Chương 18: Cô có một em gái
Cô gái nhỏ ngày nào cũng ở nhà, gần đây Lý Chu cũng bận rộn, anh phân vân không biết có nên tìm trường học cho cô để cô làm quen với mọi người.
"Tiểu Hòa, em có muốn đi học không, ân?"
Lý Chu hỏi Tô Hòa.
Tô Hòa không có bạn bè ở đây nên xa lạ nơi sống, anh cũng không có nhiều thời gian dành cho cô, trong trường có rất nhiều người.
"Có được không?"
Tô Hòa chớp chớp mắt, trong mắt mang theo ý cười chờ mong, tựa hồ đặc biệt mong đợi.
"Tiểu Hòa có thể vào bất cứ trường đại học nào mà Tiểu Hòa muốn vào, anh trai có thể đưa Tiểu Hòa vào."
Lý Chu xoa đầu Tô Hòa nói, giọng nói ôn nhu, chỉ cần Tô Hoa muốn đi thì chuyện này không thành vấn đề.
"Thật sao?"
Đôi mắt Tô Hòa tràn đầy tia hi vọng, đôi mắt đen nhánh như biết nói.
Lý Chu: "Ừm, đúng vậy." Trong mắt Tô Hòa thoáng hiện ý cười, vẫn đang suy nghĩ xem lý do gì Lý Chu có thể để cô đi học.
" Anh ơi, em có thể vào Đại học Nghệ thuật Tự do được không? Nghe nói trường này rất tốt." Tô Hòa nhìn Lý Chu vẻ mặt rối rắm, cảm thấy có chút xấu hổ.
Đại học Nghệ thuật Tự do là trường đại học tốt nhất trong thành phố B. Tất cả các chuyên ngành ở đó đều rất tốt và có rất nhiều nhân tài trong trường.
Lý Chu không chút do dự nói: "Có thể."
Anh biết hiệu trưởng trường này, hiệu trưởng mở cửa sau cho Tô Hòa vào là được, cũng không phải vấn đề lớn.
"Cảm ơn anh trai, anh trai thật tốt."
Nụ cười trên mặt Tô Hòa rất chân thành, giống như một đứa trẻ được kẹo vậy, thật hạnh phúc.
Lý Chu ngay lập tức gọi điện cho hiệu trưởng Đại học Nghệ thuật Tự do, hiệu trưởng rất khó xử, nhưng cuối cùng cũng đồng ý.
Ông vẫn muốn cho Lý Chu mặt mũi.
"Anh ơi, cái này không tốt sao? Người khác vất vả lắm mới vào được, mà anh một lời là có thể cho em vào."
Tô Hòa mặt mày nhăn lại, vô tội nhìn Lý Chu, ánh mắt lộ ra vẻ xấu hổ.
-
Lý Chu đưa Tô Hòa đến trường đại học nghệ thuật tự do báo cáo, Tô Hòa theo sát Lý Chu, cả người lộ vẻ rụt rè.
"Lý thiếu cậu tới rồi, cô bé này có phải là Tô Hòa không?" Hiệu trưởng Lâm nhiệt tình chào hỏi Lý Chu, trên mặt mang theo nụ cười ân cần.
"Chào Lâm hiệu trưởng."
Tô Hề rụt rè từ sau lưng Lý Chu cúi đầu, cả người cảm thấy mềm mại dễ thương.
Sau khi chào hỏi, Hiệu trưởng Lâm đã sắp xếp chuyên ngành và lớp học cho Tô Hòa, cô gái nhỏ có sở thích vẽ tranh nên được phân vào chuyên ngành hội họa.
"Anh ơi, chiều nay anh có tới đón em không?"
Ở cổng trường Tô Hòa nhìn Lý Chu, chậm rãi hỏi.
"Ân, sau giờ học có thể gọi điện cho anh."
Đại học không sắp xếp học cả ngày, chiều nay có tiết học, Tô Hòa ở lại học.
"Lão đại, sao cô lại đến đây a?"
Ngay sau khi Lý Chu rời đi, một cô gái buộc tóc đuôi ngựa ăn mặc như học sinh xuất hiện trước mặt Tô Hòa, nghi ngờ hỏi.
Cô gái tên là Khúc Nghiên, sinh viên năm hai của Đại học Nghệ Thuật Tự do và chuyên ngành hội họa, giống như Tô Hòa.
"Tới chơi nha, chán quá."
Tô Hòa ngáp một cái nói.
"Lão đại, cô không phải là một người nhàm chán như vậy."
Khúc Nghiên không tin rằng Tô Hòa sẽ cảm thấy buồn chán.
"Lí Ngạn Nam có biết không?"
Nụ cười trên môi Tô Hòa không chạm tới đáy mắt, cô chậm rãi hỏi, giọng điệu nhàn nhạt.
"Biết, hoa khôi của trường, có chuyện gì sao?" Khúc Nghiên gật đầu, cô ấy biết có một người, nhưng không quen với người này, cũng biết Lí Ngạn Nam rất xinh đẹp.
Lí Ngạn Nam là sinh viên năm nhất, là một vũ công, tính tình lại kín kẽ nên rất được lòng con trai, đương nhiên cũng được con gái thích, tính tình cũng tốt.
"Em gái tôi."
Tô Hòa cong môi chậm rãi nói, trên môi nở nụ cười.
Lí Ngạn Nam là em gái cùng cha khác mẹ của cô, Tô Hòa lớn lên cùng mẹ nên cô cũng theo họ mẹ.
Tô Hòa thật ra rất xinh đẹp, nhưng cô và Lí Ngạn Nam không phải cùng một dạng nên khó có thể so sánh được.
Nếu quan sát kỹ các đường nét trên khuôn mặt, các đường nét trên khuôn mặt của Tô Hòa có phần tinh tế hơn.
"Ôi đệch, boss, cô có em gái à?"
Khúc Nghiên mở to mắt nhìn Tô Hòa với vẻ mặt khó tin, cô ấy đã biết Tô Hòa từ lâu, nhưng chưa bao giờ biết rằng Tô Hòa thực sự có một cô em gái. .
"Ân."
Tô Hòa nở nụ cười trên môi.
Cô biết Lí Ngạn Nam là em gái của mình, nhưng Lí Ngạn Nam không biết cô là chị gái, Lí Minh Trạch đã bảo vệ Lí Ngạn Nam rất tốt.
"Lí Ngạn Nam là con gái Lí Minh Trạch của tập đoàn Lí thị. Về phần tập đoàn Lí thị đứng thứ năm ở thành phố B, lão đại cô có chắc chắn không?"
Khúc Ngạn hỏi lại. Cô ấy sống ở thành phố B nên biết rõ vè thành phố B. Theo cô ấy biết thì Lí Minh Trạch chỉ mới kết hôn một lần, có một đứa con gái và chưa bao giờ ra ngoài có oanh oanh yến yến. Ông ta là một người đàn ông rất sạch sẽ và tự giác.
"Ồ, những gì thể hiện ở ngoài mặt thực ra chỉ là ảo ảnh trong nhiều trường hợp."
Tô Hòa đưa tay khoanh trước ngực, nhếch mép.
Thân phận của Lí Minh Trạch như thế nào có được, Lí Minh Trạch biết rõ rằng mẹ cô không muốn tranh, nhưng không có nghĩa là cô không muốn tranh.
Cô không thích Tập đoàn Lí thị, nhưng cô không để những thứ thuộc về mình rơi vào tay người khác, vốn dĩ nó thuộc về cô.
"Đi thôi, chúng ta cùng nhau lên lớp."
Tô Hòa liếc mắt nhìn thời gian, chậm rãi nói.
Tham dự lớp học?
Khúc Nghiên chớp mắt, "Lão đại, cô cũng cần lên lớp sao?"
Tô Hòa đã học xong rồi, điểm số cao, tài năng nhiều, Khúc Nghiên cho rằng Tô Hòa chỉ là đến trường để treo bảng tên. Chứ không đến lớp.
"Ừm, phải ngoan ngoãn lên lớp."
Tô Hòa nói, cô là một cô gái ngoan ngoãn, lên lớp cũng phải ngoan, nếu không Lý Chu cũng không dễ giải thích.
Khúc Nghiên: "..." Dù sao cô ấy cũng không đoán ra được suy nghĩ của Tô Hòa, chỉ cảm thấy kỳ lạ.
"Lão đại, cô học chuyên ngành gì vậy?"
Khúc Nghiên không biết Tô Hòa đang học chuyên ngành gì, lúc này ngẩn ngơ rời đi cùng với Tô Hòa.
"Năm hai, hội họa, cùng cô giống nhau."
Tô Hòa chậm rãi nói.
"Lão đại, tôi nghĩ rằng cô ở đây để lấy đi ánh đèn sân khấu của tôi."
Khúc Nghiên nói.
Thành tích chuyên môn của cô ấy luôn là hàng đầu, và luôn nằm trong số những người giỏi nhất.
"Tôi là người trầm tính, tôi thích trở thành một người trầm tính."
Tô Hòa nói, cùng Khúc Nghiên bước vào lớp, cô ý thức đi đến hàng cuối cùng để ngồi.
Khúc Nghiên dừng lại ở hàng trước một lúc, cuối cùng đi đến hàng sau để ngồi cùng với Tô Hòa.
--
Họ Lý của Lý Chu là 黎 , còn họ Lí của Lí Ngạn Nam là 李
:333
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro