CHƯƠNG 1:
Sáng sớm, có mưa rào nhẹ, những ngọn núi rợp bóng cây phủ một lớp sương mù, mơ hồ như chốn bồng lai tiên cảnh.Một chiếc ô tô tư nhân màu đen đang chạy trên đường núi uốn cong.Người lái xe ở hàng ghế trước thận trọng cầm vô lăng, người đàn ông ngồi ở hàng ghế sau mặc một bộ âu phục màu xám, áo sơ mi trắng sạch sẽ, phẳng phiu không chút nếp nhăn, ngón tay mảnh khảnh đang lật xem văn kiện.
Nam nhân ngũ quan anh tuấn, thần sắc lạnh lùng, chỉ là ngồi ở chỗ đó cái gì cũng không nói, liền cho người một loại cảm giác ngột ngạt. Bên trong xe không gian cũng bởi vì hắn tồn tại mà trở nên đặc biệt yên tĩnh, tài xế càng không dám thở mạnh, chỉ sợ làm phiền đến hắn.
Ngồi bên cạnh hắn là một cô gái khoảng hai mươi tuổi, khuôn mặt trẻ trung, mặc một chiếc váy màu hồng nhỏ, đầu đội quả cầu xuyên thấu, đang cầm điện thoại di động lên đọc tiểu thuyết một cách nghiêm túc.
Sau khi quan sát một lúc, cô bỗng nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm nam nhân bên cạnh với ánh mắt đầy sự đánh giá.
Hắn nhận ra được ánh mắt của cô, nhàn nhạt hỏi: "Chuyện gì?"
Cô cong mắt cười rạng rỡ: "Ca, nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết này tên giống anh, cũng tên là Bùi Thiệu Trạch."
Bùi Thiệu Trạch thuận miệng hỏi: "Tiểu thuyết tên gì?"
"' bất ngờ ký hiệu ", là một quyển ABO văn."
"ABO văn?" Bùi Thiệu Trạch đối với tiểu thuyết trên mạng không bao giờ có hứng thú. Hắn chỉ xem kịch bản của một số bộ phim truyền hình do bộ phận điện ảnh và truyền hình của công ty gửi cho hắn sau khi chiếu. Tất nhiên, hắn không biết ABO là gì, còn tưởng đó là nhóm máu.
"Khụ, khụ." Bùi Tuyết lúng túng không tiện giải thích cặn kẽ cho ca ca của mình, sau đó chỉ giải thích ngắn gọn: "Đấy chính là thể loại do nước ngoài đặt ra. Trong thế giới ABO, người ta chia thành ba loại, Alpha, Beta và Omega. Trong số đó , Alpha và Omega có pheromone tương ứng trên cơ thể, có thể hiểu là hormone cơ thể có thể điều khiển bản năng của con người. Bùi Thiệu Trạch, người trùng tên với ca, là một Alpha, và là cũng là ông chủ của một công ty giải trí. "
Đầu Bùi Thiệu Trạch đầy dấu chấm hỏi khó hiểu.
Bùi Tuyết dừng lại, rồi nói nhỏ: "Tuy nhiên, Bùi Thiệu Trạch trong cuốn sách quá cặn bã. Sau khi nhân vật chính Trình Hạ mất kiểm soát tin tức tố của mình, tên cặn bã này đã hành hạ Trình Hạ đến toàn thân là thương tổn thiếu chút nữa chết đi vì bị thương. Anh ta trùng tên với ca, nhưng nhân cách hoàn toàn khác nhau. "
"Ân, cùng một cái tên không có gì lạ, hơn nữa tên của tôi cũng không có gì đặc biệt." Bùi Thiệu Trạch không có hứng thú với chủ đề này, cúi đầu tiếp tục xem qua văn kiện.Hắn thường rất bận rộn trong công việc, và lần này hắn về nhà vì hôm nay là sinh nhật lần thứ 30 của hắn, và mẫu thân muốn tổ chức cho hắn một bữa tiệc sinh nhật.Văn kiện trong tay là hợp đồng ký kết cho dự án điện ảnh và phim truyền hình tiếp theo, mà Vụ Pháp chế đã nhiều lần xác nhận và giao cho anh xem xét lại lần cuối. Còn một giờ nữa xe mới đến khách sạn, cho nên hắn mới thuận tiện mang tới phần này hợp đồng, ở trên xe đem hợp đồng xem xong.
Sau mười phút, Bùi Thiệu Trạch xem xong rồi hợp đồng, đem nó bỏ vào cặp công văn.
Nhìn thấy ca ca nhàn rỗi, Bùi Tuyết không khỏi thắc mắc: "Ca, trong làng giải trí, những quy tắc ngầm có phải rất phổ biến không? Nếu một ngày, một ngôi sao nổi tiếng đặc biệt xinh đẹp xuất hiện trên giường của anh, anh có lợi dụng anh ấy không?". Bùi Thiệu Trạch nói một cách trống rỗng, "Không."
"..." Bùi tuyết bất đắc dĩ nhún vai.
Ca ca quá ngay thẳng và nghiêm túc, cho dù người đưa tới cửa cũng sẽ thờ ơ, không thể là loại công kích cặn bã trong tiểu thuyết "Bất ngờ ký hiệu".
Tra công Bùi Thiệu Trạch trong bộ tiểu thuyết này, bởi vì Trình Hạ đưa tới cửa buổi chiều đầu tiên liền đem Trình Hạ ăn no căng diều, mới dẫn phát đến tiếp sau một loạt cẩu huyết đến cực điểm, ngược thân ngược tâm nội dung vở kịch.
Nguyên bản nội dung ngược luyến tàn tâm, kết quả bởi vì tra công tên cùng ca ca, cô không nhịn được đọc nội dung trong bộ truyện...(完全没法跟冷静睿智的哥哥相比 chỗ này hơi khó dịch nên tui dịch theo bản năng nha. Mn chỉ tui với (>_<))
Trong tiểu thuyết, IQ của tra công phải nói là âm vô cực, hoàn toàn không thể nào bình tĩnh đấu trí với ca ca của cô. (♥_♥)
Bùi Thiệu Trạch là một nam nhân có tham vọng mạnh mẽ.Trong trí nhớ của Bùi Tuyết,Bùi Thiệu Trạch chưa từng có quan hệ với ai, dù cho hắn ngoại hình xuất chúng, gia tài bạc triệu, vô số nữ nhân muốn đến bên cạnh hắn thu thập, hắn cũng trước sau làm ngơ, cuộc sống riêng tự hạn chế đến đáng sợ, mỗi ngày đều đúng giờ rời giường, xác định địa điểm ăn cơm, trong thế giới của hắn giống như chỉ có công tác, những chuyện khác cũng không thèm để vào mắt.Phụ thân qua đời sớm, mẫu thân liền thân thể không tốt, Bùi Thiệu Trạch tiếp nhận công ty thời điểm chỉ có 22 tuổi, mới vừa tốt nghiệp đại học. Vào thời điểm đó, công ty nợ rất nhiều khoản vay và bên bờ vực phá sản, có thể tưởng tượng hắn đã phải chịu áp lực lớn như thế nào.
Hắn đã làm mọi thứ một mình. Điều tra thị trường, sàng lọc hạng mục, đào móc nghệ nhân, thậm chí vì kéo đến đầu tư, tại bữa tiệc cùng người đầu tư cụng rượu, uống đến mức dạ dày xuất huyết phải đưa đi bệnh viện cấp cứu, cũng bởi vậy mắc phải bệnh đau dạ dày nghiêm trọng...
Đoạn thời gian đó, hắn ngủ ít hơn 5 tiếng mỗi ngày và cứ quay cuồng trong công việc. ( hiuhiu, tội nghiệp con trai của mama)
Sau khi tự mình trải qua nhiều khó khăn, hắn đã phát huy được tính cách điềm tĩnh và dứt khoát khi gặp vấn đề.Với nhiều năm làm việc chăm chỉ của mình, Bùi gia đã chiếm đoạt một nửa ngành giải trí. Những nghệ sĩ mà họ khai quật đã trở nên nổi tiếng và một số bộ phim họ đầu tư cũng đạt doanh thu cao ngất ngửa ở phòng vé. Bùi Thiệu Trạch đã trở thành nhà đầu tư đứng đầu trong mắt mọi người. Những năm kinh nghiệm này đã khiến Bùi Thiệu Trạch trở nên thành thục hơn, chỉ cần nhìn thoáng qua là hắn đã có thể nhìn thấu suy nghĩ của những cô gái nhỏ bé và tiểu thịt tươi trước mặt. Vì vậy, dù sắp 30 tuổi nhưng hắn vẫn chưa có kế hoạch yêu đương gì cả.
Ngẫm lại cũng đúng, tỏ rõ muốn nịnh bợ hắn, dựa vào hơi hắn trèo cao, cần gì phải lãng phí thời gian đi yêu đương? ($_$)
Bây giờ Bùi Thiệu Trạch công thành danh toại, vòng giải trí minh tinh nổi tiếng nhìn thấy hắn, đều phải cung cung kính kính hô một tiếng "Bùi tổng" . Có thể Bùi Tuyết luôn cảm thấy ca ca của mình thiếu một chút tình người, ca ca quá mức lạnh lùng, giống như là một cỗ máy chỉ biết đi lại và làm việc, cô đặc biệt hi vọng có một người toàn tâm toàn ý, chân chính yêu hắn, người có thể thật lòng ở bên cạnh hắn. ( Mị đăng kí 1 slot trước nha)
Cũng không biết người như vậy khi nào mới xuất hiện đây haizzz...
...
Bữa tiệc sinh nhật của Bùi Thiệu Trạch được tổ chức tại một khách sạn năm sao nổi tiếng bậc nhất ở địa phương.Người thân trong Bùi gia đều có mặt tại đây, tất cả các nghệ sĩ của công ty đều có mặt đầy đủ. Các công tử nhà giàu đều ăn mặc đẹp để tạo ấn tượng tốt với hắn. Toàn bộ bên trong phòng yến hội đều tràn ngập ánh sao lộng lẫy và quà cho Bùi Thiệu Trạch đã được chất thành núi.
Nhìn thấy Bùi Thiệu Trạch, mọi người đều ý thức được mà tránh ra nhường đường cho hắn.
Hắn thần sắc bình tĩnh đưa em gái vào giữa sảnh tiệc, bước đến bên mẫu thân và ôm bà vào lòng.Mẹ hắn nhẹ nhàng vỗ vai con trai và cười: "Thiệu Trạch, sinh nhật vui vẻ. Sinh nhật lần thứ 30 của con, mẹ muốn làm cho sinh động nên mời nhiều người quen qua. Con có phiền không?"Đôi môi Bùi Thiệu Trạch nhếch lên một nụ cười hiếm hoi: "Đương nhiên là không."Hắn luôn mang vẻ mặt nghiêm túc, và chỉ trước mặt gia đình hắn mới nở một nụ cười thoải mái như vậy.
Xa xa mấy vị thiên kim tiểu thư nhìn ra tim đập bẹp bẹp, không nhịn được khe khẽ bàn luận lên: "Bùi tổng đẹp trai quá đi, hoàn toàn có thể làm diễn viên á nha?" "Gía trị bản thăn ngài ấy mưới mấy tỉ, tất yếu chính mình phải xuất đạo đi diễn kịch sao?""Chỉ là ... anh ấy vẫn luôn độc thân, không biết thích kiểu con gái nào?"
Bữa tiệc sinh nhật đúng giờ bắt đầu vào lúc tám giờ tối. Trước sự ra hiệu của mẫu thân, Bùi Thiệu Trạch cầm micro lên và nói vài câu ngắn gọn, sau đó tự tay cắt bánh sinh nhật.Xung quanh là những tràng pháo tay nhiệt liệt, và sau đó trong bữa tiệc buffet, mọi người liên tục đến nâng cốc chúc mừng anh.
"Bùi tổng sinh nhật vui vẻ, mọi chuyện suôn sẻ!" "Bùi tổng sinh nhật vui vẻ..."
Sau khi uống hết ly rượu vang đỏ, đầu của Bùi Thiệu Trạch dần cảm thấy choáng váng. Hắn không thích những dịp ồn ào như vậy, cũng không thể làm mẹ hắn mất mặt, dù sao hôm nay chính là tổ chức sinh nhật của hắn.Khi tiệc sinh nhật sắp kết thúc, hắn gọi điện cho trợ lý, trầm giọng nói: "Để tài xế đưa mẹ tôi và tiểu thư về nhà. Ngươi đưa ta đến biệt thự ở ngoại ô phía tây, tôi sẽ nghỉ ngơi ở đó hai ngày."
Trợ lý lập tức đáp: "Vâng Bùi tổng, tôi lập tức tới ngay."
Cũng không lâu lắm, trợ lý lái xe tới nơi đón hắn, Bùi Thiệu Trạch ngồi vào xếp sau, một tay đè xuống huyệt thái dương.
Tửu lượng của hắn không tệ, nhưng thực sự hôm nay đã uống quá nhiều, hai bên thái dương đột nhiên sưng đau, đầu óc ong ong, như sắp nổ tung.
Trợ lý từ gương chiếu hậu nhìn hắn một cái, phát hiện Bùi tổng sắc mặt rất là khó coi, không khỏi quan tâm nói: "Bùi tổng, bệnh nhức đầu của ngài lại tái phát sao? Có muốn uống thuốc giảm đau không ạ?"
Bùi Thiệu Trạch âm thanh khàn khàn: "Không cần. Ngươi chuyên tâm lái xe, ta trước tiên ngủ một hồi." Nói xong, hắn đóng rèm cửa ghế sau, tắt đèn trong xe, nhắm mắt nghỉ ngơi trên ghế.
Trợ lý chỉ thật yên tỉnh mà lái xe.
Hôm nay trời đổ mưa suốt một ngày, cả thành phố chìm trong sương mù dày đặc, trời tối tầm nhìn chỉ còn chưa đầy 30 mét, nên trợ lý khi lái xe phải hết sức cẩn thận, càng giảm tốc độ càng tốt.Sau hai giờ đồng hồ lái xe thì đã đến biệt thự ở ngoại ô phía Tây.Trợ lý đỡ Bùi Thiệu Trạch sắc mặt khó coi đi vào phòng ngủ, chu đáo rót một ly nước ấm cho ông chủ của mình.Đầu của Bùi Thiệu Trạch thực sự vô cùng đau đớn, vì vậy hắn chỉ đơn giản lấy một ít thuốc ngủ trên bàn cạnh giường ra và nhét vào miệng, rồi lăn ra ngủ.
Không biết đã qua bao lâu, Bùi Thiệu Trạch nghe thấy một số âm thanh máy móc kỳ lạ trong đầu.
【Hoan nghênh đi đến với hệ thống xuyên sách, hệ thống 1022 hết sức trung thành vì ngài phục vụ 】
【Tài khoản của người chơi <Bùi Thiệu Trạch> đã được kích hoạt】【Cuốn tiểu thuyết được đọc gần đây nhất là ... Xin lỗi, không có cuốn tiểu thuyết nào được người chơi này đọc trong ba tháng qua】【Lấy lại trí nhớ ...】
【 Tiểu thuyết gần đây nhất trong ký ức là <bất ngờ ký hiệu > của tác giả Hồ Điệp Phi Phi 】
【 Đang tải thế giới hư cấu 】【 Đã hoàn thành ràng buộc vai trò được liên kết <Pei Shaoze> 】
【 Công lược bắt đầu 】
Bùi Thiệu Trạch phút chốc từ trên giường ngồi dậy.
Hắn chỉ nhớ mình uống rất nhiều rượu trong bữa tiệc sinh nhật và bị đau đầu kinh khủng, sau khi trở về biệt thự, hắn không ngủ được vì đau đầu nên đã uống vài viên thuốc ngủ.
Bây giờ khó giải thích được âm thanh trong đầu là chuyện gì xảy ra?
Bùi Thiệu Trạch vẫn còn đang nghi hoặc, bên cạnh bỗng nhiên có một thân thể ấm áp dính chặt vào người,ngón tay thon dài của đối phương nhẹ nhàng lục lọi ôm lấy eo hắn, hai người da dẻ tiếp xúc thân mật, đối phương rõ ràng không mặc quần áo... Hắn cũng không có mặc.
"? ?"
Bùi Thiệu Trạch lập tức bật đèn, ánh mắt sắc bén phóng thẳng về phía người đang nằm trên giường.
—— nằm trên giường chính là một thiếu niên, chăn tròng lên thân thể, lộ ra một trương mặt mơ hồ cùng với xương quai xanh.
Thiếu niên da dẻ rất trắng, mặt mày tinh xảo, sắc màu ấm ánh đèn phóng tại trên mặt cậu, cả khuôn mặt dẫn theo chút sinh khí ngây ngô, ngũ quan lại rất đẹp trai, dù cho tại suất ca vô số trong vòng giải trí, sắc đẹp của cậu cũng có thể xếp hạng thượng du.
Chỉ là lúc này, thiếu niên mặt đỏ ửng, chính bất an trong ổ chăn nhích tới nhích lui.
Nhớ tới muội muội ngày hôm nay hỏi vòng giải trí quy tắc ngầm...
Lẽ nào thật sự có người bò lên giường của hắn, muốn dựa vào hắn tranh thủ tài nguyên?
Bùi Thiệu Trạch cấp tốc đè lại thiếu niên khắp nơi sờ loạn tay, bình tĩnh mà hỏi: "Ai đưa ngươi tới ?"
Giọng nói của hắn trầm và lạnh, và nhiệt độ trong toàn bộ phòng ngủ dường như đã giảm đi vài độ theo giọng nói của hắn ta.Thiếu niên ngẩng đầu lên, nhìn thấy người bên trên là ai, cậu lập tức cuộn mình dưới chăn, môi khẽ run, hơi thở rối loạn, nói: "Bùi, Bùi tổng ... Tôi, tôi tên là Trình Hạ , tin tức tố Omega của tôi dường như không kiểm soát được ... "
Trình Hạ? Tin tức tố Omega?
Cái này nghe tới tại sao có chút quen tai?
-------------------------------------------
Ui là trơi cái lưng già của tui sắp gãy rồi hiu hiu... Chương đầu tiên mà dài dữ thần luôn.
Lần đầu edit nên mọi người thông cảm nha, thấy sai chỗ nào chỉ tui với để tui sửa nè.
mn nhớ vote và bình luận để tui có động lực hơn nà. (=^_^=)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro