Chap 28: Bữa tiệc tại nhà Matsuda

Chẳng bao lâu, Furuya Rei và Morofushi Hiromitsu cùng đến nhà Matsuda. Họ nhẹ nhàng gõ cửa, tiếng bước chân khẽ vang lên từ bên trong. Cánh cửa mở ra, Matsuda Jinpei và Hagiwara Kenji nhiệt tình chào đón: "Vào đi, vào đi!"

"Quấy rầy rồi," Furuya và Morofushi nói, cởi giày bước vào. Họ nhìn quanh, thấy Date Wataru và Natalie đã có mặt, tay xách đồ ăn nóng hổi và vài món quà nhỏ.

"Cậu nhanh chân thật," Furuya trêu, nở nụ cười.

"Đương nhiên, đến cọ cơm mà, sao dám trễ!" Date vỗ vai hai người, giọng nhẹ nhàng, vui vẻ.

Morofushi đứng lặng, mỉm cười dịu dàng. Khi ánh mắt anh dừng lại ở Natalie, sự ôn hòa hiện rõ:

"Đây là bạn gái của lớp trưởng, đúng không?"

"Đúng thế! Đây là Natalie, bạn gái tớ," Date gãi đầu, cười tự hào, giọng đầy đắc ý.

"Chào anh, tôi là Natalie," cô mỉm cười, đưa tay về phía Morofushi.

Morofushi lịch sự nắm nhẹ tay cô.

"Chào cô, tôi là Morofushi Hiromitsu. Còn đây là Furuya Rei."

Hagiwara, mắt lấp lánh hứng khởi, vỗ tay đề nghị:

"Tối nay mình làm lẩu Sukiyaki đi! Người đông vui hơn, cùng nhau nấu chắc chắn sẽ ngon và ấm cúng."

Giọng anh tràn ngập chờ mong, như đã hình dung cảnh cả nhóm quây quần bên nồi lẩu nghi ngút khói.

Matsuda gật đầu, mắt ánh lên sự tán đồng.

"Tốt đấy! Hôm qua tớ vừa mua vài vại bia, lát nữa mọi người tha hồ uống."

Anh cúi xuống, cẩn thận đặt Eisho-chan lên tấm đệm mềm. Anh vuốt tóc con bé, mắt đầy yêu thương:

"Tiếc là tối nay ba chỉ được uống sữa với Eisho-chan thôi."

Eisho chưa bò thành thạo, nhưng tràn ngập tò mò với thế giới. Matsuda biết con bé thích khám phá, nên đặt vài món đồ chơi rực rỡ trên đệm để thu hút. Xung quanh là rào chắn an toàn, được thiết kế cẩn thận để đảm bảo con bé không gặp nguy hiểm. Không gian đủ rộng cho Eisho bò lổm ngổm, thỏa mãn sự hiếu kỳ.

Nhìn con bé vui vẻ bò trên đệm, Matsuda cảm thấy lòng tràn đầy hạnh phúc.

Tối nay, cả nhóm sẽ cùng nấu lẩu, vừa thưởng thức món ngon, vừa tận hưởng sự ấm áp bên nhau. Hình ảnh ấy hiện lên trong đầu anh, khiến anh chờ mong và mãn nguyện.

Morofushi cười, nhìn Eisho tò mò khám phá, rồi quay sang Matsuda và Hagiwara:

"Ý hay đấy. Chúng ta vừa nấu vừa trò chuyện, bữa tối sẽ càng vui."

Furuya cũng nhập hội. Bốn người quây quần trong bếp, phân công nhịp nhàng.

Hagiwara đứng trước thớt, dao phay sắc bén cắt thịt và rau củ, động tác thuần thục, chuẩn xác. Morofushi ngồi bên bàn, trước mặt là các lọ gia vị, tỉ mỉ pha nước chấm Sukiyaki, mũi khẽ động để cảm nhận hương vị. Matsuda và Furuya đứng bên bếp, một người điều chỉnh lửa, đảm bảo nước sôi đều, người kia cắt đậu hũ thành khối vuông vắn, vừa đẹp vừa đều.

Trong khi đó, Natalie và Date ngồi ở phòng khách, để mắt đến Eisho, đảm bảo con bé không bò đến chỗ nguy hiểm.

Căn bếp ngập tràn không khí bận rộn mà hài hòa. Chẳng bao lâu, mùi lẩu Sukiyaki thơm lừng lan tỏa, khiến ai cũng thèm thuồng.

Hagiwara hít sâu, vỗ vai Morofushi, cười lớn: "Hiromitsu, nước chấm cậu pha thơm thế này, tớ chỉ muốn nếm ngay bây giờ!"

Morofushi lắc đầu, cười:

"Kiềm chế chút đi. Chờ nồi lẩu sẵn sàng, cả nhóm sẽ thưởng thức cùng nhau."

Matsuda gật đầu, nhìn Furuya đã hoàn thành việc nấu nước. Anh nhướng mày, trêu: "Rei, thử cắt đậu hũ xem? Dễ thôi."

Furuya buông ấm nước, mắt lóe lên sự tò mò và thách thức.

"Cậu nghĩ tớ không cắt đẹp bằng cậu à?" Anh bước đến thớt, nhìn khối đậu hũ trắng mịn, thoáng nhớ lại những ngày đầu vụng về với nấu nướng.

Nhưng đã lỡ thách thức "gã tóc xoăn", anh không thể mất mặt. Hít sâu, Furuya cầm dao, cẩn thận cắt. Ban đầu, động tác còn cứng, nhưng dần dà, anh bắt nhịp. Những khối đậu hũ đều tăm tắp hiện ra trên thớt.

Furuya nhìn thành quả, cười hài lòng.

"Thấy chưa, tớ cắt đẹp hơn cậu!" Anh ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt tán thưởng của Matsuda.

"Cậu có năng khiếu đấy, cố lên!" Matsuda vỗ vai Furuya, cười.

Hai người từng đối chọi gay gắt ở trường cảnh sát giờ lại hòa hợp lạ thường. Họ không biết rằng, trong một thời không khác, khi chỉ còn Furuya, kỹ năng lái xe, tháo bom, và nấu nướng của anh đã đạt đến mức tổng hòa của cả nhóm. Như thể những người bạn chưa từng hy sinh, mà chỉ truyền lại tài năng cho anh.

Căn bếp rộn ràng tiếng cười nói, mùi thức ăn thơm lừng lan tỏa. Sau một hồi bận rộn, họ dọn dẹp gọn gàng, rồi quây quần quanh bàn ăn, thưởng thức lẩu Sukiyaki và tận hưởng khoảnh khắc hiếm hoi thư giãn.

Trong không khí vui vẻ, Date và Natalie chia sẻ niềm vui về đám cưới sắp tới. Furuya và Morofushi kể những câu chuyện thú vị ở sở. Matsuda và Hagiwara thì bận đút cơm cho Eisho, hai người đàn ông tranh nhau cái muỗng, khiến con bé cười khúc khích.

"Jinpei-chan, cậu mà còn giật muỗng, tớ giận thật đấy!" Hagiwara giả vờ cau có.

"Haha, tại tớ thấy Eisho thích ba ba này đút hơn thôi," Matsuda cười, mắt ánh lên tình cha. Anh vuốt tóc con bé, dịu dàng đến lạ.

Eisho chớp đôi mắt to, nhìn Matsuda với nụ cười rạng rỡ. "A—" con bé há miệng, ngoan ngoãn chờ ba đút.

Cả nhóm bật cười trước cảnh tượng ấy, căn phòng tràn ngập niềm vui. Họ vừa ăn, vừa cảm nhận sự quan tâm dành cho nhau.

Sau bữa tối, cả sáu người cùng dọn bàn, rồi chào tạm biệt, chúc nhau ngủ ngon. Hagiwara và Matsuda quay lại phòng khách, tiếp tục chơi với Eisho, thay phiên kể chuyện để con bé cảm nhận hơi ấm gia đình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro