2 . Điều Kì Lạ Đang Đến Phải Không ? Phần 2 ( 2 / 2 )
Chú Ý
- Truyện dịch còn quá nhiều sai sót ( dịch bằng Google )
- Truyện dich chưa có sự cho phép của tác giả , Bun chỉ dịch đọc vì quá thích truyện này xin đừng mang đi đâu khác chỉ đăng tại Wattpad
- Tên nhân vật có thể sai nhưng tui sẽ cố dịch sát nghĩa
...
Im lặng
Hoàn toàn im lặng
Không chỉ hành lang yên tĩnh mà cả nhóm cũng im lặng
Một lúc lâu sau, cuối cùng cũng có người trong nhóm lên tiếng
[ Phòng 601 Triệu Á Vân: Xin chào! Không phải cậu đang chơi khăm đấy chứ? ]
[ Phòng 301 Hầu Quân Kiệt: Không! Li Youming sẽ không làm điều này! ]
[ Phòng 801 Rosie: Hơi lạ một chút... Gọi cảnh sát thì sao? ]
[ Phòng 301 Hầu Quân Kiệt: Đúng vậy! Phải! Hãy gọi cảnh sát ngay lập tức...TMD! Tôi dường như thực sự ngửi thấy mùi máu! ]
[ Phòng 302 Tùy Bình: Đúng hay sai? Có đáng sợ như lời bạn nói không? Tôi vẫn đang trên đường về, kẹt quá...]
Sau khi tin tức trong nhóm im bặt, giống như một sự sảng khoái báo thù Zuo Yanggang muốn can thiệp
* Đông~đông~đông~ *
Tiếng gõ cửa dữ dội lại vang lên!Lần này âm thanh rõ ràng và gần hơn!
" Mẹ Kiếp ! Mẹ Kiếp "
"110 đâu! Sao đường dây bận rồi !"
"Ngoài cửa ta mặc kệ ngươi là cái gì , ta nói cho ngươi biết đừng chọc ta, ta là taekwondo đai đen!!!
Trên tầng ba, giọng nói tức giận của Hầu Quân Kiệt vang lên người gõ cửa kỳ lạ đã di chuyển dọc theo tầng hai lên tầng ba có thể...
* Đông~đông~đông~ *
Bất chấp phản ứng của anh ta, tiếng gõ cửa kéo theo làn sóng thứ hai.
"MD!"
"Anh vẫn gõ cửa phải không? Tôi là CNM!"
Âm thanh của cơn thịnh nộ bất tài vang lên mặc dù Hầu Quân Kiệt liên tục kêu gào, nhưng hiện tại bên ngoài phòng có chuyện gì cũng không có người biết.Anh ta còn không dám mở cửa chứ đừng nói đến việc đi ra ngoài và thực sự làm động tác.
* Đông~đông~đông~ *
Tiếng gõ cửa khe khẽ vang lên lần thứ ba
* Bùm!!! *
Tiếp theo là một vụ va chạm kinh hoàng!
"A !!!!!"
" Ngươi Là ! Ngươi là!!!"Một âm thanh run rẩy chói tai kèm theo tiếng cửa bị phá, sau đó không ai nghe thấy bất kỳ âm thanh nào
* Bùm~*
Có một âm thanh như tiếng pháo nổ sau đó là tiếng nước bắn tung tóe.Trong hành lang lại vang lên tiếng bước chân
* Ta-da-da *
[ Phòng 401 Tiền Khang: Hình như...hình như thứ đó đang hướng tới tầng bốn! ]
[ Mẹ của Zhang Yiduo ở phòng 402: Qian Kang, cậu không phải là người can đảm nhất sao? Đi ra ngoài nhanh lên... đi ra ngoài nhìn xem! ! ! ]
* Đông~đông~đông~ *
Gã ta chỉ đăng một vài tin nhắn trong nhóm một tiếng gõ mới lại vang lên , bên ngoài ngôi nhà dường như có thể cảm nhận được sự tồn tại của sinh vật sống , Gã ta thực sự đã bỏ qua căn phòng trống 302 và đi thẳng đến phòng 401
" Cậu "
" Cậu ơi, Cậu và tôi trước đây không có thù oán gì, mấy ngày nay chúng ta cũng không có thù oán gì."
"Sao cậu lại gõ cửa nhà tôi?"Giọng nói ngập ngừng của Tiền Khang vang lên
* Đông~đông~đông~ *
Tiếng gõ cửa thứ hai vang lên.Trong hành lang trống trải tiếng gõ cửa vang lên như tiếng chuông báo tử Qian Kang chán nản đến mức không thể thở được
Gã ta không phải là một kẻ ngốc, có lẽ anh ta có thể đoán được rằng có một kẻ sát nhân nào đó đang đi ra ngoài ngôi nhà.Tình cờ là lúc này đường dây báo động vẫn đang bận.
"Không... không..."
"Tôi phải sống!"Anh buộc mình phải bình tĩnh lại và xếp ghế trong phòng ra cửa
* Bang~bang~bang~ *
Nhưng...Sau tiếng gõ cửa thứ ba
Một tiếng "bùm" cánh cửa an ninh nặng nề và những chiếc ghế phía sau cửa đều bị thổi bay.Trong hành lang tối tăm, một bóng người gầy gò bước vào. Cô gái dường như đang cõng ai đó trên lưng, và người đó đang cầm một quả pháo đang cháy trên tay...
" Ngươi !!!"
"Sao có thể..."
" A !!!! "
Một âm thanh bi thảm khác vang lên trong tòa nhà!
Trong phòng 401 tiếng pháo vang lên, mùi máu tanh bay ra.Lần này không có âm thanh nào trong nhóm.Mọi người đều biết có chuyện gì đó đã xảy ra với Qian Kang
[ Mẹ của Zhang Yiduo ở phòng 402: Không! KHÔNG! Tôi vẫn còn có con! Làm ơn, tất cả bạn bè của tôi ở cùng tòa nhà, hãy giúp tôi! Ai đó giúp tôi với! 】
* Đông~đông~đông~*
Đúng lúc mọi người đều im lặng tiếng gõ cửa lại vang lên , lần này là phòng 402 người dân phòng 402 không chỉ cầu cứu trong nhóm mà tiếng kêu cứu của cô còn vang vọng ở hành lang
"Giúp tôi!"
"Giúp tôi!"
Cô hét to hết sức nhưng không ai trong tòa nhà khổng lồ đáp lại.
" Được Thôi ! "
" Nếu không cứu tôi , các ngươi liền sống không nổi!"
" Mày đang làm cái quái gì ngoài đó thế! Tao sẽ đấu với Mày!"
Sợ nổi giận hắn nghe thấy tiếng cạch cạch từ tầng 4 người dân ở phòng 402 hình như đã nhặt được thứ gì đó bằng sắt
Sau đó có tiếng "cạch" chưa kịp gõ cửa lần thứ hai cô đã mở cửa lao ra ngoài!
" Tao sẽ chiến đấu với mày !"
Có một âm thanh oán giận và giận dữ.Nhưng...Chỉ trong chốc lát, có tiếng "cạch" như tiếng sắt rơi
"Bùm~"
Một âm thanh giống như tiếng pháo lại vang lên, sau đó là tiếng lắp bắp.Không có chuyển động nào trong hành lang...
" Ô~ ô ~"
Tại phòng 402, có thể nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ do có tiếng động bất thường
* Bùm~ *
Nhưng lại có một tiếng pháo nổ khác, và tiếng khóc của đứa trẻ biến mất...Mọi thứ trở lại sự im lặng chết chóc.Tiếng bước chân "ta-da-da" lại vang lên trong hành lang.Lần này, không ai thực sự nói một lời.Trong nhóm trò chuyện, bầu không khí trở nên trì trệ
" Mẹ Kiếp "
"Cái quái gì đã xảy ra vậy?!"
Cầm điện thoại, tim Tả Dương đập nhanh vô cớ dù có ngốc đến đâu, hắn vẫn hiểu rằng hiện tại trong tòa nhà này có một sự tồn tại rất kỳ lạ.
"Ôi chết tiệt!"
* Đông~đông~đông~ *
Tiếng gõ cửa tử thần lại vang lên cùng một lúc!
"Đinh đông ~"
Điện thoại di động đổ chuông một tin nhắn văn bản đã được gửi Tả Dương nhìn kỹ hơn thì thấy đó thực chất là tin nhắn từ chính phủ
[ Cơ quan An ninh Quốc gia: Thông báo khẩn cấp! Thông báo khẩn cấp! Cả thế giới đang bị cuốn vào những sự kiện siêu nhiên kỳ lạ. Hãy tránh xa những sự kiện kỳ lạ xung quanh càng nhiều càng tốt. Hãy cố gắng hết sức để sống sót! Đất nước đang cố gắng cứu vãn mọi thứ ! ]
[ Khả năng kỳ lạ có đủ hình dạng và kích cỡ, và chúng có thể tuân theo những quy tắc nhất định. Nếu bạn tìm ra quy tắc, bạn có thể tìm ra lối thoát! ]
[Một lời nhắc nhở cuối cùng, hãy cố gắng hết sức để sống sót! ]
"..."
Nhìn tin nhắn đó mí mắt Tả Dương giật giật điên cuồng gió lạnh ngoài nhà thổi qua, vầng trăng máu phản chiếu khuôn mặt hắn ta đỏ bừng
Tả Dương ước gì đó chỉ là một trò đùa
*Đông~đông~đông~ *
Thật đáng tiếc tiếng gõ cửa lạ lùng đưa Tả Dương trở về thực tại
[ Chu Khả Tân, phòng 501: Sự cố kỳ lạ? Cái quái gì vậy? Đó chẳng phải là điều đang xảy ra với chúng ta bây giờ sao? Ma... Ma! Kết thúc rồi! Kết thúc rồi! Tất cả chúng ta sẽ chết! Làm sao chúng ta có thể chiến đấu chống lại ma~]
Không giống như những người dân khác cô trở nên bi quan hơn sau khi nhận được thông tin chính thức.Cô đã gửi tin nhắn nhưng không có ai trong nhóm trả lời
* Đông~đông~đông~ *
Có tiếng gõ cửa thứ hai ngay lập tức , Có tiếng "cạch cạch" phát ra từ cửa.Nghe như có người lại mở cửa
[ Phòng 502 Keyuan: Đừng ngu ngốc! Bạn không để ý sao? Nó gõ cửa ba lần trước khi giết chết ai đó! Hãy làm theo lời nhắc thông tin của quốc gia và bỏ chạy trước khi nó gõ cửa! ]
Tin tức mới đến từ nhóm lời nói của Keyuan dường như mang lại sức sống cho mọi người
"Rắc rắc~"
Ngay sau đó, cánh cửa phòng 501 cũng mở ra quan sát tình hình, có hai cư dân trên tầng năm đã quyết định chiến đấu đến chết nhưng! *Bang bang!!! *
Theo tiếng mở cửa hai lần hai tiếng pháo nổ vang lên hành lang vừa mới lấy lại được chút sức sống lại rơi vào im lặng chết chóc.Sức sống tươi trẻ trong nhóm đã hoàn toàn biến thành nước đọng
Dù có ra ngoài sót nhưng vẫn không thể trốn thoát
[ Phòng 601 Triệu Á Vân: Kết thúc rồi! Kết thúc rồi! Tôi vẫn còn trinh! Tôi chưa muốn chết! ]
[ Chú Lý, Phòng 602: Này ~ Những năm cuối đời tôi thực sự đã gặp phải chuyện như vậy... Con gái của tôi, xin hãy cởi mở hơn ~ Chúng ta không thể cưỡng lại được sức mạnh kỳ lạ và sự hỗn loạn. ]
Rất hiếm khi có một vài từ được phát ra từ nhóm nhưng tất cả chỉ là sự bi quan
Điều này vô nghĩa
Chạy thì chết, không chạy thì chết !
Một cái chết nhất định!
* Da da da~ *
Trong hành lang lại có tiếng bước chân vang lên.Tả Dương đứng trong phòng, điện thoại di động nóng hổi trong tay."Chết tiệt! Chết tiệt!"
"Sắp đến tầng sáu rồi! Sau tầng sáu tôi sẽ là người!"
"Chạy ngay bây giờ? Chạy đi đâu? Chạy lên nóc nhà? Nếu bị phát hiện, ngươi sẽ chết!"
Cái chết đang từng bước một đến gần, Tả Dương sắc mặt dữ tợn.Tuy rằng hắn là một đứa trẻ mồ côi không có gì phải lo lắng, nhưng hắn đã nỗ lực rất nhiều mới có được hoàn cảnh hiện tại, hắn không muốn chết!
" Mình không thể chết!"
"Không thể chết!"
Với khát vọng sống sót mãnh liệt, anh nhìn về phía cửa nhà nhưng không dám cử động hắn ta không có lựa chọn nào cả !
Tả Dương không dám nhảy từ độ cao của tầng 7!
"Có thể nào... có thể nào..."
"Tôi thực sự sẽ chết sao? Ngày đầu tiên Weird xuất hiện, tôi sẽ chết sao?!"
Suy nghĩ cực kỳ bi quan ngay lập tức!Màn hình điện thoại lại sáng lên!Điện thoại di động VX nhận được tin nhắn
[ Trên đời không có thuốc hối hận (Tả Dương) Ngày 15 tháng 6, 19:22: Ngày mai, đổ mực cho máy in của công ty và xem lại bản vẽ. ]
----
( Còn Tiếp )
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro