Morning S e x
Tác giả: Bulannur (Đã được cho phép chuyển ngữ)
----------------
Trong ánh nắng hơi chói, mang theo một tia dục vọng khiêu động ủ rũ nhưng lại mơ hồ ngo ngoe muốn động, cùng người yêu trần như nhộng dính nhau lúc sáng sớm.
Có người từng nói, buổi sáng cũng rất thích hợp.
So với buổi tối, cậu càng thích lúc ban ngày.
Ban đêm ngủ cùng Hoàng Cảnh Du, sáng sớm hai người ôm nhau tỉnh lại.
Hai người tổng thể giống như nam hài mười tám tuổi, chỉ cần nhìn thấy đối phương, đụng vào đối phương, liền lập tức cứng lên, có một loại cảm giác hết sức căng thẳng.
Ân ái, đối bọn họ mà nói, chính là phương thức phóng thích tất cả yêu thương cùng dục vọng.
Hoàng Cảnh Du thích đâm đến nơi sâu nhất của cậu, tựa như muốn in dấu ấn ký trên người cậu.
Anh thích Hứa Ngụy Châu gắt gao quấn lấy cổ mình, thích đôi mắt cậu hòa trong hơi nước, thích âm thanh cậu từ kêu rên nhỏ đến rên rỉ động tình không khắc chế được.
Trong lúc ân ái, có thể cảm nhận được bọn họ hoàn toàn thuộc về nhau, mãi mãi cũng sẽ không tách ra.
Lúc dục vọng lên đỉnh phóng thích, bọn họ gắt gao ôm hôn nhau, như muốn hút hết dưỡng khí đối phương, để mình trở thành phương thức hô hấp duy nhất của đối phương.
Ngủ thật say, nhưng buổi sáng lại dâng lên dư vị điên cuồng tối hôm qua.
Tỉnh dậy cùng với anh, kiểu gì cũng sẽ lộ ra nụ cười mang một tia ngượng ngùng, từ một nụ hôn sáng sớm tốt lành đơn giản, diễn biến thành một trận tình sự kịch liệt.
Hai người vốn lúc nào cũng chực chờ bạo phát như vậy, nụ hôn ngay từ đầu mang theo một tia ngượng ngùng, mang theo dục vọng của bọn họ, cảm nhận được thân thể hai người biến hóa, đều hưng phấn không thôi.
"Sáng sớm..."
Hứa Ngụy Châu nói như vậy, bàn tay lại không an phận trêu đùa trên người anh, nhìn đôi mắt Hoàng Cảnh Du dần dần tràn ngập thú tính cùng dục vọng chỉ có Hứa Ngụy Châu thấy được, ánh mắt kia tựa như hai người khao khát lẫn nhau, ngay thẳng nhưng lại tràn ngập kích tình.
Hoàng Cảnh Du chống bên người cậu, không ngừng hôn Hứa Ngụy Châu, hôn một cái lại nâng lên, làm tâm Hứa Ngụy Châu ngứa ngáy, sau đó hôn lên trán Hứa Ngụy Châu, từng chút từng chút trêu chọc cậu.
Hoàng Cảnh Du cầm tính khí của chính mình không ngừng ma sát giữa đùi cậu, từng nụ hôn nóng ướt rơi trên người Hứa Ngụy Châu.
"Sáng sớm, em có muốn anh tiến vào hay không?"
Hứa Ngụy Châu ngượng ngùng nghiêng mặt, không được tự nhiên nhìn sang nơi khác.
"Hửm? Không muốn?"
Hoàng Cảnh Du đỉnh đỉnh phía dưới của cậu, dịch đầu sang chỗ cậu đang nhìn, nụ hôn tinh mịn lại rơi xuống.
"Thật sự không muốn sao?"
"Đừng nói nhảm, nhanh lên..."
"Cái gì nhanh lên?"
Hoàng Cảnh Du ý đồ xấu xa nhanh chóng ma sát, thỉnh thoảng đâm vào một chút, nhưng lại nhanh chóng rút ra.
"Hoàng Cảnh Du, anh phiền chết..."
Hứa Ngụy Châu đỏ bừng cả mặt, hai chân quấn lên eo của anh, "Nhanh tiến vào."
"Tuân mệnh."
Trải qua một buổi tối, phía dưới chưa khuếch trương vẫn miễn cưỡng chịu được côn vật đỉnh vào, còn có chút chưa thích ứng, nhưng một khắc Hoàng Cảnh Du tiến vào, trái tim Hứa Ngụy Châu liền được lấp đầy.
Hoàng Cảnh Du rất muốn dùng lực thao làm, thế nhưng lại sợ cậu đau, động tác vừa chậm lại ôn nhu, không nghĩ tới Hứa Ngụy Châu dùng hai chân kẹp một chút eo của anh, "Chưa ăn sáng nên cứ như vậy không còn khí lực sao?"
Cậu hơi hơi hí mắt, ngẩng đầu nhìn Hoàng Cảnh Du phía trên, Hoàng Cảnh Du bị ánh mắt kia của cậu đốt lên tất cả dục hỏa.
"Là em nói đấy."
Hoàng Cảnh Du đột nhiên tăng thêm tốc độ, Hứa Ngụy Châu bị đâm đến nửa người dưới đã lơ lửng giữa không trung, không tự chủ gấp rút hai chân lại.
Hai người từ đầu giường làm đến cuối giường, từ trên giường làm xuống dưới mặt thảm.
Chờ cả hai đều đạt tới khoái cảm cao trào đã là buổi trưa, Hứa Ngụy Châu toàn thân bất lực, cảm giác nửa người đều không có cảm giác, hai cánh tay gắt gao quấn lấy cổ Hoàng Cảnh Du, treo trên người anh, Hoàng Cảnh Du nâng mông Hứa Ngụy Châu, cứ như vậy ôm cậu, ôm cậu tắm rửa rồi ăn cơm.
Đối với ân ái làm không biết mệt, chỉ bởi vì thời điểm ân ái mới có thể hoàn chỉnh cảm nhận được tình yêu cuồng nhiệt mà ngày thường không cảm giác được.
——End——
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro