Chương 12 Đè Trên Bàn Ăn (H)

Cơ thể Lục Duẫn căng lên do chuyển động của Điềm Điềm, anh khàn giọng nói: "Bé cưng... Đừng nhúc nhích!"

Điềm Điềm sững sờ một lúc, sau khi nhận ra cái thứ đang đâm phải cô là gì cô bèn ngoan ngoãn ngồi yên, cô dám cử động chắc! Dương vật khổng lồ của Lục Duẫn đang hung hăng đâm vào mông cô, nếu như trong tình huống này mà cô còn dám nhúc nhích thì cô là con ngốc đó!

Thế nhưng không thể nào có chuyện Điềm Điềm ngoan ngoãn ngồi yên thì Lục Duẫn sẽ tha cho cô, người đã nếm được vị ngọt là Lục Duẫn đây thấy bé bướm của Điềm Điềm đã hồi phục nhanh chóng sau một đêm ân ái là anh biết cô gái của mình chắc chắn có một danh khí khiến cho tất cả đàn ông phát cuồng.

Lục Duẫn cởi khóa quần để giải phóng con cặc khổng lồ của mình, quy đầu hung dữ của anh trượt lên xuống bé sò ngọt ngào.

"A... Em không có nhúc nhích mà..." Điềm Điềm nói một cách tội nghiệp.

Thừa dịp Điềm Điềm mở miệng, Lục Duẫn xé một miếng bánh mì khác rồi đưa vào miệng Điềm Điềm, cùng lúc đó, đồng thời cây gậy thịt của anh vẫn đang cọ xát trên chiếc lồn đã hơi ẩm ướt của Điềm Điềm, anh dùng sức xoay cơ thể Điềm Điềm về phía mình, cầm lấy ly sữa trên bàn đổ lên cặp vú to trước mặt, bầu vú trắng như tuyết phủ đầy sữa, ngay cả núm vú đã cứng cũng dính không ít.

"Ưm... Sữa của Điềm Điềm ngon quá..." Lục Duẫn ngậm lấy đầu vú đang run, anh khẽ dùng miệng cắn chúng, rồi lại liếm hết tất cả sữa xuống bụng mình.

"A... Đáng ghét... Không phải đã nói... Là sẽ cho em ăn sáng sao..." Nhìn thấy cảnh tượng dâm đãng như thế, Điềm Điềm tức khắc đỏ mặt.

"Không phải anh đang đút đây à..." Lục Duẫn ngẩng đầu đưa sữa vào miệng Điềm Điềm, Điềm Điềm bĩu môi, trừng mắt nhìn anh nhưng vẫn nuốt hết sữa xuống, khi nãy cô vừa mới ăn rất nhiều bánh mì, vậy nên tốt nhất cô nên uống chút sữa kẻo một lát bị nghẹn chết!

Thấy Điềm Điềm có ý định uống hết sữa trong ly, Lục Duẫn nhân cơ hội nghiêng chăn, một nửa lượng sữa tràn ra ngoài, trượt từ khóe miệng Điềm Điềm xuống cổ cô rồi trượt xuống...

Phần thân trên của cô gái đã ướt đẫm sữa, màu trắng sữa bắn lên người cô gái làm cho cô trông dâm chết đi được, Lục Duẫn cắn mạnh vào môi Điềm Điềm rồi đưa lưỡi mình vào trong miệng cô, khuấy động đầu lưỡi của cô, miệng cô có mùi thơm sữa nồng nặc, khiến cho Lục Duẫn hưng phấn mút lấy mút để, nuốt hết mật ngọt trong miệng Điềm Điềm vào bụng mình.

Lúc này, Điềm Điềm không còn sức lực để phản kháng nữa, miệng trên bị Lục Duẫn xâm phạm, còn miệng dưới thì bị gậy thịt ma sát liên tục nên đã chảy ra không ít nước dâm.

"A... Anh Lục Duẫn... A ha... Đừng cọ nữa... Ưm..." Điềm Điềm sắp phát điên vì bị ma sát ở dưới đó rồi, động tác của Lục Duẫn khiến lồn cô có cảm giác trống rỗng vô cùng, nứng... nứng quá...

Lục Duẫn chậm rãi liếm theo vết sữa trên cổ Điềm Điềm, anh trồng từng quả dâu đỏ trên cổ cô, "Hửm? Điềm Điềm, em khó chịu à? Có phải em khó chịu vì anh trai cọ em không?"

"A... Ngứa quá... Bên trong ngứa quá... Anh Lục Duẫn..." Đôi mắt ngấn nước của Điềm Điềm bắt đầu rơi từng giọt nước mắt vì bị sự trống rỗng gặm nhấm.

"Ngứa quá vậy phải làm sao đây? Điềm Điềm muốn cái gì nào? Nói cho anh trai nhé..." Lục Duẫn cười tà, con cặc phía dưới càng suồng sã cọ xát hạt le của Điềm Điềm hơn.

"Không biết... Em không biết... Anh Lục Duẫn... Ưm... Anh Lục Duẫn!"

"Bé cưng, nói theo anh trai nào, Điềm Điềm muốn cặc bự của anh trai, muốn cặc bự địt lồn Điềm Điềm, muốn cặc bự của anh trai địt chết Điềm Điềm..."

"Điềm Điềm... A... Điềm Điềm muốn... Cặc bự của anh trai... Muốn cặc bự địt lồn Điềm Điềm... Cặc bự của anh trai... Địt chết Điềm Điềm... Á!"

Điềm Điềm vừa dứt lời, Lục Duẫn đã đâm toàn bộ con cặc to lớn của mình vào trong âm đạo chật hẹp của Điềm Điềm rồi bắt đầu dập nhanh chóng, theo động tác ra vào mãnh liệt, bé sò múp phát ra tiếng nước òm ọp, quần của Lục Duẫn cũng bị nước dâm làm ướt hoàn toàn.

"A... Điềm Điềm... Lồn Điềm Điềm mút anh trai sướng quá... Cặc anh trai đụ em sướng không... Điềm Điềm là vợ anh trai... Anh trai muốn địt vợ Điềm Điềm cả đời..."

Con cặc của Lục Duẫn mỗi lần đâm vào đều rất sâu, lần nào cũng đâm đến phần sâu nhất của bé bướm, khiến Điềm Điềm rên rỉ không ngừng.

Đột nhiên Lục Duẫn đặt cơ thể của Điềm Điềm lên bàn ăn, đặt đôi chân thon dài của cô lên vai anh, đâm con cặc của anh vào cơ thể Điềm Điềm một lần nữa rồi dập Điềm Điềm tới tấp, mỗi lần lại mạnh hơn lần trước, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng nước do sự va chạm mãnh liệt.

"Ưm... A ha... A... Anh Lục Duẫn... A... Sâu quá sâu quá!" Hai tay Điềm Điềm nắm chặt mép bàn, toàn thân căng lên, con cặc Lục Duẫn tiến sâu vào bên trong đến nỗi bụng của Điềm Điềm nhô lên một cục, thế mà anh còn muốn đâm sâu hơn vào bên trong!

"Đừng mà... Anh Lục Duẫn... A... A ha... Sâu quá... Chết mất... Em chết mất!"

"Bé cưng... Ưm... Chết mất hả... Anh trai muốn địt chết em đó! Địt chết vợ dâm của anh!" Anh mỉm cười, nắm lấy chân Điềm Điềm rồi kéo cô về phía mình, mông cô được treo giữa không trung, anh tóm lấy eo cô và bắt đầu dập dữ dội và điên cuồng.

Chịu đựng lực đẩy tàn bạo, Điềm Điềm rơi nước mắt, bầu vú to trên ngực cô rung chuyển không ngừng, vì những cú đâm nhanh chóng và tàn bạo của Lục Duẫn, toàn thân Điềm Điềm bắt đầu run rẩy.

"Không được... Anh Lục Duẫn... Xin anh... A... Ưm a... Sắp bị anh trai dập nát rồi!"

"A! Bé cưng... Sướng quá... Lồn đĩ của vợ dâm làm anh trai sướng chết mất..."

Không biết đã qua bao lâu, Điềm Điềm không còn sức để rên rỉ nữa, cô chỉ có thể khẽ phát ra những âm thanh ư ưm, người đàn ông đang dập cặc vào lồn cô như không biết mệt mỏi là gì, cô đã lên đỉnh mấy lần rồi mà anh còn chưa bắn lần nào hết.

"Anh Lục Duẫn... Không được rồi... Tha cho Điềm Điềm đi... Sắp bị anh trai địt nát rồi... Hu hu..."

Thấy Điềm Điềm thực sự mệt mỏi, Lục Duẫn cuối cùng cũng không lưu luyến khoái cảm khi dập cặc vào lồn múp nữa, anh nhanh chóng dập mạnh rồi xuất toàn bộ tinh dịch đậm đặc của mình vào tử cung Điềm Điềm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro