Chương 44: Bé mèo trắng
Hơn vạn người dự thi sau khi tham gia vòng thứ nhất trực tiếp bị loại một nửa, đội chiến thắng dựa trên số điểm để xếp thứ hạng, hai trăm chiến đội đứng trực tiếp tiến vào vòng thi thứ ba, các chiến đội còn lại phải tham gia vòng loại tàn khốc, đến khi định ra hai trăm đội ngũ xuất sắc cuối cùng.
Phía chủ trì dự tính vòng loại sẽ kéo dài trong ba ngày, hai trăm chiến đội đủ tư cách có thể thừa dịp ba ngày này nghỉ ngơi thật tốt, hoặc là chuẩn bị đầy đủ cho vòng thi tiếp theo.
Chiến đội Ngân Dực vốn nên tập hợp, tổng kết biểu hiện và ưu, khuyết điểm của mọi người trong trận đấu hôm nay, để điều chỉnh chiến thuật cho vòng thi tiếp theo, nhưng khi Hall nhận được một cuộc gọi, liền vội vàng logout, chỉ bỏ lại một câu để bọn họ tự do luyện tập trong hai ngày, khiến mọi người không tìm được manh mối.
Chris vì cùng lớp với Hall, còn ở ngay sát vách, cho nên cũng logout xem bát quái. Hai phần tử hiếu chiến Diana và Ignaz lại đâm đầu vào sân đấu, Oakland thấy không sai biệt lắm đã muộn, nên cũng logout.
Kết quả chân trước cậu vừa logout, chân sau Dragal liền gọi đến.
Sau khi nhận cuộc gọi, Dragal kích động nói không ngừng, "Oakland đội cậu thật lợi hại! Đội ngũ điểm số cao nhất chính là đội cậu! Đặc biệt là cậu, một tiếng chế tác ba khối hoa văn chương, xác xuất thành công đạt tới trăm phần trăm, thực sự là hù chết người!"
Hình thức quan sát tuy không nhìn thấy động tác văn chương sư chế tác văn chương, nhưng có thể từ bên ngoài thấy trạng thái và tốc độ chế tác hoa văn chương kinh người của cậu, khi Oakland một lần lại một lần chế tác văn chương rồi đi ra, Dragal đều sẽ kích động vỗ tay hò hét, tuy Oakland không nghe thấy, nhưng cậu vẫn tự đáy lòng cảm thấy cao hứng nhìn bạn mình phát huy xuất sắc.
"Ha ha, tôi cũng cảm thấy hôm nay phát huy không tệ." Bế quan tu luyện quả nhiên có trợ giúp, tu vi thăng tiến khiến thần thức của cậu trở nên cô đọng và dễ sử dụng hơn, lúc chế tác văn chương bằng ma văn cơ sở, quả thực làm ít công to.
"Để ăn mừng thắng lợi cho trận đấu đầu, hôm nay chúng ta tổ chức một bữa tiệc chúc mừng một chút được không? Mỗi ngày đều uống dịch dinh dưỡng, uống đến mức tôi đều sắp chán tới chết rồi!"
"Vế sau mới là lời thật lòng của cậu phải không?" Oakland không nhịn được mà phun tào cậu ta.
"Hắc hắc, chẳng lẽ cậu không muốn thay đổi khẩu vị sao? Tôi mời khách a!"
Kỳ thực Oakland không phải người coi trọng ăn uống, lúc còn nhỏ cậu đã được sư phụ thu nhận vào môn phái, vẫn luôn dùng Tích cốc đan, vì vậy lúc đến đây cậu có thể uống vị dịch dinh dưỡng nhiều loại mùi vị, cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Nhưng cậu nhìn dáng vẻ mong đợi của Dragal, không khỏi sinh ra hứng thú với 'bữa tiệc' mà cậu ta nói tới.
"Ăn ở đâu?" Oakland hỏi.
"Đương nhiên là trong khu thành thi." Trường quân đội số một Liên Bang nằm ở phía đông nam Tinh cầu Nemira, chiếm diện tích rất lớn, tương đương với một phần ba tinh cầu. Khu thành thị là vùng trung tâm của Tinh cầu Nemira, hết sức phồn hoa, trung tâm giải trí và trung tâm thương mại đều được xây dựng tại đây.
"Nói cách khác là phải rời khỏi trường học sao?"
"Đúng vậy!"
Nghe vậy, trên mặt Oakland lộ vẻ khó xử, người muốn hại chết mình còn chưa tìm được, nếu rời khỏi trường quân đội, không biết có bị người thừa lúc này động tay...
"Sao vậy? Cậu không muốn đi ra ngoài sao?" Dragal phát hiện cậu do dự, không khỏi lo lắng hỏi.
"Tôi... tôi có chút lo lắng vấn đề an toàn..." Oakland ấp úng nói.
"Ha ha ha, vấn đề an toàn của tôi cậu không cần lo lắng, sẽ có xe chuyên dụng tiếp đón chúng ta ở cổng trường, gia tộc của tôi cũng sẽ phái người bảo vệ an toàn cho tôi, lại nói trung tâm thành khắp nơi đều được quản lí, sẽ không có ai không có mắt mà dám động thủ ở đây."
Nghe Dragal nói, Oakland có chút buồn cười thở phào nhẹ nhõm, cậu thiếu chút nữa đã quên Dragal là một thiếu gia có thân phận bất phàm, may mắn Dragal không hiểu lầm ý cậu, bằng không cậu thật không biết phải giải thích nguyên nhân mình lo lắng.
"Được, vậy tôi an tâm."
"Vậy chút nữa chúng ta gặp nhau ở cổng trường nha?"
"Không thành vấn đề." Oakland đứng dậy, đi vào phòng tắm đơn giản tắm một chút, lật tung tủ quần áo nửa ngày, cũng không tìm được bộ quần áo nào thích hợp, cuối cùng vẫn mặc đồng phục học sinh ra ngoài, cơm nước xong phải đến thị trường mua bán nhìn một chút, mua vài bộ quần áo thuần tịch.
Cậu vào thang máy đi xuống lầu, đến trạm xe bay, chuẩn bị đi tới cổng trường.
Trạm xe ở dưới lầu vậy mà không có ai, học kỳ đã kết thúc, phần lớn học sinh cao niên đều nghỉ hè về nhà, chỉ có một vài học sinh báo danh tham gia giải thi đấu tân tú cơ giáp thì còn ở lại. Những tân sinh tuy cần chuẩn bị cho cuộc thi cuối kỳ sắp được cử hành, nhưng phần lớn đều có lòng tin thông qua, vì vậy mọi người trong trường lúc này đều đang quan sát giải thi đấu tân tú cơ giáp trên Tinh võng.
Xe bay rất nhanh đã đến, Oakland lên xe đến cổng trường, chính lúc đang yên tĩnh chờ đợi bọn Dragal đến, cậu đột nhiên nghe thấy trong bụi cỏ cạnh cổng trường phát ra âm thanh sột soạt.
Oakland hiện giờ tu vi Luyện Khí tầng bốn, ngũ cảm tăng cao hơn trước kia rất nhiều, càng không cần nói đến cậu còn có thần thức cảnh giới Kim Đan. Khi nghe thấy động tĩnh, cậu rất nhanh thả ra thần thức, phát hiện trong bụi cỏ chính là... một con mèo?
Sau khi Oakland xác nhận quanh đây không có người liền lặng lẽ ra khỏi trường, khom lưng vạch bụi cỏ ra, quả nhiên phát hiện một bé mèo con lông xù màu trắng đang nằm úp sấp trong đó, cũng không biết là đói bụng hay đi không nổi, nặm rạp trên mặt đất, thoạt nhìn rất đáng thương.
"Nha, vật nhỏ đáng thương, sao em lại ở chỗ này?" Oakland nâng muốn ôm bé mèo nhỏ đáng yêu này.
Kiếp trước Oakland lớn lên từ nhỏ ở Thiên Huyền môn, không có bạn bè, sư phụ cũng từng bắt cho cậu một con yêu thú nho nhỏ đang trong kỳ ấu niên làm bạn, nên hiện giờ cậu không có sức chống cự nào với những tiểu gia hỏa lông xù xù này.
Nghe thấy âm thanh Oakland, bé mèo con màu trắng kia mở mắt ra, một đôi mắt xanh thẳm trong suốt như biển rộng chứa đầy cảnh giác, lông trên đuôi nhỏ dựng hết cả lên.
"Đừng sợ, anh không phải người xấu." Oakland ôn nhu trấn an nói, nâng quả cầu lông nho nhỏ kia trong tay.
"Gào gừ!" Mèo con phát ra âm thanh cảnh cáo tinh tế mềm mại, ý đồ dùng móng vuốt nhỏ cào tay Oakland.
"Tê." Tay Oakland bị cào ra một vết máu, nhất thời hít vào một hơi, không nghĩ tới móng vuốt tiểu gia hỏa này còn rất sắc bén.
Cậu tụ linh khí vào lòng bàn tay, nhẹ nhàng xoa xoa thân thể nho nhỏ của mèo con, như trấn an tiểu yêu thú kỳ ấu niên trong kiếp trước.
Mèo con chỉ cảm thấy thân thể ấm áp, người này sờ bé rất thoải mái, vì vậy đôi mắt trợn tròn vì cảnh giác lúc đầu chậm rãi híp lại, thân thể cũng không căng chặt nữa.
"Ô..." Mèo con phát ra âm thanh thấp thấp nghẹn ngào, nằm trong lòng bàn tay cậu thoải mái đến sắp ngủ mất rồi.
"Vật nhỏ, ngươi thật ngoan." Oakland không khỏi hôn cái đầu nhỏ của bé, "Có phải đói bụng rồi không? Vừa lúc anh đi ăn tiệc, mang theo em cho em ăn no một bữa."
Mèo con vậy mà như nghe hiểu cậu, lỗ tai lập tức dựng lên, còn dùng cái đầu nhỏ nhẹ nhàng cọ cọ lòng bàn tay Oakland.
Vào trường thì nhất định phải quét hình và kiểm tra, tiểu gia hỏa này khẳng định không vào được, cậu cẩn thận bỏ tiểu gia hỏa vào túi, liền dứt khoát trực tiếp đứng ngoài cổng trường hội hợp với bọn Dragal.
******
Mà Hall sau khi logout, bỏ mũ trí năng xuống, vội vội vàng vàng rời khỏi ký túc xá, nếu không phải Chris động tác nhanh, sợ là đã không đuổi kịp anh.
"Lão đại! Lão đại! Anh chờ tôi với!" Chris tăng tốc tiến lên, đuổi theo Hall ngay cả thang máy cũng không kịp vào, trực tiếp đi xuống từ cầu thang bộ ít người sử dụng, "Lão đại, anh làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?"
"Đi tìm Joy!"
Tướng quân Williams tổng cộng có 3 người con, con trai trưởng là Owen, người con trai thứ hai là Hall và con út Joy. Joy năm nay mới ba tuổi, là bảo bối trong tay cả nhà, vì cha mẹ thường không ở nhà thời gian dài, Hall và Joy đều là do Owen tự tay nuôi lớn, tình cảm giữa ba anh em vô cùng tốt.
Hall muốn tham gia giải thi đấu tân tú cơ giáp, phải ở lại trường học, không thể về nhà nghỉ phép như trước, Joy sau khi biết tin dữ này, vậy mà thừa dịp Owen điều trị gien, lén lút chạy ra khỏi nhà, còn gửi thông báo cho Owen, nói rõ cậu muốn đến trường tìm Nhị ca chơi.
Joy trời sinh thông minh hơn người, một tuổi biết nói, hai tuổi biết học chữ, ba tuổi biết dùng quang não.
Vì nguyên nhân thân thể nên Owen luôn phải ở nhà, không tiện ra ngoài, Joy tuy tuổi còn nhỏ, nhưng lại rất thông minh, vì vậy Owen mở cho bé quyền hạn sử dụng hệ thống an ninh trong nhà, để bé thuận tiện ra ngoài chơi.
Nhưng bọn họ không nghĩ tới chính là, tuy Joy hiểu chuyện, nhưng dù sao vẫn là một đứa bé, đang ở tuổi nghịch ngợm gây sự, to gan lớn mật. Cậu chạy ra khỏi nhà, lên xe bay đi đến Tinh cảng, người cùng xe tuy thấy đứa bé lên xe ngồi một mình rất kỳ quái, nhưng cử chỉ của thành thục, lại được người nhà trao quyền mở tài khoản, nên cũng không nghĩ nhiều.
Sau đó cũng không biết Joy dùng biện pháp gì lẻn vào một chiếc phi thuyền chở khách, bay đến Tinh cầu Nemira, lúc thấy thân ảnh nhỏ bé của Joy xuất hiện trên màn hình theo dõi ở không cảng, Owen quả thực là hỏng mất.
Tướng quân Carter · Williams không thể tùy ý rời khỏi trụ sở quân đoàn, tướng quân phu nhân Elaine đang trong viện nghiên cứu thiết kế cơ giáp, nhất thời không liên lạc được. Owen thân thể lại rất kém, không thể ra của, cuối cùng không còn cách nào, Owen chỉ có thể đợi sau khi Hall kết thúc cuộc thi, liền gọi cho anh, nói Joy trộm đến Tinh cầu Nemira.
Hall một bên an ủi ca ca đang lo lắng đến sắc mặt tái nhợt, một bên không ngừng gọi cho đệ đệ không bớt lo của mình, nhưng chỉ nghe thấy nhắc nhở không chuyển được cuộc gọi, điều này sao có thể khiến anh không sốt ruột?
"Joy? Joy đến Tinh cầu Nemira sao? Ai dẫn em ấy tới?"
"Em ấy tự tới!"
"Cái gì? Em ấy tự tới?" Chris sợ ngây người, Joy mới ba tuổi, trực tiếp từ chạy từ Tinh cầu Thủ Đô đến Tinh cầu Nemira, sao cậu bé làm được?
Hall lúc này đã chạy xuống dưới lầu, vọt thẳng vào xe bay mình, điều khiển xe bay phóng ra khỏi trường học.
"Lão đại! Chờ tôi! Tôi có thể giúp anh dùng quang não tìm em ấy!" Chris vội vội vàng vàng chạy phía sau.
Hall nghĩ đến kỹ thuật trong phương diện quang não của Chris, liền một cước đạp phanh, ngừng xe bay lại, đợi Chris ngồi vào ghế phó lái, không chờ cậu ta cài dây an toàn, liền nhấn ga xông ra ngoài, Chris thiếu chút nữa văng ra ngoài. Chris khóc không ra nước mắt đóng cửa xe lại, giãy giụa cài dây an toàn, mới coi như ngồi an ổn mở ra quang não.
"Lão đại, bây giờ chúng ta đi đâu?" Tinh cầu Nemira lớn như vậy, đi đâu tìm một đứa bé chứ?
"Đi đến không cảng trước, cậu cũng tìm kiếm một chút, xem phi thuyền chở khách đến Tinh cầu Thủ Đô đã cập bến chưa."
"Tinh cầu Thủ Đô cách không xa, bay gần hai tiếng là đến, tôi đoán Joy đang ở trên Tinh cầu Nemira rồi." Chris nhanh chóng vào chương trình tìm kiếm trên quang não, bắt đầu tìm kiếm hình ảnh của Joy trên camera quản lý ở thành thị.
"Đây là số truyền tin của Joy." Hall đưa số truyền tin của Joy cho Chris, "Tôi lập tức liên hệ với phụ thân, mở cho cậu quyền hạn tối cao, tôi mặc kệ cậu dùng biện pháp gì, nhất định phải nghĩ cách định vị em ấy!"
"Được, lão đại."
【 Tiểu kịch trường vô trách nhiệm 】
Hall (vội vàng đến mồ hôi đổ đầy đầu): Joy Joy em ở đâu?
Mèo con (chớp đôi mắt to): Ngao ô?
Oakland: Bé mèo nhỏ thật đáng yêu a, vuốt vuốt lông, xoa nắn móng vuốt.
Dragal (vẻ mặt mộng bức): Oakland, cậu ôm ấu tể ở đâu vậy? Lừa bán dân cư là phạm pháp... nhanh trả con cho người ta!
Oakland: ⊙▽⊙ cậu nói cái gì?
。。。
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro