Chương 8: Thánh địa
Từ khi mạt thế bắt đầu, cả thế giới phải thay đổi, cho dù bần cùng hay phú quý, hiện tại, tất cả đều bình đẳng, không có cấp bậc, cũng không có nền kinh tế, chỉ cần người có năng lực, có sức mạnh, thì sẽ có chỗ đứng trong lãnh thổ nhân loại.
Khi vùng lãnh thổ ấy đang dần bị thu hẹp nhanh chóng, nguy cơ trước mặt, không ít nhân tài đứng ra, thành lập lên căn cứ nhân loại, lớn nhỏ nổi lên không ít. Trong đó, Trì Phàm đã biết căn cứ có quy mô lớn hơn tất cả có hai cái, một cái là Ánh Rạng Đông, một cái là Thánh Thổ.
Căn cứ Ánh Rạng Đông xây dựng trên kho súng ống đạn dược, bên trong có rất nhiều quân nhân, nhóm quân nhân này được huấn luyện chính quy, khi phối hợp lại thì sức chiến đấu thực sự không thể khinh thường, cũng bởi vậy, đây là một trong số rất ít căn cứ có thể mở rộng ra bên ngoài, cứ cách một đoạn thời gian, căn cứ Ánh Rạng Đông sẽ điều động một đám nhân quân ra bên ngoài càn quét, mở rộng diện tích căn cứ.
Bọn họ thu lưu tất cả những ai có thể sống sót, có dị năng giả tính tình khác nhau, cũng có những người thiện chiến tinh thông vũ khí đạn dược, đồng thời cũng có người bình thường đến không thể bình thường hơn.
Song, tiến vào nơi này, người thường cũng không được bảo đảm hoàn toàn, căn cứ Ánh Rạng Đông chỉ bảo vệ mạng sống, còn việc ăn uống, sinh hoạt, nơi ở, . . . thì phải dựa vào chính khả năng của bọn họ, hoặc là phụ thuộc vào thứ có giá trị mà họ có, nhưng giá trị đồ vật ra sao, thì do chính bọn họ ước lượng.
Trong khi đó, Thánh Thổ đối với đám người thường kia thì nhân từ hơn nhiều, mạt thế trước mắt, nơi này tuyệt đối là vùng đất thiêng liêng nhất trong mắt người bình thường nhất.
Thánh Thổ xây dựng ở trung tâm là một viện nghiên cứu, bên trong tụ tập rất nhiều các nhân tài chuyên nghiệp, thời điểm căn cứ vừa mới thành lập, bọn họ bằng kiến thức về y học, sinh học, hoá học cùng dòng chảy bất tận của lòng dũng cảm hơn người mà sống sót.
(Chém, B chém, cóc hỉu lên chém theo cách hỉu của B, ai không thích thì cũng không cần chém B âu, tội B Q×Q)
Sau đó, rất nhiều năng lực giả tìm đến rồi hoà vào dòng chảy đó, thực lực căn cứ càng ngày càng mạnh, quy mô cũng càng lúc càng lớn, so với căn cứ Ánh Rạng Đông, Thánh Thổ đang tìm cách nghiên cứu chế tạo ra thứ vaccin có thể ức chế virus tang thi, mà không phải là mở rộng quy mô, ý đồ sáng tạo tân chủ nghĩa đế quốc . . .
“Chung lão, phòng nghiên cứu đưa ra loại thuốc mới đang được thí nghiệm, đối tượng thí nghiệm trước mắt đã có thể cùng chúng ta tiến hành giao lưu cơ bản nhất, chỉ là ngẫu nhiên sẽ có chút hung bạo.” Vu Thanh mặt mang ý cười, hướng về lão nhân bên cạnh báo cáo.
Ông lão chỉ là gật gật đầu, mày vẫn nhăn chặt vào như cũ, “ nơi này của chúng ta đã không còn an toàn, thực nghiệm lần này nhất định phải thành công, không thể có thêm bất kỳ một sai sót nào, nếu không chúng ta chỉ sợ cũng phải rời khỏi nơi đây sớm thôi.”
“Không an toàn? Sao lại không an toàn? Nếu Thánh Thổ của chúng ta mà không an toàn, thì còn nơi nào an toàn được nữa?” Vu Thanh vẻ mặt khó hiểu, không rõ những lời vừa rồi của Chung lão có ý gì.
Ông lão ngữ khí phức tạp mà giải thích: “Nơi này của chúng ta, đã bị nhóm tang thi trên đỉnh núi theo dõi, chỉ không biết khi nào sẽ bị tấn công.”
Vu Thanh chớp chớp mắt, vẫn không hiểu lắm, “Căn cứ này của chúng ta bị vây công như vậy rất nhiều lần, còn không phải vẫn tốt sao, ngài cũng không cần quá mức lo lắng, phải tin tưởng vào sức chiến đấu của chúng ta a.”
Chung lão thở dài, không nói thêm nữa.
Ông trong lòng rất rõ ràng, đám tang thi đang theo dõi Thánh Thổ lúc này, thực sự rất không đơn giản.
Thông tin từ các hình ảnh của những tháp canh truyền đến, tất cả lối vào và lối ra của Thánh Thổ đều bị đám tang thi nhìn đến, rõ ràng là tang thi không có ý thức, một đám lại giống y hệt quân trinh sát, xem xét đầy đủ tất cả các lối ra vào của căn cứ, giống như chuẩn bị một cuộc tấn công lớn, ý đồ một lần nuốt trọn nơi này.
Vu Thanh thấy bộ dáng Chung lão không tin, liền bổ sung một câu: “Ngài còn nhớ rõ lần vây công một năm trước không? Lần đó, quy mô lên đến hơn vạn con, nhưng chúng ta vẫn thủ vững đến cuối cùng, còn bắt sống không ít tang thi làm đối tượng thực nghiệm, một năm qua, thực lực căn cứ càng cường đại, lão nhân ngài yên tâm đi.”
Chung lão chua xót mà cười cười, nói: “Đã từng mỗi người đều sợ bầy sói, không phải bởi vì bầy sói mạnh, mà bởi vì, nơi bầy sói tụ tập, tất có Lang Vương, Lang Vương bắt đầu kêu gọi, đám tấn công giả anh dũng lao lên phía trước, đánh nghi binh giả tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, trợ công giả ngo ngoe rục rịch, đám hậu bị thì giả gào giọng lấy uy.”
(TvT cóc hĩu~~)
“Tang thi cũng như thế, có tang thi vương, đám tang thi liền giống bầy sói có Lang vương, một con tang thi có thể không có nhiều sức mạnh, nhưng là một đám tang thi phối hợp ăn ý, thì chúng có thể nghiền nát hết thảy.”
Vu Thanh nghiêm túc nghe, thỉnh thoảng lại gật gật đầu, đợi Chung lão nói xong, hắn mới chậm rãi nói lời nhỏ nhẹ mà phản bác, “Ngài nói không sai, rừng rậm bên trong bầy sói xác thật có thể nói là bá chủ một phương, nhưng lấy bầy sói so với nhân loại, thì có thể có bao nhiêu phần thắng đâu? Luận lực chiến, nhân loại tự nhiên không thể so với bọn chúng, luận trí tuệ, bọn chúng lại không thể so với nhân loại?”
“Tương tự bầy sói, tác dụng mấu chốt đầu tiên chính là Lang Vương, Lang Vương vừa chết, bầy sói lập tức hoảng loạn vô thố, thành chim rải rác. Tang thi cũng như thế, chỉ cần tang thi vương vừa chết, còn lại một đám ô hợp, nói vậy chúng ta vẫn thắng, ngài nói đúng không?”
Lão nhân rõ ràng sửng sốt một lát, ngay sau đó thả lỏng lại, vui mừng mà đáp: “Cậu xem trí nhớ tôi này, cậu tới nơi này hỗ trợ khá lâu, thế cho nên tôi đều đã quên chức vụ của cậu, cậu nói không sai, là tôi để tâm vào chuyện vụn vặt.”
Vu Thanh cười nhạt, nói: “Ngài cứ yên tâm làm nghiên cứu đi, có tôi ở đây, một khi tang thi vương xuất hiện, hắn lập tức không còn đường sống.”
Lão nhân gật gật đầu, tảng đá vẫn luôn đè ở trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống, đúng vậy, tang thi vương được bảo vệ rất chặt chẽ, người bình thường không có biện pháp đến gần, chính là bọn họ có Vu Thanh a, một tay súng bắn tỉa do Thần mang đến a . . .
Phía bên kia sườn núi.
Một đám tang thi xô đẩy nhau, gặm thi thể nhân loại trong tay, máu tươi văng khắp nơi, nhuộm đỏ khắp đỉnh núi.
(Wait, sao từ sườn qua đỉnh rồi?? Máu người nhìu vậy sao -.-??)
Bọn họ đang ăn "cơm".
Đang ngồi giữa đám tang thi, là một con tang thi khác biệt nhất, chính là Vương của bọn chúng, tang thi vương sớm đã ăn cơm xong, lẳng lặng mà ngồi ở chỗ kia, ánh mắt ngưng trọng.
Hắn vẫn luôn muốn tìm một người, chính là đến bây giờ vẫn chưa tìm được, vòng đi vòng lại vô số lần, vẫn không thu hoạch được gì.
Sau đó, hắn dứt khoát không tìm nữa, ngược lại, cùng đám tang thi này tiếp tục mở rộng lãnh thổ của mình, bởi vì hắn cảm thấy, khi thế giới này tất cả đều biến thành địa bàn của hắn, hắn muốn tìm người, người đó tự nhiên sẽ xuất hiện.
Bọn họ đã ở lại đây một thời gian dài, vì muốn chuẩn bị vây công căn cứ này, đây là căn cứ lớn nhất họ từng đi qua, bọn họ cần chuẩn bị thật tốt, cố gắng trong một lần vây công nuốt trọn căn cứ này.
Mà hiện tại, hết thảy đã sẵn sàng . . .
End Chương 8.
Sorry vì lề mề mãi không up chương mới
1 vì lười, 2 cũng vì lười, 3 là do đầu B xài hết công suất rầu lên mệt qua.
P/s: B need bêta (ㆀ˘・з・˘)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro