Thổi gió bên gối

Tác giả: 拾八烬

• hư cấu / khủng bố thần quái

Trương gia lại bị ma quỷ quấy phá.

Trương gia là thế gia trộm mộ, làm giàu nhờ vào trộm mộ, sau đó mặt ngoài chậu vàng rửa tay, sửa thành làm thương nghiệp, nhưng trong tối vẫn làm hoạt động trộm mộ.

Tay người Trương gia không sạch sẽ, từ mộ mang về không ít đồ vật "bẩn".

Có hầu gái nửa đêm ra giếng múc nước, từ trên mặt nước đáy giếng thấy được một gương mặt người trắng bệch.

Có quản gia có ngày đi tiểu đêm, nghe được trong viện truyền đến tiếng chém giết trên chiến trường.

Có một Tiểu Trương có ngày đi phòng bếp ăn vụng, nhìn đến cạnh cửa nhà kho cạnh có người phụ nữ vẽ mặt hát tuồng y nha y nha.

……

Ngay từ đầu, mấy thứ này chỉ dọa người không hại người, người Trương gia có lá gan lớn, chậm rãi lại thích ứng mấy thứ này tồn tại, cho đến có một ngày, hầu gái thấy mặt người kia treo cổ ở trong đại sảnh Trương gia.

Sau đó, mỗi ngày Trương gia đều có người chết.

Trương gia là gia tộc lớn, trong tộc không thiếu cao thủ bắt quỷ, có một đạo sĩ kêu Trương Thiên Quân Vạn Mã, nói hiện tại loại tình huống này, chỉ có thể xin tộc trưởng của bọn họ giúp đỡ —— Trương Khởi Linh.

Nhưng Trương Khởi Linh đã chết.

Tiểu Trương ca hỏi Trương Thiên Quân Vạn Mã phải làm như thế nào mới có thể cầu được tộc trưởng che chở, Trương Thiên Quân Vạn Mã ra vẻ cao thâm, nói hắn đã có biện pháp.

Nhưng biện pháp của hắn là quỳ gối trước linh vị của Trương Khởi Linh kêu trời gọi đất, khóc lóc kể lể bán thảm, hắn nói còn tiếp tục như vậy, người Trương gia sẽ phải chết sạch.

Người không thể chống lại ma quỷ, nhưng quỷ có thể chống lại quỷ.

Tiểu Trương ca xem bộ dáng kêu trời khóc đất không đáng tin cậy này của hắn, suýt chút nữa không nhịn được xông lên đá hắn hai chân.

Nhưng thần kỳ là, từ hôm nay về sau, Trương gia rốt cuộc không chết thêm người, người Trương gia rốt cuộc không thấy quỷ nữa.

“Xem ra tộc trưởng tại địa phủ rất lợi hại.”

“Lúc còn sống tộc trưởng không bạn lữ, không biết tại địa phủ có tịch mịch không, vì cảm tạ hắn phù hộ, chúng ta có thể đưa bạn lữ cho hắn.”

Vừa vặn lúc này Ngô gia cùng đường bí lối, Trương gia nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, bắt Ngô Tà con trai độc nhất Ngô gia lại đây, Ngô Tà trắng nõn, giống nước ngày xuân, ôn hòa, mịn nhẵn, chắc chắn tộc trưởng thích.

Ngay trong đêm hôm đó người Trương gia tổ chức minh hôn cho tộc trưởng và Ngô Tà, rồi sau đó nhốt Ngô Tà vào trong quan tài, chôn bên cạnh tộc trưởng.

Nhưng ngày hôm sau, Trương gia lại có quỷ.

Quỷ này cũng không giống với ma quỷ lúc trước, người Trương gia không nhìn tới được, nhưng có thể cảm giác được quỷ tồn tại, mặc kệ khi nào chỗ nào, người Trương gia luôn có thể cảm giác được một tầm mắt âm u lạnh lẽo, lẳng lặng nhìn chăm chú vào bọn họ.

Nhưng Trương gia cũng chưa chết người.

Trương gia tuy rằng cũng chưa chết người, nhưng vận thế kịch liệt giảm thẳng xuống, đại gia tộc phồn vinh hưng thịnh này đột nhiên nhanh chóng suy bại, xuống dốc trong một tháng ngắn ngủi.

Lúc này triều đại thay đổi, cuối cùng hoàng đế đã không nhắm mắt làm ngơ với Trương gia, Trương gia nghênh đón tai họa diệt môn.

Vì thế người Trương gia khắp nơi chạy trốn, phân tán ở các nơi trên thế giới, toàn bộ gia tộc tan đàn xẻ nghé, lại khó có được vinh quang như ngày xưa.

Tiểu Trương ca vẫn luôn suy nghĩ đêm đó minh hôn xảy ra vấn đề, tộc trưởng không vừa lòng bạn lữ Ngô Tà này, cho nên nổi giận, tới trừng phạt bọn họ.

Cho đến ngày nọ, hắn ở quán rượu uống rượu gặp một tên béo gọi Bàn Tử.

Hắn và Bàn Tử nói chuyện rất vui vẻ, sau khi uống say thì một năm một mười kể hết chuyện này cho Bàn Tử nghe, Bàn Tử nghe xong kinh hãi, hỏi: “Lúc minh hôn, các ngươi có khâu miệng tiểu Ngô vào hay không?”

Tiểu Trương ca lắc đầu, khó hiểu.

Bàn Tử vỗ bàn, thở dài: “Các ngươi đây là tự làm tự chịu! Khi minh hôn, nhất định phải khâu miệng của tân nương tử, nếu không khi tân nương tử tới địa phủ sẽ cáo trạng với phu quân! Đến lúc đó một đám các ngươi đều bị tính sổ!”

“Hừ, thổi ngã Trương gia các ngươi không phải tà phong, rõ ràng là gió bên gối!”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro