Chap 92

Khoảng cách lần cuối Ngô Thế Huân online Weibo đã là ba tháng trước.

Đám fan hâm mộ lúc đầu còn ghét bỏ hai người thật vất vả mới công khai quan hệ, đêm nay lần đầu tiên cùng nhau có mặt tại lễ trao giải, hành động lại không quá nhiều, ngoại trừ đi thảm đỏ cực kỳ giống hôn lễ ra thì không có gì khác, không nghĩ tới bây giờ lễ trao giải đã kết thúc, Ngô Thế Huân lại đột nhiên online đăng Weibo.

Ở lễ trao giải không có đường, khuya về nhà, phát một cục đường lớn cho mọi người.

Fan hâm mộ nhìn trong Lâm Duẫn Nhi trong ảnh ôm cúp nữ phụ của mình cười ngây ngô, lại nhìn thấy trên mặt đất cúp ảnh đế của Ngô Thế Huân bị cô đặt tùy ý, tựa hồ đã có thể tưởng tượng được, khi Ngô Thế Huân chụp tấm ảnh này ánh mắt nhìn Lâm Duẫn Nhi ôn nhu đến cỡ nào.

Cái này mẹ nó là cái tình yêu thần tiên gì a!

【 ô ô ô ô rất ngọt, Nhi Nhi thật đáng yêu, Ngô Thế Huân thật sủng ái cô ấy. 】

【 có phải hay không về sau C vị ở cái tủ trưng bày chính là cúp nữ phụ xuất sắc nhất của Lâm Anh Tuấn ha ha ha ha ha ha ha 】

【 tưởng tượng một chút một đống giải Ảnh Đế của trong nước và ngoài nước đi làm nền cho cái cúp nữ phụ xuất sắc nhất phim truyền hình, mẹ nó cảm giác này, quá đáng yêu đi! 】

【 Ngô Thế Huân muốn nói chỉ cần em về với anh, cúp Ảnh Đế của em có thể lấy chơi ha ha ha 】

【 mời bảo trì cái tiết tấu phát đường, đừng có ngừng! Đem chúng ta ngọt ra bệnh tiểu đường cũng không có chuyện gì! 】

【 điểm danh thường ngày thúc phục hôn quét thẻ, tích. 】

【 quét thẻ, tích. 】

. . .

Lâm Duẫn Nhi đem cúp của mình đặt ở vị trí trung tâm bắt mắt nhất, sau đó đem mấy cái cúp loạn thất bát tao của Ngô Thế Huân đặt vào, sau đó mới không biết gì đi xem bài đăng Weibo của Ngô Thế Huân.

"Anh chụp lén em!" Lâm Duẫn Nhi bổ nhào qua "Anh vậy mà chụp lén em!"

Lâm Duẫn Nhi hết sức tức giận.

Cô chủ yếu cũng không phải tức giận vì Ngô Thế Huân chụp lén, mà là Ngô Thế Huân chụp cô quá ngu, chỉ là ngốc thì cũng thôi đi, còn đăng Weibo để người ở cả nước cùng xem thưởng thức dáng vẻ ngốc nghếch vuốt ve cúp cười ngây ngô của cô.

Cô gái nào có thể chịu được ảnh xấu của mình bị bạn trai đăng lên.

Lâm Duẫn Nhi bổ nhào qua đoạt điện thoại của Ngô Thế Huân: "Xóa bỏ!"

Ngô Thế Huân đưa di động giơ về phía sau, hỏi: "Anh cảm thấy tấm hình kia thật đáng yêu."

"Đáng yêu cái đầu ngốc của anh á." Lâm Duẫn Nhi đoạt điện thoại của Ngô Thế Huân, ấn mở Weibo, lại nhìn thấy tấm hình mình cầm cúp cười ngây ngô đã lên hot search, lưu truyền toàn mạng xã hội, hiện tại xóa bỏ cũng vô ích.

Lâm Duẫn Nhi phồng má, hầm hừ trừng Ngô Thế Huân một chút.

Lâm Duẫn Nhi gần đây đều ở thành phố Cổ Đông quay « Trường An yêu sát », mặc dù Ngô Thế Huân thường xuyên đi thăm ban, nhưng thời gian hai người ở cùng một chỗ cũng không nhiều, đêm nay cô thật vất vả bay về thành phố B tham gia lễ trao giải mới cùng đoàn làm phim một đêm, sáng sớm ngày mai liền lại phải chạy trở về.

Thời gian cũng không còn sớm, hai người bắt đầu chuẩn bị đi ngủ.

Trước khi Lâm Duẫn Nhi đi rửa mặt đã nói với Ngô Thế Huân đêm nay không được mưu đồ làm loạn với cô.

Sáng sớm ngày mai cô phải bay sớm, quay về thành phố Cổ Đông quay phim, đêm nay không cần giày vò, nghỉ ngơi thật tốt là quan trọng nhất.

Ngô Thế Huân thấy bộ dáng Lâm Duẫn Nhi khó chịu nói không muốn thật muốn bật cười, sau đó liền nghĩ tới trước kia mình ở tỉnh G Lâm Duẫn Nhi đến thăm ban mấy ngày, ban đêm cô và anh lại ngủ muộn, ngày thứ hai vẫn còn sung sức, không thấy chút vẻ mệt mỏi nào.

Lâm Duẫn Nhi là một người siêu khỏe lại giả vờ làm người có thể lực kém.

Ngô Thế Huân lắc đầu cười, đành phải trả lời được, đêm nay không động vào em, vậy thì làm chuyện khác

Lâm Duẫn Nhi chỉ cần Ngô Thế Huân đáp ứng đêm nay để cô ngủ ngon giấc an tâm, việc khác cô không thèm để ý, thừa dịp Ngô Thế Huân đi rửa mặt, cô ngồi trên giường bắt đầu chơi điện thoại.

Cô lại nghĩ tới mình tấm hình cười ngây ngô kia, cầm lấy điện thoại của Ngô Thế Huân đặt ở trên tủ đầu giường, mở Weibo của anh ra, bấm chọn xóa bỏ, nhưng lại không xuống tay được.

Lâm Duẫn Nhi nhìn khu bình luận fan hâm mộ nhảy cẫng hoan hô, vểnh vểnh lên miệng.

Được rồi, cô quyết định lười nhác xóa, cô không thích xem điện thoại của người khác, dù cho vân tay của cô có thể mở điện thoại của Ngô Thế Huân nhưng xưa nay cô không xem điện thoại của anh, bởi vì quá lười, nhưng hôm nay, Lâm Duẫn Nhi nhìn thấy một bạn fan hâm mộ chúc mừng Ngô Thế Huân tái xuất Weibo sau ba tháng, đột nhiên cô cũng nổi hứng quan tâm.

Ngô Thế Huân bình thường không vào nick chính, có phải hay không cũng có một cái nick phụ.

Lâm Duẫn Nhi ấn mở dánh sách tài khoản Weibo của Ngô Thế Huân, quả nhiên phát hiện ngoại trừ nick "Ngô Thế Huân v", còn có một cái nick phụ, tên gọi. . .

"Vì Nhi loảng xoảng đụng tường lớn" ?

? ? ?

Cái quỷ gì?

Lâm Duẫn Nhi nhìn thấy cái tên tài khoản kia trong đầu toàn dấu chấm hỏi, xác nhận trong danh sách tài khoản không có cái nick phụ nào, sau đó bấm chọn vào.

So với nick chính âm u lạnh lẽo, cái nick phụ này mặc dù cũng không quá sinh động, nhưng bình quân một tuần sẽ đăng Weibo một hai ngày, tất cả đều là chia sẻ những bài đăng liên quan tới Lâm Duẫn Nhi.

Lâm Duẫn Nhi xem cái tài khoản này, tất cả mọi thứ đều liên quan tới cô, tuyên phim mới, ảnh mới đẹp, đánh chiếm bảng xếp hạng, bình chọn, nghiễm nhiên đây là một nick đu idol.

Lâm Duẫn Nhi có chút mở danh sách tìm kiếm, nick " Vì Nhi loảng xoảng đụng tường lớn " đang là thành viên của "Nanh Sói căn cứ 2".

Lâm Duẫn Nhi sau khi xem xong càng mơ hồ.

Ngô Thế Huân, lại dùng nick phụ đu idol, mà người được đu chính là cô?

Anh còn trà trộn vào nhóm Nanh Sói của cô?

Lâm Duẫn Nhi đột nhiên có một loại cảm giác mình ngủ với fan hâm mộ.

Ngô Thế Huân tắm rửa xong ra, liền thấy Lâm Duẫn Nhi ngồi ở trên giường, nhìn anh, biểu lộ trên mặt một lời khó nói hết.

"Thế nào?" Ngô Thế Huân hỏi.

Lâm Duẫn Nhi giơ điện thoại của Ngô Thế Huân lên : "Cái này nick 'Vì Nhi loảng xoảng đụng tường lớn' là nick phụ của anh sao?"

Ngô Thế Huân: "... . . ."

Lần trước anh xin vào " Nanh Sói căn cứ" bị quản lí từ chối nói "Anh ngay cả Lâm Duẫn Nhi hát cũng không dám nghe còn không biết xấu hổ nói thích Nhi Nhi" anh đã phải suy nghĩ nửa ngày

Cuối cùng thật vất vả mới được chấp nhận, nhìn fans Lâm Duẫn Nhi ở trong đó nói chuyện phiếm.

Nhóm fans bình thường đều sẽ bố trí nhiệm vụ, bỏ phiếu các bảng xếp hạng, Ngô Thế Huân vì để không bị đá ra khỏi "Nanh Sói căn cứ", thế là bắt đầu làm cày nhiệm vụ, ngay cả ảnh avatar hiện tại và tên, đều xem theo nhóm fans thống nhất đổi -- ảnh avatar dùng ảnh đẹp tốt nhất của Nhi Nhi, tên phải thể hiện rõ là fan hâm mộ của Nhi Nhi.

Càng về sau anh làm nhiệm vụ càng thuần phục, fans Lâm Duẫn Nhi phân nhiệm vụ rất ít, ngoại trừ lâu lâu đi bỏ phiếu bình chọn, mỗi tuần chia sẻ hai bài Weibo liên quan đến Lâm Duẫn Nhi là được.

Lâm Duẫn Nhi không nghĩ tới sẽ còn có chuyện này.

Vì cái gì đột nhiên có một loại cảm giác đây là chuyện tình của nữ MC gợi cảm và thổ hào não tàn.

Ngô Thế Huân nói xong, nhíu mày: "Nick phụ của em đâu? Có liên quan đến anh không? Cho anh xem một chút."

"Em không cho anh xem đâu." Lâm Duẫn Nhi lập tức đem điện thoại di động của mình giấu ở phía sau, cô không muốn cho Ngô Thế Huân xem nick phụ của mình nguyên nhân cũng không phải bởi vì nội dung cô đăng, nick phụ của cô chỉ chia sẻ mấy đoạn ngắn tiết mục giải trí mà thôi, còn lại không có gì cả, chủ yếu là bởi vì tên của nick phụ cô.

"Ma Tiên bảo lão đại" thì trình độ xấu hổ so với "Vì Nhi loảng xoảng đụng tường lớn" không kém cạnh nhau lắm, mấu chốt là số lần đổi tên năm nay đã sử dụng hết, căn bản không đổi được.

Ngô Thế Huân đưa tay lấy điện thoại của Lâm Duẫn Nhi, Lâm Duẫn Nhi lập tức cầm di động né tránh, hai người một tới hai đi náo loạn một hồi, Lâm Duẫn Nhi chạy vào trong ngực Ngô Thế Huân, một bên thở phì phò một bên ngẩng đầu nhìn anh

Ngô Thế Huân không đi tìm điện thoại của Lâm Duẫn Nhi nữa, mà đang nhìn Lâm Duẫn Nhi ở trong ngực anh, cúi đầu hôn xuống.

Lâm Duẫn Nhi ngẩng đầu đáp lại, thời gian anh hôn rất dài, Lâm Duẫn Nhi bị hôn đến chóng mặt, chỉ cảm thấy ngón áp út tay trái hình như hơi lành lạnh.

Hai người dính nhau một hồi lâu mới tách ra.

Lâm Duẫn Nhi lúc này mới cúi đầu nhìn ngón áp út tay trái của mình.

Trừng mắt.

Nhẫn kim cương!

Mà lại là viên kim cương thật lớn!

Anh lúc nào đeo cho cô vậy!

Ngô Thế Huân nhìn Lâm Duẫn Nhi cúi đầu trừng nhẫn kim cương, đưa tay vuốt ve tai cô, thấp giọng nói: "Lâm Duẫn Nhi, chúng ta kết hôn có được hay không."

Lâm Duẫn Nhi một mực nhìn nhẫn kim cương trên ngón vô danh ka hỏi: "Mấy carat?"

Ngô Thế Huân sửng sốt một chút, không nghĩ tới Lâm Duẫn Nhi không phải đồng ý lời cầu hôn của anh mà lại hỏi trước cái này, vẫn trả lời: "Mười ba."

Viên kim cương này hai năm trước anh đã chuẩn bị.

Anh ra nước ngoài tham gia lễ trao giải, nghĩ đến hai người chỉ mới lĩnh chứng vội vàng, nhẫn cưới hình cưới còn chưa có, liền ở nước ngoài mua viên kim cương này, lúc đầu nghĩ trở về sẽ cho cô, kết quả trở về mọi thứ đều thay đổi.

Viên kim cương này vẫn được giữ lại cho tới ngày hôm nay mới được mang trên ngón tay của chủ nhân nó.

Ngô Thế Huân thấy Lâm Duẫn Nhi không có phản ứng gì, lại nói một lần: "Lâm Duẫn Nhi, chúng ta kết hôn có được hay không."

Lâm Duẫn Nhi một tay vuốt ve mặt kim cương cứng rắn trên ngón tay, ngẩng đầu nhìn anh.

Kim cương không chỉ nhìn vào số carat, mà độ trong suốt của kim cương cũng rất quan trọng, viên kim cương trên ngón tay cô, dù cho cô đối với trang sức hiểu rõ có hạn, nhưng cũng biết có giá trị không nhỏ.

Lâm Duẫn Nhi đối diện với đôi mắt chân thành tha thiết của Ngô Thế Huân, cắn cắn môi, giống như là đang quyết định chuyện gì đó, mặc dù có chút không nỡ, nhưng vẫn đem viên kim cương chiếu lấp lánh từ trên ngón tay của mình xuốnh, đặt vào trong tay Ngô Thế Huân: "Trả cho anh."

Ngô Thế Huân nhìn chiếc nhẫn trong tay anh, lại nhìn cô một cái, hơi kinh ngạc.

Lâm Duẫn Nhi chống chống má, nói: "Em. . . Còn chưa muốn gả."

Mặc dù bây giờ hai người ở cùng một chỗ, kỳ thật so với kết hôn thì không khác biệt lắm, nhưng để cho hai người phi pháp ở chung biến hợp pháp chuyện này, cô vẫn có một chút kháng cự.

Cô không phải là không thích viên kim cương lập loè tỏa sáng này, càng không phải là không thích Ngô Thế Huân, mà là cảm thấy nên để anh chờ một chút.

Có lẽ là bởi vì đã qua một lần cưới, mặc dù bây giờ vẫn là cùng một người, nhưng Lâm Duẫn Nhi đối với việc tái hôn này, rất là thận trọng.

Trước đó kia trải qua hai năm lạnh lẽo lãnh, cô vẫn còn nhớ rõ.

Cô lôi kéo vạt áo ngủ của Ngô Thế Huân: "Chờ một khoảng thời gian nữa có được hay không."

Ngô Thế Huân: "Muốn chờ bao lâu."

Lâm Duẫn Nhi lắc đầu: "Em cũng không biết." Cô nhìn Ngô Thế Huân tựa hồ có chút mơ hồ, lập tức nói bổ sung, "Ài cái kia, anh cũng không cần nhụt chí không nên tùy tiện từ bỏ nha, thử nhiều cách cầu hôn thì mới cưới, không thể chỉ một lần em liền đồng ý."

"Còn có, cầu hôn phải có sáng tạo một chút, quỳ một gối tặng hoa hồng gì đó, anh đêm nay cũng quá đơn giản rồi."

Ngô Thế Huân nghe cô nói thì cười, đem chiếc nhẫn nhét vào túi áo ngủ, đưa tay đem người ôm vào trong ngực, nói: "Được."

Lâm Duẫn Nhi rất vui vẻ Ngô Thế Huân không bởi vì cô cự tuyệt lời cầu hôn mà tức giận, mà cô lại giống như con gấu koala nằm sấp trên người Ngô Thế Huân, đêm nay hai người đã bàn xong là chỉ đi ngủ, cho nên yên tâm ở trên người anh lớn mật sờ mó lung tung, đột nhiên mò tới một đồ vật thô cứng bên trong túi áo ngủ của anh không phải là chiếc nhẫn mà giống như là tấm thẻ gì đó.

Lâm Duẫn Nhi có chút đứng dậy, tò mò đưa tay vào túi áo của anh: "Anh để gì vậy?"

Lâm Duẫn Nhi từ trong túi áo Ngô Thế Huân móc ra mấy tấm thẻ ngân hàng.

Cô cầm thẻ cau mày hỏi: "Trong áo ngủ anh để thẻ ngân hàng làm gì?"

Ngô Thế Huân ôm Lâm Duẫn Nhi, nhìn mấy tấm thẻ: "Tất cả thẻ ngân hàng của anh, tất cả tiền đều ở bên trong, lúc đầu chuẩn bị đêm nay cầu hôn thành công liền đưa cho em, hiện tại xem ra sẽ giống như chiếc nhẫn này, không đưa đi được"

Nắm trong tay toàn bộ gia sản của lấy Ngô Thế Huân, Lâm Duẫn Nhi thốt lên: "... . . . Trời."

Lâm Duẫn Nhi mười phần đau lòng nhức óc:

"Anh nếu sớm lấy ra, nói không chừng em liền gả."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro