Đừng ở lại công ty sau giờ làm việc (1)
Mặc dù sống đã hơn hai mươi năm mà vẫn còn là trai tân, nhưng Han Wangho cũng không hoàn toàn thiếu kinh nghiệm tự an ủi bản thân. Giống như hầu hết mọi người, cậu đã trải qua phân hoá vào đêm trưởng thành và đã có sự chuẩn bị tâm lý nhất định. Dòng cảm xúc lạ lẫm ào ạt ập đến, từ tim đến ngón tay, quét qua từng centimet cơ thể cậu thiếu niên mới trưởng thành. Vai cậu run lên không ngừng, nơi hạ thân lại khao khát dữ dội, thúc giục cậu khuất phục trước tiếng gọi của dục vọng, thận trọng đưa một ngón tay vào khu vườn bí mật. Kể từ ngày đó, Han Wangho đã học được cách tự an ủi bản thân... không chỉ là dương vật nam tính ở hạ thân, mà còn là lỗ nhỏ mang lại niềm vui mà giới tính thứ hai ban tặng. Điều đáng mừng là, sau khi thời kỳ động dục dần ổn định, cậu nhận ra ham muốn tình dục của mình thuộc loại thấp trong số các Omega, đúng là quy luật sinh lý này chắc chắn sẽ khiến cho cậu bị kích thích, nhưng chỉ cần dùng thuốc ức chế tốt, ngủ một vài ngày là cơ bản có thể kiểm soát được; ngược lại, trong thời gian này tâm trạng cậu sẽ không được ổn định, theo lời bạn bè thì là "nói năng và hành động không suy nghĩ, một khi đã quyết định thì không chịu thay đổi, cứng đầu như bò".
Vuốt ve bề mặt kim loại lạnh lẽo của cây bút, Han Wangho cảm thấy rất đồng tình với nhận xét này.
Nhưng... thật sự không thể kìm nén được. Cậu vô thức cắn môi, không nhịn được mà lại nhớ đến cảnh tượng Lee Sanghyuk đưa cây bút cho cậu xem vào ngày hôm đó... chiếc kẹp ngọc trai ở cuối cán bút, dưới ánh đèn mờ ảo, tỏa ra một vẻ đẹp kỳ lạ. Han Wangho đặt ngón tay cái lên, ấn nhẹ, cảm nhận độ cứng lạnh của nó trên đầu ngón tay: lạnh lẽo, cứng rắn, có hình dáng và đường nét không thể lay chuyển, nhưng nó lại tỏa ra ánh sáng tròn đầy và đầy đặn đến mức chỉ nhìn thôi cũng đủ để bị mê hoặc. Đầu óc cậu rối bời, chợt nhớ đến lời giảng của giáo viên môn văn học, người Hy Lạp cổ đại tin rằng ngọc trai là những giọt nước rơi ra từ cơ thể của nữ thần tình yêu Aphrodite khi bà sinh ra từ biển, là tác phẩm điêu khắc của các vị thần.
Cũng giống như Lee Sanghyuk. Khuôn mặt của người đàn ông hiện lên trong tâm trí của Han Wangho, ngay cả đường nét lông mày cũng mang theo một vẻ sắc sảo, không thể ngăn cản, và chính cậu đã bị vẻ uy nghiêm đó chinh phục, cam tâm tình nguyện rơi vào lưới tình. Omega không khỏi càng thêm kích động, cậu treo áo khoác vest lên, dựa hẳn vào cửa phòng, cuối cùng cẩn thận xem xét cây bút từ đầu đến cuối, rồi đưa tay tháo dây lưng.
Trời đã vào cuối mùa thu, nhưng cơ thể của Han Wangho tỏa ra hơi nóng vì kỳ động dục. Khi tiếp xúc với không khí, cậu bị lạnh đến mức giật mình, nhưng không bằng cảm giác kích thích khi thân bút lạnh lẽo chạm vào da thịt. Dương vật đang từ từ cương cứng, Han Wangho để cây bút chạm vào bụng dưới, từ từ xuống dưới, trượt qua chỗ lõm giữa hai tinh hoàn rồi tì vào chỗ kín. Cậu mất vài giây để tự trấn an bản thân, theo đường rãnh giữa hai mông căng tròn, đến nơi đang dần tỉnh giấc. Hít một hơi thật sâu, Han Wangho cố gắng thả lỏng vùng hông, đổi tay cầm bút, rồi từ từ đưa một ngón tay vào - càng vào sâu, cơ thể càng phản ứng mạnh mẽ với cái lạnh, cậu không dám đưa nó vào trực tiếp.
Như cậu đã dự đoán, cho dù có tiêm thuốc ức chế, nhưng khi kỳ động dục đến, nơi đó vẫn trở nên nóng bỏng và mềm mại. Không cần phải mở rộng, cậu đã dễ dàng đưa được một ngón tay vào, những thớ thịt mềm bên trong đã vội vã ôm lấy ngón tay của cậu như nước. Han Wangho khẽ cong ngón tay lên, thăm dò và khuấy động bức tường bên trong đang ẩm ướt và mềm mại bất thường, cẩn thận không để móng tay chạm vào phần thịt mềm xung quanh. Khi nhận ra hành động này không hề gây khó chịu cho cậu — thậm chí còn mang lại một chút khoái cảm, Omega lại đưa thêm một ngón tay nữa vào, điều này khiến lỗ nhỏ vốn khép chặt như vỏ sò đã hơi mở ra, Han Wangho thậm chí có thể cảm nhận được cảm giác các khớp ngón tay cọ xát vào nhau. Hơi thở cậu trở nên gấp gáp, nhưng lại sợ tiếng mình phát ra sẽ thu hút sự chú ý của người khác, mặc dù đã quá nửa đêm và những nhân viên trong tòa nhà này chắc hẳn đã tan sở từ lâu.
Mức độ này có lẽ là đủ rồi... Rút hai ngón tay ra, Han Wangho rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm chất nhầy trong suốt trên đầu ngón tay mình, quyết định không lề mề nữa. Cậu không biết lần mở rộng vừa rồi kéo dài bao lâu, nhưng dựa cào phản hồi chân thực bên trong huyệt, ừm, quá "nhiệt tình", trên chân cũng đã phủ một lớp mồ hôi mỏng, cậu đoán chắc là bản thân sẽ có thể chịu đựng được việc tiến thêm một bước trong chuyện an ủi.
Đặc biệt là, Han Wangho ướt đẫm đó nắm lấy thân bút, nhìn thân bút trắng ngần bị vết tích dâm mỹ làm ô uế... Đặc biệt là, nó mảnh mai, dài và trắng, cây bút này khiến cậu liên tưởng đến ngón tay của Lee Sanghyuk. Nếu nó vào bên trong, sẽ giống như khi Alpha đó dùng ngón tay xâm phạm vào mình...
Những ảo tưởng dâm đãng khiến cậu không thể kiềm chế được cảm xúc, mùi hương cay nồng và hơi đắng của cây hương thảo âm thầm phá vỡ giới hạn của thuốc ức chế, len lỏi vào trong không khí, nhưng chủ nhân của mùi hương này giờ không còn tâm trí để ý đến nữa. Kích thước của chiếc bút máy nhỏ thua xa những món đồ chơi tình thú mà cậu từng thử trước đây, nhưng một là cảm giác lạnh lẽo, hai là giờ đây nó gần như trở thành vật thay thế cho ngón tay người trong lòng của Omega, nên khi vật này được chính tay anh đưa vào cơ thể từng chút một, Han Wangho không kìm được co ngón chân lại, toàn thân run rẩy không thể kiểm soát.
Cậu bị kích thích đến mức co rúm người lại. Nhưng càng co rút theo bản năng, Omega càng không thể tự chủ mà siết chặt thân bút trong đường đạo ẩm ướt nóng bỏng của mình. Dù chỉ mới đưa vào chưa được nửa cây bút, cảm giác kích thích thẳng lên đỉnh đầu khiến cậu suýt kêu thét lên, lại bị kìm nén thành tiếng rên rỉ thoát ra khỏi môi. Han Wangho cảm thấy mình có chút đứng không vững, phải dùng một tay chống vào vách ngăn, miễn cưỡng nửa chống nửa dựa đứng được trong góc phòng.
Mặc dù có cảm giác lạnh lẽo, nhưng khi lỗ nhỏ dần thích nghi với nhiệt độ đó, khoái cảm cũng theo đó lan tỏa không tiếng động. Han Wangho dùng ngón tay giữ lấy phần thân bút còn lộ ra bên ngoài, cẩn thận thử xoay nhẹ, nghiến răng chịu đựng xúc cảm hoàn toàn khác biệt với ngón tay. Cậu vừa từ từ xoay bút, vừa không nhịn được mà nghĩ lung tung, may mà vị khách hàng đó tặng Lee Sanghyuk cây bút máy "ngọc trai" không có bất kỳ họa tiết trang trí nào, nếu là loại cầu kỳ hoa mỹ, chắc cậu sẽ bị những hoa văn chạm khắc làm cho mềm nhũn chân mà quỳ xuống mất.
Nhưng dần dần Han Wangho tăng lực đẩy nó vào sâu hơn, môi cũng bị cắn thành những vết răng sắc nhọn, nếu đây là ngón tay của tiền bối Sanghyuk... hoặc, thỉnh thoảng, dù chỉ một hoặc hai lần, Alpha sẽ tiện tay cầm cây bút này, lưu loát ký tên mình lên một tài liệu nào đó, lúc đó, Lee Sanghyuk sẽ dùng lượng sức lực và tư thế như thế nào để cầm chiếc bút này, lại dùng góc độ nào để dùng ngón tay vuốt ve lên thân bút, thậm chí, nếu gặp phải tình huống bất ngờ, anh có vô thức dùng đầu ngón tay gõ nhẹ nắp bút không...
Han Wangho say mê nhắm mắt lại, khẽ thở dốc từng chút một. Cây bút máy dài hơn ngón tay cậu một đoạn, rốt cuộc cũng dần chạm đến nơi chưa từng được vuốt ve. Thân bút lạnh lẽo dần được thịt mềm nóng bao bọc làm ấm lên, cùng với đó là khát khao và trống rỗng dâng trào của Omega, cậu nắm lấy đuôi bút, dứt khoát hung hăng đẩy sâu vào trong.
>>
"Ư!!..."
Chết mất thôi, đó là ý nghĩ đầu tiên của Han Wangho. Cậu thực sự nghĩ mình sẽ chết mất.
Cả người cậu giật bắn lên giống như một con cá đột nhiên mất nước, căng cứng trong không trung rồi đột ngột rơi xuống, mềm nhũn như vũng nước nhưng vẫn còn co giật theo phản xạ sinh lý. Cả người Han Wangho run lên, thở hổn hển để lấy lại bình tĩnh, thậm chí không dám đưa tay chạm vào cây bút vẫn còn cắm trong cơ thể kia. Hành động hấp tấp của cậu đã ngay lập tức bị phản tác dụng, Omega chưa bao giờ nghĩ rằng viên ngọc trai gắn trên kẹp bút lại tình cờ chạm trúng điểm nhạy cảm mà bản thân cậu cũng chưa từng khám phá, vật cứng tròn nhỏ ấn chính xác vào chỗ đó, khoái cảm mãnh liệt trong nháy mắt lan từ điểm giữa đó đến hậu môn rồi nhanh chóng lan ra toàn bộ vùng bụng và hông.
Khóe mắt Han Wangho đỏ ửng, há miệng thở dốc từng hơi, đầu dương vật nhô cao tiết ra vài giọt dịch nhờn, cho thấy cậu suýt nữa đã bị kích thích quá mức mà lên đỉnh. Cảm giác này thật đáng sợ. Cuối cùng khi định thần lại được, bản năng khiến cậu sợ hãi trước trải nghiệm như pháo hoa nổ tung trước mắt vừa rồi, run rẩy đưa tay chạm vào đoạn thân bút còn lộ ra ngoài, cố gắng rút nó ra; nhưng chỉ mới di chuyển một chút cậu đã vội vàng buông tay như bị điện giật. Omega tuyệt vọng nhận ra rằng, khi cậu dùng lực kéo ra ngoài, viên ngọc trai vốn dĩ ở trạng thái tĩnh lặng không gây hại gì cho thành trong, sẽ vì phản lực mà cọ xát lên vùng thịt mềm và nếp gấp xung quanh nó—— và qua bài học vừa rồi, hậu quả này rõ ràng là điều cậu không thể chịu đựng nổi.
Tiến thoái lưỡng nan chính là như vậy. Han Wangho, người đang sống động minh họa cho câu "tự làm tự chịu", gần như sụp đổ, bộ não vốn đã không được minh mẫn vì thời kỳ động dục hoàn toàn không thể hoạt động bình thường, huống chi là nghĩ ra một giải pháp nào đó để giải quyết tình thế hiện tại. Tuy nhiên, khả năng ứng biến linh hoạt trong xương tủy của cậu vẫn chưa bị dục vọng thay thế, nên sau khi giữ tư thế vừa gợi cảm vừa khôi hài này khoảng một phút, Han Wangho đành phó mặc số phận, nắm lại thân bút và bắt đầu xoay nó.
Tránh không được, chạy không thoát thì chỉ còn cách tận hưởng, hơn nữa đây cũng là do chính cậu tự làm mình rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan này. Nghĩ vậy, cậu chống người lê về phía trước vài bước, nửa quỳ nửa ngồi trên nắp bồn cầu đóng kín, dùng tay còn lại chạm vào dương vật đã bị bỏ quên từ lâu của mình.
Rõ ràng Omega không quá giỏi trong việc làm hai việc cùng lúc trong hoàn cảnh này, càng không thể kiểm soát tốt lực đạo của cả hai tay. Cậu định từ từ xoay cán bút, để nó càng nhẹ nhàng càng tốt khi chạm vào điểm nhạy cảm, đồng thời dùng tay phải tăng cường độ thủ dâm, để mình nhanh chóng xuất tinh lên đỉnh, kết thúc sự tra tấn ngọt ngào này. Cậu đã đánh giá quá cao khả năng kiểm soát cơ thể của mình, chỉ một phút bất cẩn, cây bút máy đã đột ngột tiến sâu vào trong, gần như cắm hết vào lỗ nhỏ, chính xác không lệch một ly đâm vào nơi khiến cậu sướng nhất. Cơ thể Han Wangho đột ngột siết chặt, uốn cong thành đường cong quyến rũ như bị kéo căng đến cực điểm; bàn tay vốn đang vuốt ve nếp gấp bên ngoài thân dương vật thì vô thức siết chặt, mang lại cho cậu khoái cảm dữ dội pha lẫn đau đớn.
Dưới sự tấn công kép, Han Wangho suýt nữa đã quỳ ỳ sụp xuống. Không biết từ lúc nào núm vú đã cứng và sưng lên, nhô ra khỏi áo sơ mi bị vải thô ráp cọ xát, chỉ cần động đậy một chút là gây ra cảm giác hơi đau, thành trong co lại chặt hơn, có nhiều dịch tiết hơn, thậm chí chảy dọc theo thân bút ra bên ngoài lỗ nhỏ, dịch tuyến tiền liệt đã làm ướt toàn bộ dương vật, chảy xuống bìu và đáy chậu, cuối cùng xuống hậu môn, hòa với dịch ruột nhỏ giọt xuống quần lót đã cởi một nửa của cậu, cả vùng khe mông ướt đẫm một mảng.
Mà Omega đã không còn sức để ngăn chặn những thứ này. Khuôn mặt của Lee Sanghyuk lại xuất hiện trong tưởng tượng của cậu một cách không phù hợp nhưng cũng rất hợp lý, Han Wangho chăm chú nhìn về phía trước, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt điển trai do chính cậu tưởng tượng ra, như thể người trong lòng đang ở đây ngay lúc này, đang chạm vào khắp người cậu. Chiếc bút máy ra vào bên trong, những viên ngọc trai cọ xát qua từng điểm nhạy cảm, tạo ra những làn sóng khoái cảm liên tục truyền đi khắp cơ thể, từ tứ chi đến từng sợi tóc, đốt cháy mọi lý trí và ham muốn dọc đường đi.
Ánh mắt Han Wangho mất đi tiêu cự, cuối cùng cũng không kiềm chế được âm thanh của mình miệng hé mở thốt ra những âm thanh quyến rũ và nức nở đầy si mê. Một tay của cậu ấn vào lỗ niệu đạo, xoa nắn và chơi đùa một cách thô bạo, mà tay kia thì sắp không cầm được bút nữa rồi: thịt non tham lam nuốt trọn cây bút viết đắt tiền, điểm nhạy cảm liên tục bị chèn ép, nghiền nát, mang lại khoái cảm tột đỉnh cho Omega. Cuối cùng, khi đạt đến điểm cực khoái, cơ thể Han Wangho giật bắn lên, không thể ngừng co giật, phía dưới tuôn ra một dòng chất lỏng trong suốt, dương vật cũng run rẩy phun ra từng đợt tinh dịch; trong khoảnh khắc đó, cậu không thể kìm được mà khóc nức nở gọi "Lee Sanghyuk", giọng nói tràn đầy tình yêu và khao khát.
Pheromone của cậu cuối cùng cũng thoát khỏi xiềng xích, mùi hương thảo thơm ngào ngạt đột ngột tỏa ra, tràn ngập khắp không gian.
... Đạt cực khoái, Han Wangho mơ hồ nghĩ. Cậu dùng một chiếc bút máy... bút máy của tiền bối Sanghyuk để thủ dâm đến mức cao trào.
...
Nhờ có thuốc ức chế, một đợt phát tình không đủ để nuốt chửng lấy từ túi áo ra một gói khăn giấy, rồi đến phòng dụng cụ lấy chổi lau, dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ buồng riêng, không chỉ vậy, sau khi bật quạt thông gió, cậu còn may mắn tìm thấy trong góc phòng dụng cụ một hộp tinh dầu thơm mùi chanh chưa mở, dù không thể át được mùi trên người cậu, nhưng ít nhất cũng có thể che bớt mùi của tinh dịch... Vì vậy cậu vừa lẩm bẩm: "Dì dọn dẹp, thật xin lỗi, cháu nhất định sẽ bí mật mua một thùng để bù lại", vừa ôm hộp tinh dầu đã mở với vẻ hối lỗi, mà cây bút máy đã được lau chùi cẩn thận, lại được bọc trong hai tờ khăn giấy... thứ mà Han Wangho cho là thủ phạm gây ra cơn dâm dục của mình ngày hôm nay - được cậu cho vào túi áo vest, phồng lên một cục.
Sau khi khẳng định chắc chắn nơi này — tất nhiên, cả bản thân cậu nữa, sẽ không bị ai phát hiện điều gì bất thường — Han Wangho chuẩn bị rời đi; cậu đang muốn kéo tay nắm của cánh cửa gỗ kia, lại trơ mắt nhìn nó bị đẩy ra từ bên ngoài trước mặt mình.
Có ai đó đang vào. Mà khi đối phương đẩy cửa, một giọng nam Han Wangho không thể quen thuộc hơn đóng đinh cậu tại chỗ.
"Wangho à," Môi mèo của Lee Sanghyuk nhếch lên một độ cong nghiền ngẫm: "Hình như anh vừa mới nghe thấy em đang gọi tên anh."
Chân của Han Wangho mềm nhũn đến mức gần như sắp ngã xuống, nhưng lại được ôm chặt vào một vòng tay mạnh mẽ. Mùi hương của cây xô nồng đậm mà sắc bén thoáng chốc tràn ngập toàn bộ không gian, pheromone Alpha kích thích xâm chiếm từng centimet da thịt trần trụi của Omega, đồng thời khơi dậy bản năng phục tùng và giao hợp.
"Lần sau đừng trộm đồ nữa," Người đàn ông liếm vành tai của người trong lòng: "Muốn gì cứ hỏi thẳng anh. Anh đều có thể thỏa mãn Wangho... Thậm chí còn cho em thứ tốt hơn nữa."
Chiếc bút này nà
High ke xong thì tui lên nàaa. Tui thấy tui edit h dở quá trời @@
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro