Chương 18
Thẩm Thần nhắc điện thoại, “Vào đi.”
Không đến một phút cửa văn phòng bị mở ra từ bên ngoài
“Tổng tài.”
“Hủy bỏ quyền hạn tiến vào thang máy của bộ thư kí.”
“Nhưng lão phu nhân bên kia ---”
“Bà ấy còn chưa đến mức bởi vì một người ngoài mà đối đầu với con trai của mình.”
“Vâng.”
Càn Ảnh trở lại văn phòng đem lời nói của Thẩm Thần truyền đạt lại cho Tề Hạo Thiên nghe. Tề Hạo Thiên rút ra một tập giấy dùng bút gạch chân vài cái đưa cho cô,
“Đây là phương thức liên hệ của những người đó, ngày mai hẹn thời gian với bọn họ, không cần dài, chỉ cần thời gian trống năm phút đồng hồ là được, đừng đem thời gian hẹn đến gần nhau, tốt nhất có thể nối tiếp, như vậy mọi người đều không lãng phí thời gian.”
“Được.”
Càn Ảnh trở lại vị trí bắt đầu gọi điện cho từng người hẹn thời gian, không phải không có thời gian mà chỉ là cho rằng cô là giả mạo,
“Công tác của bọn họ đều an bài tốt từ trước nửa năm, cơ bản cũng chưa có thời gian.”
“Có thời gian cũng có thể không có thời gian, không có thời gian cũng có thể có thời gian, phải xem chính cô thôi. ”
Nhìn từng dãy số điện thoại, cô hận không thể bốc hỏa, trực tiếp đem nó đốt thành tro, Càn Ảnh cầm di động đi ra quầy bán nước tìm số của Bách Hợp gọi qua.
“Alo, Tiểu Ảnh.”
“Bách Hợp, như thế nào mới có thể nhìn thấy minh tinh?”
Qua một hồi lâu thanh âm Bách Hợp mới lần nữa vang lên, “Cậu cũng muốn truy tinh? Cậu muốn theo đuổi ai? Nói cho mình biết.”
“Không phải truy tinh, là công việc, mình đem tên họ đưa cho cậu, cậu giúp mình đi hỏi trong fan club đó một chút bọn họ hiện tại đang ở nơi nào? Hôm nay mình phải tìm được bọn họ.”
“Hôm nay?”
“Ừm.”
“Vậy cậu đem tên gửi qua đây mình lên diễn đàn fan xem một chút.”
Càn Ảnh nhanh chóng đem tên cùng ảnh chụp gửi qua, sau đó ở quầy uống ly cà phê mới trở lại vị trí tiếp tục gọi điện thoại, sáu cuộc điện thoại mà chỉ liên lạc được với hai người, vẫn là báo không có thời gian như cũ, hẹn ngày gặp mặt cũng không có thời gian, chỉ có thể ngắt điện thoại chuyên tâm chờ tình huống bên kia của Bách Hợp.
Nửa giờ sau Càn Ảnh nhận được WeChat của Bách Hợp, sáu cái địa chỉ, hỏi thật nhiều vấn đề mới nói đến việc muốn mời ăn cơm.
Càn Ảnh trở về thu dọn đồ chuẩn bị đi.
“Tôi muốn ra ngoài gặp mặt vài vị minh tinh kia, không thể tính tôi bỏ bê công việc.”
Nói xong liền ra ngoài trong ánh mắt kinh ngạc của Tề Hạo Thiên.
Lúc gần đến giờ hẹn, khách sạn Thánh Đình , Càn Ảnh soạn một tin nhắn gửi đi liên tiếp năm số, nhân tiện đem bảng kế hoạch công việc mình gửi qua, nhấc điện thoại gọi năm lần, sau đó chờ đến khi đối phương không kiên nhẫn xuống dưới thấy mình.
“Càn tiểu thư, tôi là người đại diện của Tống.”
Càn Ảnh nhìn người phụ nữ giỏi giang trước mắt, lập tức trưng gương mặt tươi cười đón chào,
“Chào cô, tôi là Càn Ảnh Bộ Quảng Cáo Thẩm thị, cô hẳn là cũng thấy thẻ công tác trước ngực tôi.”
“Ừm, cô nói Thẩm thị muốn hẹn Tống của chúng tôi đi chụp quảng cáo?”
“Đúng vậy, lần này Thẩm thị chủ yếu đánh vào lộ tuyến tiêu phí đại chúng, Tống tiểu thư vẫn luôn đi lộ tuyến cao cấp ngẫu nhiên mới lộ diện dưới ánh mắt đại chúng , tôi nghĩ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn, đây cũng là giúp Tống tiểu thư càng thêm gần gũi trước công chúng, hơn nữa còn là cơ hội tốt để mọi người nhận thức cô ấy.”
“Nếu chỉ là như vậy, chúng tôi hoàn toàn có thể lựa chọn đại ngôn một ít hàng tiêu dùng khác, dù sao người muốn tìm chúng tôi cũng rất nhiều.”
“Đó là khẳng định, Tống tiểu thư dù sao cũng là đại minh tinh chạm tay là bỏng, chẳng qua tôi muốn nói ở trong nước, thanh danh của Thẩm thị hẳn là số một số hai, diện tích quảng cáo che phủ cũng nhất định là số một số hai, ở trong mắt người xem sẽ tuyệt đối tán thành người phát ngôn cho nhãn hiệu, nhãn hiệu Thẩm thị tự nhiên sẽ không làm dân chúng có bất luận lo lắng gì."
“Về điểm này Càn tiểu thư không cần lo lắng, chúng tôi trước tiên đều sẽ cân nhắc kĩ hiệp nghị.”
“Tôi biết kí hợp đồng đều phải cho một sự bảo đảm chắc chắn, nhưng tôi nghĩ vạn nhất xảy ra vấn đề thì bồi thường tiền so với thanh danh hẳn là nhỏ bé không đáng kể.”
“Nói thật, chúng tôi thật sự không phải không muốn cùng các người hợp tác, mà là chúng tôi thật sự rất bận.”
“Công việc của Tống tiểu thư đều đã định tốt từ nửa năm trước, chuyện này tôi rõ ràng, hiện tại đột xuất đến đây thế này tôi cũng cảm thấy thực xin lỗi, cho nên chúng tôi tận lực rút ngắn thời gian, chỉ cần ngày mai có năm phút đồng hồ thử ống kính là được.”
“Thử ống kính? Không phải trực tiếp định chúng tôi?”
“A, về cái này tôi cũng chỉ là nghe theo an bài của lãnh đạo, không dối gạt cô, lãnh đạo nói Bộ Quảng Cáo chúng tôi là đề cử các cô, nhưng cô cũng biết, công ty lớn như vậy vẫn sẽ lọt chút gió cửa sau.”
“Đám cặn bã đó còn dám cùng chúng tôi đoạt, nằm mơ, 10 giờ giữa trưa ngày mai.”
Càn Ảnh nhanh chóng ghi nhớ thời gian, “Vâng, vâng, vâng,cảm ơn, cảm ơn.”
Càn Ảnh nhìn cô ấy rời đi, chính mình cũng xoay người ra khỏi khách sạn, đến nơi quay chụp tiếp theo.
“Thẩm tiểu thư, Thẩm thị mời các cô uống trà sữa.” Càn Ảnh lấy ra một ly trà sữa đưa cho cô ấy.
“Cô là?” Đối phương không có nhận mà là tràn ngập cảnh giác nhìn cô.
“Tôi là Càn Ảnh Bộ Quảng Cáo tập đoàn Thẩm thị , mấy giờ trước tôi đã gọi cho cô”
Ánh mắt cảnh giác lập tức tràn ngập ghét bỏ,
“Cô làm sao mà trà trộn vào đây, muốn cho tôi nhận đại ngôn Thẩm thị cũng có thể, kêu Thẩm Thần tự mình tới tìm tôi.”
“Thẩm tiểu thư tham vọng lớn như vậy, không biết các fan của cô có biết hay không ?” Càn Ảnh hạ giọng nói.
“Cô uy hiếp tôi!”
“Không dám, tôi chỉ là muốn biết những lần hợp tác lúc trước có phải cô cũng đều muốn đại Boss tới tìm cô hay không? Nếu phải, tôi đây cũng đồng ý về mặt tình cảm có thể tha thứ, nếu không phải, kia chẳng phải là chứng minh Thẩm tiểu thư đối đãi với Thẩm tổng chúng tôi khác biệt, mặc kệ là đùa vui, cô đối với Thẩm tổng chúng tôi yêu sâu sắc, đây là tin tớn lớn cỡ nào.”
“Cô!”
“Thẩm tiểu thư, tôi không có ác ý, chỉ là Thẩm tổng chúng tôi cảm thấy cô thích hợp cho nên để cho tôi tới đây một chuyến, nếu cô không muốn, mời cho một câu trả lời chính xác, tôi trở về báo cáo kết quả công việc.”
Càn Ảnh đề cao thanh âm, làm người chung quanh cũng đều nghe rõ lời cô nói, trợ lý cùng người đại diện cũng nghe được thanh âm vội chạy lại đây.
“Tiểu Thẩm ---”
Người đại diện vừa muốn nói gì đã bị Thẩm tiểu thư giơ tay ngăn trở, cô đứng dậy lấy đi trà sữa trong tay Càn Ảnh ,
“Ngày mai 10 giờ rưỡi.”
Càn Ảnh nhanh chóng ghi nhớ thời gian,
“Được, cảm ơn Thẩm tiểu thư, Thẩm tổng nói qua sẽ đến thăm ban.”
Nói xong Càn Ảnh vỗ vỗ mông chạy lấy người.
Địa điểm quay chụp thứ ba cô chỉ đưa ra thẻ công tác của mình đối phương liền trực tiếp hẹn thời gian vào 10 giờ sáng mai, thứ tư cùng thứ năm cô cũng chưa dùng công phu mồm mép gì quá lớn, mấy giờ trước gọi điện thoại chỉ là bởi vì bọn họ cảm thấy địa vị chính mình không đủ, Thẩm thị không có khả năng tìm tới bọn họ, hiện tại cô mang theo thẻ công tác tới bọn họ vẫn là có chút hoài nghi, đến khi cô buông lời bảo đảm bọn họ mới tin tưởng chuyện này là sự thật, cũng nguyện ý tận lực phối hợp thời gian với Càn Ảnh, Càn Ảnh cao hứng cùng bọn họ định ra thời gian, hiện tại chỉ còn lại một vị cuối cùng.
Cô sờ sờ bụng rỗng tuếch, đã 7 giờ tối, cô hình như chưa ăn cơm trưa ? Đã đói đến mức không nhớ rõ, bầu trời mùa đông tối sớm, 7 giờ tối duỗi tay đã không còn thấy năm ngón.
"Ánh đèn thành thị, cảm ơn chúng mày thắp sáng cho mọi người về nhà.” Càn Ảnh đối với đèn đường cảm khái một trận, cô quyết định gặp xong người còn lại rồi mới đi ăn cơm.
Căn cứ theo tình báo của Bách Hợp, Càn Ảnh đứng trước cửa quán bar , cô chưa từng vào quán bar, đại số đều chỉ nghe qua hoặc xem TV mới biết về nơi này, một bàn tay cầm di động lúc cần thiết có thể gọi cầu cứu, một bàn tay với vào túi áo, nắm chặt dao trong tay.
Âm nhạc ầm ĩ, tầm mắt tối tăm lập tức làm Càn Ảnh cảnh giác vài phần, cũng bắt đầu nhanh chóng tìm kiếm người cô muốn tìm, cũng may quán bar không quá lớn, sau khi xem xét từng cái cái bàn cô thấy được người cô muốn tìm ở một cái bàn sâu trong góc, còn chưa đi đến chỉ có thể thấy được đầu người trên sàn nhảy, Càn Ảnh đi qua, khả năng bởi vì thân phận minh tinh đối phương vẫn luôn mang khẩu trang, buồn cười chính là cô đứng trước mặt hắn vẫn liên tục uống rượu . Càn Ảnh đứng trước bàn cho đến khi đối phương chú ý tới cô, cô mới đem thẻ công tác của mình đưa lên, đối phương tiếp nhận, liếc một cái liền ném lên trên bàn, vỗ vỗ vị trí bên người mình, Càn Ảnh đi qua ngồi ở vị trí cách xa hắn một chút,
“Triệu tiên sinh, tôi là Càn Ảnh Bộ Quảng Cáo tập đoàn Thẩm thị, chúng tôi muốn mời anh đi thử ống kính trong quảng cáo của công ty tôi một chút.”
Đối phương không nói gì chỉ khoa tay múa chân trong không khí, không nghe nói hắn bị câm mà nhỉ? Khi Càn Ảnh còn đang phát ngốc đối phương dùng sức một cái trực tiếp đem cô kéo đến bên người hắn
"Cô ngồi như vậy xa tôi nghe thế nào được.”
Càn Ảnh lập tức ngồi đoan chính lại, “Là thế này, tôi không biết Triệu tiên sinh đối với việc hợp tác cùng Thẩm thị có băn khoăn gì?”
“Muốn biết?”
Khẩu trang che khuất hơn phân nửa khuôn mặt hắn, Càn Ảnh chỉ có thể từ trong ánh mắt hắn mà phán đoán vẻ mặt, con ngươi tối đen như mực lại thêm hoàn cảnh tối tăm như này làm cô thật sự đau não.
Đối phương cầm lấy bình rượu rót một ly, “Uống sạch liền nói cho cô.”
Nghe được lời này, Càn Ảnh lập tức đen măt, “Không có khả năng.”
“Mọi việc đều có khả năng, cô nói xem? Cô có cảm thấy nữ nhân ở giữa sàn nhảy kia rất quen thuộc hay không?”
Càn Ảnh theo ánh mắt hắn nhìn qua, Bách Hợp? Cô xoa xoa đôi mắt, lại lần nữa nhìn qua , vẫn là Bách Hợp.
“Có người vẫn luôn tìm hiểu tin tức của tôi ở chỗ đại fans trong diễn đàn, tôi cũng rất muốn trông thấy rốt cuộc là ai, không nghĩ tới là một mỹ nữ.”
“Anh không sợ tôi là phóng viên? Lợi dụng fans đi làm chuyện xấu, nếu bị truyền ra ngoài, anh cũng bị hủy đi.”
Khóe miệng đối phương khẽ cong lên tà mị, “Tôi chỉ là muốn để fan nhảy khiêu vũ, uống chút rượu, đâu phải chuyện xấu gì, nếu cô sợ ly rượu này hạ dược, đây, bình này còn chưa có mở, chính cô tự uống đi.”
Càn Ảnh nhìn hắn một cái lại liếc qua Bách Hợp, chính mình nâng bình rượu uống cạn.
“Như vậy có thể chưa, tôi dẫn người đi.”
“Đừng, bình rượu này là để trả lời vấn đề vừa nãy của cô, tôi đối với việc hợp tác cùng Thẩm thị không có bất luận ý kiến gì.”
Càn Ảnh lại cầm một lên một bình,
“Hết bình này, tôi dẫn người đi.”
Đối phương giơ tay ý bảo có thể, Càn Ảnh một ngụm rót xuống ,
“Hiện tại có thể đi rồi?”
“Công việc của cô hình như còn chưa có hoàn thành?”
Tửu lượng của Càn Ảnh chỉ có một chút, có thể là bởi vì uống quá nhanh, hơn nữa dạ dày sớm đã rỗng tuếch, hai bình rượu đi xuống làm cô cảm thấy có chút trướng, cô cố gắng kéo khóe miệng,
“Không phải người nào cũng có thể đại ngôn sản phẩm của Thẩm thị.” Nói xong liền hướng tới chỗ Bách Hợp đi đến.
“Bách Hợp, đi theo tôi.” Kéo tay Bách Hợp muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, đầu cô giống như có chút ẩn ẩn đau.
“Tiểu thư, cô có phải nhận lầm người hay không?”
Nghe đối phương nói như vậy Càn Ảnh mới tới gần nghiêm túc nhìn mặt cô ấy, không phải Bách Hợp! Gương mặt chỉ có năm phần tương tự mà thôi, cô bị chơi! Càn Ảnh bỏ qua cô ấy tiến ra bên ngoài, người xung quanh hình thành một tấm chắn vây lấy cô.
Mà lúc này Bách Hợp đang gọi cứu viện.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro