Trương Khởi Linh tư gia bút ký

Tác giả: Cô Chu Nhàn Hành

* nhật ký của lão Trương, thôn Vũ thọc giấy cửa sổ, lão Trương giả heo ăn thịt hổ.
* nhật ký của lão Trương, tận lực gần sát, nhưng tất nhiên sẽ có người cảm thấy OOC, thận nhập.

20 tháng 8 ( bản ghi nhớ )
Hôm nay khi đi ra khỏi núi, ánh sáng mặt trời ở phương đông chiếu sáng rực rỡ, đã mười năm tôi không thấy cảnh tượng nhân gian xán lạn như thế, lúc này, Ngô Tà ở bên cạnh tôi, hắn chăm chú nhìn biển mây sắc vàng rồi quay đầu lại ngóng nhìn ta, ánh bình minh nhu hòa chiếu rọi ở trên mặt hắn, ở trong nắng sớm kinh tâm động phách này, hắn nói cho tôi hắn đã mua một sân nhà ở trong thôn núi Phúc Kiến, cũng mời tôi đi thôn Vũ ở.
Ở trong bóng đêm vô số lần tôi từng tưởng tượng Ngô Tà sẽ đúng hẹn tới hay không, nhưng không có một giấc mộng viên mãn tốt đẹp giống hôm nay, tôi quyết tâm vĩnh hằng nhớ kỹ một màn này, đem ánh sáng mặt trời hôm nay và Ngô Tà mỉm cười cùng khắc vào xương máu. Trên người không giấy bút, tạm thời ghi chép đơn giản ở di động bản ghi nhớ.

26 tháng 8
Chuyển đến thôn Vũ 5 ngày, gia cụ đồ dùng đại khái sửa sang thỏa đáng, nhà ở trừ bỏ phòng khách chỉ có hai gian phòng, tôi mới biết được Bàn Tử cũng không thường cùng chúng tôi cùng ở, nhìn ý tứ của Ngô Tà khi chuyển hành lý của hai người, Ngô Tà cũng hoàn toàn không tính toán ngủ cùng phòng với tôi, trong lúc nhất thời ngũ vị tạp trần, cảm giác không cam lòng.
Ngày gần đây tới nay, tôi càng thêm nhận thức rõ ràng đến tôi bị Ngô Tà hấp dẫn, rõ ràng đã cùng ở dưới mái hiên, lại vẫn nhịn không được tưởng gần chút nữa chút, nhàn hạ hoặc bận rộn, ánh mắt luôn không chịu khống chế mà đuổi theo hắn, mười năm trước cùng hắn xuống mộ tuy cũng là như thế, lại là lo lắng an nguy của hắn, hiện giờ thôn Vũ không có hung hiểm gì, đối hắn chú ý ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, thế cho nên không cùng phòng ngủ đều cảm thấy thất vọng, dù tôi chưa từng nếm trải nhân gian tình yêu, lại không phải hoàn toàn không biết gì cả.

Diểu vạn lý tằng vân.
Thiên sơn mộ tuyết,
Chích ảnh hướng thuỳ khứ?
(Đã xa mịt mù trên tầng mây vạn dặm.
Từ nay ta sớm chiều qua ngàn núi tuyết,
Bóng lẻ này biết về đâu cùng ai?)

Trước đây nửa đời côi cút, hình đơn chỉ ảnh hơn trăm năm, đối câu thơ đề cập còn không để bụng, hiện giờ cùng hắn dưới hiên xem mưa, thế nhưng chấp nhận sâu sắc.

30 tháng 7
Nguyên tưởng rằng, sau này cùng Ngô Tà tị thế ở tại thôn nhỏ này chính là chuyện may mắn trong đời, hiện tại lại càng thêm cảm thấy sở cầu không đủ, huống chi, Ngô Tà cũng chưa chắc không có tâm tư đồng dạng như tôi, chỉ nhìn một cách đơn thuần tầm mắt truy đuổi, đối mặt bất an, còn có gương mặt hắn hồng nhạt khi tứ chi tiếp xúc với tôi, cũng không khó nhìn ra Ngô Tà cũng có tình tố với tôi. Mấy năm nay hắn làm rất nhiều việc, cũng trở nên thành thục, chỉ ở trước mặt tôi vẫn cứ ngụy trang không tốt.
Phòng bếp không lớn, hai người ở bên trong luôn có chút chật chội, hắn lại thường xuyên thích cùng tôi cùng chen vào, rửa rau thái thịt khó tránh khỏi đụng tới eo lưng tứ chi, hắn lại sẽ né tránh mà nhìn lén ánh mắt tôi, tôi luôn giả vờ hoàn toàn không biết gì cả, Ngô Tà liền nhẹ nhàng thở một hơi, trong chốc lát, lại chen chen cọ cọ lên.
Ở tôi cố ý dung túng, mấy ngày này động tác nhỏ của hắn càng ngày càng nghiêm trọng, tôi ở đình viện giặt quần áo, hắn cũng chen đến bên người tôi giặt giày, thường thường tìm đề tài nói chuyện phiếm với tôi, tôi không có nghe cẩn thận, chỉ nhớ rõ cổ tay Ngô Tà trắng mà tinh tế, nỗ lực chịu đựng không nắm lấy, hắn quá gầy.

3 tháng 9
Từ trước đến nay Ngô Tà cho rằng tôi không nói nhiều, bởi vậy, tôi tạm thời cũng không tính toán chủ động cho hắn thấy tâm ý, nhưng mà, tôi thực chờ mong Ngô Tà nhịn không được tới tìm tôi thổ lộ, hơn nữa, tôi có thể tận dụng mọi khả năng cho hắn sáng tạo rất nhiều cơ hội thích hợp, lấy tốc độ phát triển như hiện tại, ngày này hẳn là sẽ không quá xa.
Tập thể dục buổi sáng trở về, Ngô Tà đứng ở cửa sổ lầu hai, tôi cố ý không có ngẩng đầu đi xem, ngược lại ở bên cạnh giếng cởi áo trên gội đầu, không quá hai ba phút, Ngô Tà lại đây đưa nước ấm và khăn lông cho tôi, luôn mãi dặn dò tôi buổi sáng đầu thu không cần dùng nước lạnh gội đầu, rất nhiều năm xưa nay tôi đã như vậy, cũng không cảm thấy lạnh, nhưng hiện giờ có người quan tâm, cũng cảm thấy thỏa mãn.
Khi Ngô Tà đưa khăn lông cho tôi, ánh mắt ngó trên người tôi, sắc mặt phiếm hồng, mấy năm trước tại dã ngoại, tôi và hắn không phải không có trần truồng gặp nhau, hiện tại Ngô Tà giống như càng mẫn cảm, rất là đáng yêu.

5 tháng 9
Phổi Ngô Tà có chút vấn đề, thường xuyên ho khan, đã nhiều ngày hạ nhiệt độ càng thêm rõ ràng, hắn hút thuốc đến lợi hại, vốn dĩ tôi không nên quản những việc này, cảm thấy có chút quá giới, tựa hồ còn chưa tới quan hệ có thể quản hắn, vì thế chỉ là ẩn giấu bật lửa vài lần, Ngô Tà nơi nơi tìm kiếm, tôi cố ý dùng sự tình khác dời đi lực chú ý của hắn, hôm nay xem hắn vừa ho khan vừa tìm, nhịn không được lấy đi điếu thuốc chưa điểm lửa trong miệng hắn.
Hành động này có chút khác thường, Ngô Tà liền nghiện thuốc lá đều đã quên, lo sợ bất an nửa ngày, trong lúc hoang mang mà trộm xem tôi rất nhiều lần, tôi bất động thanh sắc mà ở trong túi nhéo nhéo điếu thuốc hắn ngậm qua, cũng không nghĩ trả lại cho hắn.
Buổi chiều hắn lại nghiện thuốc lá, không dám hút trước mặt tôi, trộm trốn đến hậu viện, tôi đứng ở bên cửa sổ pi một tiếng, hắn biểu tình hoảng loạn bóp tắt trong tay nửa căn, đối với tôi xấu hổ ngây ngô cười.
Ngô Tà so với tôi tưởng tượng, càng nghe tôi nói.

6 tháng 9
Sáng sớm tỉnh dậy, Ngô Tà chủ động đem thuốc lá giao cho tôi, lời thề son sắt nghiêm túc cai thuốc, nhờ tôi hỗ trợ giám sát, tôi gật đầu đáp ứng, hắn lại hối hận, cho chính mình mưu hoa phúc lợi một ngày hai ba điếu, tôi cũng không đáp ứng, Ngô Tà lôi kéo cánh tay tôi, từng tiếng Tiểu Ca kêu tôi, bày ra thần sắc ngoan ngoãn lại vô tội, tôi biết rõ là hắn làm bộ, lại cũng nhẫn không cự tuyệt được, đành phải đáp ứng hắn nếu nghiện thuốc lá khó chịu, có thể tới hỏi tôi muốn, tâm tình Ngô Tà cực tốt, đôi mắt sáng ngời nhìn tôi, tôi nghi ngờ hắn rất muốn ôm tôi, nhưng cuối cùng, hắn chỉ là vòng quanh tôi xoay hai vòng, ở ánh mắt tôi giả vờ tìm hỏi trốn đi.
Tôi hậu tri hậu giác cảm thấy đáng tiếc, lại không biết nên làm thế nào cho phải, tôi cũng muốn ôm hắn, hoặc là làm việc càng thân mật hơn ôm.

12 tháng 9
Ngô Tà 【 gạch rớt 】
Bởi vì vấn đề ký ức, tôi luôn luôn có thói quen ghi bút ký, chỉ là lần này trở về, thô sơ giản lược lật vài tờ, thế nhưng tất cả đều là Ngô Tà, nếu là đặt ở trước kia, đại khái tính là vô dụng việc vặt vàvô nghĩa, nhưng nhấc bút, rồi lại nhịn không được nhớ tới Ngô Tà, buổi sáng uống nước không cẩn thận sặc khi nhìn đến xăm mình của tôi, tối hôm qua 10 giờ tới gõ cửa phòng hỏi tôi muốn thuốc, bởi vì tôi câu về hai con cá trích mà kinh ngạc cảm thán……
Này đó giống như cũng không quan trọng so với trước kia ký lục sự tình, nhưng lại xác thật là tôi không bỏ được quên đi.
Gần đây càng thêm nghiêm trọng, khi Ngô Tà ở bên người, tôi luôn là nhịn không được thất thần, buổi chiều hắn ngồi ở bên cửa sổ nghiêm túc đọc sách, tôi không thể không đi xem hắn. Ngô Tà mang lên mắt kính càng giống mười năm trước, phong độ trí thức che lại lệ khí mấy năm nay, khóe môi vô ý thức mà nhấp, lông mi hắn bị ánh mặt trời chiếu lên trang sách, thời điểm chớp động, thế nhưng tôi  cảm thấy cũng như là đang dụ dỗ tôi.
Không biết như thế nào, hôm nay nhớ lại tất cả đều là Ngô Tà.

21 tháng 9
Mấy ngày mưa dầm, sửa chữa đình viện cũng tạm dừng, khi trời mưa nhỏ, tôi sẽ ra cửa đi sau núi đi một chút, ngày mưa ra cửa rất tốt, có thể đổi đến vài câu dặn dò của Ngô Tà, muốn tôi mang đồ che mưa, sớm chút về nhà.
Trời tối phải về sớm, tôi cố ý không nghe Ngô Tà dặn dò, đã nhiều ngày muốn trời tối lại trở về, xa xa nhìn đến sân nhà chúng tôi sáng đèn, liền biết Ngô Tà đang nhớ tôi, tôi không đành lòng để hắn lo lắng lâu, nhưng cho dù lúc này trở về, cũng không tránh được bị hắn nói vài câu, Ngô Tà một bên quở trách, một bên đem chén đũa nhét vào tay tôi, hắn cầm khăn lông tới, thay tôi lau nước trên tóc, những hành động này gần đây càng thêm quen thuộc, khi ký lục xuống, cũng đủ làm người cảm thấy sung sướng.
Này đại khái chính là sinh hoạt, tôi từ trước không ngờ được, hóa ra như vậy cũng là sinh hoạt.

22 tháng 9
Ngô Tà thấy tôi ngày ngày ra ngoài, cũng muốn theo tôi đi ra. Hắn nói vài lần, tôi cũng cảm thấy đây hẳn là cơ hội rất tốt, ngày mai trời nắng nhưng có trận mưa, Ngô Tà đã chuẩn bị tốt ba lô của chúng tôi, tôi không có nói hắn mang dù, áo mưa dự phòng cũng bị tôi lấy ra.
Hy vọng ngày mai hết thảy thuận lợi.

23 tháng 9
Thời tiết buổi sáng rất tốt, đường lên núi là trong kế hoạch định sẵn, tôi tuyển tuyến đường với hắn mà nói tương đối gập ghềnh, thời điểm trên đường có mương máng nham thạch, Ngô Tà sẽ yêu cầu tôi giúp hắn, không cần tôi chủ động, hắn cũng sẽ hao hết tâm tư kêu tôi hỗ trợ, tôi đương nhiên mười phần nguyện ý.
Hơn mười phút đường núi, kéo hắn vài lần như thế, Ngô Tà liền cố ý không buông ra tay tôi, dù sao đường cũng hoàn toàn không dễ đi, tôi thuận theo tự nhiên bị hắn nắm, biết hắn lo sợ bất an mà nhìn lén tôi, tôi liền phối hợp giả bộ không thèm quan tâm, tùy ý hắn càng nắm chặt càng chặt.
Buổi chiều quả nhiên có trận mưa, tôi dựa theo kế hoạch dẫn hắn đi khe đá chật chội trốn mưa, địa phương kia chỉ đủ một người đứng thẳng, vì tránh cho mưa xối, chúng tôi không thể không dựa thật gần, Ngô Tà bị tôi che ở bên trong, lấy một cái tư thế gần như ôm, hắn cúi đầu, bên tai đỏ đến nóng lên, hô hấp đánh vào bên cổ tôi.
Hắn dùng thanh âm chỉ hai người có thể nghe được kêu tôi Tiểu Ca, tiếng mưa rơi, tôi nghe được hắn ý vị không rõ mà nói, hắn thích trận mưa này.

Hiện tại nhớ tới, tôi vẫn cứ vô pháp áp chế nỗi lòng của chính mình, nhưng là, này còn chưa đủ, tôi cố nén xúc động hôn hắn, ý thức được càng là lúc này càng không thể nóng vội, thiếu một chút nữa.

Chỉ kém một chút.

24 tháng 9
Tối hôm qua vẫn mưa cả đêm, tôi ở trong mộng hôn hắn, tỉnh lại thập phần khó nhịn, ở trong ấn tượng tựa hồ thân thể chưa bao giờ từng có thời điểm vô pháp khống chế như vậy.
Bất đắc dĩ, hút điếu thuốc ngày ấy Ngô Tà ngậm qua.
Sắp nhịn không được.

26 tháng 9
Ngô Tà lên phố mua sắm, tôi tìm cớ sửa chữa rào tre để ở lại trong nhà, chờ hắn đi rồi, ở trên nóc nhà mái ngói phòng Ngô Tà làm một ít thủ đoạn, bảo đảm khi trời mưa, vị trí đầu giường Ngô Tà sẽ bị dột.
Vạn sự đã chuẩn bị, chỉ thiếu một trận mưa thu.

27 tháng 9
Nắng.

28 tháng 9
Nắng.

29 tháng 9
Nắng.

Ngày 30 tháng 9
Ngày mai nếu vẫn là trời nắng, thì không đợi.

1 tháng 10

Nghe nói chạng vạng có mưa, cả buổi chiều trời đều âm u, mây đen muốn rơi lại chưa rơi, chờ đến sau bữa tối, mới mơ hồ cảm thấy trong không khí có ướt át. Nhưng mà hôm nay trời mưa không nhiều, mới vừa có chút mông lung sương mù thì gió tây thổi tới, rơi xuống vài giọt linh tinh, mái ngói cũng không thể ướt nhẹp.

Đã nhiều ngày thường xuyên nhìn trời, Ngô Tà hơi khả nghi, mới vừa rồi thật cẩn thận hỏi tôi có phải nhớ lại chuyện gì không, tôi lắc đầu phủ nhận, hắn vẫn cứ lo lắng sốt ruột, luôn mãi dặn dò tôi có việc không thể gạt hắn, hắn tìm tôi nói vài lần, do dự nửa ngày, rốt cuộc hỏi tôi, nếu một ngày phải rời khỏi nơi này, có thể thông báo trước một tiếng cho hắn được không.

Tôi không ngờ Ngô Tà sẽ lo lắng chuyện này, trước đây xác thật không có nói với hắn. Biết rõ tôi không có tính toán rời đi, Ngô Tà thực nhẹ nhàng thở ra, cười rộ lên, cũng kiến nghị tôi ít nhìn xem trời, nếu thật sự cảm thấy không thú vị, cũng có thể xem hắn nhiều hơn.

Khi hắn nói như vậy, chậm rãi nắm lấy tay của tôi, lúc này cũng không có gập ghềnh đường núi hoặc mương máng, chúng tôi vẫn dựa thật gần.

Hôm nay tuy kế hoạch chưa thành, cũng coi như có điều tiến triển.

2 tháng 10

Kế hoạch vẫn cứ thành công.

Đêm qua mưa rất nhỏ, tôi tưởng rằng cho dù phòng dột, cũng không đến mức ướt giường đệm của Ngô Tà, nhưng mà ban đêm Ngô Tà lại tới gõ cửa phòng tôi, muốn tôi đi trong phòng hắn nhìn xem.

Chỉ thấy gối đầu đệm chăn ướt đẫm một mảnh, hắn ngẩng đầu dẫn tôi xem trên nóc nhà một giọt nước mưa muốn rơi lại chưa rơi, hồi lâu không thấy nhỏ giọt xuống dưới, tính toán như thế, không biết mấy ngày mấy đêm nước mưa mới có thể đem đệm chăn ướt thành như vậy, tôi duỗi tay sờ soạng, cảm thấy như là bị giội nưới, ấm nước rỗng tuếch bị người nhét ở đáy giường, không biết có tác dụng gì.

Trong lòng tôi thanh minh, tự nhiên không đi nói thẳng ra, theo ý tứ của hắn, đáp ứng hắn ngày mai liền giúp hắn sửa mái ngói. Ngô Tà chờ mong nhìn tôi, nhỏ giọng dò hỏi buổi tối có thể cùng tôi ngủ không, tôi tự nhiên đồng ý.

Cầu mà không được.

Vì thế, tối hôm qua có thể cùng Ngô Tà cùng giường mà ngủ, so với tôi tưởng tượng càng vì thân mật, chăn gối của hắn đều đã ướt đẫm, không thể không cùng tôi dùng chung chăn gối. Ngô Tà nằm ở bên người thực ngoan, sau khi ngủ cơ hồ vẫn không nhúc nhích, nhưng mà, tôi cũng không thể đi vào giấc ngủ, tâm loạn như ma không biết bao lâu, nghe được Ngô Tà nhẹ giọng hỏi tôi đã ngủ chưa.

Hắn được đến tôi đáp lại, hỏi tôi có thể trò chuyện với hắn không. Tự nhiên đều là hắn dong dài, nhiều là mấy ngày nay sinh hoạt việc nhỏ, hắn chậm rãi nói, gần ở bên tai, cũng đủ làm người tâm viên ý mãn.

Trong chốc lát, bên cạnh lại yên tĩnh, tưởng rằng hắn mệt nhọc, quay đầu nhìn lại, lại thấy hắn mở to đôi mắt, sáng ngời nhìn tôi, thần sắc gần như cầu xin.

Bắt đầu, hắn thử thăm dò nói có chút lạnh, tôi ngầm đồng ý hắn hướng bên người đến gần một chút, thẳng đến cánh tay dựa vào cùng nhau, hắn lại ậm ừ, rốt cuộc hỏi tôi có lại gần sát chút không.

Tôi vẫn là ngầm đồng ý, hắn liền chậm rãi dựa lên, khi không thể càng gần, hắn do dự duỗi tay.

Tôi đổi tư thế càng dễ để hắn ôm, tùy ý hắn nằm bò, giống cún con dán sát thân thể tôi, tôi cơ hồ hôn đến tóc bên tai hắn.

Hắn tựa hồ dùng hết toàn lực đè ép hô hấp, đại khái không phát hiện tôi cũng là như thế.

5 tháng 10

Tôi đã quen hắn ngủ tại đây, buổi tối, mỗi khi hắn tắm rồi đi vào phòng, tôi nhường ra nửa bên giường đã ấm cho hắn.

Đã hơn ba ngày, mái ngói sớm đã sửa tốt, chăn của Ngô Tà mỗi ngày đều phơi nắng, lại cũng không thấy khô.

_tbc_

Lúc tác giả viết thì edit theo kịp tiến độ, nhưng mà tác giả bỏ đó nên bỏ theo, giờ tác giả viết xong nhưng không có động lực edit tiếp, thật xin lỗi, qua bên Truyện vừa tìm đọc convert nhé. 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro