chương 34
"Hậu môn của cún con cứ chảy nước thế này, cả căn phòng sắp bị anh làm ngập rồi..." - Đằng Chấn đứng dậy, cầm lấy dây xích: "Chủ nhân dẫn anh ra ngoài dạo một vòng nhé? Một con chó dâm đãng thế này, rất đáng để mọi người đều nhìn thấy."
Chu Hán Kỳ sợ đến mức chân run lẩy bẩy. Nền nhà ướt sũng vì nước, rất trơn trượt, anh nhanh chóng bị Đằng Chấn kéo lê đến cửa. Đằng Chấn mở cửa, dẫn anh ra sân.
Bên ngoài, cây xanh rợp bóng, không gian yên tĩnh, chính giữa là một hồ suối nước nóng bốc lên làn hơi mờ ảo dưới ánh nắng rực rỡ. Nền đất rất lạnh, nhưng Chu Hán Kỳ hoàn toàn không cảm nhận được—việc phơi bày cơ thể giữa ban ngày khiến anh xấu hổ đến mức cả người nóng bừng. Anh chỉ mong có thể lập tức quay trở lại trong nhà, nhưng Đằng Chấn đang cầm roi mây, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào anh, khiến anh buộc phải ngoan ngoãn thực hiện tư thế bò một cách chuẩn chỉnh.
Phần thân trên phải hạ thấp, mông phải nhô lên đủ cao, mỗi bước bò, phần eo hõm xuống phải lắc qua lắc lại theo từng bước. Một cơn gió nhẹ thổi qua hậu môn ướt sũng của anh, làm nơi đó co rút lại, đẩy ra thêm những giọt nước, phản chiếu ánh sáng lấp lánh dưới ánh nắng.
"Vào đi." - Đằng Chấn chỉ vào hồ suối nước nóng ở giữa sân.
Hắn chọn đến đây phần lớn vì yêu thích khu vườn này—một không gian nửa kín nửa hở nhưng đủ riêng tư, là nơi hoàn hảo để tạo cảm giác làm tình công khai. Tuy nhiên, hiện tại đang là mùa đông, hắn cũng biết điểm dừng, không muốn để Chu Hán Kỳ bị cảm lạnh.
Đằng Chấn cũng cởi quần áo, bước vào suối nước nóng. Chu Hán Kỳ đang nhíu mày, quỳ ngồi dựa vào mép bể, từng đợt cảm giác căng tức ở bụng và nhu cầu muốn đi vệ sinh không ngừng tấn công anh. Anh đã nhịn quá lâu, cảm giác như cơ thể sắp tan vỡ bất cứ lúc nào.
Đằng Chấn tiến lại gần anh, vuốt ve phần bụng căng tròn vì bị nước làm đầy: "Bảo bối, em đã nói sẽ chịch anh trong nước mà."
Vừa nói, hắn vừa kéo Chu Hán Kỳ vào lòng mình, tay bắt đầu thăm dò hậu môn của anh dưới làn nước.
Chu Hán Kỳ mở to mắt, ngây người trong giây lát, sau đó nhắm mắt lại và quay đầu đi chỗ khác. Ngón tay của Đằng Chấn rất dễ dàng lách vào cơ thể anh, nhưng anh lại nhắm chặt mắt, dồn hết sức chống lại sự xâm nhập đó.
Đằng Chấn cảm nhận được ngón tay trỏ của mình bị kẹt trong nơi nóng ẩm đó, không thể tiến cũng không thể lùi: "Thả lỏng, đừng siết chặt như vậy, để chủ nhân vào," - hắn cười nhẹ, hôn lên má Chu Hán Kỳ đang đỏ ửng, "Bảo bối, không cần sợ, ở đây sẽ không có ai đâu."
Nói rồi, hắn dùng tay còn lại nhẹ nhàng bóp lấy đầu ngực sưng đỏ của Chu Hán Kỳ, ngón tay cái xoa nhẹ lên điểm nhỏ cứng ngắc đó, chà xát qua lại. Đầu ngực đang căng cứng trở nên vô cùng nhạy cảm, từng đợt cảm giác như điện giật từ ngực lan khắp cơ thể, khiến Chu Hán Kỳ mềm nhũn cả người. Cơ vòng đã bị siết chặt quá lâu cuối cùng cũng không chịu nổi sự kích thích của Đằng Chấn, bất lực thả lỏng, để hắn tự do ra vào.
Đằng Chấn không chút do dự, đưa ham muốn căng tràn của mình tiến sâu vào, khiến Chu Hán Kỳ không nhịn được mà bật ra tiếng rên đau đớn.
"Đừng mà... ưm... ơ... bụng em căng quá..."
"Nhịn đi."
Đằng Chấn để Chu Hán Kỳ ngồi trên đùi mình, ôm lấy vai hắn, còn hắn dùng cánh tay đỡ anh liên tục nâng lên hạ xuống. Nhờ lực nổi của nước, tư thế này gần như không tốn chút sức lực nào.
Chu Hán Kỳ chỉ cảm thấy cơ thể mình bị lấp kín đến mức không thể rỉ ra một giọt nước nào. Anh dán chặt vào cơ thể Đằng Chấn, theo nhịp nâng lên hạ xuống của hắn mà trôi nổi trong làn nước ấm áp. Cảm giác trong nước đặc biệt mãnh liệt, nhưng những cơn đau co thắt ở bụng thỉnh thoảng lại cắt ngang khoái cảm ở hậu môn, khiến Chu Hán Kỳ chật vật giữa sung sướng và đau đớn.
Đằng Chấn vuốt ve bụng căng tròn của anh qua lại, như thể thực sự muốn "làm anh mang thai". Càng làm, Đằng Chấn càng bị kích thích, nhanh chóng đổi tư thế, ép anh nằm dưới thân mình và mạnh mẽ tiến sâu từ phía sau.
Chu Hán Kỳ mở to mắt nhìn mặt nước ngày càng gần, cảm giác tương tự bất ngờ khiến anh vô cùng sợ hãi. Anh cố sức phun ra nước mà mình bị sặc, không kiểm soát được mà hét lên: "Đằng Chấn!"
"Sao vậy?" - Đằng Chấn lo lắng hỏi. Trong khoảnh khắc đó, hắn hơi bối rối, bởi hắn rõ ràng cảm nhận được hậu môn của Chu Hán Kỳ đang siết chặt lấy mình—đó là dấu hiệu anh sắp đạt cao trào.
Nhưng khi nghe thấy từ an toàn, hắn lập tức dừng lại, rút dục vọng ra khỏi cơ thể Chu Hán Kỳ, ôm anh ra khỏi mặt nước. Đột ngột tiếp xúc với không khí lạnh lẽo, Chu Hán Kỳ lại run rẩy và bất ngờ xuất tinh. Hậu môn bị làm đến mức không thể khép lại cũng phun ra những dòng nước trong suốt, bắn lên phiến đá bên mép hồ suối nước nóng.
Cơn khoái cảm mất kiểm soát khiến Chu Hán Kỳ bật khóc ngay lập tức, anh dựa vào ngực Đằng Chấn, người run lên như lá trong gió. Đằng Chấn không ngừng dỗ dành anh, sau đó bế anh trở lại trong nhà. Chu Hán Kỳ được đặt lên bồn cầu, Đằng Chấn nhẹ nhàng xoa bụng giúp anh, hỗ trợ anh thải hết lượng nước còn lại trong cơ thể. Lần này, dung dịch thụt rửa ở lại quá lâu, một phần đã đi sâu hơn vào bên trong, phải mất rất lâu mới hoàn toàn thải ra được. Chiếc bụng căng tròn của Chu Hán Kỳ cuối cùng cũng xẹp lại, nhưng anh vẫn tiếp tục nức nở, không ngừng rơi nước mắt, dù Đằng Chấn đã hết lòng dỗ dành.
Đằng Chấn không nhìn thấy vẻ mặt kinh hoàng thoáng qua của Chu Hán Kỳ lúc đó, chỉ nghĩ rằng anh khó chịu và xấu hổ.
"Bụng còn khó chịu không?" Đằng Chấn đặt Chu Hán Kỳ lên giường, rót cho anh một cốc nước ấm.
Chu Hán Kỳ vừa nấc lên vừa lắc đầu.
"Bảo bối, rốt cuộc là sao thế? Khóc đến đáng thương như vậy..." Đằng Chấn ôm chặt Chu Hán Kỳ vào lòng, xoa nhẹ mái tóc anh, "Có phải xấu hổ không?"
Chu Hán Kỳ suy nghĩ một chút rồi khẽ gật đầu. Anh không muốn giải thích lý do sâu xa hơn với Đằng Chấn.
"Đã ở với chủ nhân rồi, còn xấu hổ gì nữa?..." Đằng Chấn hôn lên những giọt nước mắt trên mặt Chu Hán Kỳ, "Anh càng xấu hổ, chủ nhân càng muốn bắt nạt anh đấy..."
_________
Kỳ Kỳ rất sợ thực sự a... chứ kphai k nghe lời đâu :((((
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro