Sữa chua cùng Bailey Irish Cream

• Tác giả: 瑜洲恰似故人来 (Đã được tác giả cho phép chuyển ngữ)

• Thể loại: thế giới ABO, sữa (chua) x rượu (ngọt)

*Lưu ý của tác giả: Chưa cẩn thận nghiên cứu ABO nên các mùi hương trong đây là nói mò.

--------------

Hứa Ngụy Châu sau khi tỉnh lại cảm thấy mùi hương xung quanh có chút nồng không đúng cho lắm. 

Không phải trên tâm lý, mà là trên sinh lý, mùi hương xác thực có điểm không đúng. 

Chỗ nào không thích hợp a? Sau khi bị Hoàng Cảnh Du đánh dấu, tin tức tố liền bị che mất một nửa, hiện tại mùi hương trên người cậu từ Whisky biến thành Bailey Irish Cream (*), thiên về mùi rượu một chút. 

(*) Bailey Irish Cream: loại rượu có vị kem (cream), cacao và whiskey Ai-len

Mà Hoàng Cảnh Du là kiểu thể chất kỳ hoa (hoa hiếm gặp), vậy mà lại bị Omega nhà mình ảnh hưởng, vị sữa cũng bay đi gần một nửa, miễn cưỡng tính là Bailey Irish Cream double vị sữa (*) đi. 

(*) Bên Trung các chị đều bảo là giọng Cảnh Du ấm với mềm như sữa, nên trong fic bên Trung đều miêu tả là 'giọng sữa / sữa âm' ấy. Thật ra tui cũng thích giọng Du lắm, nghe như có nước ấm chảy qua tai, mềm cả tim.

Nhưng hiện tại, người bên cạnh ôm cậu nhẹ nói, "Tỉnh rồi sao?" toàn thân tản ra vị sữa chua sáng loáng, mùi rượu đã tiêu tán đến không còn chút nào. 

Vấn đề này phải ngược dòng tìm về một ngày trước đó. 

__________

Hứa Ngụy Châu tính toán thời gian, kỳ phát tình lại sắp đến, làm gì cũng phải nhanh chóng xử lý một đống việc công ty trước tiên, mấy ngày trời tăng ca, Hoàng Cảnh Du đến công ty đưa đón cậu đều vô dụng, cuối cùng bị tiểu thiếu gia Hứa vung tay nói, "Gần đây anh cũng bận, phía nam thành phố cũng không phải không có việc gì, không cần tới đón em."

Hoàng Cảnh Du thấy kỳ phát tình của Hứa Ngụy Châu sắp đến, cắn cắn răng, tính toán, để cậu hảo hảo làm xong trận này, khoảng thời gian ca ca chịu cô quạnh chính là bù lại trên giường. 

Tiểu thiếu gia Hứa ngày hôm nay vừa mới làm xong việc, vỗ đầu một cái, đúng rồi, buổi chiều phải đi gặp khách hàng quan trọng bên ngoài công ty, vừa đứng dậy liền phát hiện có điểm không hợp lý, trên thân ẩn ẩn bắt đầu nóng lên, kỳ phát tình đến trước thời hạn. 

Ngọa tào, cậu là cái loại thể chất gì không biết, vừa đến lúc này liền phát tình. 

Con mẹ nó, nói vậy nghe như đang tự mắng mình. 

Khách hàng thì không thể không gặp, thuốc ức chế cũng không thể uống. 

Uống xong sợ là sẽ bị Hoàng Cảnh Du ngăn cấm nhân sinh tự do, nhốt trong nhà một tháng không xuống giường được. 

Đúng vậy, thân là Alpha, để Omega của mình uống thuốc ức chế tổn hại cho thân thể này, về tình về lý đều là nỗi hổ thẹn nhục nhã lớn nhất. 

Được rồi, tranh thủ thời gian tốc chiến tốc thắng, mau chóng giải quyết khách hàng đáng ghét này trước khi kỳ phát tình chính thức bắt đầu.

Hứa Ngụy Châu ngậm hai viên kẹo bạc hà, bôi tinh dầu, xịt nước hoa bạc hà vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái, tinh thần tỉnh táo kháng mệt nhọc bước ra cửa. 

"Hứa tiên sinh tựa hồ có chút không thoải mái?" 

Nam nhân mặc âu phục xanh đậm ngồi đối diện cười cười, một thân quy củ, ánh mắt lại dao động ý tứ trêu đùa. 

"Không có, Giang tiên sinh, anh có ý kiến gì về đồ án thiết kế của chúng tôi không? Tôi tin rằng nếu như lần này hợp tác thành công, ngài đầu tư vào công ty chúng tôi nhất định là cơ hội làm ăn cực lớn."

"Tôi cảm thấy thành ý của các cậu không đủ a." Nam nhân gõ bàn một cái nói, "Nếu như cố ý để một Omega phát tình tới gặp tôi, cần gì phải dùng nước hoa càng che càng lộ để che giấu tai mắt người đời." 

Nắm đấm của Hứa Ngụy Châu cuộn lại dưới bàn, phải khống chế, Hứa Ngụy Châu, mày phải kiểm soát chính mình, chiến thắng táo bạo. Kẻ trước mặt không phải người, là cái bóng trắng, là mày muốn mua kiểu xe mới nhất kia. 

"Thật xin lỗi Giang tiên sinh, ngài hiểu lầm rồi, đây là lỗi của tôi, làm giám đốc xuyên lục địa, tôi nghĩ tôi phải tự mình ra mặt mới là tôn trọng ngài. Tôi tin thực lực công ty chúng tôi sẽ khiến cho tất cả nhà đầu tư tin phục."

Lời ngầm chính là: Ông tính hành xử thế nào cho tôi đây cảm thấy tốt đẹp, nếu không vì kẻ ngốc nhiều tiền như ông, lão tử mới không thèm đáp lại. 

"Thế nhưng tôi cảm thấy rất hứng thú với cậu a." Nam nhân tự nhận rất tiêu sái tà mị cười một tiếng. 

Cậu có một câu con mẹ nó nhất định phải nói, Hứa Ngụy Châu đùng một cái đứng lên, "Đã như vậy vậy thì ngài vẫn nên tìm những công ty khác đi, với lại tôi có Alpha rồi."

Ngọa tào, đầu đau quá, thân thể nóng quá. 

Kỳ phát tình cực nóng đột nhiên càn quét toàn thân, Hứa Ngụy Châu theo bản năng hai chân mềm nhũn, a a a vì sao từ sau khi bị đánh dấu cậu cứ như vậy không gánh chịu nổi, đều tại Hoàng Cảnh Du quái ác đáng ghét!!!

Không biết lão công nằm không cũng trúng đạn sẽ cảm tưởng thế nào. 

Một bàn tay không có hảo ý kéo Hứa Ngụy Châu, nhưng hắn không có cơ hội tiến hành động tác kế tiếp. 

Bởi vì ngay một giây sau, nam nhân kia liên tục phát ra hai tiếng gào. 

Tiếng thứ nhất là Hoàng Cảnh Du không biết đã chạy đến từ lúc nào kéo hai cánh cửa phòng ra, liền thấy một nam nhân kéo giật nhẹ Omega nhà mình, sau đó hung hăng đấm hắn một cái. 

Tiếng thứ hai là sau đó tiểu thiếu gia táo bạo ném qua vai một cái, đạp nam nhân kia xuống. 

Phu hát phu tùng, ăn ý max điểm. 

Một mảnh hỗn độn phía dưới, Hoàng Cảnh Du mặt lạnh kéo Hứa Ngụy Châu lên xe. 

Bởi vì không yên lòng nên đến công ty xem thử, không nghĩ tới nhóc con đang gặp nguy cơ cao còn dám ra ngoài gặp khách hàng? 

Cho rằng Alpha nhà cậu là không khí sao? 

Kỳ thật lúc ấy Hứa Ngụy Châu trông thấy Hoàng Cảnh Du phản ứng đầu tiên không phải 'A lão công nhà mình anh hùng cứu mỹ nhân, à không, anh hùng cứu anh hùng' ...

Mà là 'xong đời rồi một tháng sắp không xuống được giường'.  

Nhưng mà suy nghĩ lung tung cũng không tiếp tục bao lâu. 

Dục vọng kỳ phát tình bò lên đại não, khống chế toàn thân. 

"Ân... Hoàng Cảnh Du em khó chịu…" Tiểu Hứa Ngụy Châu một bên nhỏ giọng lại đáng thương rên rỉ, một bên giật áo sơ mi của mình ra. 

"Chịu đựng." Hoàng Cảnh Du bị tin tức tố đột nhiên tăng vọt kích thích đến không xong, hạ thân đã nổi lên phản ứng. 

Hứa Ngụy Châu bị Hoàng Cảnh Du ôm về tới nhà, chân đã mềm đến run lên hoàn toàn không đứng lên nổi. 

Từ trên xe vào đến nhà mất một đoạn ngắn, tay Hứa Ngụy Châu còn đang cố gắng kiên trì cởi cúc áo trên người Hoàng Cảnh Du, mà quần áo của anh sớm đã bị vuốt mèo kéo thất linh bát lạc.

"Hoàng Cảnh Du, em khó chịu, thật sự khó chịu a."

Nước mắt sinh lý đã tràn ra hốc mắt, Hứa Ngụy Châu ngồi liệt trên thảm lông trong phòng khách, bị Hoàng Cảnh Du ngậm lấy vành tai, kích thích càng sâu.

"Biết sai rồi sao?" Hoàng Cảnh Du một bên hung tợn nhéo nhéo một điểm trước ngực Hứa Ngụy Châu, một bên dỗ dành hạ thân của cậu.

"Ngô… đã biết…"

"Sai ở đâu?" Hoàng Cảnh Du hôn bắt đầu từ vành tai, giống như nhấm nháp xẹt qua từng bộ phận của người dưới thân.

Phía sau bị hai ngón tay ra vào, trước sau đều được hầu hạ khuây khoả nhưng lại nửa có nửa không tựa như không cho thống khoái.

Động tác chậm rãi đổi lấy tiếng rên rỉ càng khổ sở hơn, "Nhanh một chút, nhanh một chút ~ ân ~"

"Sai ở đâu?" Hiển nhiên Hoàng Cảnh Du không có ý định bỏ qua cho Hứa Ngụy Châu.

"Chỗ nào cũng sai, Hoàng Cảnh Du anh cho em ~" Hứa Ngụy Châu chủ động dán lên, từng chút từng chút theo bản năng cọ Hoàng Cảnh Du.

Hoàng Cảnh Du thâm tâm trầm thấp mắng một câu. Thuần thục cởi hết tất cả quần áo của hai người.

"Gọi ca ca." Côn vật cực đại cọ xát cửa vào, nhàn nhạt sát qua.

"Ân ~ ca ca." Hứa Ngụy Châu sắc mặt ửng hồng, thân thể mẫn cảm đến cực hạn, cho dù Hoàng Cảnh Du chỉ ở bên tai nhẹ nhàng hô hấp, cũng sẽ có một hồi khoái cảm run rẩy.

"Ngoan, lại gọi một tiếng lão công."

"Ô ô" Hứa Ngụy Châu ngẩng đầu nhìn Hoàng Cảnh Du, ánh mắt đã phiêu tán không tưởng nổi, "Lão công…"

Cảm giác bị xỏ xuyên rốt cục thỏa mãn Omega thân thể không ngừng run, từng chút lại từng chút cọ cọ điểm mẫn cảm, dâng lên từng trận sóng to gió lớn.

"Lần sau còn ra gặp nam nhân khác hay không?"

"Còn bỏ rơi lão công em cô quạnh hay không?"

Âm thanh va chạm cùng với chất vấn, Hứa Ngụy Châu tay không tự giác bắt lấy chăn lông, theo bản năng lắc đầu.

"Còn có nghe lời hay không?"

Trong mơ hồ Hứa Ngụy Châu dường như ngửi thấy vị sữa chua, miệng đắng lưỡi khô, chính là khẽ cắn mùi vị từ đầu nguồn, đầu vai Hoàng Cảnh Du bị đau, không nhẹ không nặng đánh lên mông Hứa Ngụy Châu, "Còn không ngoan, hừ."

Tiếng nước, âm thanh bàn trà kẽo kẹt, tiếng rên rỉ cùng âm thanh đánh lên da thịt, hết thảy cùng với một loại mùi vị sữa chua kì diệu vang vọng cực kỳ lâu.

Giữa trưa ngày thứ hai, Hứa Ngụy Châu dấu hôn đầy người vừa chậm chạp tỉnh lại, đờ người một chút, ngây ngốc mới ý thức được hoa điểm, ha ha ha ha ha hồng hồng hỏa hỏa hốt hoảng, "Hahaha Hoàng Cảnh Du anh ăn dấm liền sẽ phát ra vị sữa chua đúng không hahaha cười chết mất."

"Anh cũng là thuộc tính hiếm lạ gì vậy a Hoàng Cảnh Du, anh quả thực là thiên tài a."

Hoàng Cảnh Du biểu tình ấm áp trung khuyển nhìn Omega nhà mình tỉnh giấc, chuyển thành da mặt bị đâm thủng thẹn quá hoá giận đến cuối cùng hai tay duỗi ra đem Hứa Ngụy Châu sắp cười rớt xuống giường vớt lên.

"Lúc đầu cho là em đã biết sai, xem ra không hề vậy."

"Em biết rồi, lần này là em cân nhắc không chu toàn, ai bảo nam nhân kia nhìn giống anh, hình người dạng cẩu a."

Hoàng Cảnh Du nhịn không được cắt ngang lời Hứa Ngụy Châu lải nhải chưa xong, "Anh thấy mấy ngày gần đây em đều không cần xuống giường."

"Ngoạ tào, em sai rồi."

"Vô dụng."

"A Hoàng Cảnh Du anh đừng ~ A~"

Lúc sau Hứa Ngụy Châu cam đoan rồi cam đoan, nhận sai rồi nhận sai, cỗ mùi vị sữa chua này mới dần dần tán đi, khôi phục bình thường.

Hoàng - Ăn dấm liền biến thành vị sữa chua - Cảnh - Tuyệt thế sữa Alpha - Du 

Chậc, không bớt lo được cho Omega nhà mình phải làm sao bây giờ, đem cậu làm đến khóc, một lần không được thì hai lần, hai lần không được thì ba lần, luôn luôn sẽ có một lần nghe lời.

Về phần Giang tiên sinh bị đánh thành đầu heo kia, sau đấy như thế nào?

A, cái công ty chính của hắn bị ép các loại chế tài không rõ thế lực, gần như phá sản.

Hừm, bạn hỏi hắn vì cái gì họ Giang, bởi vì hắn là kẻ không đáng để tâm đến.

# Đừng chọc một Alpha thích ăn dấm #

# Bằng không dễ chết rất thảm #

# Trừ phi bạn là Hứa Ngụy Châu #

# Vậy sẽ chỉ bị làm rất thảm #

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro