Chương 5: Thỏa mãn (H+)

Giang Dữ cởi váy và quần lót cô ra, để lộ bộ ngực nhỏ mềm mại, sau một hồi liếm mút, đầu vú đã sớm dựng đứng.

Hình ảnh da thịt phiếm hồng bóng loáng xâm lấn tâm trí, nhưng nghĩ cô là lần đầu, Giang Dữ cố gắng kiềm chế ham muốn tiến sâu vào bên trong.

Anh cúi xuống liếm láp da thịt lõa lồ của cô, mỗi nơi đều để lại dấu hôn ái muội, cảm nhận sự run rẩy nức nở.

Viên thuốc kích dục cô vừa nuốt vào đã bắt đầu phát huy tác dụng, ngón tay anh ấn lên cửa huyệt mềm mại ấm áp, nơi đó đã sớm ướt nhẹp.

Sự đụng chạm chưa từng có khiến Đồng Nhan rùng mình, vừa kinh vừa sợ che miệng lại, cô không biết đối phương đang làm gì.

Nhưng cô không thể phản kháng, cả người giống như con rối, cơ thể không chịu sự chi phối của não bộ, để mặc đối phương tùy ý đùa bỡn.

Ngón tay thô ráp chạm vào lớp thịt nhỏ hồng hào mềm mại, cô lập tức cong eo, bụng giật giật, một luồng chất lỏng nóng hổi trào ra.

"Ưm ưm..."

Giang Dữ dừng lại, đây là do cô thiếu kinh nghiệm hay do tác dụng của thuốc quá mạnh vậy.

Anh tách đùi cô ra, mảnh đất bí mật của cô gái hoàn toàn bại lộ trước mắt anh, lông mu thưa thớt, hai cánh thịt trai hồng hào, nước chảy ra từ khe hẹp ở giữa.

Anh thử đâm ngón trỏ vào một chút, hoa huyệt lập tức hút lấy đầu ngón tay anh, đôi chân trắng muốt kháng cự khép lại.

Anh giữ chặt chân cô, từ từ đẩy ngón trỏ vào, tuy bên dưới đã tiết nước bôi trơn, anh vẫn cảm thấy rất khó đâm vào.

E rằng thằng em của mình không thể đâm vào trong một lần.

Khi chạm vào lớp màng mỏng kia, anh không nhịn được nuốt nước bọt, hơi thở trở nên nặng nhọc.

Ngón tay mới đi vào một nửa, Đồng Nhan đã đau đến nức nở ra tiếng, cô không dám bắt anh dừng lại, cũng không thể hét lên.

Tiếp theo là ngón tay thứ hai, anh thử tách lớp thịt bên trong ra, nước dâm càng tiết ra nhiều hơn, chảy xuống lòng bàn tay anh.

Dính nhớp kéo ra một sợi chỉ bạc.

Đây là lần đầu tiên anh phá trinh, không ngờ lại phiền phức như vậy, ngước mắt lên lại nhìn thấy khuôn mặt nhỏ ướt nhẹp kia, anh phải tiếp tục nhịn xuống.

Không nới lỏng cô sẽ đau chết.

Kiên nhẫn cắm ngón tay thứ hai vào, cô gái lập tức run rẩy co giật, đau đớn kêu to.

"Á--!"

Phản ứng quá lớn khiến Giang Dữ ngẩn người.

Anh nhanh chóng rút ngón tay ra, lòng vừa bực bội vừa chán nản, đi ra chỗ khác châm thuốc.

Anh chưa từng kiên nhẫn với cô gái nào như vậy.

Không biết vì sao, đột nhiên Đồng Nhan cảm thấy trống rỗng, cả người đỏ bừng không rõ lý do, trong khi kẻ chủ mưu lại đứng trước cửa sổ sát đất ngắm pháo hoa.

Tác dụng của thuốc cũng khiến anh không thoải mái gì cho cam, nếu chút tự chủ này còn không có thì ngọn lửa bên ngoài đã sớm bùng lên rồi.

Hút thuốc xong, Giang Dữ vào nhà vệ sinh rửa tay, sau khi ra ngoài thì không kiên nhẫn liếc nhìn cô gái trên giường, anh ôm cô vào trong ngực, nhẹ nhàng hôn lên môi.

Phải cho cô nụ hôn đầu tiên thì mới lấy đi đêm đầu tiên được.

Anh chuyển hướng sự chú ý của cô bằng nụ hôn sâu, ngón tay lại cắm vào hoa huyệt, thích nghi với một ngón tay nhưng lại kháng cự với hai ngón.

Giang Dữ ôm chặt cô, hạ giọng nói: "Lát nữa sẽ thấy sướng ngay thôi."

Hai ngón tay nhẹ nhàng móc vào lỗ nhỏ, dâm thủy không ngừng trào ra như vòi nước bị hỏng, phát ra âm thanh nhớp nháp.

"A... A..."

Đồng Nhan bị hôn đến ý loạn tình mê, đôi tay vô thức khoác lên vai anh, khát khao khoái cảm sâu sắc hơn.

Thấy người đã thích ứng, Giang Dữ nâng hai đùi cô lên, dương vật đã có thể chen vào một chút, không đợi cô gái kêu ra tiếng, anh đã bị siết chặt đến mức chống tay lên giường, thở hổn hển.

"Chặt vãi."

Đúng như dự đoán, ngay cả khi có đủ chất bôi trơn, vẫn khó mà đâm vào ngay được. Những bức tường thịt mềm mại giống như vô số cái miệng nhỏ xíu ngậm chặt lấy thân gậy, bao bọc nó trong khoái cảm cực độ, sướng đến mức da đầu tê dại.

Giang Dữ nhìn chằm chằm vào chỗ giao hợp của hai người, ánh mắt tối sầm, máu trong cơ thể không ngừng nóng lên.

Mẹ nó, muốn chịch chết con nhóc này.

Đồng Nhan đau đến đổ mồ hôi, cơ thể rạo rực vì thuốc kích dục, trong lòng vừa xấu hổ vừa uất ức, không nhịn được rên rỉ ra tiếng: "Hức hức~"

Giang Dữ dừng lại trong chớp mắt, sao vẫn còn khóc vậy.

Đôi mắt anh đỏ ngầu, mạch máu ở hai bên thái dương đập mạnh, như thể đang kìm nén điều gì đó.

Anh hít vào thở ra một hơi, đè lên lỗ nhỏ chậm rãi thọc vào rút ra, động tác dịu dàng hơn rất nhiều.

Nhưng Đồng Nhan vẫn cảm thấy cơ thể như bị xé rách, từng chuyển động của thứ kia như muốn cướp đi sinh mạng cô.

"Đau... Tôi đau quá!" Cô yếu ớt chống lên ngực anh, tay cào như gãi ngứa: "Chú ra ngoài đi..."

Giang Dữ hôn lên mặt cô, nước mắt mặn ngọt đọng lại trên đầu lưỡi: "Ngoan, tí nữa sẽ hết đau."

"Tôi không cần, hu hu..." Hai chân cô đá loạn xạ: "Đau lắm!"

Bị chọc đến phiền, anh trực tiếp rút thằng em ra.

Dưa hái xanh không ngọt, đây là lần đầu tiên anh mất bình tĩnh làm ra loại chuyện này, thật vô nghĩa.

Đồng Nhan không hiểu gì cuộn tròn trên giường.

Dưới thân trống vắng, trái tim cũng trở nên trống rỗng, vờn nhau một hồi, tác dụng của thuốc đã phát huy tối đa, cô nôn nóng muốn được lấp đầy.

Cảm giác sợ hãi và ham muốn làm đảo lộn tâm trí cô, còn tên đầu sỏ đã mặc quần lót vào, cầm di động gọi điện thoại.

"Gọi cho tôi..."

Trước khi kịp thốt ra hai chữ cuối cùng, anh cảm thấy có thứ gì đó chạm nhẹ vào cổ tay mình.

Anh rũ mắt nhìn xuống.

Cô gái bị thuốc kích dục làm cho mất trí, nằm trên giường giống như chú mèo con, phần lưng bóng loáng tinh tế, mông cong vểnh lên, đôi mắt nhuốm đầy tình dục, không ngừng rơi nước mắt.

"Hu hu..."

Nước bọt chảy ra từ đôi môi hồng hào, tiếng khóc yếu đuối đến nao lòng.

Hai mắt Giang Dữ đỏ ngầu như dã thú, yết hầu lăn lộn, thằng em chưa được thỏa mãn bành trướng đến cực điểm.

"Chú ơi..."

Người ở đầu dây bên kia vẫn đang nói chuyện, nhưng Giang Dữ đã cúp máy ngay lập tức.

Anh nhướng mày: "Cô gọi tôi là gì cơ?"

Đầu óc cô đã không còn tỉnh táo, nghĩ anh là em trai của Giang Chính Thành, tuy tuổi tác không lớn, nhưng thứ bậc chắc không sai.

Còn Giang Dữ lại không cho là vậy, anh mới 25, sao lại bị gọi bằng chú, cô đang nghĩ tới ai?

"Hu hu, tôi, tôi..."

Giang Dữ hứng thú nhìn cô, lẳng lặng đứng đó chờ cô mở lời.

Cô vừa xấu hổ vừa gấp gáp, mồm miệng nức nở không thành tiếng: "Tôi muốn... Không phải, tôi, tôi... Hu hu!"

"Chú giúp tôi với!"

Nói xong câu này, tiếng khóc của cô đã át cả tiếng TV.

Tiếng cười trầm khàn của người đàn ông vang vọng trong không khí, anh ôm cô vào trong ngực: "Nghĩ kỹ chưa?"

Cô gật đầu rồi lại lắc đầu, vô tình lướt qua môi anh.

Thấy cô chủ động khiêu khích, anh không nhịn nổi đè tay cô xuống, hai cơ thể nóng bỏng va chạm vào nhau, bốc cháy giống như ngọn lửa bên ngoài.

Cởi quần ra, Giang Dữ dang rộng hai chân cô, dương vật thô to được lớp thịt trai ướt dầm dề bao bọc, lập tức chen vào trong hoa huyệt.

Càng đâm sâu càng chặt, hơi thở của anh ngày một nặng nề.

Khi chạm vào lớp màng mỏng kia, cơ bắp của người đàn ông căng lên, anh nắm chặt lấy cặp mông thịt thúc thẳng vào.

"A--!"

Côn thịt nóng bỏng cứng rắn như cây gậy sắt cắm vào, cơn đau đớn như xé rách lục phủ ngũ tạng, Đồng Nhan chỉ cảm thấy cơ thể như bị xé ra làm hai, bụng nhỏ co thắt từng cơn, đột nhiên thít chặt lại.

Giang Dữ bị cô kẹp đến không nhịn được thở hổn hển, thái dương nổi gân xanh, anh giữ chặt mông cô bằng cả hai tay: "Ngoan nào, thả lỏng ra đi, đừng kẹp chặt thế."

Đồng Nhan híp đôi mắt mờ mịt, khàn khàn nói: "Đau quá, chú ra ngoài được không?"

Lại lật lọng.

Giang Dữ bật cười, hoàn toàn không để tâm lời cô nói: "Bây giờ không còn cơ hội đổi ý nữa đâu."

Có cô gái nào lắm chuyện giống cô không?

Đồng Nhan đau đến co rúm người lại, khóc nấc lên: "Tôi đau, hức hức..."

Cô phải hít một hơi thật sâu khi nói, giọng nói xen lẫn tiếng khóc thút thít, Giang Dữ cảm thấy cây hàng sắp sửa bị bấm gãy, nhanh chóng rút ra.

Thân gậy được bao phủ bởi dâm thủy, phần cuống dày màu đỏ tím có các đường gân nhô ra, xen lẫn với máu đỏ của con gái còn trinh.

Cảnh tượng này đánh sâu vào thị giác, bất kỳ ai nhìn thấy đều phải sôi máu, thỏa mãn ham muốn chiếm hữu và chinh phục bên trong đàn ông một cách mạnh mẽ.

Anh duỗi tay nhẹ nhàng lau sạch nước mắt trên mặt cô, dán môi lên: "Đừng khóc."

Bàn tay anh lướt qua làn da mềm mại, loại cảm giác nửa vời này khiến anh khó chịu.

Anh chưa từng gặp cô gái nào phiền phức giống cô.

Bên ngoài vẫn vang lên súng đinh tai nhức óc, Giang Dữ nhìn đồng hồ trên đầu giường, đã 3 giờ sáng.

Giang Dữ cúi đầu, rạo rực nhìn nhóc con đang khóc nức nở, anh cử động, đẩy dương vật đi vào.

"Á--!"

Không hề báo trước, cái lỗ nhỏ bé chật hẹp bị gậy thịt thô to cứng rắn căng ra, sau đó bắt đầu đâm thọc.

Đồng Nhan đau đến mức đấm vào ngực anh, cơ thể vặn vẹo chống cự, đáng thương xin tha: "Đau quá, đừng làm nữa mà... Cầu xin chú."

Anh phớt lờ sự ồn ào của cô, chậm rãi thọc vào rút ra, tốc độ dần dần nhanh hơn.

"A~a a~"

Cơ thể đột nhiên co lại, đại não lóe lên tia sáng, một cảm giác khó hiểu khiến cô vô cùng sung sướng.

Chất lỏng nóng ấm chảy ra từ sâu bên trong, bao bọc lấy gậy thịt, tạo ra cảm giác tê liệt như dòng điện chạy dọc sống lưng, khoái cảm đánh sâu vào linh hồn khiến anh ôm chặt người dưới thân, hung hăng đâm thúc.

"Không không... Chú, chú ơi... Dừng lại đi..."

Nghe cô gọi, người đàn ông càng thêm hưng phấn, nắc càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh.

Đồng Nhan bị đau đớn, khoái cảm và sự khô nóng trong cơ thể tấn công, bắp chân cô đập vào mép giường theo biên độ thọc vào rút ra của người đàn ông, móng tay cô cào cấu để lại những vệt đỏ trên ngực và lưng anh.

"Ưm a... Đau quá, chú nhẹ thôi, nhẹ thôi..."

Người đàn ông đã sớm không còn kiên nhẫn, không còn tâm trạng thương hoa tiếc ngọc, anh rút dương vật ra, lật cô lại.

Biết trong cơ thể cô có thuốc kích dục, không thể ép cô quá sức, anh đặt cô nằm úp trên giường, tay kéo mông hung hăng cắm vào lần nữa.

Tư thế này giúp dương vật đâm sâu vào tử cung, Đồng Nhan đau đến không nói thành lời, vách thịt hút chặt lấy côn thịt.

Một tay Giang Dữ đè lên lưng cô, tay còn lại xuyên qua bụng dưới nâng mông cô lên, côn thịt mạnh mẽ không ngừng chà đạp hoa huyệt.

Cô bị chịch đến đầu váng mắt hoa, nước dưới thân chảy ra như lũ lụt, khoái cảm mãnh liệt chồng chất, kích thích cơn buồn tiểu không chịu đựng được của cô.

"A a... Tôi muốn đi vệ sinh, mau dừng lại..."

Cô khóc lóc kêu lên, nhưng người bên trên hoàn toàn không thèm để ý tới, anh còn lợi dụng cơ hội này thúc hông nhanh hơn.

"Không được, chú ơi... A, cầu xin chú mà..."

"Oa a a--!"

Anh phê đến mức toàn thân cảm thấy thoải mái, thở hổn hển đưa cô lên đỉnh.

Bên ngoài vẫn đang bắn nhau kịch liệt, tiếng phim hoạt hình vui nhộn đan xen với tiếng rên rỉ mơ hồ, mồ hôi hòa lẫn với thứ chất lỏng lạ thấm đẫm cả ga giường.

Vốn tưởng rằng anh bắn ra là xong, nhưng chưa đầy mười phút sau, anh cho cô uống nước rồi lại ấn cô nằm xuống, sau đó lại bế cô ấn lên vách tường.

Bắt đầu một vòng thoả mãn mới.

Đồng Nhan không nhớ mình đã thay đổi bao nhiêu tư thế, bị anh chơi bao lâu, khi bên ngoài vang lên tiếng pháo hoa "bùm"--

Cô bị chơi đến bất tỉnh khôi phục ý thức trong giây lát, nhưng còn chưa kịp nhắm mắt lại đã rơi vào hôn mê.

-------------

Bình chọn và để lại cmt cho mình có động lực lấp hố nha các mom (ฅ⁍̴̀◊⁍̴́)و ̑̑

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro