Cũng còn được

1.

Ngô Tam Tỉnh nghe nói cháu trai Ngô Tà đưa người yêu về gặp cha mẹ, hắn đang ở xa vội vàng chạy về và đến thẳng nhà anh cả.

Hắn không có chìa khóa, sau khi gõ cửa thế nhưng là Trương Khởi Linh ra mở cửa. Ăn mặc cũng rất chỉn chu ra dáng.

Ngô Tam Tỉnh nói: “Ui, anh cả và mẹ nghiêm túc như vậy à, mời cả Trương tộc trưởng đến hỗ trợ tham khảo.”

Vừa nói vừa bước vào trong nhà, cả nhà đã tụ tập đầy đủ: mẹ, anh cả và chị dâu, anh hai, Tiểu Mãn Ca, mỗi người (cẩu) một vẻ mặt khác nhau, im lặng ngồi trong phòng khách, Ngô Tà kẹp chặt cái đuôi, không dám nói lời nào, liếc nhìn chú ba của mình.

Ngô Tam Tỉnh hiểu, có vẻ như người trong nhà không hài lòng với sự lựa chọn này, thắc mắc: “Người yêu mày đâu… Không phải gặp mặt cha mẹ sao? Ở WC à?”

Trương Khởi Linh rất không khách khí ngồi xuống bên cạnh Ngô Tà, nắm tay Ngô Tà nói: “Tôi ở đây.”

“Hả?” Ngô Tam Tỉnh mở to mắt: “Hả!”

.

Ngô Tam Tỉnh kéo Ngô Tà ra ngoài, phàn nàn:

“Mày biết hắn bao nhiêu tuổi không, hắn từng làm đồng nghiệp của ông nội mày, có khi còn lớn tuổi hơn, mày định gả cho một lão già à?”

“Hắn có còn được không? Còn có thể sinh hoạt vợ chồng với mày sao?”

Ngô Tà đỏ mặt: “Cái đó, cũng còn được.”

2.

Người ta nói rằng quan điểm về hôn nhân của một người chịu ảnh hưởng rất lớn từ gia đình mà người đó sinh ra và lớn lên, đàn ông sẽ vô thức bắt chước cách cư xử của bậc cha chú. Lúc đầu cảm thấy không đúng lắm, đột nhiên nghĩ đến Ngô Tà, cha mẹ Ngô Tà ân ái, chú hai độc thân, chú ba theo đuổi một người suốt nửa cuộc đời chạy khắp núi sông nam bắc…… Lại nhìn lên ông nội, ông nội là ở rể…… ​​​

Ngô Tà không hổ là sinh viên giỏi của đại học Chiết Giang, mỗi thứ đều học một chút. Học chú ba trời nam biển bắc chạy theo Muộn Du Bình, học chú hai góa bụa tàn nhẫn khi Muộn Du Bình không ở bên cạnh, học cha mẹ ân ái khi ở thôn Vũ cùng Muộn Du Bình, Trương Khởi Linh cũng xác thực ở rể Ngô gia

Người Ngô gia: Cô gia
Người Trương gia: Yêu phi!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro