Chương 14: Kỳ Phùng Địch Thủ (2)


"Nhưng sau đó không phải anh cũng đã đồng ý chia tay sao?" Dụ Đường dường như đã nguôi giận, gương mặt trắng trẻo ửng lên một vệt hồng ngượng ngùng, phảng phất như đang hối hận về hành vi trẻ con ban nãy của mình.

Thích Chẩm Đàn ôm y hôn một cái: "Lúc đó tính tình anh không tốt, thấy em khóc anh vừa sốt ruột vừa tức giận, trong cơn nóng giận đã dở lại càng dở thêm. Nói lời cay nghiệt xong không bao lâu thì đã hối hận, vội vàng lén chạy đi tìm em, kết quả ba mẹ nói em hoàn toàn không về nhà."

Dụ Đường cắn môi, không biết nghĩ đến điều gì, mắt lại ngấn nước, y hơi lắp bắp nói: "... Cuối cùng... chẳng phải anh vẫn tìm được em đó sao, ở... cái chỗ... sân bóng rổ ngoài trời ấy." Như thể đó là một chủ đề khó nói, càng về cuối giọng y lại càng yếu hẳn đi.

Nói là sân bóng rổ thật ra cũng không hẳn, khu đất đó cách nhà và trường học của họ khá xa, vị trí cũng hẻo lánh. Ở đấy được đặt phần lớn mấy thứ đồ chơi đơn giản cho trẻ con vui đùa, chỉ có một khoảng đất hình chữ nhật được kẻ vạch qua loa rồi dựng một cái rổ bóng, nhìn chung khá hoang tàn. Tám năm trước vì lý do xây dựng ga tàu điện ngầm, đường sá ở đó đều được sửa sang lại cả, dấu vết xưa kia nay đã không còn thấy được nữa.

Thích Chẩm Đàn và y tâm linh tương thông vô cùng, ý cười nơi khóe miệng hắn càng sâu hơn: "... Trước đây mỗi lần em giận anh đều chạy đến đó, nhất là có một lần..." Giọng hắn ngừng ở đây, cảm nhận được bờ vai người yêu trong lòng đột ngột rụt lại, làn da trong lòng bàn tay hắn rất nóng bỏng. Do đó hắn cố tình ghé sát vào tai người yêu hạ thấp giọng, giọng điệu vừa trầm thấp vừa gợi cảm: "Em mặc váy ở nhà vệ sinh trường bị anh địt đến mức đi tè không kiểm soát, sau đấy bèn chạy đến đó trốn không thèm để ý đến anh nữa. Lúc sau anh dỗ em xong, đã ôm em làm tình trên cầu trượt."

Dụ Đường nghe vậy ngượng chín cả người, nhưng lại không lập tức bịt miệng Thích Chẩm Đàn lại.

"... Lúc đó anh thích gọi em là bé con, nói bé con vừa chặt vừa giỏi rên, em thở dốc xấu hổ đấm anh, nhưng cái lỗ nhỏ lại kẹp chặt lấy anh không buông. Đường Đường em xem, bao nhiêu năm rồi, có chỗ nào của anh mà không bị em ăn sạch sành sanh chứ?" Thích Chẩm Đàn khẽ thở hổn hển một hơi, nắm lấy tay người yêu đặt lên vật khổng lồ đang cương lên của mình, cụp mắt nhìn y: "Ngoại trừ trái tim đang đập rộn ràng kia ra, còn có chỗ này nữa."

Dụ Đường thầm cảm thán sâu sắc trong lòng, y đúng là hết cách với Thích Chẩm Đàn.

Trong giới kinh doanh bao nhiêu người nói y và Thích Chẩm Đàn là kỳ phùng địch thủ, thế nhưng chỉ có y tự biết, về mặt ăn nói, y vĩnh viễn không thắng nổi Thích Chẩm Đàn.

Tuy nhiên, duy chỉ có tình yêu, y không hề thua hắn một chút nào.

Dụ Đường cưng chiều xoa đầu hắn, giây tiếp theo đã thấy hai mắt Thích Chẩm Đàn sáng lên, hắn như một con chó lớn, chu môi đáng thương làm nũng tỏ vẻ dễ thương với y: "Bé cưng sờ nó một chút được không, chồng thật sự cứng không chịu nổi nữa rồi." Vừa nói hắn vừa định kéo tay Dụ Đường tuốt cho mình, ai ngờ lại bị vợ không hề nể nang mà gạt "vuốt" đi.

"Hình phạt còn chưa kết thúc đâu, em có cho phép anh động đậy không?"

Đuôi mắt xinh đẹp của Dụ Đường nhướng lên, y ngồi dạng chân trở lại trên đùi hắn, xấu xa vươn ngón tay búng nhẹ vào dương vật thô cứng đang nổi đầy gân xanh kia.

"Ưm, Đường Đường không giận anh nữa hả?" Mặt Thích Chẩm Đàn đỏ bừng vì dục vọng dâng trào, đôi mắt cười nhìn người yêu còn mang theo vài tơ máu.

Vừa nãy nói chuyện một lúc, Dụ Đường biết hắn bị mình không ngừng trêu chọc, giữa chừng vẫn luôn cố nhịn. Thật ra chính Dụ Đường cũng hơi nứng, lỗ hậu dính dịch nhờn trong suốt từ quy đầu của chồng đang đói khát mà co rút.

"Giận dỗi thì có tác dụng gì, chẳng lẽ còn ly hôn được sao?" Dụ Đường nói xong, chính mình cũng bật cười. Hai tay y chống lên cơ bụng săn chắc của Thích Chẩm Đàn, khoảnh khắc cúi đầu, trên mặt y thoáng chút e thẹn. Y khẽ nhấc cánh mông lên, nắm lấy cây hàng của người yêu nhắm ngay lỗ nhỏ rồi từ từ ngồi xuống.

"A... ư..."

Vách ruột vừa mới được rửa sạch không lâu vẫn còn rất ẩm ướt, rất dễ dàng nuốt trọn bao bọc lấy dương vật. Cây hàng của Thích Chẩm Đàn vừa to vừa thô lại vừa dài, cứ thế thẳng tắp thúc trúng điểm sướng của y.

Bờ vai Dụ Đường đỏ rực một mảng. Y nghe thấy Thích Chẩm Đàn thở hồng hộc, dịu dàng hết mực gọi y một tiếng "cục cưng".

"Sao vẫn chặt thế này, chồng vừa vào đã muốn bắn rồi." Thích Chẩm Đàn định đưa tay vuốt ve vầng trán đẫm mồ hôi của người yêu, nhưng lại bị Dụ Đường áp sát người đến hôn chặt lấy môi.

Chạm vào rồi lại tách ra ngay, kéo theo một sợi nước bọt trong suốt lấp lánh.

"Không được nói nữa. Trước đây sao không thấy anh nói nhiều lời lẽ tục tĩu dâm đãng thế này hả."

Thích Chẩm Đàn cười tủm tỉm nhìn y, làm khẩu hình miệng không phát ra tiếng với y.

-- Nhớ em quá.

Vành tai Dụ Đường run run, y nhanh chóng ngượng ngùng bắt đầu nhấp nhổm eo mông lên xuống.

Y không mấy khi chủ động làm tư thế này, do đó động tác có hơi vụng về chậm chạp. Thế nhưng lỗ nhỏ lại vì căng thẳng và gượng gạo mà thỉnh thoảng siết chặt lại, quyến rũ khiến Thích Chẩm Đàn sướng đến nỗi da đầu suýt nổ tung, chỉ muốn giữ chặt vòng eo thon của y mà hung hăng thúc địt.

Nhưng hắn buộc phải tuân thủ luật trừng phạt, hai tay cố sống cố chết bấu chặt lấy thành ghế dài, cơ bắp nửa người trên căng cứng cuồn cuộn nổi lên, tràn đầy sức bật mạnh mẽ đang tích tụ.

"Ư... Ừm... Ha a..."

Cứ mỗi lần Dụ Đường cưỡi trên người hắn nhúc nhích một cái là y lại hừ hừ rên rỉ thành tiếng. Khóe mắt y ửng hồng như cánh hoa đào, khoái cảm xâm chiếm vẻ mặt nghiêm nghị thường ngày của y, nhuốm lên đó một màu dâm đãng yêu ma.

Nơi hai cơ thể giao hợp truyền đến tiếng ma sát ướt át trơn trượt khiến người ta đỏ mặt tim đập nhanh. Chiếc ghế dài cọt kẹt rung lắc dưới màn sao sâu thẳm, đôi chân dài trắng nõn lấp lánh tựa ngọc thô trong đêm đen như mực.

Gân xanh trên thái dương và cổ Thích Chẩm Đàn nổi rõ lên. Hơi thở hắn cũng theo những cú thúc ngày càng nhanh của Dụ Đường mà trở nên dồn dập hơn. Yết hầu lên xuống liên tục, hắn cố hết sức đè nén tiếng gầm gừ.

"... Ư... Chồng ơi... Eo em mềm nhũn rồi..." Người bên trên đột nhiên giở trò ăn vạ, y kêu "A" một tiếng, lắc cặp mông to trắng rồi mất hết sức lực nằm nhoài lên ngực hắn.

"Ngài Dụ." Thích Chẩm Đàn đưa tay thành thục tuốt dương vật đang không ngừng rỉ nước của y, nghe tiếng thở dốc êm tai tức thì của y, hắn ghé sát vào tai y khàn giọng hỏi: "Lệnh trừng phạt... của Thích mỗ được giải trừ chưa?"

Dụ Đường ậm ờ ừm một tiếng, như đang vô thức làm nũng.

Thích Chẩm Đàn nhếch môi, giọng gần như khản đặc: "... Nhóc dâm." Hắn nâng cặp mông thịt của người yêu đột ngột đứng dậy khỏi ghế dài, vẫn duy trì tư thế cưỡi ngựa, vừa địt y vừa đi vào nhà lên lầu.

Bậc thang không dài lắm, nhưng mỗi bước đi đều có khoảng cách nhất định. Mỗi lần Thích Chẩm Đàn nhấc chân bước lên một bậc, cây hàng đang cắm trong cơ thể Dụ Đường lại càng bị đẩy vào sâu hơn. Dụ Đường hoàn toàn không kịp kinh ngạc trước lực cánh tay mạnh mẽ của hắn, thì đã bị hắn nghiền đến mức run giọng khóc rên ngay tại chỗ: "Ư, chồng, anh mau lên trên đi..."

Thích Chẩm Đàn nghe y rên đến nỗi thật sự chịu không nổi, còn chưa tới cửa phòng ngủ đã ôm y địt luôn ở góc cua cầu thang.

Dụ Đường bị hắn địt mà đồng tử mất đi tiêu cự, nước bọt chảy đầy miệng: "A... Huhu... Chồng chậm thôi... Ư... Sướng quá... Địt em mạnh nữa đi... Thúc vào chỗ dâm của em đi... Chồng ơi... Ư... To quá... Sướng quá..."

Thích Chẩm Đàn mắt đỏ ngầu tăng nhanh tốc độ địt lỗ sau của y: "Bảo anh miệng lưỡi lẳng lơ, bé cưng cũng không xem lại xem mình dâm thành cái dạng gì rồi..." Hắn chăm chú nhìn gương mặt đỏ bừng nóng rực, đôi mắt và bờ môi long lanh ngấn nước của Dụ Đường, xương máu toàn thân hắn như sôi lên kêu răng rắc: "Chồng địt em có sướng không, hửm?"

"Ừm... ư... sướng..." Dụ Đường thè đầu lưỡi ướt át ra, bị hắn cúi đầu ngậm lấy mút mát, ăn cả nước bọt trong khoang miệng y.

"Dâm, bé cưng dâm thật..."

Thích Chẩm Đàn hung hăng thúc mạnh vào tuyến tiền liệt của y. Dụ Đường mặt đỏ bừng lòng đầy thỏa mãn hứng chịu những cú thúc của hắn, ôm lấy tấm lưng hắn, trìu mến đặt lên vai hắn một nụ hôn ướt át.

Cuối cùng hai người bắn tung tóe đầy cả ra sàn chỗ chiếu nghỉ cầu thang, rồi lại ôm ôm ấp ấp vào giường trong phòng ngủ mây mưa thêm hai lần nữa. Tình yêu và dục vọng xa cách một tuần đã được giải toả một cách sảng khoái. Sau khi cả hai cùng kiệt sức thì lăn ra ngủ, ngày hôm sau lúc tỉnh dậy trời đã gần trưa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro