Tình nhân họ Trương

Tác giả: 烛照天南

Trên đường nghe nói tiểu Phật gia bao nuôi một chàng trai trẻ họ Trương ở thôn nào đó Phúc Kiến, che giấu kín mít, một căn tóc cũng không thể nhìn thấy. Nhất thời xôn xao nhiều cách nói, nói tiểu Phật gia là thích hay là không thích đây. Nếu thích thì tại sao lại giấu người giấu ở trong núi, chịu khổ. Không thích vậy sao lại giữ người bên cạnh, còn nghe nói tiểu Phật gia quá lợi hại, ép người đến mức trên mặt không có chút máu.


Không quan tâm lời đồn bên ngoài truyền đến lợi hại như thế nào, lúc này tôi lấy cái ghế nhỏ ngồi cạnh Bàn Tử ở trong viện, dưới chân là một chậu rau, một bên nhặt rau một bên thì thầm với Bàn Tử, lá rau hỏng trên tay còn không quên ném cho gà mái già trong nhà ăn.


Trong lúc vô tình ngước mắt, thấy Muộn Du Bình xách theo ba lô leo núi trở về, ngược sáng, phảng phất thiên thần hạ phàm, trong nháy mắt đó, trong đầu tôi toát ra vô số ý tưởng, tôi huých khuỷu tay vào Bàn Tử, lạnh lùng nói, “Thư ký Bàn, ba phút, tôi muốn toàn bộ tư liệu của nam nhân này”


Bàn Tử sửng sốt nhìn, hắn là Phì vương tử sành điệu bắt kịp trào lưu, nhanh chóng phản ứng lại đáp lời tôi, “Vâng, Ngô tổng”


Khi Muộn Du Bình bước vào cửa viện, tôi đứng dậy đi vài bước đến trước mặt hắn, tức khắc bốn mắt nhìn nhau, nhìn nhau không nói gì.


“Ngô Tà?” Đôi mắt bình đạm thường ngày của Muộn Du Bình hiện lên một tia bối rối hiếm thấy, như thể đang thắc mắc tại sao tôi còn chưa đến hôn hắn.


“Thế gian nhiều ao cá như vậy, ngươi lại cố tình đi vào ao của ta.”


Tôi duỗi tay nâng cằm hắn, híp mắt tinh tế đánh giá, đè thấp giọng nói, “Bắt đầu từ hôm nay, ta cho phép ngươi làm người tình của ta”


Ánh mắt người tình Trương dừng lại trên mặt tôi một lát, yên lặng tránh đi, trở về phòng buông ba lô leo núi, lại kéo ra khóa kéo lấy ra nấm tươi trong túi cho vào tủ lạnh, bình tĩnh đến mức như đã quen với việc người yêu thỉnh thoảng nổi điên.

“Thiên Chân, đi cửa thôn mua bình dấm về, Bàn gia tôi phải nấu chân heo”


Tôi nhất định phải diễn vai tổng giám đốc bá đạo, đường đường Ngô tổng, sao có thể tự mình đi mua một lọ dấm, quá hạ giá. Tôi nói, “Trời lạnh, làm Vương Bàn Tử phá sản đi”


“Được rồi, Bàn gia tôi không sai sử được cậu, con trai lớn, cánh cũng cứng rồi” Bàn Tử xách theo giỏ rau đặt vào lu nước, rửa tay rồi lau lên quần áo, quay người vào phòng bếp, tôi ở sân còn có thể nghe được hắn lớn giọng, “Tiểu Ca, đi cửa thôn mua bình dấm, tôi băm chân heo”


Chỉ thấy người tình hiện giờ của tôi đến trước mặt, nhàn nhạt nhìn tôi, “Ngô Tà, đưa tiền”


“A, ngươi ở bên ta, quả nhiên là vì tiền của ta” từ túi quần lấy ra mười đồng tiền, ngón trỏ và ngón giữa kẹp đưa cho hắn, “Mười đồng tiền này, không tiêu hết không được về nhà, làm ta mất hết mặt mũi”


Trong mắt người tình Trương hiện lên vẻ bất đắc dĩ, rút ra mười đồng tiền nhét vào trong túi, xoay người ra cửa, không tới vài phút xách theo một lọ dấm trở về, còn gọi điện thoại, đến trước mặt tôi thì cắt đứt, tôi đường đường Ngô tổng, cũng không tự hạ thấp thân phận đi quan tâm chuyện của tình nhân, kéo quần lên không nhận người luôn luôn là phong cách hành sự của tôi.


Tình nhân Trương đưa dấm cho Bàn Tử, lại lấy cái ghế nhỏ ngồi bên cạnh tôi, từ trong túi móc ra hai cây kẹo que đưa cho tôi, là dùng mười đồng tiền kia dư lại mua kẹo.


“Xài hết, không mất mặt”

“Coi như ngươi thức thời” tôi ngoéo tay về phía hắn, “Lại đây, lấy lòng ta”


Tình nhân Trương còn tính biết làm việc, chủ động tiến lên hôn khóe miệng tôi, tôi cũng không thể quá lạnh nhạt với hắn, cũng cho hắn một cái hôn môi ướt nhẹp.


“Ba mẹ mới vừa gọi điện thoại, mấy ngày nữa về Hàng Châu một chuyến”


Sau lưng người tình Trương vừa vặn có cái lu nước, tôi một tay chống lu nước kẹp hắn ở bên trong, trong mắt hiện lên cảnh cáo, “Đừng quên thân phận của ngươi, ngươi chỉ là người tình của ta, dám trộm liên hệ ba mẹ ta, còn muốn vào Ngô gia, nằm mơ!”


“……”


Ta còn muốn nói gì cảnh cáo hắn không cần suy nghĩ viển vông, Bàn Tử gõ chậu cơm gọi chúng tôi đi vào ăn cơm, nhìn gương mặt kia, ta còn ăn nhiều nửa chén. Đáng chết, nam nhân này cư nhiên có thể ăn với cơm!

Buổi tối tôi tắm rửa xong dựa vào đầu giường nhắm mắt dưỡng thần, nghe tiếng nước trong phòng tắm, thế nhưng có chút mất tập trung, cửa phòng tắm mở ra, tôi trợn mắt nhìn người tình Trương trần trụi nửa người trên đi ra, bọt nước trên ngọn tóc thành chuỗi rơi xuống, gợi cảm muốn mệnh, hầu kết tôi hoạt động, đồng thời cởi áo ngủ, nghiêng đầu mỉm cười.


“Cho ngươi một cơ hội hầu hạ ta, hầu hạ tốt, ta cho ngươi chuyển chính thức”


“Ngô tổng, lực độ này có thể chứ?”


“Mạnh… mạnh một chút, không ăn cơm sao? Ngươi là người tình kém cỏi nhất mà ta từng bao nuôi”


“Ngô tổng, vị kia nhà ngài đêm nay có trở về không?”


“Không… Không trở lại, a…”


“Ngô tổng, cho tôi sinh một đứa con”


“Sinh! Cho ngươi sinh bốn đứa!”


“A a a… Tôi sai rồi… Tình ca ca… Ca… Tôi không náo loạn…”


“Nhẹ… Nhẹ chút… Thần tiên ca ca……”


Ngày hôm sau tỉnh lại, mặt trời đã lên cao, tôi xoa xoa eo bủn rủn, trợn mắt vừa vặn thấy Muộn Du Bình đang mặc quần, rất ngả ngớn huýt sáo, Muộn Du Bình mặc quần xong đến đầu giường nâng mặt tôi, “Ngô tổng, chúng ta coi như chuyện này chưa xảy ra”


Tà Tà khiếp sợ, Tà Tà mê mang, “???”


Ngơ ngẩn hai giây, tôi sờ đến di động trên tủ đầu giường, tức khắc khẩn trương, tôi vội vội vàng vàng xoay người lung tung tìm quần áo che khuất trên người vết bầm tím, đem người tình Trương đẩy vào phòng tắm, “Ngươi nhanh trốn đi, nam nhân của ta sắp về”


Người tình Trương muốn nói lại thôi, tôi biết kế tiếp hắn nói là hắn không cam lòng, muốn đi ra ngoài cùng người đàn ông của tôi đối mặt cạnh tranh công bằng, ngay cả việc chúng tôi lên giường cũng coi như chưa từng xảy ra là quật cường cuối cùng của hắn. Tuy rằng tôi không muốn cắt đứt tầng quan hệ không chính đáng này, nhưng dù sao chúng tôi cũng là giao dịch tiền tài mười đồng tiền, cảm tình? Đúng là hắn hy vọng xa vời. Hơn nữa tôi cũng không thể để hắn phá hoại gia đình bình yên của tôi.


Tôi không do dự đóng cửa phòng tắm, hy vọng hắn có thể từ cửa sổ nhỏ trong phòng tắm chạy đi. Hít một hơi thật sâu để trấn định tinh thần, mới chậm rãi mặc quần áo, tay cài khuy dừng một chút, cuối cùng buông ra khuy trên cùng, người đến gần là có thể thấy chỗ dấu hôn ẩn nấp.


Tôi mở cửa phòng, giống như thường lệ nghênh đón Muộn Du Bình, tôi ở cửa nhà thấy soái ca nơi xa đi về phía tôi, đây là bạch nguyệt quang tôi đuổi theo mười năm, lên giường với hắn cũng cảm thấy tôi làm bẩn hắn, sau lại may mắn theo đuổi được ca ca cũng chỉ là đắp chăn nói chuyện phiếm. Cho nên tối hôm qua tôi nhìn đến một người mười phần giống ca ca mới không nhịn được sa đọa.


“Ngô Tà”


“Tiểu Ca, anh đã về rồi”


Thanh âm của tôi hơi khàn khàn, nhưng cũng may Muộn Du Bình không phát giác khác thường, nhưng tôi đánh giá quá cao năng lực nói dối của tôi, đặc biệt là ở trước mặt Muộn Du Bình. Ánh mắt Muộn Du Bình dừng lại ở chỗ cổ tôi, sắc mặt khẽ biến, không nói hai lời lôi kéo cổ tay của tôi vào phòng, ngay cả Bàn Tử đang đi tới cũng chưa thấy.


“Tiểu Ca, anh tức giận à?”


Lòng tôi xúc động, trái tim đập nhanh, tôi thấy hắn đi đến nhìn thùng rác, tôi dám khẳng định hắn đã nhìn đến bên trong hai ba cái bao cao su, tôi nghĩ, xong rồi, tôi sẽ bị hắn một chân đá bay ra ngoài cửa sổ.

“Tối hôm qua……” Muộn Du Bình cầm lấy ảnh chụp trên mặt bàn, người trong ảnh thập phần giống hắn, “Là hắn sao? Tôi ở cửa thôn thấy” Ánh mắt Muộn Du Bình có chút bi thương, “Cậu… Buổi tối ngủ còn kêu tên của hắn”


Trong đầu tôi hiện ra một dấu chấm hỏi thật lớn, lại nháy mắt phản ứng lại, đây là muốn chơi thế thân, tôi cấp bách nghĩ xem nên giải thích cái gì với hắn, ca ca, không phải, ngươi không cần hiểu lầm, hắn mới là thế thân của ngươi, địa vị của ngươi là không thể thay thế được!


Nhưng tôi còn chưa nói ra đã bị hắn giơ tay đánh gãy, hắn ' ném ' tôi đến trên giường, một tay bắt hai cổ tay tôi, một tay kéo ra ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra một dải lụa đỏ, trói đôi tay tôi vào đầu giường.


“Ca ca, không cần… Tôi sai rồi, tôi cũng không dám nữa, tôi không nhịn được mỹ nhân xà dụ hoặc”


Muộn Du Bình âm trầm, áp xuống hôn tôi, một giây trước khi đôi môi đụng vào lại dừng lại, lòng ta tức khắc lộp bộp, hai mắt đẫm lệ mông lung, nghẹn ngào nói, “Ca ca, có phải anh ghét bỏ tôi ô uế không, tôi…”

“Phanh ———”


Bàn Tử đá văng cửa phòng, lớn giọng nói, “Ban ngày ban mặt chơi cái gì tình thâm thâm vũ mông mông, cơm sáng đều đã làm xong, kêu các cậu vài lần cũng chưa nghe thấy…” Bàn Tử đột nhiên im bặt, có lẽ là thấy rõ tình thế trước mắt, không mang theo một tia do dự xoay người, trong miệng còn nói thầm, tạo nghiệt a tạo nghiệt.


Trường hợp có vài giây xấu hổ, tôi nhanh chóng thu lại nước mắt, nhìn đôi mắt vô tội của Muộn Du Bình, nhịn không được cười lên, ôm cổ hắn đi hôn hắn, cười cười tôi sắp không cười nổi, một tuần kế tiếp tôi sẽ phải tiếp thu ánh mắt vi diệu thâm thúy và cười nhạo không thương tiếc của Bàn Tử.


“Chơi đủ chưa?”


“Chơi đủ rồi” Tôi vòng chân quanh eo hắn.

Muộn Du Bình yên lặng cởi bỏ lụa đỏ trên cổ tay tôi, vỗ vỗ đầu tôi, phá lệ mà nói, “Hôm nay ăn nhiều một chút”

Tôi ngồi ở mép giường, đến khi Muộn Du Bình ra khỏi phòng tôi mới phân biệt rõ là có ý gì, mẹ nó, Trương Câm một lần xuất đạo là có đại giới.


Buổi tối hắn muốn tôi hầu hạ!


【 xong 】

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro