Chương 10: Khó tin nhưng là sự thật

Edit: Thiên Nhi(Changg)


Sau khi Furuya Rei nói rằng có ai đó đang theo dõi họ, Sakurada Maki đã dồn một trăm phần trăm năng lượng cẩn thận nhìn vào đám đông người qua lại phía sau, cố gắng tìm kiếm những người khả nghi trong số họ.

Tuy nhiên, Sakurada Maki dù đã rất cay mắt, cô vẫn không tìm thấy bất kỳ kẻ khả nghi nào.

——Sau tất cả, bộ ba lớp Onizuka đang gặp nhau lần đầu tiên sau góc phố vào lúc này, không có thời gian để theo dõi họ ngay lập tức.

Sakurada Maki lặng lẽ chọc vào lưng Furuya Rei: "Furuya-kun, xem ra không có người đi theo chúng ta."

Furuya Rei cau mày, cảm thấy rằng cảm giác bị theo đuôi anh trước đó đã biến mất: "Là ảo giác sao?"

Sakurada Maki: "Có lẽ là bởi vì anh ăn mặc như thế này quá nóng nên có ảo giác?"

Ai làm người bình thường vào mùa hè sẽ quấn chặt mình như vậy thậm chí đội hai lớp mũ? Để che đi mái tóc vàng dễ thấy và làn da ngăm đen của mình, Furuya Rei cũng đã phải chịu nhiều đau đớn.

Furuya Rei: "Tôi nghĩ cô dễ bị hơn."

Bây giờ đang là mùa hè, có rất nhiều người quấn thật kỹ và sử dụng biện pháp chống nắng vật lý. Xét cho cùng, sở dĩ anh đi trên đường thu hút nhiều ánh mắt như vậy là bởi vì anh là một người đàn ông to lớn nhưng lại bế một con búp bê nhỏ, quá dễ để thấy.

Sakurada Maki suy nghĩ một chút: "Cũng đúng, dù sao tôi rất xinh đẹp ~"

Con búp bê mà cô đang sống bây giờ là búp bê do chính tay cô làm ra, giống 60% so với hình dáng ban đầu, mang một con búp bê xinh đẹp và đáng yêu như cô ra đường thì tất nhiên tỷ lệ thu về ánh nhìn là 100 %.

Furuya Rei: "..."

Furuya Rei trưng ra đôi mắt bán nguyệt không nói nên lời, dẫn Sakurada Maki đến một trung tâm mua sắm gần đó.

"Một tuần nữa tôi sẽ đến học viện cảnh sát. Tháng đầu tiên là quản lý đóng cửa, tất cả tân sinh viên đều không được phép ra ngoài. Bây giờ cô đã quyết định đi cùng tôi, có cần mua gì trước không?"

Sakurada Maki giơ tay: "Có! Có rất nhiều!"

Sakurada Maki ban đầu không có gì để mua, dù sao thì lần trước ra ngoài cô đã mua gần như mọi thứ mình cần.

Nhưng sau những gì xảy ra sáng nay, Sakurada Maki không thể ngồi yên.

Rốt cuộc, Barasuishou đã gửi con rối nhỏ của cô ta đến tận cửa, cô phải có biện pháp đối phó tương ứng.

Sakurada Maki nghĩ về điều đó và quyết định quay lại công việc cũ là làm búp bê.

Cô muốn thành lập một đội búp bê tuân theo mệnh lệnh của cô và có thể bảo vệ mình!

Vì vậy, dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của Sakurada Maki, Furuya Rei đã đến cửa hàng búp bê BJD với những vệt đen trên đầu.

Đối với suy nghĩ của Sakurada Maki, Furuya Rei cảm thấy thật khó tin.

Búp bê nhỏ không thỏa mãn với việc sửa chữa chính mình bằng các công cụ sửa chữa, thậm chí còn muốn tự mình làm một con búp bê.

Anh thực sự không thể tưởng tượng được cảnh tượng một con búp bê tạo nên một con búp bê khác.

Nhưng Sakurada Maki nhất quyết phải được và Furuya Rei không thể kìm lòng được nên đành phải đưa cô đến cửa hàng búp bê BJD để chọn những bộ phận búp bê phù hợp.

Furuya Rei cõng Sakurada Maki phía trước cơ thể để cô ấy có thể nhìn rõ các bộ phận trong cửa hàng.

Anh tùy ý nhặt một cái đầu búp bê nhỏ từ một hàng kệ hàng lên: “Đây là thứ coi muốn à?”

Sakurada Maki: "Không, đây là đầu của em bé 60cm, nó to quá. Tôi muốn cỡ nhỏ nhất, em bé 30cm."
(* Tìm hiểu về búp bê BJD này khổ muốn xỉu, có nhiều từ ngữ mình không có hiểu nên mình dịch dựa vào những thứ mình tìm hiểu được. Chứ đọc raw lẫn convert thì mình cũng không hiểu về chúng nó :))).)

Furuya Rei đặt đầu búp bê Super Dollfie trong tay xuống, sau đó nhặt đầu búp bê nhỏ nhất được đặt ở phía xa lên: "Loại này?"

Sakurada Maki: "Ừ, chính là như vậy. Giúp tôi lấy những khuôn mặt khác biệt trong các loại hình dáng bên kia, sau đó lấy thêm tay chân tương ứng thân thể."

"....Hiểu."

Dưới sự chỉ huy của Sakurada Maki, Furuya Rei lúng túng lựa chọn các bộ phận của búp bê.

—— Khi ba người Morofushi Hiromitsu đuổi kịp, họ đã nhìn thấy tình huống như vậy.

Matsuda Jinpei và Hagiwara Kenji đã bỏ qua sự việc con khủng long và giải thích sơ bộ nguyên nhân của sự việc cho Morofushi Hiromitsu. Sau khi Morofushi Hiromitsu nghe nói rằng họ đang theo dõi phần tử khả nghi, anh ấy đương nhiên tham gia đội theo dõi của họ như một nhiệm vụ.

Matsuda Jinpei thấy rằng Morofushi Hiromitsu không có bất kỳ sự ngụy trang nào, thậm chí còn nhường chiếc mũ lưỡi trai trên đầu cho Morofushi Hiromitsu.

Dù sao, anh có kính râm để che mặt đi.

Đây là cách bộ ba lớp Onizuka bắt đầu lần hợp tác đầu tiên của họ.

Đáng tiếc ban đầu bởi vì chậm trễ, bọn họ suýt chút nữa lạc mất đi Furuya Rei, sau rất nhiều nỗ lực cuối cùng lại tìm được tung tích của Furuya Rei.

Cả ba giả vờ là những người qua đường bình thường A, B và C, ngồi trên chiếc ghế dài bên ngoài cửa hàng búp bê BJD và trò chuyện, nhưng thực chất họ đang quan sát nhất cử nhất động của Furuya Rei trong cửa hàng.

Matsuda Jinpei nhíu mày: "Hắn làm gì vậy? Cầm mặt búp bê một lúc rồi cầm tay một hồi, sờ soạng khắp nơi trông rất kỳ quái.

Hagiwara Kenji sờ sờ cằm: "Cậu xem hắn nhặt được linh kiện cùng dụng cụ... chẳng lẽ là làm một con búp bê sao? Lại nói, con búp bê trong túi của hắn chẳng lẽ cũng là do hắn làm ra sao?"

Morofushi Hiromitsu nhận thấy người kia thỉnh thoảng sẽ xoay người sang một bên, như thể cố tình tránh tai mắt của mọi người.

Anh ta đang cố gắng che đậy điều gì?

Morofushi Hiromitsu nhìn vào nó bằng ánh mắt nghiên cứu: "Anh ta đang nói chuyện với con búp bê trong túi?"

Ban đầu, khi Morofushi Hiromitsu nghe thấy lời buộc tội của Matsuda Jinpei đối với người đàn ông mặc đồ đen trước mặt mình, anh ấy đã có chút hoài nghi.

Rốt cuộc, Matsuda Jinpei và Hagiwara Kenji đã không nói với Morofushi Hiromitsu về việc con khủng long nhỏ và viên thủy tinh tím, vì vậy trong tai của Morofushi Hiromitsu, lời kể của họ rất ngắn gọn và đứt quãng. Mặc dù bọn họ là những người trong tương lai mà anh sẽ tiếp xúc trong học viện cảnh sát, nhưng Morofushi Hiromitsu không thể hoàn toàn tin vào phán đoán của họ.

Nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy hành vi kỳ lạ của người đàn ông mặc đồ đen, Morofushi Hiromitsu không thể không cảm thấy nghi ngờ anh ta.

Nhưng mà nói tới... Vì sao hắn luôn cảm thấy cái người khả nghi mặc đồ đen này có bóng dáng nhìn quen quen?

Cùng lúc đó, Furuya Rei trong cửa hàng búp bê đột nhiên ngừng lựa chọn giữa một đống búp bê.

Lại một lần nữa.

Cái nhìn kỳ lạ đó dán chặt vào anh.

Sakurada Maki cũng cảm thấy điều gì đó, như thể có ai đó đang nhìn chằm chằm vào cô ấy.

Cô nghĩ đến lời Furuya Rei nói lúc trước, cảm giác có người đang theo dõi mình, cô khẽ quay đầu nhìn vào hướng ánh mắt đang nhìn mình, sau đó chú ý tới ba người ở cửa tiệm ánh mắt không khỏi tập trung.

Sakurada Maki nhỏ giọng nhắc nhở: "Furuya-kun, ba người đàn ông ngồi trên băng ghế trước cửa hàng hình như vẫn luôn quan sát chúng ta?"

Nghe lời nhắc nhở của Sakurada Maki, đôi đồng tử màu tím xám dưới vành mũ đôi của Furuya Rei khẽ nheo lại.

Anh tiếp tục di chuyển tay, như thể bản thân không nhận ra rằng mình đang bị theo dõi, nhặt cánh tay của búp bê một cách thờ ơ.

Chỉ có Furuya Rei biết rằng tâm trí của anh ấy đã không còn ở đây nữa.

Anh ôm một con búp bê đã chọn và đứng thẳng, giả vờ vô tình xoay người, nhìn vào những món đồ trang trí ở phía bên kia của kệ, nhưng đôi mắt ẩn dưới vành mũ của anh lại vô cùng có chủ ý quét qua những chiếc ghế dài trước cửa hàng.

Sau đó......

Furuya Rei: "!" Bị sốc!

Khoảnh khắc nhận ra danh tính của người ngồi giữa băng ghế, hơi thở của Furuya Rei đột nhiên trở nên hỗn loạn.

Sao có thể là Hiro? !

Mặc dù đối phương đang đội một chiếc mũ lưỡi trai che gần hết khuôn mặt, nhưng Morofushi Hiromitsu làm sao có thể không nhận ra osananajimi của chính mình?

Mà Sakurada Maki nhìn qua ba người, đột nhiên kinh ngạc "Hừ" một tiếng, thành công tìm được điểm mù: "Anh xem kiểu tóc của hai người kia, không phải rất giống gai nhím cùng cầu trượt sao? Tóc mà Niriya đã mô tả?"

Furuya Rei nhìn kỹ hơn.

Thực sự giống!

Người đàn ông đeo kính râm ngồi bên trái Morofushi Hiromitsu có mái tóc xoăn như con nhím.

Người đàn ông ngồi bên phải Morofushi Hiromitsu, tuy đội mũ lưỡi trai giống Morofushi Hiromitsu nhưng tóc lại dài ngang vai, dù đội mũ cũng có thể thấy tóc cực kỳ mềm mượt giống như một đường trượt thẳng xuống.

Furuya Rei vì chính mình lúc trước nghĩ xấu Niriya dùng từ lung tung mà hình dung sám hối một giây đồng hồ.

Tinh linh nhân tạo này thực sự không mô tả sai.

Đây không phải là rất sống động giống với miêu tả sao!

Đương nhiên, ngoại trừ nói tóc của anh là tổ chim, miêu tả vẫn chưa đúng lắm.

~~Hết chương~~

Editor: èo Zero nhà mình đúng hề luôn🤣

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro