Chương 25

Bị phương án đè ép bao trùm nhiều ngày, rốt cuộc Càn Ảnh cũng nghe được một tin tức tốt. Ngay cả hôm nay lúc làm việc gương mặt cũng đều mang theo nụ cười. Lấy máy tính bắt đầu vẽ truyện tranh, cô phát hiện hiện tại phạm trù công việc càng ngày càng mơ hồ, cô không phải người vẽ truyện tranh chuyên nghiệp, bản thân chỉ là một người yêu thích nhỏ thôi, hiện tại thế mà lại dựa nó để kiếm cơm, chính cô cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được.

"500 vạn trong hôm nay?" Tề Hạo Thiên vừa nói vừa đi về vị trí của mình.

Từ sau sự kiện bị thương, Tề Hạo Thiên không còn lúc nào cũng nhắm vào cô nữa. Càn Ảnh cũng phát hiện người này kỳ thật cũng không tệ lắm, chỉ là đối xử với người không quen thuộc sẽ có chút lạnh lùng, không biết là giả bộ lãnh khốc hay là hắn không có thói quen đối mặt với người xa lạ, cho nên dùng sự lạnh nhạt ngụy trang cho chính mình,

"Không sai biệt lắm, có điều số tiền này ở trong mắt chú hẳn không tính là cái gì." Thẩm Thần sắp xếp công việc cho Càn Ảnh đang đứng chờ ở ở bên cạnh.

"Ai sẽ ngại nhiều chứ." Tề Hạo Thiên dùng ánh mắt giống như nhìn đứa ngốc nhìn cô, sau đó ngồi xuống ghế.

Càn Ảnh đành phải xoay người đối mặt hắn, "Ông chủ Tề, xin hỏi manga anime tiến triển như thế nào rồi?"

"Yên tâm, hết thảy đều trong tầm kiểm soát, đúng rồi tôi còn phải giải thích cho cô một chuyện. Chuyện tìm diễn viên kia thật sự không phải tôi cố ý làm khó cô, lời của tên Hoắc Lôi Đình kia chính là lừa gạt cô, chúng ta là người trên cùng một chiếc thuyền, tôi còn có thể hại cô hay sao, lại nói cô nhìn xem lúc ấy anh tôi đều thành cái dạng gì, nếu cô thực sự muốn, chỉ chút chuyện nhỏ này, tôi sẽ để cô chôn cùng ."

Càn Ảnh làm tư thế dừng lại, "Anh trai của anh, không đúng, là Thẩm tổng, Thẩm tổng rốt cuộc là lo lắng cho tôi hay là lo lắng cho anh? Còn có, những lời Hoắc đạo diễn nói tôi đều đã quên, nhân tiện nói cho anh một chuyện, chỉ có vợ chồng mới có thể an táng cạnh nhau." Càn Ảnh nhìn biểu tình chậm rãi trở nên hoảng sợ của hắn, tâm tình càng thêm tốt.

Đối mặt với bất luận chuyện gì, cô đã sớm học được việc không oán trời trách đất, tự mình giải quyết, lúc ấy Thẩm tổng có thể tự mình đi tìm cô, cô thật sự rất vui mừng, rất an tâm, nhưng chờ khi chuyện qua rồi, suy ngẫm lại liền cảm thấy anh ta chỉ là không muốn Tề Hạo Thiên vì chuyện của cô mà chịu ảnh hưởng thôi.

Tề Hạo Thiên yên lặng thu hồi câu nói chôn cùng kia ở trong lòng, "Vậy cô cũng không có tức giận?"

"Nhìn tôi giống như đang tức giận sao?"

"Kỳ thật trừ bỏ hôm nay, những ngày khác, bộ dáng cô đều giống như đang tức giận."

Càn Ảnh ném cho hắn một cái trợn trắng mặt, xoay người làm việc, bởi vì cũng không phải chuyên nghiệp, cho nên vẽ lên rất chậm, cả buổi sáng mới vẽ được một cái khung. Buổi chiều cô vẫn ra sức vẽ tranh, một tiếng trước lúc tan tầm cô nhận được điện thoại của Bách Hợp.

"Tiểu Ảnh, cậu trước đừng ra ngoài, cậu gọi điện thoại cho anh cảnh sát kia đi, để anh ta đón cậu, hiện tại mình bị tiểu tam quấn lấy không đi được, ngoan, nghe lời, nhất định phải gọi điện thoại để anh ta đón cậu."

Bách Hợp dứt lời, cũng không chờ Càn Ảnh nói chuyện vội vã treo điện thoại, Càn Ảnh nhìn màn hình di động, mặt đen lại. Cô không hiểu ý tứ của Bách Hợp, cảm giác như bản thân phải đối mặt với rất nhiều kẻ thù. Di động lại sáng lên lần nữa, rốt cuộc cô cũng hiểu, xác thật có rất nhiều kẻ thù đang chờ cô.

Di động đẩy lên tin mới nhất, fans điên cuồng công kích Thẩm thị, chỉ vì lấy lại công đạo, cô click mở tin tức, lướt xuống, ảnh chụp của mình xuất hiện ở cuối cùng trên màn hình di động, phản ứng đầu tiên, đây khẳng định không phải cô.

Càn Ảnh đem ảnh chụp giơ lên trước mặt Tề Hạo Thiên còn chưa tan tầm, "Này, nhìn giống tôi không?"

"Cô phát sốt à? Cho rằng tôi mù hay sao mà cầm ảnh chụp của cô hỏi tôi có phải cô không." Tề Hạo Thiên vẻ mặt ghét bỏ tiếp tục làm việc của mình.

Càn Ảnh đột nhiên nghĩ tới chuyện này hắn cũng có phần, liền đem điện thoại bỏ vào trong túi, khoanh tay trước ngực, "Bởi vì anh nên hiện tại tôi đang bị đuổi giết đây."

Tề Hạo Thiên lập tức ngẩng đầu nghiêm túc nhìn cô, "Loại chuyện này không thể tùy tiện đem ra vui đùa được, sẽ người chết đấy." Trên người hắn nếu như xuất hiện một chút vết nhơ thôi, anh hắn cũng sẽ băm chết hắn.

"Là thật sự, chính anh tự xem tin tức giải trí đi." Càn Ảnh dùng ánh mắt ý bảo chính hắn tự xem máy tính.

Tề Hạo Thiên bị sự nghiêm túc của cô ảnh hưởng, cũng cảm thấy đây là thật sự, hắn vội vàng click mở tin tức, phát hiện Càn Ảnh thực sự không nói sai, "Tại sao lại như vậy? Thật là cô tung tung tin?"

"Tôi lại không phải paparazzi, tôi đi chỗ nào lấy mấy thứ này chứ."

Tề Hạo Thiên nghĩ tới một người, cầm di động lên đi ra ngoài, "Tam ca, chuyện trên mạng là anh làm sao?"

"Không phải, làm sao vậy?" Hoắc Lôi Đình thanh âm ở di động kia đoan từ từ vang lên.

"Anh xác định?"

"Dám làm thì sao lại không dám nhận, nhưng xác thật không phải tôi làm."

"Hiện tại Thẩm thị bị đổ, tôi nên làm cái gì bây giờ?"

"Đi tìm anh của cậu."

"Anh ấy chưa tới."

"ĐM, một tên cuồng công việc thế mà lại không đi làm!"

"Anh mau nói cho tôi biết hiện tại nên làm sao bây giờ!"

"Mở một đường máu." Hoắc Lôi Đình nói xong chờ Tề Hạo Thiên dậm chân, ai biết lại là thanh âm chó điện thoại.

Càn Ảnh bên này cũng nhận được điện thoại của Bạc Thanh Mặc.

"Tôi vừa mới xem tin tức, em không sao chứ?"

"Tôi không có việc gì, còn ở công ty, cũng không biết nên ra khỏi công ty như thế nào."

"Em chờ tôi, tôi tới đón em."

"Ai, không cần, còn có lãnh đạo bồi tôi, bởi vì hắn tôi mới chọc phải phiền toái này, hiện tại không thể để hắn chạy."

Bên kia di động trầm mặc trong chốc lát, "Là người đêm đó đi cứu em sao." Bạc Thanh Mặc ý chỉ Thẩm Thần.

Càn Ảnh cho rằng người anh nói là Tề Hạo Thiên, "Đúng vậy, cho nên hiện tại phải bắt lấy hắn, không thể để cho hắn ta chỉ biết lo thân mình."

"Em chờ tôi, tôi lập tức đến."

"Này, này, này." Bản thân mình xem như đang phiền toái một nhóm người sao, cô vô cùng khó chịu nhìn Tề Hạo Thiên hỏi, "Này, hiện tại rốt cuộc nói như thế nào?"

"Nói như thế nào thì hiện tại tôi cũng là lãnh đạo của cô, cô nói chuyện không thể dùng thái độ tốt hơn à?"

"Thực xin lỗi, lãnh đạo lớn, hiện tại chúng ta nên ra ngoài như thế nào?" Nói xong Càn Ảnh cho hắn một cái trợn trắng mắt, xoay người ngồi trở lại vị trí của mình, bắt đầu tự hỏi làm thế nào để đám fans đó tin tưởng chuyện này không phải cô làm.

"Ai ai ai ai ai ------"

"Anh không thấy phiền à!" Càn Ảnh bất mãn quay đầu lại trừng mắt nhìn hắn.

"Cô mau xem, trên mạng có một cái tài khoản, chủ động nói những tin nóng kia đều là do hắn làm, còn đem chân tướng nói rõ ràng." Tề Hạo Thiên kích động giống như một đứa trẻ ba tuổi.

Càn Ảnh cũng không hảo đến nào đi, lập tức móc di động ra xem, xác thật có cái kêu chính là ta Weibo hào nhận lãnh sở hữu sự, nhưng Càn Ảnh phát hiện tài khoản này vừa mới đăng ký, "Sẽ có người tin tưởng một tài khoản mới đăng ký sao?"

"Có chứ, cô xem, phía dưới bình luận tất cả đều là mắng chửi."

Càn Ảnh lại bất đắc dĩ trợn trắng mắt, "Hiện tại ai nhấc lên quan hệ với chuyện này đều sẽ bị mắng có được không."

Tề Hạo Thiên lập tức giống như bóng cao su bị xì hơi, "Nếu để tôi biết ai làm ta biết đây là ai tung tin nhảm, tôi nhất định đánh chết hắn, đây không phải là đang hại tiểu gia tôi sao, cô nói một chút xem, cô đi tìm mấy vị minh tinh thôi mà làm ra nhiều chuyện như vậy."

"Đại gia, sao lúc trước anh không tự mình đi tìm đi."

Tề Hạo Thiên bĩu môi không nói chuyện.

"Các người sao còn chưa đi? Đặc biệt là cô đấy."

Hai người đồng thời nhìn về phía Thẩm trợ lý đi vào, nhanh chóng kéo Càn Ảnh còn đang, "Đi mau."

"Ôi, Thẩm trợ lý, hiện tại cô ấy không đi được, bên ngoài tất cả đều là người đang chờ đánh cô ấy."

"Đã bị bảo an đuổi đi rồi."

Nghe được lời này Càn Ảnh liền cất bước chạy, nhưng vẫn là bị người biết võ như Thẩm trợ lý túm trở về, "Ngồi xe của tôi đi."

"Tôi cũng đi cùng." Tề Hạo Thiên khép máy tính lại đuổi theo, ba người vào thang máy chuyên dụng của tổng tài, rất nhanh đã tới bãi đỗ xe ngầm, xác thật không còn người.
Sau khi xe ra khỏi đó, Càn Ảnh quay đầu nhìn cổng lớn Thẩm thị bị vây kín trong ngoài, so với số người cô nhìn thấy trong ảnh chụp còn nhiều hơn.

"Thẩm trợ lý, anh cũng nhìn thấy tin tức rồi?" Thành công đem Càn Ảnh ra ngoài, Tề Hạo Thiên cũng nhẹ nhàng thở ra.

"Càn tiểu thư, xin lỗi, tôi không nghĩ sự tình sẽ lớn như vậy."

Càn Ảnh đem những lời này của anh ta xoay trong đầu nửa ngày, đột nhiên hiểu ra, "Thẩm trợ lý, chuyện này là anh làm?"

"Phải."

"Vì cái gì?"

"Bởi vì Thẩm tổng nói, đây là Tề thiếu gia nên trả lại cho cô." Thẩm trợ lý đem lời Thẩm Thần nói sửa lại một chút.

Càn Ảnh cùng Tề Hạo Thiên nhìn nhau, một người so một người còn ngốc hơn.

"Tài khoản mới trên mạng kia cũng là của anh?" Tề Hạo Thiên hỏi.

"Phải, nguyên bản cho rằng sẽ dời đi tầm mắt  của mọi người, không nghĩ tới cũng không có tác dụng quá lớn."

"Anh nói chuyện này là Thẩm tổng kêu anh  làm?"

"Phải."

Di động ở trong túi vang lên, Càn Ảnh mới nhớ lại Bạc Thanh Mặc nói muốn tới đón mình.

"Tôi đến dưới lầu công ty rồi, em ở đâu?" Bên kia điện thoại truyền đến thanh âm sốt ruột của Bạc Thanh Mặc, Càn Ảnh càng thêm áy náy.

"Thật sự xin lỗi, tôi vừa mới đi theo xe người ta, trộm chuồn ra ngoài, nhất thời khẩn trương quên gọi điện thoại nói cho anh."

Bạc Thanh Mặc phảng phất thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Không có việc gì là tốt rồi, hiện tại em trở về đi, tôi chờ em ở cửa." Bạc Thanh Mặc lại nhanh chóng quay về chỗ Càn Ảnh, hắn muốn biết là ai hộ tống cô ra ngoài, kết quả Càn Ảnh để Thẩm trợ lý dừng lại trước cửa tiến vào tiểu khu, tự mình đi vào, cho nên đến trước cửa tiểu khu Bạc Thanh Mặc chỉ nhìn thấy Càn Ảnh trở về.

"Em không sao chứ?" Bạc Thanh Mặc lo lắng xem thử trên người cô có bị thương chỗ nào hay không.

Càn Ảnh xoay vài vòng tại chỗ, lại nhảy nhót vài cái, "Yên tâm, hoàn toàn không có việc gì."

Lúc ở trên xe Càn Ảnh cũng gửi tin nhắn Wechat báo bình an cho Bách Hợp đi.

"Đi lên đi."

"Được."

Bạc Thanh Mặc đi đến sô pha ngồi xuống, Càn Ảnh đổ chén nước đưa cho hắn, bản thân cũng ngồi xuống bên cạnh.

"Em biết chuyện này là ai làm sao? Sao lại đổ xuống trên đầu em?"

"Ai, lại nói cũng là do tôi là quỷ xui xẻo, tin là do Thẩm tổng của chúng tôi tung, nhưng chuyện này của tôi là đoàn đội xã giao của đối phương cố ý xuyên tạc, chính là muốn chứng minh là do tôi hãm hại hắn."

"Sao em lại có liên hệ với vị minh tinh kia?"

"Còn không phải là vì cái tuyên truyền kia của công ty sao, tôi đi gặp hắn ta, hắn khả năng biết tôi sẽ đi cho nên mới hạ bẫy rập, lại không biết tôi có dao, còn có vài người đến cứu tôi, may mắn tôi chạy thoát được, hiện tại vừa lúc lấy tôi ra đỡ đạn thay cho hắn."

"Sao Thẩm tổng của các em lại muốn tung tin của hắn ta? Giữa bọn họ có xích mích?"

"Có hay không tôi cũng không biết, nghe trợ lý anh ta nói là không muốn làm em trai anh ta cảm thấy thiếu tôi, ha, hiện tại em trai anh ta còn là trưởng phòng của tôi." Tuy rằng không nói rõ có phải trưởng phòng hay không, nhưng mọi người đều cho rằng như vậy, "Cũng là anh ta để tôi đi liên hệ minh tinh này đó."

Bạc Thanh Mặc cảm thấy có chút nói không thông, nhân viên bị thương trong công việc thì mỗi công ty đều có, đại đa số là sẽ bồi thường, rất ít khi có chuyện tổng tài trực tiếp huỷ hoại đối phương, tuy rằng trong lòng có điều nghi vấn nhưng hắn cũng không đang hỏi thành lời, "Vì an ủi cho em, đêm nay muốn ăn cái gì tôi làm."

"Lại là anh nấu cơm sao?"

Càn Ảnh cảm thấy lời này vừa nói ra có chút quái quái, nhưng lại không thể nói ra kì quái ở chỗ nào, dù sao anh đã đã làm rất nhiều lần.

"Ừm, vẫn là tôi nấu cơm, muốn ăn cái gì."

"Tôi không kén chọn, anh làm cái gì tôi ăn cái đó."

"Dễ nuôi như vậy hửm? Được" Bạc Thanh Mặc đứng dậy đi về hướng phòng bếp, Càn Ảnh tắc dịch vị trí lấy di động bắt đầu chú ý tin tức giải trí hôm nay.

[Chương này mọi người đọc sẽ cảm thấy có chút khó hiểu, nhưng ở cuối chương 24, Thẩm Thần có cho người moi lịch sử đen và tin xấu của nam minh tinh có ý hại CA tung lên, sau đó CA bị đào ra ảnh chụp và bị dan của vị minh tinh đó công kích.]

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro