Chương 16-3: Hắn là một vị Thần Tài biết múa
Chương 16-3: Hắn là một vị Thần Tài biết múa
Editor: Myy
___
Tống An Ninh nhoẻn miệng cười, đọc cho tài xế một địa chỉ, sau khi được Triệu Tư Ngang đồng ý liền lái xe đến trung tâm nghệ thuật.
Nhà hàng tư nhân cách trung tâm nghệ thuật khá xa, lái xe khoảng 40 phút mới đến nơi.
Vừa xuống xe đã thấy tấm poster cực lớn của đoàn đội thầy Đỗ Thanh Ba được treo bên ngoài trung tâm nghệ thuật, Tống An Ninh vừa vui vừa sợ, "Tư Ngang, anh xem, kia là thầy Đỗ Thanh Ba đó!"
Triệu Tư Ngang tâm tịnh như nước nhìn cô diễn kịch.
Thấy hầu hết người trên quảng trường trung tâm nghệ thuật đều đã vào, Tống An Ninh nhìn đồng hồ, "Sắp đến giờ rồi, chúng ta đi vào trước đi."
Tống An Ninh kéo cánh tay hắn vào trung tâm nghệ thuật.
Vì để có trải nghiệm xem tốt hơn, Tống An Ninh đã mua vé ở vị trí trung tâm tại dãy ghế đằng trước. Mới bước vào, cả hội trường đã chật kín người, ngoại trừ một số tiếng sột soạt ra thì đa phần đều không nghe được rõ tiếng nói chuyện.
Tống An Ninh tìm số ghế trên vé, ngồi xuống cùng Triệu Tư Ngang.
Thật ra còn có một vị trí xem tốt hơn, đó chính là dãy ghế đằng trước Tống An Ninh. Tống An Ninh tinh mắt, ngay lập tức chú ý tới bóng lưng thẳng tắp của người đàn ông ngồi chính giữa không rõ độ tuổi. Khác với tư thế của người ngồi xem bên cạnh, dáng vẻ này vừa nhìn là biết đã được tập luyện nhiều năm.
Tiếng âm nhạc du dương vang lên, ánh đèn hội trường bỗng chốc tối sầm lại.
Một chùm đèn chiếu vào giữa sân khấu, theo tiếng nhạc dần lên cao trào, vài vũ công nhảy ra từ hai bên cánh gà.
Với chủ đề là《Bóng tối không bao giờ tắt》, thầy Đỗ Thanh Ba đã nắm bắt được chính xác bầu không khí căng thẳng của toàn bộ buổi biểu diễn.
Tống An Ninh chăm chú xem, dần quên mất luôn cả thời gian. Vũ đạo hoa cả mắt cùng với ánh đèn kích thích các giác quan của cô, nhịp tim cô đập dồn dập, chỉ có từng tràng vỗ tay nhắc nhở cô vỗ tay theo. Đến khi màn trình diễn cuối cùng kết thúc, các vũ công biểu diễn tối hôm nay đứng ở trên sân khấu khom lưng cảm ơn khán giả phía dưới.
Khán giả đồng loạt đứng dậy, vỗ tay như sấm.
Thầy Đỗ Thanh Ba ở trên sân khấu cầm microphone phát biểu, sau khi nói lời cảm ơn khán giả xong thì nhìn về phía người đàn ông ngồi dưới sân khấu, mỉm cười giới thiệu với mọi người: "Hôm nay học trò thân thiết của tôi cũng đã đến đây, rất cảm ơn sự ủng hộ của trò. Tôi muốn mời trò ấy lên đây phát biểu vài lời, Lộ Hành, mời em."
Người đàn ông Tống An Ninh chú ý tới từ lúc mở màn đứng dậy, dáng người đĩnh bạt bước lên sân khấu.
Thẩm Lộ Hành đứng ở trên đó, mỉm cười lễ phép nhận lấy microphone từ tay thầy Đỗ Thanh Ba, "Cảm ơn thầy đã mời em tham dự buổi biểu diễn hôm nay, em cảm thấy rất vinh dự.."
Hắn quét mắt nhìn sân khấu một vòng, lúc tầm mắt rơi vào người Tống An Ninh bỗng nhiên dừng lại, mãi một lúc lâu sau cũng không cất nên lời.
Nhân viên cho rằng hắn quên lời, bắt đầu dẫn dắt một tràng pháo tay.
Tống An Ninh mỉm cười vỗ tay.
Thẩm Lộ Hành nhanh chóng cúi đầu, thoáng dừng một chút rồi lại ngẩng đầu nhìn về phía Tống An Ninh.
Sau khi xác định không phải là ảo giác, hắn hít một hơi thật sâu, cố nặn ra một nụ cười, nói vài lời khách sáo rồi không phát biểu thêm gì nữa, vội vàng bước xuống sân khấu.
Nhìn bóng lưng cứng đờ ấy, Tống An Ninh có thể hiểu được.
Kể cả một người không có cảm tình với Tần Ngưng đi chăng nữa thì khi nhìn thấy người đã chết nay lại đứng sờ sờ ở trước mặt mình cũng sẽ bị dọa sợ không nhẹ.
Lúc Đỗ Thanh Ba mời Thẩm Lộ Hành lên sân khấu Triệu Tư Ngang vẫn luôn quan sát biểu cảm trên mặt Tống An Ninh, tuy rằng không tìm ra bất cứ manh mối gì, nhưng chuyện trùng hợp như vậy, hắn không tin đây chỉ là trùng hợp.
Trên đời này có quá nhiều chuyện trùng hợp đều là cố ý.
Bởi vì là buổi biểu diễn cuối cùng ở đây, thầy Đỗ Thanh Ba nói thêm mấy câu cảm ơn nữa, kết thúc muộn hơn 20 phút so với thời gian dự kiến ban đầu.
Sau khi kết thúc Tống An Ninh với Triệu Tư Ngang ra về theo đám người rời khỏi hội trường.
Đến quảng trường trung tâm nghệ thuật, khí lạnh ập tới, Triệu Tư Ngang đen mặt chất vấn: "Tống An Ninh, buổi tối hôm nay.."
Tống An Ninh đột nhiên nhớ ra điều gì, cắt ngang hắn, "Ông chủ, anh không nhắc thì tí nữa tôi đã quên mất, giá hai vé vào cửa tối hôm nay là 21000 NDT, bởi vì trên trang web official đã bán hết vé rồi nên tôi phải mua lại từ những người đầu cơ, vì vậy có hơi đắt một chút, phiền anh thanh toán."
Triệu Tư Ngang còn chưa kịp mở miệng đã bị một giọng nói run rẩy vang lên từ phía sau chen ngang.
"Vị tiểu thư này, xin.. đợi một chút."
Tống An Ninh mỉm cười quay lại, nhìn về phía Thẩm Lộ Hành đứng ở cách đó không xa.
Tiểu A nhắc nhở: 【Ký chủ, anh ta là một trong số các nam phụ, Thẩm Lộ Hành. 】
"Không, anh ta là một vị Thần Tài biết múa."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro