Tề Chân có cô bạn cùng phòng cực kỳ mê Dụ Cảnh Hành, bộ phim nào Dụ Cảnh Hành đóng đều thuộc như lòng bàn tay, ngay cả anh giành được giải thưởng gì, bất cứ lúc nào cũng có thể đọc làu làu như đọc diễn văn.

Đáng tiếc Tề Chân chẳng có vẻ gì quá quan tâm, nhắc tới đến Dụ ảnh đế là cô lại có chút đờ đẫn.

Bạn cùng phòng thở dài : "Sao cậu lại có thể không biết, cậu xem này anh ấy có cơ bụng, lại còn có nhân ngư tuyến*, mấy tiểu thịt tươi hiện nay làm sao bằng đàn ông thành thục siêu có mị lực như thế này được chứ?"

*nhân ngư tuyến: tiếng Trung là 人鱼线 là hai đường chéo xuống bụng dưới tạo thành hình chữ V (Nguồn: Túy Mộng Thiên hạ WordPress)

Tề Chân chỉ cảm thấy rất đau đầu, bụm mặt nói: "Anh ấy đúng là rất đẹp trai, tớ cũng đâu có nói anh ấy không tốt."

Bạn cùng phòng nói: "Lúc nào nhắc đến anh ấy là cậu lại chết lặng chẳng nói gì, tại sao mà cậu có hứng thú với một cái quá khí hài tinh*, mà không phải là một ảnh đế đang vô cùng nổi tiếng?"

*Cái này chưa có ngữ cảnh nên mình không biết dịch thế nào, ai biết nhớ cmt để mình sửa nhé.

"Dân mạng đều bình chọn anh ấy là người đàn ông mà mọi phụ nữ đều muốn cùng trải qua tình một đêm, cậu thử nói xem vì sao?"

Tề Chân vô cùng nghiêm trang nói với cô nàng: "Nhưng tớ đâu cần phải cùng anh ta phát sinh chuyện tình một đêm."

Bạn cùng phòng liền cười cô: "Nằm mơ giữa ban ngày."*

*Cái câu này mình thật sự không hiểu lắm. Ở bản convert để là "Làm ngươi ban ngày ban mặt mộng." Ai hiểu đúng nghĩa hơn thì hãy báo mình để mình sửa nhé.

Tề Chân cũng không định cãi cọ làm gì, nhưng thân là vợ của Dụ ảnh đế mà nói, đương nhiên là vẫn có quyền lên tiếng dù là một chút, ừm, như là anh thật sự có tám khối cơ bụng cùng nhân ngư tuyến?

Nhưng kỳ thật Tề Chân nhiều khi cũng không kịp chú ý cái này, thậm chí cô còn không cẩn thận nhìn ngắm qua, nhiều lúc cô không biết xấu hổ duỗi tay vuốt ve nơi đó, thì hô hấp đã trở nên mê loạn, hốc mắt ướt át mà mờ mịt, lại thêm người đàn ông phía trên đang chậm rãi hôn một cách ôn nhu.

Kỳ thật Tề Chân cũng không nghĩ tới hai người có thể đi tới bước này, thời điểm hai người đi lãnh chứng thì mối quan hệ vẫn vô cùng mờ mịt.

Thân là một ảnh đế, hồi còn trẻ Dụ Cảnh Hành dựa vào việc diễn phim truyền hình để nổi tiếng, sau đó lại chuyên chú diễn phim điện ảnh, nhờ vào khả năng diễn xuất thiên phú mà được rất nhiều khán giả trong nước và quốc tế chào đón, mà tuổi còn trẻ lại quá nổi tiếng cho nên tai tiếng cũng không ít, nhất là tai tiếng thay bạn gái thật thật giả giả có không ít, nhưng đến khi anh yêu đương công khai với bạn gái ở thời điểm đó thì rất ít tin đồn xuất hiện.

Bất kể là paparazzi hay giới truyền thông đều không quá bới móc đời sống riêng tư của anh, ít nhất sự nghiệp của Dụ Cảnh Hành luôn luôn đâu vào đấy, từ diễn viên mới nhỏ bé đến thần tượng nổi tiếng trong giới trẻ, rồi trở thành ảnh đế vạn người biết đến, lại tiếp tục cao thêm một bậc nữa, trở thành ông chủ của một công ty giải trí, những tin đồn đó cũng chỉ là rêu phong, đối với anh thì chẳng có chút ảnh hưởng nào.

Anh tựa hồ như vô cùng lạnh nhạt với người khác giới, cũng không phải nói không có cảm giác, nhưng giống như trên cõi đời này sẽ không có một người phụ nữ nào được anh để ý đến. Sự nghiệp và phụ nữ cơ hồ không thể so sánh được với nhau, mọi người đều cho rằng anh là một minh tinh không bao giờ có khả năng kết hôn.

Nhưng sự việc phát sinh cho đến giờ đều là từ khi Tề Chân còn là vị thành niên.

Khi đó cô còn rất nhỏ, chuyện của minh tinh đối với cô mà nói thì đúng là vô cùng xa vời, nhưng lại rất để ý tới chuyện của Dụ Cảnh Hành. Có lẽ chính là vì anh từng diễn một bộ phim truyền hình cổ trang có kết thúc buồn, nam chính và công chúa đã không thể ở bên nhau.

Với cô mà nói, ấn tượng ban đầu đối với Dụ ảnh đế chính là, có chút lạnh lùng xa cách lại vô cùng điềm đạm thâm trầm không gần nữ giới, tuy rằng có rất nhiều tin đồn phong hoa, cũng không biết là thật hay là giả, nhưng có thể khẳng định anh không phải là loại đàn ông phóng túng chơi bời, nếu không cũng sẽ không được đánh giá cao chất lượng điện ảnh như vậy.

Thời điểm nhớ lại chuyện này Tề Chân đang ngồi trong phòng đặt trước, lướt Weibo chờ đối tượng xem mắt tới.*

* Đoạn trên theo mình hiểu là đôi này cưới nhau rồi. Nhưng trong bản convert thì đoạn này lại thành thế này nên nếu có gì chỉnh sửa thì mình sẽ chỉnh lại sau nhé.

Cô nhớ tới Dụ Cảnh Hành là vì trên hot search có xuất hiện một cái tag, hình như gần đây Dụ Cảnh Hành đang đóng phim ở Hải Thành đây, bị fans thấy.

Click mở hình ảnh, thì cũng chỉ thấy Dụ Cảnh Hành đội mũ lưỡi trai, mặc áo thun màu đen, hoàn toàn có thể đi làm người mẫu, thân hình cao lớn mà tu nhận, cùng đoàn làm phim của đạo diễn Trần Ngao đến một nhà hàng cao cấp. Nhưng anh đối với việc bị fans chụp lén dường như đã thành thói quen, đổi lại cũng chỉ là một ánh mắt bình lặng như nước mà thôi.

Trừ lần đó ra thì một tin tức gì cũng không có.

Tề Chân cũng không được coi như là fan của Dụ Cảnh Hành, phim anh đóng nội hàm quá sâu sắc, nhưng cô lại càng thích những bộ phim thần tượng, hoặc là các scandal đang hot trên Weibo linh tinh. Mặc dù cấp độ của ảnh đế so với mấy thứ linh tinh thì hơn hẳn một trời một vực, nhưng cô cũng không cảm thấy quá hứng thú.

Tiếp tục xem một hồi, Tề Chân phát hiện ra chẳng có tin nào khiến cô cảm thấy hứng thú cả, ngay cả lần này đi xem mắt cũng là vì bất đắc dĩ nên mới đến. Cô còn không cẩn thận tới sớm trước giờ hẹn, nghĩ lại thấy có chút xấu hổ, ngồi lâu nên chân cũng có chút tê dại.

Cô cởi áo khoác nhung mỏng màu xanh ra, bên trong là một cái váy dài và chiếc áo sơmi cùng màu, sợi tóc đen bóng mượt pha chút xanh nhẹ nhàng vén lên để lộ ra vành tai xinh xắn tinh tế. Dưới chân váy bị ướt một chút, Tề Chân lặng lẽ che đi.

Một lát sau, một người đàn ông mặc bộ âu phục màu xám đậm từ bên ngoài đi vào, nhìn cô cười nhẹ, khóe môi hơi cong lên, thanh âm trầm thấp ôn hòa: "Tề Chân tiểu thư?"

Người đàn ông vóc dáng cao lớn, ít nhất tầm một mét tám lăm, cái cằm góc cạnh nam tính, lúc đeo kính râm nhìn qua có vẻ đạm mạc.

Tề Chân mở to hai mắt, nhất thời nói năng có chút lộn xộn: "Anh, anh trông giống một minh tinh."

Cô phản ứng chậm mất nửa nhịp, cơ chút nghi ngờ nói: "Là như thế này, ba tôi muốn tôi tới xem mắt trước...... Nên cũng không nói cho tôi biết đối phương là ai...... Xin hỏi anh là?"

Người đàn ông ngồi xuống đối diện với cô.

Tề Chân phát hiện mặc dù là ngồi bình thường, người này cũng cao hơn cô một cái đầu. Trong lòng cô không khỏi có chút áp lực cùng khẩn trương, lại sợ bản thân mình làm gì thất lễ, đến lúc đó mặt mũi ba Tề đúng là vứt đi hết.

Ngón tay thon dài của người đàn ông chậm rãi tháo kính râm xuống, lộ ra đôi mắt đen láy bình tĩnh nhìn Tề Chân, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Anh không hề để ý biểu cảm kinh ngạc của Tề Chân, chỉ hơi mỉm cười một chút: "Lần đầu gặp mặt, họ Dụ, tên Dụ Cảnh Hành."

Cô cắn cánh môi, trợn tròn mắt, rối rắm không biết nên nói cái gì.

Cô thầm trách ba mình tại sao lại không nói cho cô biết. Với tính tình của cô, nếu biết đối tượng xem mắt là một đại nhân vật như thế này, thì có chết cô cũng không đi.

May là cô cũng không xấu hổ, còn có thể bình tĩnh một chút, nhưng vẫn không nhịn được cảm giác kích động cùng nói lắp.

Tề Chân nghiêm túc nhìn anh, rối rắm xác nhận lại lần nữa: "Dụ tiên sinh này, anh không có, không có...... Đi nhầm bàn chứ?"

Đối mặt với đôi mắt đen thẫm của Dụ Cảnh Hành vài giây, trong mắt anh giống như có chút mỉm cười, lại giống như chỉ còn sự bình tĩnh đạm mạc.

Khí chất của anh ngoài đời và trong TV thoạt nhìn thì không quá giống nhau, không hề lãnh đạm hờ hững giống với những gì đại chúng đồn thổi, ngược lại khóe môi nhàn nhạt gợi lên một đường cong: "Không nhầm, ba em đã cho tôi xem ảnh chụp của em rồi."

Tề Chân hạ tầm mắt trông thực vô tội, như là bị dọa, không chớp mắt lấy một cái.

Sau một lúc lâu, cô lại gật gật đầu, cứng đờ đứng lên, thanh âm giòn tan, lịch sự nói: "Chào anh*...... Lần đầu gặp mặt, thật ra khi còn nhỏ tôi đã xem qua rất nhiều phim điện ảnh và phim truyền hình mà anh đóng. Vừa rồi không nhận ra anh, thật là thất lễ quá."

*Bản gốc để là "ngài" cơ nhưng mình thấy thế nào ý nên sửa thành anh😊😊

Dụ Cảnh Hành rất ít khi gặp cô gái nào được gia đình giáo dưỡng tốt như vậy, tính cách cũng thực nhẹ nhàng mềm mại.

Anh cười nhẹ, bảo cô trước tiên cứ ngồi xuống, lại hỏi cô đã đợi ở đây bao lâu rồi.

Tề Chân khiêm tốn nói: "Cũng không lâu lắm, mới vừa đến vài phút thì anh đã tới rồi."

Nói chuyện một lát, Tề Chân đã đói bụng từ sớm, vì thế Dụ Cảnh Hành cũng thuận theo tự nhiên chọn món thay cô, sự quan tâm này làm cho cô quyết định ăn chút gì đó.

Tề Chân lắc đầu, tỏ vẻ không có gì hấp dẫn, Dụ Cảnh Hành liền vì cô gọi các món ăn đặc sắc, lại gọi thêm cho cô một ly nước trái cây. Bình thường vào lúc này hẳn là nên uống chút rượu vang đỏ gì đó, cũng không hiểu vì sao anh phải gọi cho cô nước trái cây.

Tề Chân khó tránh khỏi có chút đứng ngồi không yên, vừa uống nước trái cây lại hoang mang mờ mịt cả nửa ngày.

Cô cũng không hề nói dối, đúng là có xem phim điện ảnh của Dụ Cảnh Hành, cùng với một ít phim truyền hình mà anh đóng hồi còn trẻ, nhưng trên thực tế...... Cô từ trước đến nay bộ phim nào cũng đều xem qua.

Thời gian Dụ Cảnh Hành vừa mới đóng phim không bao lâu thì đã có lượng fan vô cùng lớn. Sau này Dụ Cảnh Hành giành được nhiều giải thưởng, giải thưởng quốc tế cũng nhiều lần được đề cử. Anh cũng được như là một diễn viên trẻ tuổi lại có nhiều giải ảnh đế, mà không hề đóng phim truyền hình.

Nhưng sau này Tề Chân cũng không còn thích anh như hồi trước, dù sao tiểu cô nương cũng hay quên, hôm nay thích, ngày mai lại không thích nữa, hơn nữa bởi vì về sau anh lại đoạt giải lừa đảo* nên cô càng không có hứng thú, vì vậy qua nhiều năm chuyện thích thần tượng càng ngày càng phai nhạt.

*bản convert để là phiến tử tức là lừa đảo nên mình để như vậy, ai có thể hiểu sáng nghĩa hơn thì nhớ cmt cho mình sữa nha

Vì vậy tại sao Dụ Cảnh Hành lại trở thành đối tượng xem mắt của cô?

Tề Chân yên lặng nhìn Dụ Cảnh Hành, người đàn ông đối diện đang rót trà cho cô, đốt ngón tay thon dài, động tác không nhanh không chậm, càng không có một chút động tác dư thừa nào, hoàn toàn có thể hiểu được tâm tình của Tề Chân trước hình ảnh này.

Tề Chân nghĩ nghĩ, vẫn cứ mạo muội hỏi: "Mặc dù có chút thất lễ, nhưng tôi vẫn muốn hỏi anh một chút, anh và ba tôi quen nhau như thế nào vậy?"

Cô vừa hỏi xong, vành tai lặng lẽ đỏ lên, nhẹ giọng nói: "Anh biết đấy, ba tôi một lòng làm nghiên cứu khoa học, chuyện kết giao với người khác không thành thạo chút nào, tôi thực sự vô cùng tò mò tại sao ông ấy có thể quen với anh?"

Dụ Cảnh Hành cười cười, tiếng nói trầm thấp bình thản: "Ba em là thầy của tôi, chắc là em không biết, nhưng tôi vẫn luôn tôn kính ông ấy."

Tề Chân giật mình.

Trước kia ba cô là giáo viên cấp ba, nhưng cách đây rồi, khi đó vì gia đình, mới tìm công việc tương đối ổn định, sau khi ly hôn mấy năm thì cũng bỏ. Đáng tiếc cô chưa bao giờ biết, trước đây Dụ ảnh đế học cấp ba ở Hải Thành.

Cơm nước xong xuôi, Tề Chân mới cảm thấy như trút được gánh nặng, theo lý đàn ông trả tiền, Dụ Cảnh Hành cầm lấy chìa khóa xe, có ý muốn đưa cô về.

Tề Chân vội vàng xua xua tay, nắm thật chặt áo khoác của mình, mỉm cười nói: "Không cần đâu, tôi tự về cũng được mà, hơn nữa anh hẳn cũng không thuận tiện, nhỡ bị chụp lén thì cũng không ổn lắm."

Cô không định gây ra chuyện phiền toái cho người khác. Hơn nữa lần này đi xem mắt hai người cũng chưa nói về chuyện hôn nhân sau này, khẳng định là thất bại, vậy càng không thể gia tăng gánh nặng cho người khác.

Dụ Cảnh Hành mỉm cười một chút, ôn hòa nói: "Không có chuyện gì đâu, không cần sợ hãi."

Tề Chân ngẳng đầu nhìn vào mắt anh, khuôn mặt căng thẳng cũng theo đó mà thả lỏng, nhịn không được cười một chút: "Được."

Cô đi theo Dụ Cảnh Hành ra bãi đỗ xe, nhưng vẫn không tránh khỏi có chút khẩn trương. Có vẻ như hôm nay trợ lý hay là người đại diện của anh cũng không hề xuất hiện.

Nhỡ đâu lại gặp phải paparazzi, rồi còn lên hot search. Đúng là có chút chột dạ, cô chưa từng nghĩ sẽ dựa vào cách này để nổi tiếng.

Dụ Cảnh Hành mở cửa bên ghế phụ cho cô, nhìn bộ dạng cẩn thận của Tề Chân, thấy có chút buồn cười, tiếng nói trầm thấp ôn hòa: "Đây là nhà hàng tư nhân khép kín*, không cần khẩn trương, ở đây không có người ngoài."

*Cái này tự nhiên mình không nhớ nói thế nào cho đúng nên dịch tạm thế này nhé.

Tề Chân gật gật đầu, cảm thấy bản thân có chút ngốc nghếch, kéo vạt áo, đỏ mặt yên lặng lên xe.

Dụ Cảnh Hành hỏi cô địa chỉ, liền đưa cô đến dưới lầu tiểu khu, anh dừng xe lại, mới quay ra nói với Tề Chân: "Tề tiểu thư, hôm nay được đi cùng em, tôi rất vui."

Tề Chân cũng không biết nên trả lời như thế nào, cô yên lặng gật gật đầu, nghịch nghịch đầu ngón tay.

Dụ Cảnh Hành chăm chú nhìn cô một lát, khóe môi hơi cong lên, nhẹ giọng nói: "Không bằng chúng ta thử hẹn hò, lấy hôn nhân làm mục đích."

Hết chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro