1.
Quần đảo Sabaody, Law dạo bước trên đường phố, khắp nơi đều là bong bóng trong suốt. Xe đạp bong bóng, bong bóng hành lý, cửa hàng bong bóng..... Quả thực, cứ như bước chân vào thế giới truyện tranh thiếu nữ. Mặc dù nhàn nhã, nhưng cũng mang điểm mạo hiểm không hề nhàm chán. Đi theo sau anh là Bepo ôm thanh kiếm Kikoku, những thành viên khác vẫn còn đang ăn uống ở nhà hàng.
"Thịt! Tớ muốn ăn thịt!" Một người đội mũ rơm lớn tiếng, phi như bay ra.
"Luffy!" Nami cố gắng khuyên ngăn ở phía sau nhưng tất cả đều vô ích.
"Kệ cậu ấy đi. Chỉ cần chúng ta đi đến nhà hàng gần nhất thế nào cũng tìm được vị thuyền trưởng ngu ngốc của chúng ta." Sanji hút một điếu thuốc thản nhiên nói.
"Cũng đúng, chúng ta cũng mau đi thôi." Nami bất đắc dĩ, vỗ trán kết luận.
"Ah!"
Law đột nhiên bị khựng lại, anh nhìn chằm chằm cái mũ rơm thô bạo đâm sầm vào lòng ngực mình.
Bepo theo sau nhìn bóng lưng thẳng đứng của thuyền trưởng nhà mình cứng đơ tại chỗ. Sao không tránh đi?
Law đang nghĩ đến việc lùi ra sau, nhưng lại phát hiện tốc độ của đối phương quá nhanh sẽ tạo ra xung lượng lớn, nếu lùi ra sau, khả năng cao chính mình sẽ bị va đập.
Luffy ngẩng đầu, lộ ra đôi mắt cong cong, khoác miệng cười nhe ra hàm răng trắng chỉnh tề, cười nói, "Thực xin lỗi."
Không hề nghe ra chút thành ý.
Sau đó, Luffy tiếp tục hô to, "Thịt! Thịt!", rồi chạy đi mất.
Law quay đầu lại giương mắt nhìn bóng dáng đã chạy xa.
Luffy, Mũ Rơm.
Bọn họ cũng đã đến quần đảo này rồi sao?
"Thuyền trưởng, hắn chính là kẻ ngu ngốc, hành động theo cảm tính trong lời đồn, Luffy Mũ Rơm."
Law nhìn thuộc hạ của mình dùng biểu tình bội phục nói ra những lời không hề có ý khen ngợi.
Đây không phải lần đầu tiên, Bepo dùng biểu tình như vậy để kể những chuyện Mugiwara-ya làm khoa trương hoang đường cỡ nào.
Bất quá tựa hồ bản thân người nọ so với tin đồn cũng không mấy khác biệt. Không như những gì anh nghĩ, thật ra cậu cũng không có vẻ gì là hung bạo, thoạt nhìn còn có vẻ non nớt, biểu tình còn có điểm..... đáng yêu?
Lấy lại tinh thần, Law tiếp tục dạo bước một cách vô định.
Chỉ là không nghĩ tới lần tiếp theo gặp mặt lại nhanh như vậy.
Ngồi ở hàng phía sau trong hội trường bán đấu giá, nhìn lũ người được mệnh danh là quý tộc với thiên long nhân tùy ý mua bán người khác. Những ánh mắt tham lam xấu xa lộ liễu, lại là bức họa chân thật nhất của tầng lớp xã hội thế giới.
Tuy rằng nhìn không thuận mắt, nhưng cũng không thể không đồng tình.
Cá lớn nuốt cá bé.
Đó là quy luật vĩnh viễn bất biến của thế giới.
Một đám thủ hạ của băng Mũ Rơm một đường vọt vào hội trường bán đấu giá, trên mặt biểu tình nghiêm túc không thôi.
Lúc sau, thuyền trưởng của bọn họ oanh oanh liệt liệt từ trên trời giáng xuống. Tác phong quả là khoa trương.
Vì cái nỗi gì mà sự tình lại biến thành như vậy, chính bản thân Law cũng không rõ. Đứng ở bên cạnh nhìn Eustass với Luffy, trước mắt xuất hiện càng nhiều binh lính hải quân, cùng với vết tích đánh nhau ở khắp mọi nơi.
Chỉ biết tình huống hiện tại chỉ có thể dùng hai từ 'không xong' để hình dung. Chính mình còn giống như đồng lõa gây tội?
Bất quá, không có gì to tát. Hương vị của mạo hiểm xông vào mũi.
Chính là loại cảm giác này, hương vị này.
"ROOM!" Một bên tác chiến, đem binh lính hải quân kết hợp thành một tổ hợp kỳ quái, một mặt trong đầu hiện lên hình ảnh vừa nãy.
Luffy bất chấp sự can ngăn của người khác, thân ảnh nhỏ chạy về phía đài đấu giá, mạnh mẽ hô to một tiếng: "Camie, tớ tới rồi!"
Mà bởi vì bạn bè bị bắn trúng, cậu dừng bước, lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng được, ánh mắt hung ác; không chút do dự hướng nắm đấm về phía thiên long nhân.....
Còn có.....
Còn có, trái tim đột nhiên gia tốc thình thịch thình thịch thình thịch nhảy lên.
Cùng với, kìm lòng không đậu mà tham chiến.
"Cũng đã đến lúc phải đi, ta không có ý định ở đây chờ đô đốc hải quân tới." Eustass nhìn thuyền viên của mình đã tới đông đủ, liền chuẩn bị rời đi.
Không tính đến cảm giác kỳ quái ban nãy, đúng thật là anh cũng cần phải đi.
"Chúng ta sẽ gặp lại ở tân thế giới, Mugiwara-ya."
Dừng khoảng hai giây, Luffy mới lộ ra tươi cười, chớp chớp mắt, lên tiếng, tràn đầy tự tin nói: "Nhưng mà người tìm được ONE PIECE sẽ là ta!"
ONE PIECE!
Nhất định là ta!
Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch..... trái tim như đã quá tải tốc độ siêu việt, trong mắt cũng chỉ có thể thấy tính trẻ con, vẻ tươi sáng trên mặt của người kia.
"Hây da!" Bepo lao tới đá văng hải quân trước mặt của thuyền trưởng ra, "Thuyền trưởng rốt cuộc đang nhìn cái gì vậy?"
Cuối cùng, nhìn theo bóng dáng Luffy ấn cái mũ rơm trên đầu mang theo một đám người đột phá vòng vây lao ra, "Chúng ta cũng đi thôi."
Sự kiện ở quần đảo Sabaody nhất thời lan truyền khắp thế giới, khiến người người khiếp sợ.
Sự kiện tại đây trở thành tâm điểm, chính phủ thế giới mất đi uy tín, thiên long nhân cao cao tại thượng bị mất hết tôn nghiêm, quý tộc bị mất nô lệ mới..... và còn thêm một điều đặc biệt: Law, đánh mất trái tim của chính mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro