Chương 49 Kế nhiệm Đông 42 Sào (1)

Chương 49 Kế nhiệm Đông 42 Sào (1)

Beta: Cục tạ 0.1

Nhớ lại vị Sát thần này, sắc mặt 13 hộ vệ tạm thời trên tinh hạm đều thay đổi.

Alois đã vượt qua Kỳ phát tình một cách an toàn, sớm đã không còn là Trùng Cái ở thung lũng kỳ (giai đoạn suy thoái) nữa rồi.

Y sẽ ngày càng quang mang vạn trượng, thậm chí sẽ trở thành Vương trùng thứ chín trong lịch sử Trùng tộc sau Eugene Bethune!

Tất cả đều là nhờ sự giúp đỡ của Nolan các hạ.

Hắn đã kéo y ra khỏi vũng lầy, kéo dài sinh mệnh của y, thay đổi kết cục bị phế bỏ của y, thật sự đẩy y tiến về phía trước.

Ánh mắt nóng rực của mười ba hộ vệ Trùng lại rơi xuống người Nolan.

Có thể có được sự ưu ái của một Trùng đực như vậy thật sự khiến họ vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị.

Nolan hoàn toàn không biết sự thay đổi sau lưng, hỏi Japper: "Có thể cho ta 10 phút để ta nói vài câu với Alois được không?"

Japper: "Đương nhiên."

Sau khi chia tay, họ sẽ lâu thật lâu không gặp lại.

Đối với Trùng đực và Trùng cái vừa mới đánh dấu tinh thần lẫn nhau mà nói, đây vốn dĩ là một chuyện rất dày vò.

Japper tự nhiên sẽ không phản đối.

Japper lại nói với Nolan: "Lần này ngài kế nhiệm Đông 42 Sào, Hội bảo vệ Trùng Đực không hề báo trước. Bên đó đang xảy ra một cuộc nổi loạn nhỏ, chúng tôi sợ họ là những kẻ trung thành với Trùng đực già, có thể gây nguy hiểm cho ngài..."

Nolan: "Ta hiểu."

Ban đầu Alois không để ý đến những hộ vệ Trùng này, cho đến khi y nhìn thấy Andre Farley trong số đó.

Trong mắt y hiện lên sương lạnh, tức khắc hiểu ra, đây căn bản không phải là hộ vệ Trùng đơn thuần, mà là 'thư hầu dự bị' do các đại gia tộc cài vào.

Một khi Nolan cảm thấy pheromone của một Trùng cái nào đó dễ ngửi, điều đó đại diện cho độ tương thích giữa Nolan và Trùng cái đó đạt tiêu chuẩn, những đại gia tộc này sẽ như ruồi bọ mà bu lại.

Sắc mặt Alois tái xanh.

Trùng đực của y còn đang bị bệnh mà lũ tạp chủng này lại dám tính kế đến đầu Trùng đực của y!

Alois cảnh cáo nhìn về phía mười ba Trùng cái trong tinh hạm, khiến họ bị nhìn đến mức như đứng đống lửa, như ngồi đống than, như có gai đâm sau lưng.

Mãi cho đến khi Nolan kéo tay Alois, biểu cảm hung ác của y tức thì đỏ ửng.

Đúng là lật mặt nhanh hơn lật sách!

Trùng, trùng đực tại sao lại...?

Alois cúi nhìn bàn tay mình. Khi mặc thiết bị ức chế, lớp vỏ quá dày khiến chưa từng có ai trong tình huống này lại chủ động kéo tay y.

Rõ ràng cách một lớp vật liệu thép dày, vậy mà Alois lại cảm thấy... nóng bỏng đến lạ.

Như thể hơi ấm từ nơi được Nolan nắm lấy đã len lỏi qua lớp thiết bị dày cộm, chạm thẳng vào tim y.

Đợi đến khi Nolan mang y đến khu đất trống ở đuôi tinh hạm, nơi các Trùng cái xung quanh không thể nhìn thấy, Alois mới mở miệng: "Tôi không cố ý đến muộn, trên đường xảy ra tai nạn giao thông, phi hành khí của tôi và một Trùng đực đã va vào nhau."

Alois cau mày: "Hắn thấy là tôi, liền cứ khăng khăng bắt tôi mang hắn qua đây."

Alois cảm thấy sợ hãi, y suýt chút nữa đã không kịp gặp Trùng đực của mình.

Nolan tò mò hỏi: "Trùng đực nào?"

Alois bực bội chỉ về phía trước, Nolan liền nhìn thấy Edie và các hộ vệ của cậu ta ở xa.

Thái độ của Edie không chỉ thân thiện mà thậm chí còn đạt đến mức độ nhiệt tình. Chú ý đến ánh mắt của Nolan, cậu ta nở một nụ cười rạng rỡ vẫy tay về phía hắn.

Nolan: "..."

Đột nhiên có chút không quen.

Các Trùng cái dù có khao khát Trùng đực đến đâu cũng đều bị pháp luật ràng buộc, chỉ dám âm thầm khao khát trong lòng, tuyệt đối không lộ liễu như vậy.

Nhưng cùng là Trùng đực nên Edie lại chẳng chút kiêng dè.

Nolan thấy rất kỳ lạ, tại sao lúc này lại có Trùng đực đột nhiên tìm đến? Lẽ nào Edie chính là Trùng đực thay thế hắn tiếp quản một phần Nam 1 Sào?

Dù để tâm, nhưng phần lớn sự chú ý của hắn vẫn đặt trên người Alois.

Nhờ vào dấu ấn tinh thần vững chắc, Nolan có thể cảm nhận rõ sự buồn bực trong lòng y.

Nolan vừa thấy sự 'liên kết' này thật kỳ diệu, vừa buồn cười hỏi: "Sao vậy?"

Giọng Alois ủ rũ: "Tất cả các đại gia tộc đều muốn chiếm lấy vị trí trung tâm bên cạnh Trùng đực mới."

Nolan: "?"

Câu này... hơi trừu tượng?? Nhất thời hắn không hiểu.

Alois hỏi thẳng hơn: "Ngài có cảm thấy pheromone của Trùng cái nào trên tinh hạm thơm không?"

Ghen sao?

Nolan đọc được ý tứ sâu xa bên trong, không khỏi bật cười, trong lòng bỗng thấy ngọt ngào khó tả, đuôi câu cũng không tự chủ được mà quấn lấy Alois.

Sau khi nhìn thấy chiếc đuôi câu ngang ngược đó, niềm vui của Nolan thoáng chốc đã bay biến.

Đừng lại bị Alois hiểu lầm thành mời gọi nữa chứ?

Nolan thậm chí còn mắt to trừng mắt nhỏ với cái đuôi câu: "..."

Mi là đuôi câu hay là đuôi chó vậy?

Vấn đề tứ chi không phối hợp làm hắn luôn dễ dàng bại lộ cảm xúc của chính mình.

Dù Alois không nhận được câu trả lời của Nolan, nhưng khi cảm nhận được hành động của đuôi câu, tai y đã ửng đỏ.

Lần đầu tiên y cảm thấy thiết bị ức chế thật vướng víu, Trùng đực đã dùng đuôi câu quấn lấy y rồi, -chết tiệt-, phàm là một Trùng cái, lúc này hẳn là nên lập tức lột sạch mình ra, tận lực để Trùng đực quấn thoải mái hơn mới đúng!

Y có thể đứng yên không động, đã là sắt đá kiên cường lắm rồi!

Nolan: "Không có, không có pheromone của Trùng cái nào thơm cả."

Má Alois càng đỏ hơn, ngọt ngào như một quả chín mọng được ngâm trong rượu mật.

Ánh mắt dịu dàng của Trùng đực như thể đang nói, "Pheromone của anh là thơm nhất".

Pheromone của y đang nhảy múa, muốn lao đến trước mặt Trùng đực, vây quanh hắn, quấn lấy hắn, dính lấy hắn.

Cũng may Trùng đực không chính miệng nói ra, nếu không ý chí của y thật sự sẽ sụp đổ.

Nolan biết thời gian cho mình không còn nhiều, bèn truyền đạt cho y: "Ta chỉ muốn giải thích với anh, ta không đánh dấu sâu hơn là vì không muốn anh bị đánh dấu trong kỳ phát tình vì hấp dẫn gene."

Hắn muốn y tự nguyện, tự mình nói ra 'Em đồng ý' bằng ý thức tự chủ.

Nolan thừa nhận,  mình là một bệnh nhân thuần ái vô phương cứu chữa, hắn muốn bảo vệ y, để y sinh ra thêm nhiều cốt nhục.

Nếu lúc đó lại nghe y tự miệng nói ra, nhất định sẽ ngọt đến chết người.

Nolan cụp mắt cười nhẹ, nhớ lại lúc còn ngây ngô không biết gì, đã được bình luận báo trước những lời tỏ tình của Alois.

— Bóng tối trong ta chẳng thể nào vươn tới ánh sáng, cõi lòng hoang vu chỉ còn một bãi cỏ khô. Còn ngài, chính là đóa hồng cuối cùng rơi xuống mảnh đất cằn cỗi nơi đây.

Hắn đã nhận được nó trước thời hạn.

Đầu óc Alois rối như tương, căn bản không thể nghĩ sâu xa đến vậy.

Đối với Trùng cái mà nói, họ vẫn rất khó vươn tới tầm cao của tình yêu thuần khiết.

Alois đầu óc hỗn loạn nói: "Tôi tôi trong Kỳ phát tình, cũng không cố ý muốn cưỡng hôn ngài..."

Y vốn định xin lỗi, sợ Trùng đực nhìn ra được chút khôn vặt của mình.

Một Alois trong lòng đang khinh bỉ chính mình, ngay cả hôn môi Trùng đực mà cũng phải tìm cớ kỳ phát tình, mày còn cần mặt mũi không?

Một Alois khác im lặng không lên tiếng,.... y chính là nhát gan, y sợ Trùng đực sẽ chán ghét chính mình.

Nolan: "Ta biết."

Alois: "..."

Tại sao trong lòng lại nghẹn hơn nữa chứ!

Y vô cùng sốt ruột, hình như đã biến khéo thành vụng rồi, y có nên nói với Trùng đực rằng nụ hôn đó là do y chủ động không?

Các Trùng đực khác nếu biết được mánh khóe nhỏ của Trùng cái, nhất định sẽ nổi trận lôi đình.

Trùng đực của y sao lại không giống? Hình như lại càng thích y nói đó là do y chủ động?

Đúng lúc này, Trùng thợ của tinh hạm - Benny đã lên tiếng thúc giục: "Nolan các hạ, chúng ta nên khởi hành rồi."

Trong miệng Alois đắng ngắt, không tìm được lời cụ thể nào để nói cho Nolan, lần đầu tiên y cảm thấy miệng mình vụng về đến vậy.

Nolan chỉ nhìn y, mỉm cười nói: "Cứ từ từ, ta đợi anh."

Alois: "..."

Đầu óc nổ tung.

Y lại ổn rồi.

Tại sao y lại bị một con Trùng đực ảnh hưởng đến mức này? Thật là một cảm giác kỳ diệu.

Y không những không ghét, ngược lại còn tận hưởng trong đó.

Nhìn Nolan đi xa, y nảy sinh sự không nỡ.

Trước đó y đã hack tài khoản quang não của Nolan, trong thời gian Nolan kế nhiệm Đông 42 Sào, y có thể gửi tin nhắn cho Nolan không?

Bên này, Nolan đã lên tinh hạm——

Japper không cùng hắn đến Đông 42 Sào, phải ở lại xử lý các công việc phức tạp.

Trùng dự kiến thì không đến, Trùng ngoài dự kiến lại đến.

Nolan không thể nào ngờ được Edie cũng sẽ cùng mình lên tinh hạm.

"Cậu tìm tôi có chuyện gì sao?"

Edie luôn không kiềm chế được ánh mắt tò mò của mình: "Thời gian tinh hạm rời khỏi Khu Trung tâm Nam 1 Sào còn 15 phút, đến biên giới, tinh hạm sẽ dừng lại trên không, bức xạ tinh thần lực của chúng ta sẽ thực hiện chuyển giao. Trong khoảng thời gian này, tôi sẽ trình bày sơ lược về giáo dục Trùng đực cho cậu."

Trùng đực đều là sinh vật thị giác, họ ưa chuộng những Á thư xinh đẹp hơn.

Nhưng trong Trùng tộc, vẻ đẹp của Trùng đực còn vượt trội hơn cả Á thư một bậc.

Ánh mắt không chút che giấu của Edie dành cho Nolan trần trụi đến mức khiến trong lòng mười ba hộ vệ Trùng đều vang lên chuông báo động.

Cũng may họ biết rõ bản tính ưa chuộng sắc đẹp của Trùng đực, nếu không đã tưởng Edie là 'đối thủ cạnh tranh' của họ rồi.

Tinh thần lực của Edie khiến cậu ta rất nhạy với cảm xúc, rất nhanh đã nhận ra sự lơ đãng của Nolan đối với việc giáo dục Trùng đực.

Cậu ta cười nói: "Tôi biết cậu không muốn nghe, nhưng hiện tại diễn đàn Trùng đực toàn là thảo luận về cậu. Cậu đã lọt vào bảng xếp hạng hẹn hò của Trùng đực mới. Điều này cậu cũng không muốn nghe sao?"

Diễn đàn Trùng đực?

Bảng xếp hạng hẹn hò?

Nolan đau đầu hỏi: "Đó là cái gì?"

Thấy mình đã khơi dậy được sự hứng thú của Nolan, Edie nở một nụ cười đắc thắng.

Cậu ta đang định nói chi tiết thì thấy y Trùng bưng khay bước tới, thành thạo thay thuốc sau lưng cho Nolan.

Nếu không phải Nolan vừa mới trưởng thành, các loại hormone trong cơ thể còn chưa ổn định,  đáng lẽ họ đã sử dụng khoang trị liệu.

Chính vì lý do này mà Edie đã nhìn thấy những vết bầm tím sau lưng Nolan.

Cậu ta ngay lập tức nhớ lại bóng ma về Trùng Hình của Alois vào đêm đó, run rẩy hỏi:

"Đây là do Quân đoàn trưởng Alois gây ra sao?"

Nolan thành thật trả lời: "Có một phần."

Edie kinh hãi, đột nhiên vô cùng kính nể Nolan.

Thảo nào diễn đàn Trùng Đực đầy rẫy những thảo luận về chuyện này. Nolan đã đánh dấu tinh thần Alois - đúng chuẩn là một dũng sĩ - là cái loại cần được lập bàn thờ, ba quỳ chín lạy ấy.

Quang não Trùng đực của Nolan vẫn chưa được cấp, nếu không thì Edie đã kéo hắn vào diễn đàn Trùng Đực từ lâu, để hắn tự mình xem những bài viết kia rồi.

"Nói ngắn gọn, tổng cộng có ba chuyện."

"Một, diễn đàn Trùng đực, cái này phải đợi quang não Trùng Đực được duyệt đã, đợi ngài vào rồi sẽ biết. Chỉ có điều các bài đăng trên diễn đàn Trùng đực không được tiết lộ ra ngoài."

Đây cũng là lý do Edie tạm thời không cho Nolan xem các bài đăng.

Edie vừa nói, vừa thêm Nolan vào danh sách bạn bè.

Đợi quang não Trùng Đực được duyệt, cậu ta sẽ gửi link gia nhập diễn đàn ngay lập tức.

"Hai, Ngày Trấn An Nghĩa Vụ."

"Đợi cậu kế nhiệm Đông 42 Sào, Ngày Trấn An Nghĩa Vụ đầu tiên sẽ đến rất nhanh. Mặc dù các Trùng cái khác của Đông 42 Sào sẽ rất hoan nghênh cậu, nhưng chấp sự và hộ vệ của Trùng đực già sẽ rất không phục cậu. Ngày Trấn An Nghĩa Vụ đầu tiên chính là bước đầu để xây dựng uy tín cho chính mình."

Nói đến đây, Edie ngược lại có chút ngượng ngùng.

Rõ ràng ở Nam 1 Sào, Nolan đã dựa vào cuộc giao thời cũ mới trong lúc nguy nan để thiết lập uy tín, căn bản không cần phải làm thêm việc thừa thãi này.

Nolan phải dựa vào Ngày Trấn An Nghĩa Vụ để thiết lập uy tín, ít nhiều cũng có một phần trách nhiệm của cậu ta.

Cậu ta đã thay thế vị trí của Nolan nên có nghĩa vụ phải nói rõ chuyện này cho Nolan.

"Thành tích Ngày Trấn An Nghĩa Vụ đầu tiên của cậu sẽ quyết định cậu thu phục được bao nhiêu Trùng cái. Đây cũng là lý do tại sao năm đầu tiên của cuộc giao thời cũ mới ở Khu Sào luôn có chút bất ổn."

Edie nghiêm túc nói, "Lần nghiêm trọng nhất trong lịch sử từng xảy ra khi những Trùng cái ủng hộ Trùng đực già không phục, thậm chí còn lập một cuộc nổi loạn nhỏ, tấn công xe bọc thép chở Trùng đực mới. Cuối cùng ép Hội bảo vệ Trùng Đực phải thay Trùng!"

"Tuy gọi là tấn công nhưng cũng chẳng gây tổn thương gì lớn. Toàn là kịch bản chính trị kiểu sấm to mưa nhỏ, đạt được mục đích là xong. Trùng cái làm sao dám thật sự làm hại Trùng đực."

Đây là lần đầu tiên hắn nghe chuyện này

Cuộc nổi loạn nhỏ ở Đông 42 Sào... chẳng lẽ cũng là kiểu đó?

Nolan thoáng chốc đã hiểu ra, chẳng trách Japper nói không báo trước việc hắn sẽ kế nhiệm Đông 42 Sào, sợ hắn sẽ gặp nguy hiểm trên đường... hóa ra là đã có tiền lệ lịch sử à.

Nolan hứng thú hỏi: "Là Sào nào trong lịch sử thế?"

"Bắc 1 Sào đó, chuyện này đương nhiên chỉ có thể xảy ra ở các Khu Sào giàu có, Trùng đực xếp hàng cả dãy, không con này thì con khác lên thay."

Edie nói một cách hùng hồn, "Còn cái loại cằn cỗi Đông 42 Sào á, có Trùng đực chịu kế nhiệm đã là tạ ơn trời đất rồi, Làm gì có chuyện ép Hội bảo vệ Trùng Đực thay người? Còn tấn công nữa? Bọn họ bị vấn đề về não à!"

Nolan: "..."

Đông 42 Sào mà nghe được chắc sẽ tan nát cõi lòng, nhận một vạn điểm sát thương.

Edie: "Nhưng cậu bị bệnh mà, Trùng cái hẳn sẽ rất khoan dung với cậu."

Nolan đầy nghi hoặc: "Bị bệnh?" Chuyện từ bao giờ thế?

Khóe mắt Nolan liếc thấy y Trùng bên cạnh đang điên cuồng lắc đầu với Edie, lúc Nolan quét mắt qua lại cố ra vẻ trấn tĩnh, nở nụ cười hiền hậu.

Nolan: "..."

Giả nó vừa thôi!

Cuối cùng hắn cũng hiểu những bài kiểm tra tâm lý 18+ kia là gì.

Phá án rồi.

Hóa ra không phải đã phát hiện ra bí mật của hắn!

Nolan mặt mày tươi cười: "Không sai, tôi có bệnh."

Y Trùng: "..."

Edie: "..."

Có thể mỉm cười mà nói mình bị bệnh, xem ra thực sự bệnh không nhẹ rồi.

Edie không ngờ Nolan lại không biết chuyện, tâm trạng sa sút: "Xin lỗi... tôi không cố ý..."

Trùng đực vừa khóc, tất cả hộ vệ của Edie đều xông lên an ủi cậu ta.

Một bên nói: Không phải lỗi của ngài, bệnh của Nolan các hạ nhất định sẽ có chuyển biến tốt!

Một bên lại nói: Nếu ngài lo lắng cho Nolan các hạ, hay là sau khi kế nhiệm xong, ngài hãy gửi cả đội ngũ y tế cho ngài ấy?

Nolan: "..."

Hắn nghe mà lặng cả người.

Xem bao nhiêu Trùng đực tàn bạo, đây là lần đầu tiên hắn thấy loại có tâm tư nhạy cảm.

Nolan lại nhìn mười ba hộ vệ Trùng sau lưng, ai nấy đều ngồi thẳng tắp nhưng trong mắt lại đầy vẻ ngưỡng mộ.

Nolan càng thêm hỏi chấm: ngưỡng mộ cái gì? Cơ hội dỗ Trùng đực sao?

Mạch não của Trùng cái... thật sự không thể hiểu nổi!

Edie rất khó khăn mới trấn tĩnh lại được, đỏ mặt nói với Nolan: "Để cậu chê cười rồi, tôi trưởng thành sớm hơn cậu ba tháng, vốn định làm tốt vai trò tiền bối trước mặt cậu, giờ có vẻ hơi thất bại."

Edie lại nói đến chuyện cuối cùng: "Ba, cũng là bảng xếp hạng hẹn hò Trùng đực quan trọng nhất."

Cậu ta mở trang đó ra.

Thông thường mà nói, Trùng đực luôn được bảo vệ nghiêm ngặt, thông tin càng không thể bị tiết lộ ra ngoài.

Nhưng đơn xin hẹn hò Trùng đực liên quan đến sự phát triển của toàn bộ Trùng tộc, chính phủ chỉ công bố thông tin của Trùng Đực ở đây.

Nolan nhìn thấy trang đó, hắn vừa bấm vào trang cá nhân của mình, số lượng đơn xin hẹn hò đã lên đến hàng vạn.

Nolan: "..."

Đúng là hơi quá khoa trương.

Edie: "Sau khi trở thành chủ nhân Khu Sào, số lượng đơn xin hẹn hò sẽ còn tăng lên. Trong vòng một tháng sẽ có ba lần hẹn hò bắt buộc. Cậu biết đó, Trùng đực đều không thích hẹn hò nên họ mới đẻ ra cái điều khoản này."

Nolan cau mày: "Cái này có thể giải quyết được không?"

Edie: "Lấy Thư quân là được."

Sự thân thiết của Edie khiến Nolan cảm thấy rất kỳ lạ, dù sao cũng vì lý hắn mà dã tâm của Horn mới không thành hiện thực.

Với tư cách là Trùng đực được Horn nhận nuôi, đáng lẽ Edie phải rất ghét hắn mới đúng?

"Tại sao?"

Edie chính là vì chuyện này mà đến: "Thật ra, tôi vẫn luôn muốn chọn Nam 1 Sào, tôi rất sợ đau, cũng rất sợ khổ, căn bản không thích nơi cằn cỗi như Đông 42 Sào. Nếu không phải cậu, tôi đã bị gia chủ gia tộc Horn ép phải chọn Đông 42 Sào rồi."

Cậu ta đã vì chính mình mà chọn một lần.

Đây là điều mà trước đây dù thế nào cũng không thể tưởng tượng được.

Edie lại đứt quãng nói rất nhiều: "Tôi cũng không thích hành hạ Trùng cái, nhưng kể từ khi chọn Đông 42 Sào, tôi đã trở nên ngày càng tàn bạo, thậm chí thật sự đã để chấp sự Trùng của mình làm hại 1 Trùng cái."

Nói đến đây, Edie không còn lên tiếng nữa.

Cậu ta đột nhiên hiểu ra lý do tại sao Hội trưởng Japper cứ phải hỏi đi hỏi lại xem cậu ta có bằng lòng không.

Cậu ta hoàn toàn không tình nguyện tiếp quản Đông 42 Sào, dù có trở thành Trùng đực của Đông 42 Sào, dù có tạm thời giải quyết được cái khó trước mắt, tương lai cũng cũng nhất định sẽ là cục diện cả hai bên đều đau khổ.

Một bi kịch lại lặp lại.

Edie nhìn chăm chú Nolan: "Cậu thật sự bằng lòng kế nhiệm Đông 42 Sào?"

Nolan lặp lại một lần nữa : "Tất nhiên."

Dù bị hỏi bao nhiêu lần hắn cũng sẽ trả lời như vậy.

Trong cuộc trò chuyện đơn giản, 15 phút đã trôi qua.

Tinh hạm không còn tăng tốc về phía trước mà dừng lại trên không trung. Họ đã đến ranh giới Nam 1 Sào, hai Trùng đực rất nhanh đã hoàn thành việc chuyển giao.

Edie sắp rời đi bằng thiết bị bay mini, trước khi đi còn cười nói với Nolan: "Thượng lộ bình an nhé, tôi rất thích đôi mắt xanh của cậu, giống hệt một Trùng đực giả lập trong game mà tôi từng chơi."

Nolan cũng mỉm cười từ biệt cậu ta: "Tạm biệt nhé."

Đợi đến khi tinh hạm lại một lần nữa khởi động, khác với tốc độ chậm rãi lúc ở Nam 1 Sào, nó sẽ tiến hành một cuộc tăng tốc kéo dài một tiếng rưỡi để đến được Đông 42 Sào trong thời gian nhanh nhất.

Ngay trước khi sắp rời khỏi Nam 1 Sào, Nolan đột nhiên nhìn thấy phía dưới.

Một chiếc phi hành khí đã đuổi theo hắn rất lâu, chính là Alfonso và phó quan của y.

Y đang tiến hành lời từ biệt cuối cùng.

Gia tộc Horn sẽ bị trừng phạt, Alfonso phải đứng ra nắm quyền, việc lén lút tiễn đưa từ xa như vậy... đã là giới hạn mà y có thể làm được.

Họ đều sẽ tiến về phía cung đường của riêng mình và không quay đầu lại nữa.

Ngay hôm nay, Alfonso và Nolan đều đã bước lên quỹ đạo lịch sử của riêng mình.

Tinh lịch năm 3411.

Kể từ khi chuyện về khoang thực tế ảo đi vào thực tiễn, Leon đã bận đến tối mắt tối mũi.

Y đến Hắc Vực tinh nhiều ngày, nói không tò mò về nội dung livestream phía sau là giả.

Rất nhanh liền có một Trùng Cái ngoài dự đoán đi đến: "Có chuyện gì?"

Dowell mang đến tin tức: "Alfonso Horn..."

Từ miệng hắn, đã kể lại một cuộc từ biệt không lời.

Bethune ở Hắc Vực tinh mấy trăm năm đúng là không uổng công, nếu không dựa vào hắn (Yak Bethune), tin tức cũng không thế truyền qua được.

Leon nghe mà im lặng, đột nhiên đứng dậy điên cuồng tìm kiếm nhật ký của Alfonso, đi đến bên ngoài trạm gác Erli.

Bầu trời đêm Hắc Vực Tinh rực rỡ ánh sao, nó như một dòng sông bạc sâu thẳm, một đầu nối liền với quá khứ, một đầu nối liền với tương lai.

Leon ngồi trên bãi cỏ ở sườn dốc phía bắc, vuốt ve bìa sách đã ố vàng của cuốn nhật ký, đây là hành động mà vô số thế hệ của Horn đã từng làm. Y cầm lấy chiếc đèn chiếu sáng nhỏ, hạ quyết tâm đọc từng câu từng chữ.

Lần đầu đọc chỉ một chút đã không đọc nổi, lần sau lại đọc xong cả cuộc đời Trùng của Alfonso.

[Năm 2988 tháng X ngày X.]

[Đã 30 năm trôi qua kể từ khi tôi trở thành Nguyên soái, tôi không muốn chấp nhận sự trấn an tinh thần hải của các Trùng đực khác, có lẽ thời gian của tôi đã đến rồi.]

Leon nhìn chằm chằm vào dòng chữ này rất lâu, hô hấp cũng theo đó mà ngừng lại.

Sinh mệnh của Trùng cái không nên ngắn như vậy, chẳng lẽ do Alfonso đã bị thương quá nhiều sau khi trở thành Nguyên soái?

[Trong ký ức của tôi, chỉ có một lần trấn an tinh thần hải khiến đời này khó quên.]

[Tôi không thể chấp nhận Trùng đực khác được nữa.]

[Có lẽ tất cả Trùng cái đều cảm thấy tôi điên rồi, chỉ mới 10 năm mà Hevey đã cập nhật thay thế dữ liệu của Trùng đực giả lập đời đầu, cậu ấy cũng không còn là cậu ấy nữa, nhưng tôi vẫn chẳng thể nào quên được.]

[Cũng giống như Alois từng tàn bạo, bây giờ lại yêu Trùng đực của y một cách sâu đậm đến thế.]

[Có lẽ tôi cũng thích con Trùng đực giả lập đó, nhưng sinh mệnh giả lập của cậu ấy chỉ kéo dài có mười năm.]

[Sau đó, tôi điên cuồng sưu tầm tất cả mọi thứ của cậu ấy.]

[Tôi đang dùng cách này để níu giữ, cũng đang dùng cách này để tưởng niệm.]

[Nếu cậu ấy tồn tại ngoài đời thực, tôi nhất định sẽ nắm chặt cậu ấy.]

[Chỉ với cuốn cuốn nhật ký này, để lại dấu vết của tôi. Một, tôi không hối hận đã kế nhiệm gia tộc Horn trong lúc nguy nan. Hai, tôi không hối hận đã dùng cuộc đời Trùng của mình để tưởng nhớ cậu ấy.]

Leon vùi đầu vào giữa hai đầu gối, trong miệng nếm được vị đắng chát.

Cuối cùng y cũng hiểu được lý do tại sao gia tộc Horn lại điên cuồng suốt 500 năm, cho đến khi người già yếu, người vẫn chưa phát hiện ra Trùng đực giả lập chính là Nolan các hạ sao? 

-- Alfonso.

Quá đáng tiếc.

Leon vô cùng đau khổ.

Y như thể cảm nhận được bóng ma mà Alfonso để lại trên tinh thần của mình, y vì sự cầu mà không được giống nhau của họ mà cảm thấy bi ai.

Thật ra rõ ràng là quen biết sớm nhất, nhưng lại bỏ lỡ sớm nhất, chỉ vì gia tộc.

Cách vũ trụ và 500 năm thời gian, Leon ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hướng về quá khứ xa xôi mà hỏi: "Ngài có buồn không?"

Nhưng dù thế nào, y cũng không thể nhận được câu trả lời.

Sau khi hỏi ra câu đó, Leon ngược lại cảm thấy thanh thản.

Y đứng dậy, quay trở lại trạm gác Erli, những tình tiết livestream mà y không biết sẽ được trình chiếu trong phần sau của bộ phim, có lẽ còn có cả việc kế nhiệm Đông 42 Sào.

Y rất mong đợi được xem cuộc đời Trùng tiếp theo của Nolan các hạ.

Lúc này khoang thực tế ảo đã tăng lên 500 cái, chỉ trong một thời gian ngắn, trạm gác Erli đã trở thành trung tâm của các trạm gác gần đó.

Phim thực tế ảo đã hoàn toàn bùng nổ rồi.

Một slot vào khoang thực tế ảo cũng khó kiếm. 

Y cũng phải đi làm những việc mà y cho là có ý nghĩa.

Cứ coi như gia tộc Horn đều ngu ngốc đi.

Không chọn Trùng đực mà mình yêu sâu sắc, mà lại chọn tín niệm của chính mình.

Tinh lịch năm 2911.

Khi Nolan sắp đến Khu Vứt bỏ của Đông 42 Sào, trong đầu đột nhiên vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống——

[Tiến độ truyền bá phim thực tế ảo 5%, đã bước đầu được gỡ phong tỏa ở Hắc Vực tinh.]

[Tiến độ truyền bá đạt 10%, ngài sẽ nhận được phiên bản dùng thử của chế độ cảm biến (1 lần).]

[Tiến độ cảm biến đạt 20%, ngài sẽ mở khóa hoàn toàn chế độ cảm biến.]

 Không phải Hệ thống nên đến thử nghiệm nội bộ lần ba mới tỉnh lại sao?

Nolan thử liên lạc trong đầu mấy tiếng, phát hiện đây chẳng qua chỉ là chương trình tự động của hệ thống, chương trình trung tâm căn bản chưa tỉnh lại.

Nhưng điều khiến Nolan kinh ngạc hơn là, phim thực tế ảo cuối cùng cũng bắt đầu truyền bá rồi?

Cũng không biết khi kế nhiệm Đông 42 Sào, hắn có thể đạt được 10% hay không. Nếu được, hắn sẽ đủ điều kiện để mở khóa phiên bản dùng thử của chế độ cảm biến.

"Xin chú ý, đã đến Khu Vứt bỏ của Đông 42 Sào——"

Đài phát thanh máy móc thông báo.

Điểm đến của họ không phải là Khu Vứt bỏ của Đông 42 Sào mà là Khu Trung tâm.

Trong 10 phút cuối cùng của hành trình, Nolan đứng dậy đi đến nhà vệ sinh.

Nolan vừa mới vào trong liền có một bàn tay túm lấy và bịt chặt miệng hắn.

"Cuối cùng cũng đợi được ngài qua đây, thưa Nolan các hạ."

Hắn gần như là nghiến răng nghiến lợi.

Nolan lúc này mới nhìn rõ hắn, hóa ra là Fred Bethune?

Hắn là người ủng hộ trung thành của Eugene Bethune, cũng là thiếu tá của Quân đoàn Thứ tư.

Có hắn ở đây, chắc hẳn rất nhanh sẽ gặp Eugene Bethune.

Nolan phát ra âm thanh bất mãn: "Ưm!"

Fred: "Suỵt! Nhỏ tiếng thôi! Tôi không muốn bị hộ vệ Trùng của ngài nghe thấy! Nhất là con Trùng cái của nhà Farley kia!"

Nolan nhíu chặt mày, nhà Farley?

Hình như Alois cũng rất ác cảm với Farley, rốt cuộc là làm sao vậy?

Fred sa sầm mặt, nói ra nguyên nhân: "Sau chuyện của Horn, quân đội đang bí mật hành động, họ cho rằng sự hỗn loạn ở Đông 42 Sào là do Ong Bắp Cày gây ra, Ong Bắp Cày muốn nhân cơ hội thu lại quyền lực ở Đông 42 Sào! Andre Farley không phải đến làm hộ vệ Trùng cho ngài mà là đến để điều tra chuyện này!"

Nực cười!

Ong Bắp Cày quả thực muốn thu lại quyền lực ở Đông 42 Sào, nhưng họ đã định dùng hình thức để Trùng đực kế nhiệm Đông 42 Sào rồi, không có lý do gì lại gây ra một trận hỗn loạn nữa.

Ngay cả chính Ong Bắp Cày còn chưa biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà đã bị đổ cho cái mũ tội kẻ chủ mưu.

Lại muốn giống như lần vây quét Ong Bắp Cày lần thứ tư sao?

Fred cảm thấy vô cùng lo lắng, cảnh cáo Nolan: "Tôi có thể buông tay, nhưng xin ngài đừng la lớn."

Nolan gật đầu.

Fred vẫn còn căng thẳng, tuy Vương trùng nhà Bethune của bọn họ đã nhận nuôi Nolan, nhưng hắn căn bản không cảm thấy Nolan có thể dẫn dắt Ong Bắp Cày thoát khỏi tình thế khó khăn!

Chuyện Vương trùng còn không  làm được, dựa vào cái gì một Trùng đực cấp D lại có thể làm được?

Hắn khẽ nới lỏng tay, lại nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.

Cốc cốc cốc.

Andre Farley cách cửa hỏi: "Nolan các hạ, ngài có gặp phải rắc rối gì không?"

Tim Fred như treo trên cổ họng, nếu bây giờ  hắn bị phát hiện, Ong Bắp Cày thật sự sẽ không thể rửa sạch oan khuất.

Nolan trấn tĩnh tự nhiên: "Không có gì đâu, không cần quan tâm đến ta."

Andre Farley nheo mắt: "Nolan các hạ, xin thứ lỗi cho tôi nói thẳng, Trùng cái của Ong Bắp Cày không giống với Trùng cái của các chủng tộc khác, bọn chúng chỉ nghe theo mệnh lệnh của Vương trùng. Dù ngài có là Trùng đực, cản đường của Vương trùng thì bọn chúng vẫn sẽ làm hại ngài. Ngài không nên thiết lập quan hệ với Eugene Bethune, đó là đang đi trên dây một cách nguy hiểm."

Nolan: "Ta biết, cảm ơn anh đã nhắc nhở."

Andre không nói thêm gì nữa, lúc này mới rời đi.

Sắc mặt Fred tái xanh, tên Farley chết tiệt, chỉ cần có cơ hội là lại bôi nhọ Ong Bắp Cày bọn họ trước mặt Trùng đực!

Dù Fred không công nhận Nolan cũng ghét nghe những lời này.

Nhưng sự bảo vệ của Trùng Đực lại vượt ngoài dự liệu của hắn.

Fred phức tạp nhìn về phía Nolan: "Đừng trách tôi không nhắc ngài, các ngài không nên định nghĩa cuộc nổi loạn nhỏ ở Đông 42 Sào là sự bất mãn của Trùng cái mà chỉ mang theo mười ba hộ vệ."

Bọn họ đã quá vội vàng khi cho rằng: chỉ cần mang Trùng đực mới đến là có thể khiến Đông 42 Sào lập tức khôi phục trật tự.

Theo lý thuyết thì đúng.

Nhưng vấn đề là, bây giờ Đông 42 Sào đã xảy ra đại loạn.

Nolan: "Sao thế? Nói cho ta biết đi."

Fred mím chặt môi: "Trong quá trình Đội thu hồi truy đuổi Vương trùng, đã không cẩn thận dẫn Loại Trùng Nguyên Thủy đến Đông 42 Sào. Lỡ như Loại Trùng Nguyên Thủy nhân lúc hỗn loạn mà giả dạng thành Trùng cái, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi."

Cái gì!?

Nolan mượn ô cửa sổ nhỏ của tinh hạm nhìn xuống dưới, đó là  hình ảnh thu nhỏ của một thành phố

——Những thùng container gỉ sét, những đống rác như đồi núi, các tòa nhà rách nát rải rác, hợp thành Khu Vứt Bỏ của Đông 42 Sào.

Nolan đã sống ở Khu Vứt bỏ ba tháng, tự nhiên nhận ra điểm kỳ lạ.

Tháp canh ở cổng chắn không có Trùng canh gác, đã xảy ra chuyện gì?

Tim Nolan tức khắc bị bóp chặt, lập tức nhận ra đây không phải là cuộc nổi loạn nhỏ! Còn nghiêm trọng hơn thế rất nhiều!

Cùng lúc đó, tinh hạm vốn đang giảm tốc, radar đột nhiên phát ra tiếng cảnh báo.

Bên dưới——

Tháp canh của Khu Vứt bỏ mất kiểm soát, một quả pháo phòng không bắn tới, trúng ngay tinh hạm.

Lực xung kích khổng lồ khiến tinh hạm bắt đầu nghiêng ngả.

Không như tinh hạm loại tấn công, tinh hạm loại chở hàng chỉ có tác dụng chuyên chở, không có khả năng phản công.

Fred chửi thề một tiếng, không màng đến việc bị bại lộ, ôm lấy Nolan xông ra khỏi nhà vệ sinh: "Chúng ta phải rời khỏi tinh hạm ngay lập tức, bám chặt vào tôi!"

Vì cú va chạm vừa rồi, rất nhiều Trùng cái trong tinh hạm đã tử vong tại trận, nếu Nolan không ở trong nhà vệ sinh thì e là cũng sẽ có kết cục tương tự.

Mấy Trùng cái còn lại lần lượt bán trùng hóa, vốn định mang Nolan xông ra ngoài, lại nhìn thấy Fred.

Họ không dám gây ra bất kỳ xung đột nào vào thời điểm quan trọng này, gần như với tốc độ tối đa mà rời khỏi tinh hạm.

Mấy chục giây sau, các Trùng cái lơ lửng dừng lại ở xa.

"Tháp canh ở Khu Vứt bỏ của Đông 42 Sào đã bị chiếm lĩnh!"

"Chết tiệt! Chuyện trong lịch sử lại tái diễn sao? Những kẻ ủng hộ Trùng đực già muốn nổi loạn? Bọn họ muốn đổi một Trùng đực khác để kế nhiệm Khu Sào thì cũng không nên làm hại Nolan các hạ chứ!"

"Có lẽ họ không biết trên tinh hạm có Trùng đực mới! Hội bảo vệ Trùng Đực chưa công bố tin tức ra ngoài!"

Nolan đối mặt với cơn gió mạnh, sắc mặt trắng bệch như giấy. Chỉ có hắn và Fred biết - kẻ gây rối e là không phải những Trùng ủng hộ Trùng đực già!

Rốt cuộc là Đội thu hồi hay là Loại Trùng Nguyên Thủy?

Nolan quay đầu lại——

Hắn nhìn thấy thân tinh hạm bốc cháy, mất kiểm soát, nghiêng ngả giữa bầu trời xám xịt. Khoang điều khiển chính phát ra một tiếng kêu dài và nặng nề như của cá voi.

Một cảnh tượng như bước ra từ phim khoa học viễn tưởng.

Tinh hạm đang rơi xuống.

[Khoảng cách đến lúc Trùng đực già qua đời: chỉ còn lại 12 giờ cuối cùng.]

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro