Chương 7 - 3: Mãn yến
Từ khi Đại công chúa tuyên bố khai tiệc, hai hàng thị nữ bưng đồ ăn đã đi lên, nhẹ nhàng đặt từng đĩa thức ăn tinh xảo lên bàn.
Ta để ý thấy đồ ăn của các quan lại bên kia và của chúng ta không hoàn toàn giống nhau, mỗi người đều có thêm một vò rượu ngon. Có người ——— ví dụ như Võ Uy Hầu, còn chưa động đũa miếng nào đã rót đầy một ly.
Mỗi khi thị nữ trước mặt đặt xuống một món ăn, nàng đều sẽ giới thiệu bằng giọng chỉ mình ta nghe thấy. Ta liền thu tầm mắt lại, chuyên tâm nghe nàng báo tên món ăn.
Thị nữ: Món khai vị là chả cá viên pha lê, chim bẻo ngũ vị, thỏ nướng thì là. Thế tử dùng từ từ ạ.
Chả cá viên là thịt cá được băm nhỏ, sau khi được nêm gia vị và tạo màu bằng nước sốt sẽ vo thành viên, bày trong một đĩa nhỏ trước mặt, thanh thoát.
Bên khác là đĩa chim bẻo và thỏ nướng cũng được bày biện tinh xảo, rau cải non mềm tôn lên vẻ béo ngậy óng ánh của thịt, nắp vừa mở, mùi vị tươi ngon đậm đà đã át đi hương thơm thanh thoát của viên cá.
Thị nữ: Bánh bao kim sa, rau luộc xào tương, sườn heo kéo sợi. Thế tử dùng từ từ.
Rau củ tươi non theo mùa được xào qua dầu, vẫn giữ được vẻ tươi ngon nhất. Sườn được hầm trong thời gian dài, nước súp sệt lại, dùng đũa khẽ gạt là sẽ kéo ra sợi.
Thị nữ: Nhất kiến như cố, chè nếp than. Mời thế tử.
Chè nếp than thơm ngọt ngào ngạt, nhưng ta lại bị món "Nhất kiến như cố" này thu hút.
Chỉ thấy trong đĩa thức ăn tinh xảo bày hai miếng điểm tâm hình chữ nhật nhưng thô ráp, lạc lõng với các món ăn khác.
Ta đang định nhìn kỹ, thì nghe thấy Quý Thái Phó đột nhiên lên tiếng.
Quý Thái Phó: Hay cho cái tên "Nhất kiến như cố".
Ta ngẩng đầu nhìn, Quý Thái Phó cầm một miếng điểm tâm vuông vức, dưới ánh đèn, càng thấy rõ những mảng màu lốm đốm trên đó.
Chiêu Dương Đại công chúa: Thái Phó từng nếm qua sao?
Quý Thái Phó: Khi ta còn trẻ từng làm quan địa phương một thời gian. Năm đó xuân hạ hai mùa liên tiếp xảy ra lũ lớn, cuốn trôi gần hết ruộng tốt, công sức cả năm của bách tính đổ sông đổ biển.
Quý Thái Phó: Nhìn thấy thu hoạch không còn hy vọng, về sau nạn đói hoành hành, ta liền dâng thư tấu lên triều đình, lại gửi thư cho quân đội đóng quân gần đó cầu viện.
Ông ấy ngắm nhìn lương khô trong tay, trên mặt có vài phần hồi ức.
Quý Thái Phó: May mắn thay Đại Cảnh triều ta pháp độ rõ ràng, tiên hoàng hiền lương chính trực, lập tức phái vật tư. Chỉ là nước xa không cứu được lửa gần, vẫn là quân đội chia sẻ lương thực dự trữ của mình mới giúp bách tính thoát nạn.
Quý Thái Phó: Trong lương thực quân đội, nhiều nhất chính là loại lương khô này, nếu không có nó, không biết bao nhiêu bách tính đã không vượt qua được thiên tai.
Quý Thái Phó: Lão phu vừa nhìn thấy nó liền nhớ lại cảnh tượng khi đó, thật không hổ danh "Nhất kiến như cố".
Không ngờ đây lại là lương khô. Ta nghe xong câu chuyện của Quý Thái Phó, trong lòng tự nhiên dâng lên lòng kính phục đối với quân nhân.
Chiêu Dương Đại công chúa: Loại lương khô này bảo quản được lâu, lại có thể no bụng, là tiêu chuẩn của lương thực quân đội biên ải, chỉ là không có mùi vị gì mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro