CHƯƠNG 82 (Phiên ngoại)
---
Trời trong xanh, khí trời mát lành, gió nhẹ ấm áp khiến người ta dễ chịu.
Mặt trời mang theo ánh sáng ấm áp rải xuống mặt đất, cả Tokyo như được phủ trong sắc nắng dịu dàng.
Bên trong giáo đường tráng lệ, Furuya Rei mặc một bộ lễ phục trắng tinh tế, đứng trước bục làm lễ.
Phía dưới hàng ghế, bọn nhỏ cùng Haibara Ai đều ăn mặc lễ phục chỉnh tề, ánh mắt hưng phấn nhìn cảnh tượng trước mắt. Tsuburaya Mitsuhiko giơ máy ảnh lên, vừa cười vừa liên tục chụp hình Furuya Rei.
Bên cạnh họ là Kudo Shinichi, Mori Ran và Suzuki Sonoko. Mori Ran mặc váy dài màu tím cùng một chiếc áo khoác mỏng nhạt màu, trông vô cùng xinh đẹp. Bên cạnh nàng, Kudo Shinichi cũng rất chỉnh tề trong bộ âu phục đen.
Suzuki Sonoko mặc lễ phục trễ vai màu xanh nhạt, mái tóc ngắn điểm thêm một chiếc nơ xanh lục, trước ngực còn lấp lánh viên đá quý cùng màu.
Yoshida Ayumi tạm tách khỏi nhóm bạn nhỏ, ngồi cạnh Yoshida phu nhân. Hôm nay cô bé mặc một bộ lễ phục đỏ nhỏ nhắn, trang điểm đáng yêu như một búp bê Tây.
Vì tính chất công việc của cả hai, khách mời không nhiều. Ngoài nhóm thám tử nhí và vài người thân quen như Kudo Shinichi, phần lớn người đến dự đều là những người thuộc tuyến bảo vệ đặc biệt, tức thành viên Tổ Zero.
Yoshida Kiyoko cũng mời thêm vài người bạn cũ thời còn học ở trường cảnh sát, những người đã lâu không gặp lại.
Sau khi hồ sơ của Furuya Rei được giải phong và anh kết thúc công tác nằm vùng, phần lớn bạn học cũ đều đã nghe danh vị thanh tra trẻ tuổi này. Khi biết Yoshida Kiyoko sắp kết hôn với Furuya Rei, họ vừa kinh ngạc vừa cảm thấy điều đó cũng hợp tình hợp lý.
Lúc này, mọi người đều hướng về cuối lễ đường, đứng dậy khỏi ghế, chờ đợi nhân vật chính còn lại xuất hiện.
Cửa gỗ lớn phía sau lễ đường bất ngờ mở rộng. Yoshida Ayumi lập tức sáng bừng đôi mắt, ngẩng đầu nhìn người bước ra.
Yoshida tiên sinh nắm tay Yoshida Kiyoko, xuất hiện trước ánh nhìn của mọi người, rồi cùng cô cúi sâu chào khách mời.
Váy cưới của Yoshida Kiyoko là kiểu tề ngực, tầng váy ẩn chứa những lớp hoa văn phức hợp, mỗi bước đi giống như từng lớp sóng nhẹ cuộn theo.
Tấm khăn voan từ hai bên rũ xuống, khiến dáng nàng thêm phần mơ hồ, như phủ lên một lớp ảo mộng.
Khán phòng vang lên tiếng vỗ tay như nổ tung, âm thanh ngân vọng rất lâu trong lễ đường.
"Oa..." Tsuburaya Mitsuhiko và Kojima Genta cùng thốt lên đầy kinh ngạc. "Kiyoko-neesan đẹp quá trời..."
Yoshida Ayumi nhìn chị mình không chớp mắt, đôi mắt long lanh như những vì sao, sáng rực trong niềm ngưỡng mộ.
Suzuki Sonoko quay đầu, vừa cười vừa giơ điện thoại lên chụp Mori Ran. Đúng lúc ấy, cô bắt được cảnh Kudo Shinichi mặt hơi đỏ, lén liếc về phía Ran. Cô không khỏi trêu chọc: "Ran, tớ thấy cái tên bên cạnh cậu sắp chịu hết nổi rồi kìa."
Mori Ran khựng lại, theo phản xạ nhìn sang Kudo Shinichi. Ánh mắt hai người chạm nhau, cả hai đều không kìm được đỏ mặt.
"Sonoko..." Mori Ran nhỏ giọng trách, "Đừng nói linh tinh."
"Tớ đâu có nói linh tinh." Suzuki Sonoko khoanh tay, đắc ý lắc đầu. "Không tin thì hỏi cái tên trinh thám cuồng kia thử xem. Vừa nãy rõ ràng đang tưởng tượng người mặc váy cưới đẹp đến mức nào."
Mori Ran bị chặn họng, gương mặt càng đỏ hơn.
Kudo Shinichi lập tức phản kích: "Cậu với Kyogoku-san chẳng phải cũng thế sao?"
Suzuki Sonoko lập tức nghẹn lời, chỉ biết trừng mắt một cái thật dữ.
Phía trước lễ đường, Furuya Rei đứng ngay trung tâm, nhìn về phía Yoshida Kiyoko. Trong mắt anh thoáng hiện một tia kinh diễm.
Anh mỉm cười, dõi theo bước chân của Yoshida tiên sinh khi ông nắm tay Kiyoko, từng bước đưa nàng đến trước mặt anh.
"Furuya Rei-san," vị chủ lễ cất giọng trầm ổn, "anh có nguyện ý thề sẽ mãi mãi bảo vệ tiểu thư Kiyoko, để nụ cười của nàng luôn ở lại trên môi, và khiến nàng hạnh phúc cả đời không?"
"Con đồng ý." Furuya Rei khẽ đáp, giọng nói rõ ràng và dứt khoát.
"Yoshida Kiyoko, con có đồng ý hứa sẽ luôn đồng hành cùng Rei-san, yêu thương anh ấy suốt đời không?"
"Con đồng ý." Yoshida Kiyoko trả lời.
Nghe cách xưng hô ấy, Haibara Ai khựng lại một chút, như đang nghĩ ngợi điều gì.
"Yoshida-neesan không định đổi họ hả?" Tsuburaya Mitsuhiko tò mò hỏi nhỏ.
"Có vẻ là vậy." Haibara Ai bình thản đáp.
"Xin mời phụ thân của cô dâu nói đôi lời." Chủ lễ hướng về Yoshida tiên sinh.
Yoshida tiên sinh mặc lễ phục chỉnh tề, gật đầu trang trọng rồi nhận lấy micro.
"Trước hết, xin cảm ơn mọi người đã đến. Có các vị chứng kiến ngày trọng đại này, tôi rất vui và vinh dự. Hôn nhân cần sự thấu hiểu và cùng nhau vun đắp. Hai con đã trải qua rất nhiều điều, tôi tin hai con có đủ sự tin tưởng dành cho nhau."
Yoshida Kiyoko nhẹ cong khóe mắt.
Ông dừng lại một nhịp, nhìn sang Furuya Rei rồi nói tiếp: "Kiyoko là đứa con gái ngoan ngoãn, được mọi người yêu quý. Mong con hãy trân trọng và thương yêu nó thật tốt."
Furuya Rei chạm mắt ông, đôi mắt trầm ổn, thành khẩn gật đầu.
"Cuối cùng, một lần nữa chân thành cảm ơn tất cả các vị khách có mặt hôm nay."
Tiếng vỗ tay vang lên trong lễ đường.
Phù rễ và phù dâu lần lượt là Kazami Yuya và Katori Riku. Kazami Yuya mặc một bộ vest chỉnh tề, vẻ mặt nghiêm túc và trông rất căng thẳng.
Katori Riku thì lại trông vô cùng tự nhiên. Sau khi tốt nghiệp, nàng được phân về bộ giao thông, cuộc sống bận rộn nhưng có phần đơn điệu.
Cô nhìn lên sân khấu nơi Yoshida Kiyoko đang đứng, dòng suy nghĩ lặng lẽ chuyển qua trong đầu.
Dù đã sớm nghe tin này, cô vẫn cảm thấy vô cùng bất ngờ khi Yoshida Kiyoko, người mới tốt nghiệp chưa đầy hai năm, đã lựa chọn kết hôn. Theo hiểu biết của nàng, Yoshida Kiyoko vốn là kiểu người dồn toàn bộ tâm sức vào công việc. Thế nhưng Furuya Rei lại là thanh tra trẻ tuổi nhất, đã có danh tiếng trong hệ thống cảnh sát.
Có lẽ Furuya Rei hẳn phải có điều gì đặc biệt hơn người. Theo những gì cô biết, Yoshida Kiyoko dường như có chút xu hướng ngưỡng mộ những người mạnh mẽ.
Cả hai cùng bước lên sân khấu, trao nhẫn cho chú rễ và cô dâu.
Yoshida Kiyoko và Furuya Rei lấy nhẫn ra khỏi chiếc hộp nhỏ, khẽ nhìn nhau, rồi nhẹ nhàng đeo lên tay đối phương.
"Bây giờ, hai người có thể hôn nhau." Người chủ hôn tuyên bố.
Lời nói ấy như một tia lửa rơi vào chảo dầu, khiến cả khán phòng lập tức bùng lên náo nhiệt.
Tsuburaya Mitsuhiko và Kojima Genta hưng phấn liếc nhau một cái, ánh mắt đầy mong chờ hướng lên sân khấu.
Yoshida Ayumi "oa" một tiếng, gương mặt đỏ bừng.
Tiên sinh Yoshida và phu nhân Yoshida trao nhau một ánh nhìn mang theo ý cười.
Mori Ran và Kudo Shinichi theo phản xạ nhìn sang đối phương, rồi lại luống cuống quay đi, không kìm được mà đỏ mặt.
Trên sân khấu, Furuya Rei và Yoshida Kiyoko lại không hề tỏ ra ngượng ngùng như mọi người tưởng tượng.
Yoshida Kiyoko bước gần lại, hơi ngẩng đầu lên.
Trong đôi mắt tím xám của Furuya Rei tràn đầy nụ cười dịu dàng.
Hắn cúi xuống, đặt môi mình lên môi cô.
Đó là một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước, nhưng lại vô cùng trân trọng.
Vừa chạm nhẹ đã tách ra, hai người rời nhau.
Trong lễ đường bùng nổ tiếng hoan hô vang dội.
Người chủ hôn mỉm cười nhìn họ, đợi hai người tách ra rồi cất giọng rõ ràng: "Tiếp theo, xin mời chú rễ phát biểu."
Yoshida Kiyoko dõi theo bóng lưng Furuya Rei khi hắn bước lên phía trước sân khấu.
---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro