8.
Luffy ở đảo nữ nhi rất được hoan nghênh, mới sáng sớm đã đánh thức mọi người, nhưng mọi người đều không để bụng. Đến buổi tối, một đám người tìm đủ mọi lí do để đến thăm Luffy, còn mang theo một đống thức ăn. Luffy rất vui vẻ cùng đám bọn họ mở PARTY.
Sau khi nghe được tin tức, càng ngày càng nhiều người đến hỏi thăm, nữ vương cũng đến xem náo nhiệt. Cuối cùng thành ra gần như toàn bộ chiến binh của nữ nhi đảo tới giữ gìn trật tự.
Tất cả mọi người đều vây quanh Luffy tươi cười hớn hở ca hát nhảy múa uống rượu ăn uống hăng say.
Bầu không khí hòa thuận vui vẻ như vậy, hoàn toàn không giống như vừa trải qua đại chiến thượng đỉnh.
Law với Jinbei ngồi ở một góc tương đối hẻo lánh chậm rãi uống rượu, cười nhìn Luffy cắm chiếc đũa trong lỗ mũi nhảy múa, dù toàn thân vẫn còn quấn đầy băng vải, thoạt nhìn cứng ngắt tựa như đầu gỗ.
Luffy chạy tới quấn lấy Law vài lần: "Anh tháo băng vải của tôi ra đi, không dễ chịu gì hết." Âm cuối kéo ra thật dài, bất giác mang cảm giác như đang làm nũng.
Law xoa xoa mái tóc đen nhu thuận của Luffy: "Luffy, nếu cậu muốn tháo băng, thì ta liền nói nữ vương giải tán bữa tiệc này."
Luffy thấy thái độ Law cứng rắn như vậy, chỉ đành từ bỏ.
Mà mặt khác, Bepo cùng mấy người khác ở một bên tận lực hòa mình theo tiết tấu nhảy vô cùng vui vẻ.
Hiển nhiên Luffy đối với việc một con gấu biết nói giống người cảm thấy phi thường hứng thú. Vẫn luôn vây quanh chơi với Bepo, cuối cùng hai tên ngốc còn cầm chén rượu khoác vai nhau, nhảy tới nhảy lui.
Không ngoài dự đoán bữa tiệc diễn ra liên tục đến sáng hôm sau mới kết thúc, một đám mất hết hình tượng say khướt nằm trên đất, còn nữ hoàng hải tặc từ sớm đã được vệ binh hộ tống trở về.
Law đẩy Jean Bart ra, kéo Bepo ra, một bên đẩy thêm mấy tên gia hỏa ra, bế Luffy ngủ đến nước miếng chảy ròng bị đè phía dưới lên, đi về phía nhà gỗ nhỏ, miễn cưỡng thay dược hôm nay cho Luffy, ôm tên nhóc say đến bất tỉnh nhân sự lên giường ngủ.
Thời điểm gần giữa trưa, Luffy đói tỉnh.
Mở mắt ra liền thấy gương mặt Law, bởi vì ngủ mà cởi mũ ra, tóc ngắn đen nhánh nhu thuận rũ bên tai.
Luffy xoa xoa đôi mắt, xốc chăn lên, làm lơ anh, vươn chân nghĩ muốn leo qua người Law xuống giường kiếm gì đó ăn.
Mới vừa bước qua một chân, một chân khác đã bị người bắt được, thành ra cả người liền rơi vào tư thế ngồi khóa trên bụng Law. Law mở mắt ra, cười tà nhích nửa người trên, hôn lên môi Luffy: "Chào buổi sáng."
"Ah, chào buổi sáng." Bất tri bất giác Luffy đáp lời, "Hiện giờ tôi đang rất đói, muốn xuống a!"
"Ừm, ta kêu bọn Bepo nấu cơm, cậu đi đánh răng trước đi."
"Ah, ừm, tôi muốn ăn thịt!" Dứt lời liền đi đánh răng.
Law ở phía sau tà tà mỉm cười càng sâu.
Có đôi khi, thói quen chính là trói buộc tốt nhất. Ta muốn đem cậu cột vào bên người, khiến cậu không thể rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro