Cô không mặc quần áo, nằm trên giường phẫu thuật, trên người cắm đầy ống.
Những chất lỏng không ngừng tiến vào trong cơ thể cô, làn da trắng nõn khó có thể tưởng tượng, những mạch máu dưới da dễ dàng nhìn thấy, không chỗ nào trên người không có vết sẹo phẫu thuật đáng sợ, nhưng mà có thể thấy dáng người thực tốt, mặt trứng ngỗng, mũi quỳnh xinh xắn đứng thẳng, môi rất đẹp, giống như cánh hoa, chính mà không có màu sắc, màu hồng cực nhạt.
Hai mắt nhắm chặt, không có lông mi, không có lông mày, trên đầu cũng trống trơn, không có tóc, chỉ là cắm mấy cái ống.
Bên cạnh giường phẫu thuật là người đàn ông mặc áo blouse trắng, nhìn tầm bảy tám mươi tuổi, mang theo kính mắt, vẻ mặt nghiêm túc mang theo điên cuồng.
Cô sống 30 năm, từ lúc năm tuổi được nhà khoa học biến thái Vệ Tư này nuôi dưỡng, Vệ Tư là nhà khoa học điên cuồng lại biến thái.
25 năm trước khi cô nhi viện kiểm tra ADN phát hiện cô mang sức khỏe kỳ lạ, năng lực miễn dịch rất mạnh, vì thế nhận nuôi cô, đặt tên cho cô là vật thí nghiệm số 9.
Ban đầu cô rất sợ Vệ Tư, cô rất đau đớn, Vệ Tư dùng thân thể cô làm các loại thí nghiệm, hơn nữa để tránh ảnh hưởng sau phẫu thuật, Vệ Tư chưa bao giờ dùng thuốc tê cho cô, mỗi lần cô đều cảm giác sống không bằng chết.
Nhưng vì sức khỏe cô quá tốt, mỗi lần đều vẫn sống.
Cô được gọi là vật thí nghiệm số 9 vì trước cô còn có 8 vật thí nghiệm khác, nhưng mà cô chưa từng gặp họ, bởi vì tất cả đều đã chết, chết vì đau đớn, chết vì phẫu thuật thất bại.
Cô là vật thí nghiệm quá thành công, thành công đến mức, mỗi lần phẫu thuật cô đều kiên trì, sau đó dưỡng thành thói quen, lúc dao phẫu thuật cắt qua thân thể cô, đôi mắt cũng không chớp một cái.
Thành công đến mức, Vệ Tư đem tất cả nội tạng cô dời khỏi vị trí ban đầu, cô vẫn có thể vui vẻ như cũ.
Thành công đến mức, Vệ Tư sắp xếp cái gọi là hệ thống cảm ứng ở trong đầu cô đều nhận lấy.
Hiện tại Vệ Tư muốn thay đổi gen người của cô, Vệ Tư điều khiển máy móc, đôi mắt đục ngầu càng ngày càng sáng, trong mắt mang theo vẻ điên cuồng càng rõ ràng.
Nhanh! Nhanh! Lập tức liền thành công, y sẽ có được tất cả.
" Tích---" Máy móc phát ra âm thanh chói tai, vật thí nghiệm số 9 trên giường bắt đầu run rẩy, từ chậm đến nhanh hơn, toàn bộ thân thể đều run rẩy......
Ý thức cô đều rất rõ ràng, chỉ là lúc cho chất lỏng cải tiến gen, đôi mắt cô không có cách nào mở, cô có thể càm thấy rõ ràng, khi chất lỏng tiến vào cơ thể, cơ thể cô liền xuát hiện bài xích.
Đau nhức! Cảm giác toàn bộ cơ thể từ trong ra ngoài đều bị nứt ra. Sau đó cô cảm thấy cơ thể mình không hề run rẩy, ý thức chậm rãi mơ hồ.
Cô phải chết? Cuỗi cùng vẫn phải chết? Giống như giải thoát lại không cam lòng, cô cùng Vệ Tư nói rõ, chờ lần phẫu thuật này thành công, y để cho cô đi ra ngoài, tự do sống một mình.
Tuy rằng không quá tin tưởng Vệ Tư nói lời giữ lấy lời, nhưng cô quá khát vọng thế giới bên ngoài, từ 5 tuổi đến 30 tuổi, cô vẫn ở trong phòng thí nghiệm lạnh băng này, cô mơ ước được giống như cháu gái Mễ Lỵ của Vệ Tư, ngày ngày đi học, đi yêu đương, đi làm việc, đi kết hôn.
A ~ thật phải chết, ha ha, Vệ Tư nhất định sẽ rất thất vọng đi, dù sao người có sức khỏe tốt như cô cũng không dễ tìm, chính là cô, Vệ tư dùng 20 năm mới tìm được, hiện tại phẫu thuật thất bại, tâm huyết của y đều uổng phí. Ha ha~ cô lại cảm thấy vui vẻ, thật sung sướng đâu!
" Tích —— cảm ứng được ý chí muốn sống mãnh liệt."
" Tích —— đang kiểm tra sóng điện não ——"
" Tích —— đang kiểm tra xem có phù hợp yêu cầu ——"
" Tích —— yêu cầu phù hợp, đang xâm nhập sóng điện não ——"
" 5—4—3—2—1 xâm nhập thành công."
Trắng, một mảnh màu trắng, không nhìn tới cuối cùng, trong đầu vang lên âm thanh máy móc cứng nhắc. Ồn ào khiến đầu cô có phần đau.
Đau? Như thế nào sẽ đau? Cô đau 25 năm, rất quen thuốc với cảm giác đau, chính là không phải Mễ Lỵ nói rằng, lúc người ta chết sẽ không có cảm giác gì sao? Vì cái gì? Cô vẫn cảm thấy đau?
" Xin chào ký chủ! Em là hệ thống công lược tên gọi 0051, thật vui vẻ được phục vụ chị, tiếp theo cùng ta sẽ được ở chung rất lâu rất lâu rất lâu~ hy vọng chị em ở chung vui vẻ!"
Giọng nói vang lên, lần này không phải âm thanh máy móc cứng nhắc mà giọng nữ được nhân tính hóa, rất ngọt ngào, nghe xong khiến tâm trạng người ta thoải mái.
" Hệ thống công lược? Là gì? Em ở đâu?"
Nguyên nhân do thời gian dài không nói chuyện, giọng nói có chút khàn khàn, cô nhìn bốn phía, trước sau đều mênh mông màu trắng, cái gì cũng không có, cúi đầu nhìn bản thân, cô vẫn là cô, nhưng mà trên người không còn những ống kia.
" Ký chủ, em là hệ thống công lược thăng cấp số 051, ký chủ hiện tại không nhìn thấy em, bởi vì ký chủ chưa đủ quyền hạn.
Tiếp theo em xin tự giới thiệu: Hệ thống công lược là do người quản lý hiệp hội thiết kế nghiên cứu mà phát minh ra, vì để cho ký chủ có thể xuyên qua thời không, cũng là các thế giới khác nhau, thế giới trong tiểu thuyết, đi công lược nam chủ trong thế giới đó, cũng là để cho nam chủ yêu chị.
Đương nhiên, bởi vì không thể tùy ý đi đến một thế giới, cho nên em sẽ tìm người ký thác phù hợp cho ký chủ, sau khi nam chủ yêu ký chủ, thì ta sẽ phục chế ra một người có tính cách giống với ký chủ để tiếp tục cuộc sống.
Ký chủ sau mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, khi nhiệm vụ hoàn thành đạt được khen thưởng khác nhau, khen thưởng thấp nhất là 10 tích phân, khen thưởng cao nhất là 100 tích phân, tích phân này có thể dùng để đổi lấy những vật phẩm có thể giúp ký chủ hoàn thành nhiệm vụ.
Ký chủ mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ đều được thăng 1 cấp, sau khi ký chủ tới cấp bậc cao nhất. Lấy được thân thể tự do, tùy ý chọn một thế giới sinh sống. Thế nào? Ký chủ có đồng ý nhận lấy nhiệm vụ?"
Thứ tự xưng hệ thống này nói rất nhiều, chính là cô nghe không hiểu, nhưng mà có một câu đã hiểu, cô có thể lấy được thân thể tự do!
" Nếu không chấp nhận hoặc không hoàn thành nhiệm vụ thì sao?"
" Nếu không chấp nhận, ký chủ sẽ chết, nếu nhiệm vụ thất bại, ít hơn 3 lần sẽ bị trừ tích phân, sau thất bại 3 lần, gạt bỏ! Gạt bỏ có nghĩa là chết!"
Đều là chết, nếu chấp nhận nhiệm vụ còn có cơ hội sống, hình như là đi thế giới khác? Dùng thân phận, cơ thể khác để sống cũng có thể giả vờ nói thành cô được tự do đi?
"Được! Tôi chấp nhận nhiệm vụ!"
Trước mặt cô bỗng nhiên xuất hiện một cái màn hình trên viết:
Lập khế ước thành công, tư liệu của ký chủ.
Tên: Điền Mật
Giới tính: Nữ
Tuổi: 30
Gương mặt: 60(100 đầy)
Làn da: 65(100 đầy)
Dáng người: 80(100 đầy)
Trí lực: 70(100 đầy)
Sức khỏe: 60(100 đầy)
Sự quyến rũ: 45(100 đầy)
Năng khiếu: Không
Kỹ năng đặc biệt: Không
Vi tích phân: 0
Cấp bậc: 0
(Giá trị của điểm sẽ được gia tăng khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, giá trị của điểm sẽ được cộng sau khi hoàn thành tâm nguyện của ký thể gửi đến, đạt được 5 đến 20, sẽ không giống nhau)
Điền Mật nha ~ em cũng đã quên, thì ra chị có tên. Trí nhớ trước 5 tuổi hầu như đều đã mơ hồ, chỉ nhớ mang máng vừa đến cô nhi viện không bao lâu đã được Vệ Tư nhận nuôi, chẳng qua đã không còn quan trọng, chỉ cần còn sống, là ai cũng không quan trọng.
"Ký chủ có muốn tiến hành nhiệm vụ hay không?"
"Đương nhiên, tôi khẩn cấp muốn xem thế giới bên ngoài!"
"Được, đang tiếp nhận nhiệm vụ - - tiếp nhận nhiệm vụ thành công - - đang truyền tống - - "
Điền Mật cảm giác đầu có chút choáng váng, cả người cũng xoay tròn.
"Truyền tống thành công - - đang đọc nội dung nhiệm vụ - - "
Trong đầu xuất hiện một phần trí nhớ không thuộc về cô.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro