Quyển 4: Công chúa vs nô lệ (Xong)

“Hửm? Nói to chút, ta không nghe rõ cho lắm.” Xích Linh muốn cho An Quả hoàn toàn vứt bỏ lòng tự trọng của chính mình, tốc độ cọ xát môi âm hộ nhanh hơn, tiếp tục ép nàng nói.

“Cầu... Cầu xin ngươi, cho ta, ưm a... Cho ta, dương vật...” An Quả đỏ mặt rên rỉ, eo cũng tự đong đưa muốn nhân cơ hội nuốt gậy thịt vào sâu hơn, nhưng lại bị Xích Linh bóp chặt eo cản lại.

“Ngoan, đừng vội. Nói rõ ràng, đồ lẳng lơ muốn ăn dương vật của ai?”

“Hức... Muốn, muốn ngươi...” An Quả hoàn toàn không chịu đựng được nữa, cho dù là ai cũng được, bây giờ nàng chỉ muốn dương vật thô to lấp đầy lỗ nhỏ mình.

“Gọi chủ nhân.” Xích Linh vỗ một cái vào bờ mông trắng nõn của An Quả, nghe giọng điệu thì có vẻ bình tĩnh, nhưng mồ hôi trên trán đã chứng minh hắn cũng đang chịu đựng rất thống khổ.

Một cái vỗ này làm chút lý trí còn sót lại trong đầu An Quả biến mất, nàng hoàn toàn bị xuân dược khống chế tư tưởng:

“Chủ nhân ~ cầu xin chủ nhân cho ta dương vật đi ~ muốn lắm... Không chịu được nữa rồi hức...”

“Lẳng lơ.” Xích Linh đỏ mắt, bế An Quả đặt lên gậy thịt, đâm thẳng vào cửa tử cung, chiều sâu này khiến An Quả không nhịn được hét ầm lên:

“A ư... Sâu quá, thoái mái quá... Sướng thật đấy ~ chủ nhân, chủ nhân, muốn nữa ~”

“Muốn thì tự mình động.” Xích Linh hung hăng đâm chọc vài cái để tạm thời giải quyết dục vọng, vỗ mông An Quả, ra lệnh.

“Ư, được, được.” An Quả tiếp nhận mệnh lệnh của Xích Linh theo bản năng, tay nhỏ chống lên cơ bụng Xích Linh, từ từ nhấc mông để nuốt cự vật vào sâu hơn, bộ ngực căng tròn cũng lắc lư lên xuống tạo thành độ cong dâm đãng, khuyên vú cũng phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Lợi hại quá, rất thích dương vật, làm tình thoải mái thật đấy. Cái gì mà kẻ thù, cái gì mà đất nước, tất cả không quan trọng nữa rồi. Chỉ cần có thể giảm bớt cơn nóng khó chịu trong cơ thể mình, chỉ cần được thoải mái thì sao cũng được.

“Tập trung chú ý, lắc eo nhanh hơn chút.” Xích Linh vừa ngắm nhìn đỉnh hồng trước ngực An Quả, vừa thúc giục.

“Được, được. Ư ưm... Thích quá ~”

“Đáng lẽ phải để người khác nhìn thấy dáng vẻ lẳng lơ dâm đãng này của nàng mới đúng.” Xích Linh hưởng thụ sự hầu hạ của An Quả, thở dốc nói: “Đồ dâm đãng, nói, nói nàng thích bị đùa bỡn như vậy.”

“Thích... thích bị đùa bỡn như vậy.”

“Nói sau này nàng sẽ trở thành nô lệ tình dục của riêng ta.”

“Ta sẽ trở thành, a... á, trở thành nô lệ tình dục của riêng chủ nhân ~”

“Ngoan lắm, nói nàng yêu ta.”

“Ta...” Đến lượt câu nói này, An Quả hơi chần chừ, điều này khiến mặt Xích Linh lập tức đanh lại, hắn trực tiếp rút gậy thịt từ hoa huyệt ướt đẫm của An Quả ra. Mà lúc này, An Quả đã biến thành con người không có dương vật là không chịu được, nàng nức nở, vội vàng nói theo Xích Linh:

“Ta yêu chàng. Chủ nhân, ta yêu chàng, mau cắm vào đi, cầu xin chàng ~”

“Thế mới đúng.” Xích Linh làm theo lời An Quả nói, lại cắm gậy thịt vào, nhanh chóng khuấy đảo, nơi hai người kết hợp phát ra tiếng nước dâm mĩ.

“Thích lắm... Thích chủ nhân, a, ứ... An Quả sẽ trở thành nô lệ tình dục của chủ nhân, An Quả... sẽ làm được.” Kích thích dồn dập khiến An Quả không biết mình đang nói gì, chỉ mù quáng lặp đi lặp lại những câu Xích Linh vừa nói để lấy lòng hắn.

Nhìn dáng vẻ mất hồn mất vía của An Quả, cuối cùng Xích Linh cũng hài lòng nhếch môi cười, thì thầm vào tai An Quả:

“Nhìn dáng vẻ bây giờ của nàng đi, xem có ra dáng công chúa của một đất nước không? Bây giờ trông nàng còn giống nô lệ hơn kìa —— nô lệ tình dục bé bỏng của riêng ta, ha ha ha ha ha ha ha.”

An Quả đã không nghĩ được gì nữa, nhưng trong lúc nửa tỉnh nửa mê, nàng nhận ra có lẽ mình đã hoàn toàn biến thành vật sở hữu của hắn rồi. Ha, nhưng nếu ngày nào cũng được ăn gậy thịt, có lẽ như vậy cũng không tệ lắm…

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro