70-71-72
Sầm Dao với đôi mắt đỏ hồng được Heinz bế về kí túc xá.
Lúc ngồi ở trên giường y mới thấy xấu hổ. Heinz cầm đồ chườm lạnh dán cho y, cảm giác mát lạnh êm ái kèm với ánh mắt của Heinz, Sầm Dao trốn tránh tựa trán vào bụng Alpha. Heinz xoa tai y, pheromone mùi đàn hương thư giãn trấn an tất cả giác quan của Sầm Dao.
Hai người lẳng lặng ôm 10 phút, đợi đến khi tan nhiệt độ, Heinz mới ngồi xổm xuống tháo miếng dán lạnh. Sầm Dao rủ mắt không chịu nhìn hắn, Heinz cũng không nói, từ đầu đến cuối luôn dùng ánh mắt dịu dàng và bao dung nhìn y.
Mi mắt Sầm Dao không khỏi giật giật, cuối cùng vẫn chầm chậm ngước lên, nhìn vào đôi mắt màu lam xinh đẹp ấy.
"Anh xin lỗi bé cưng." Heinz nắm tay Sầm Dao, bàn tay trắng nõn mảnh khảnh của Omega chìm trong lòng bàn tay chồng chất sẹo, nhẫn cưới trên ngón áp út sáng lấp lánh. Heinz cúi xuống hôn lên chiếc nhẫn, khẽ nói: "Dường như anh luôn mang lại bất an cho em."
"Không phải lỗi của anh." Lý trí và tỉnh táo một lần nữa trở lại với bộ não của Sầm Dao: "Chỉ là cảm xúc ứ đọng lâu ngày đột nhiên bùng nổ thôi."
"Nhưng cảm xúc ứ đọng đó của em cũng là anh mang lại." Heinz đặt bàn tay Sầm Dao lên ngực mình, để lòng bàn tay dán sát với trái tim bên trái. Trái tim Alpha nhảy lên đánh vào lòng bàn tay y, chạy dọc theo cánh tay, truyền lại tới buồng tim y. Trong tiếng tim đập chung một nhịp, y nghe được Heinz hỏi: "Có cảm nhận được anh không?"
Sầm Dao nhìn hắn, Heinz cười: "Anh ở ngay đây."
Heinz mở EP, mở chức năng truy tìm và định vị trong mạng nội bộ. Sầm Dao biết cái này, để đảm bảo sự an toàn và lòng trung thành của các quân nhân ra ngoài làm nhiệm vụ đặc thù, Nội Các luôn cưỡng chế dùng chức năng này với họ.
Heinz nhập mật mã ngay trước mặt Sầm Dao, sau đó thiết lập quan hệ mới. Một giây sau, EP của Sầm Dao vang lên, nhắc nhở y đã thành lập quan hệ truy lùng vị trí với trung tướng Heinz Norman của quân bộ số 2 khu Nam thuộc Nội Các, trừ khi Sầm Dao chủ động hủy bỏ, nếu không quan hệ này là vĩnh viễn.
"Tuy là cũng không có ích lợi gì." Heinz nhẹ nhàng chụm tay y lại, đặt lên môi hôn một cái: "Nhưng anh hi vọng có thể cho em chút cảm giác an toàn."
Sầm Dao có chút mê muội, một tay đặt lên mặt Alpha, bắt đầu hôn hắn. Giữa những nụ hôn nhỏ vụn, chóp mũi Sầm Dao thân mật cọ hắn, phàn nàn: "Anh gian xảo lắm đó Heinz, em không thích vậy thì phải làm sao?"
Heinz cảm thấy Omega đúng là khẩu thị tâm phi, biểu cảm và giọng điệu của Sầm Dao chứng tỏ y rất thích.
Khi hai người nằm lên giường đã là 3 tiếng sau. Heinz tự giác xoa bóp eo cho Sầm Dao, cả người Omega trong ngực hắn vẫn còn ửng màu hồng. Khi tay Heinz đi xuống, y "a" một tiếng, mệt mỏi hất ra: "... Trầy rồi."
"Lỗi của anh." Heinz rất biết nghe lời lập tức xin lỗi, hôm nay đúng là hơi quá đáng, nhưng hắn bình thản nói tiếp: "Em không nên dùng giọng điệu đó làm nũng với anh, như thế sẽ chỉ khiến anh quá đáng hơn thôi."
"Anh im đi." Sầm Dao vùi đầu vào gối, cảm giác cái đó vẫn còn bên trong, thế là y mắng: "Đồ b,iến thái chết tiệt."
A, Heinz nghĩ, rõ ràng vừa rồi em đâu có nói như vậy.
Hai người v,uốt ve an ủi hôn nhau nửa ngày, Sầm Dao buồn ngủ, ngón tay nghịch đuôi tóc Heinz, hỏi hắn: "Ngày mai phải viễn chinh tới quận Bạch Kim à?"
"Ngày mai tới Ubodont chuyển giao quyền với đoàn Thân Vệ Quân số 6, anh để lại đoàn số 1 ở đây giải quyết, chừng 12 giờ trưa sẽ nhảy vọt." Ngón tay Heinz nhẹ nhàng gạt tóc trên trán y: "Nếu thuận lợi thì trước khi hết năm sẽ chấm dứt."
Sầm Dao không muốn mấy cái giả sử này, chiến tranh thay đổi trong nháy mắt, không ai có thể cam đoan mọi chuyện sẽ thuận lợi. Y vươn tay vu,ốt ve dấu hôn trên cổ Heinz: "Trận Westbrook này cũng không dễ đánh lắm nhỉ."
Chiến dịch kéo dài tới 10 ngày, tình thế giữa hai cứ điểm Westbrook và Ubodont phức tạp, lại thêm danh tướng, nguyên soái Iloilo của Đế Quốc rời núi, thắng lợi của trận giằng co này không hề dễ.
"Iloilo và nguyên soái Burton gần như là người cùng thế hệ." Heinz nói: "Rất nhiều chiến lược và cách đánh của ông ấy mang tính thời đại, rất kinh điển, đúng là không dễ lắm."
Sầm Dao đã quá hiểu hắn, tự động phiên dịch: Tính thời đại và kinh điển có nghĩa là quá cũ rồi, lại thêm lần này điều động toàn đội đặc chủng điều khiển cơ giáp G18 tinh nhuệ, không dễ đánh không có nghĩa là không đánh được.
Sầm Dao cười, xoay người đối mặt Heinz. Y nhớ tới phiếu điểm của Heinz hồi ở trường quân đội được đăng trên mạng, môn quân sự chiến lược và bố trận trong suốt 5 năm hắn gần như luôn đạt số điểm cao nhất.
"Vậy mai em nên về thôi." Sầm Dao nhìn khuôn mặt điển trai của Heinz trở nên khó coi, cố nhịn cười, nghiêm túc nói: "Tính chi li thì em đã ở trên tinh hạm 20 ngày rồi, cũng nên trở về."
"Không cho phép." Heinz bỗng thể hiện sự độc tài của mình, vùi đầu vào cổ Sầm Dao cọ lấy cọ để: "Bé cưng, ở lại với anh đi, viễn chinh chỉ cần 1 tuần là xong rồi, sau đó trong lúc đợi đàm phán anh dẫn em đi quận Bạch Kim ngắm hoa anh đào."
Ngón tay Sầm Dao cắm vào mái tóc rối bời của Heinz, cười nói: "Sao anh lại như thế nhỉ, thế 1 tuần không có anh ở đây thì em biết làm sao giờ."
Heinz vận dụng mọi lợi thế, hết hôn rồi dụi, pheromone đàn hương triền miên ôm lấy Sầm Dao, dỗ dành: "Em có thể nghiên cứu tinh hạm, bé à ở lại với anh đi có được không?"
Sầm Dao không chống đỡ được, cười nói: "Trung tướng, sự cao quý ban đầu của anh đâu?"
Trung tướng giống con cún siêu bự lông xù dụi lấy dụi để, dùng hành động cho y đáp án.
Hôm sau Sầm Dao không dậy nổi, nhưng lần này không phải do vận động tối qua, y chỉ đơn thuần mệt mỏi và buồn ngủ.
Thật ra tình trạng thèm ngủ này đã kéo dài cả tuần. Ban đầu y cũng chẳng để ý, chỉ cho là gần đây mệt quá, nhưng tình huống ngày càng nghiêm trọng. Bình thường Sầm Dao còn có thể dùng ý chí để rời giường, hôm nay y ngủ thẳng tới khi Heinz lên đường xuất phát.
Tin nhắn cuối cùng là do Adam gửi: "Trung tướng, hình như cậu chủ bị cảm, nhờ tôi nói với ngài không cần lo lắng, cậu ấy đã uống thuốc cảm, giờ vẫn đang ngủ."
Sao có thể không lo, nhưng cũng may tới Ubodon Sầm Dao đã gọi video cho hắn. Bối cảnh video là trong kho số liệu, sắc mặt Sầm Dao có vẻ không tệ lắm, Heinz yên tâm hơn nhiều: "Em đỡ chưa?"
"Không nghiêm trọng." Sầm Dao đang tra tìm tư liệu của tinh hạm: "Chỉ là cảm vặt thôi, chủ yếu là không muốn ăn lắm, mới uống tạm tuýp dinh dưỡng. Với cả gần đây em cứ bị buồn ngủ kiểu gì ấy."
"Vậy ngủ cho đã đi." Heinz thật sự quá bận, không thể không cúp máy: "Khó chịu thì phải đi nghỉ ngay nhé, đừng để bản thân quá mệt mỏi."
Sầm Dao rất là bất đắc dĩ với sự lải nhải của hắn: "Biết rồi mà anh, em đi nghỉ giờ đây, mau đi đi, trung tá Andrew kêu anh mấy lần rồi."
Sầm Dao ngoài miệng nói sẽ nghỉ ngơi, thực tế y không thể ngồi yên. Chuyện cảm cúm gì đó bị bỏ qua, Sầm Dao chịu đựng khó chịu trong người tiến hành nghiên cứu điều tra kĩ càng về tinh hạm Biển Sâu suốt 4 ngày.
Kĩ sư xây dựng chính và nhà thiết kế của tinh hạm Biển Sâu là Adrian, năm đó ông đã sáng tạo cách sử dụng động cơ kép, khiến tốc độ bay của Biển Sâu đạt tới cấp 8 kinh hoàng, nhanh hơn 1024 lần tốc độ ánh sáng, nhận được giải thưởng Rose tối cao về công trình khoa học kỹ thuật.
Dã tâm của Sầm Dao rất lớn, y cũng không phải kiểu cô độc thanh cao, danh và lợi vẫn luôn nằm trong phạm vi theo đuổi của cuộc đời y. Sầm Dao sẽ không thỏa mãn với chỉ một hệ thống Thiên Xu, dù sao thì, làm gì có kĩ sư nào chưa từng mơ được tự tay thiết kế một chiếc tinh hạm chứ?
Dự án tiếp theo của Sầm Dao chính là đa dạng hóa module cấu tạo động cơ của tinh hạm đời mới, dự đoán tốc độ nhảy vọt có thể lên tới cấp 9.6, nhanh gấp 1909 lần tốc độ ánh sáng.
Y là người nói là làm, có ý nghĩ lập tức triển khai chuẩn bị, đã được duyệt đề án. Chỉ là gần đây sức khỏe thật sự không ổn lắm, bệnh kén ăn dần nặng thêm, cuối cùng đến dịch dinh dưỡng cũng không muốn uống, mỗi ngày buồn ngủ tới mức chỉ muốn chết luôn trên giường, thậm chí còn sốt nhẹ. Tới ngày thứ 5, Sầm Dao bị Adam ép tới phòng y tế.
AI thông minh nói thế này: "Nếu cậu không đi, tôi méc trung tướng."
Trong phòng điều trị chỉ có lác đác vài người, thấy y tới thì chủ động nhường chỗ đã hẹn trước. Sầm Dao không từ chối được, đành cảm ơn rồi tiếp nhận kiểm tra.
Thật ra y chỉ định lấy một ít thuốc, nhưng sau khi nói cho Lục Nhiên về triệu chứng của mình, biểu cảm của anh ta trở nên rất lạ: "... Tôi thấy, hình như không phải bị cảm đâu."
Trái tim Sầm Dao bỗng giật thót, Lục Nhiên đứng dậy: "Làm xét nghiệm đi, tôi thấy triệu chứng này của cậu giống đang mang thai hơn."
Sầm Dao: "..."
Mười phút sau, đối mặt với kết quả xét nghiệm trên màn hình, Lục Nhiên mỉm cười, thành tâm chúc phúc: "Chúc mừng cậu Sầm, cậu mang thai rồi, đã được khoảng 25 ngày."
Vẻ mặt Sầm Dao vẫn luôn ngơ ngác từ lúc Lục Nhiên nói y mang thai. Khuôn mặt xinh xắn tinh xảo vì phản ứng lúc mang thai mà nhợt nhạt tới đáng thương, Omega mảnh khảnh ngồi trong khoang xét nghiệm có vẻ rất nhỏ bé mỏng manh, khiến Lục Nhiên không khỏi sản sinh chút ý thức bảo vệ. Anh ta tưởng là Sầm Dao sợ vì còn quá nhỏ, thầm mắng Heinz Norman quả nhiên cũng giống lũ Alpha chó chết khác, chẳng biết thương người ta gì cả, bèn ấm giọng an ủi: "Đừng sợ. Nền tảng cơ thể cậu khá tốt, cố gắng điều dưỡng giữ gìn là sẽ không phải chịu khổ nhiều."
Lục Nhiên bắt đầu nói cho y những mục cần chú ý, đầu óc Sầm Dao lại trống rỗng, ý nghĩ đầu tiên là, dự án tinh hạm chinh phục vũ trụ của y phải tạm ngừng.
Ý nghĩ thứ hai là, Sầm Dao rủ mắt, nhẹ nhàng đặt tay lên bụng. Đứa bé này đến vào ngày sinh nhật Heinz.
——————
[Tác giả có lời muốn nói]:
Xin lỗi nhé Dao Dao, mặc dù trông con rất đáng thương, nhưng cứ tưởng tượng một em trai 20 tuổi xinh đẹp mang thai là mẹ lại hưng phấn.
——————-
"Giữa cứ điểm Ubodon và cứ điểm quận Bạch Kim có một đường sao băng lớn, tình huống còn phức tạp hơn Bụi Gai."
Phòng họp yên tĩnh trang nghiêm, màn hình to lớn cho thấy bản đồ hai chiều đầy tinh vi. Heinz Norman mặc bộ quân trang phẳng phiu, bàn tay đeo găng trắng nhẹ nhàng lướt qua, hai chiều biến thành ba chiều. Giọng Alpha trầm thấp đầy thu hút, có sự lạnh lùng vô cảm: "Đội cảm tử đột kích số 2 của Đế Quốc am hiểu nhất là đánh du kích ở vùng sao băng, tôi từng giao thủ với Adolf Bill ở Bụi Gai."
"Thẩm Qua là học sinh Adolf Bill hài lòng nhất." Ngồi hàng đầu bên tay phải bàn hội nghị là tham mưu trưởng chiến tranh - thượng tướng Elder, hai tay khoanh lại đặt trước bụng, giọng chán chường, lại có phần trêu chọc: "Thiên phú quân sự của Thẩm Qua cũng không thấp hơn cậu, huống hồ thứ cậu ta điều khiển cũng là cơ giáp đời mới nhất của Đế Quốc."
"Tôi đã từng đấu với Thẩm Qua ở giải đấu giữa các trường quân đội." Hai tay Heinz chống trước bàn, tất cả người cầm quyền của bộ quân sự khu Nam trong thời kì chiến tranh đều đang ngồi ở đây. Ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn sang, trần thuật sự thật: "Phong cách của hắn quá cấp tiến, mà cơ giáp đời mới nhất của Đế Quốc tôi cũng đã được trải nghiệm khi đánh với Ouston, về độ nhạy thì hơn G18, nhưng những phương diện khác không thể nói là xuất sắc, ngay cả hệ thống bọc thép cũng là lấy từ đời trước."
Chúng sĩ quan đều biết biết quan hệ của hắn và "cội nguồn" của G18, có phần trêu chọc mỉm cười.
Heinz cũng không để ý: "Thứ nguy hiểm nhất ở đường sao băng K78 là Hố Đen Tự Nhiên. Tôi sẽ chấp hành nhiệm vụ vượt qua Hố Đen, một tuần sau dẫn bộ đội đặc chủng từ vùng sao băng tiến vào cứ điểm phòng hộ đầu tiên ở quận Bạch Kim..."
Hội nghị kéo dài 4 tiếng, Andrew nhìn thời gian 3 lần, thậm chí giữa chừng còn vào phòng họp xem xét. Heinz chú ý tới sự khác thường của anh ta, nhưng hội nghị vẫn đang tiếp tục. Sau khi kết thúc, thượng tướng Elder cố ý ở lại nói chuyện với Heinz, Andrew đành lẳng lặng theo sau hai người, đi tới cầu thang dài.
Bởi vì vị trí địa lý của Ubodont nên nơi này lạnh quanh năm, thường tới tháng 7 tháng 8 hoa anh đào mới nở. Mà Prunus Itosakura là loài hoa tiêu chí ở Ubodont này, trải dài hơn nửa vùng đất. Từ phòng hội nghị ra, đi dọc theo cầu thang xuống dưới, cánh hoa bay tán loạn, trong một thoáng tưởng như đang ở giấc mộng màu hồng. Tiếc là hai Alpha đang trò chuyện đều không có hứng thú để hưởng thức.
Thượng tướng Elder là nhóm học sinh đầu tiên của nguyên soái Burton, cùng bậc với thượng tướng Norman, cũng là thầy dạy bắn súng của Heinz. Heinz luôn rất kính trọng ông, phối hợp với bước chân chậm rãi và ngữ điệu thong thả của Elder, làm Andrew sốt ruột chết đi được.
Sau khi cúi chào tạm biệt Elder, Heinz im lặng nhìn bóng lưng thượng tướng đi xa, không quay người, giọng điệu rất không vui: "Trung tá, với năng lực và phẩm chất của anh thì tôi không nghĩ ra được có chuyện gì mà anh lại luống cuống như vậy."
Thế là Andrew tự dưng không sốt ruột nữa. Anh ta bước sau Heinz nửa bước xuống cầu thang, nói: "Là việc liên quan tới cậu Sầm ạ."
Heinz đang cởi găng, nghe vậy khựng lại, nhìn sang Andrew.
"Tôi nghĩ là cậu Sầm vẫn chưa nói cho ngài." Hai người đi tới thềm nghỉ, binh sĩ đứng hai bên hành lễ, Andrew cười nói: "Tôi nghĩ là ngài nên chuẩn bị tâm lý cho thật tốt."
Kênh thông tin của Sầm Dao nằm ở trên cùng EP của hắn, còn được chú ý đặc biệt, tới tận trưa nay Heinz cũng không thấy y nhắn gì. Nhưng thái độ và giọng điệu của Andrew làm hắn yên tâm, nên cũng không để ý sự trêu chọc trong đó, hững hờ mở EP, chuẩn bị nhắn tin hỏi Adam, lại nghe được Andrew nói: "Bác sĩ Lục nhắn cho tôi, nói là trưa nay cậu Sầm tới phòng điều trị."
Heinz sửng sốt, bước chân đang sắp đặt xuống bậc thang bên dưới khựng lại, đúng lúc này EP hiện tin nhắn của Adam, Andrew nói tiếp: "Cậu Sầm đã mang thai."
Một giây sau, Heinz bước hụt, mũ lẫn găng lăn xuống đất.
"Trung tướng ---" "Chỉ huy ---"
Binh sĩ và Andrew hốt hoảng kêu lên, không ai ngờ được vị chỉ huy tối cao đã trải qua 10 năm giáo dục ở trường quân đội của họ, con người sắt thép luôn bình tĩnh lại có hành động như thế.
Một trận gió cuốn tới đầy trời cánh hoa màu hồng, rơi xuống chiếc găng trắng nằm trên đất của Heinz. Alpha trố mắt ngồi trên bậc thang, trên EP là tin nhắn của Adam: "Trung tướng, cậu chủ đã mang thai, chúc mừng ngài được làm cha."
Quân viễn chinh đã lên kế hoạch 3 ngày sau trở về Westbrook đột nhiên nhận được mệnh lệnh, trừ đoàn Thân Vệ Quân số 2 tiếp tục đóng quân ở Ubodon, tất cả những người còn lại hành quân về.
Căn cứ Biển Sâu nhận được mật hàm lập tức vào trạng thái, chuẩn bị chào đón quân viễn chinh. Heinz trở về vào đêm hôm đó, dùng hiệu suất cao nhất xử lý tất tần tật công việc rồi chạy tới phòng điều trị tìm Lục Nhiên.
Các bác sĩ khác đã ra về hết, Lục Nhiên phải ở lại chờ Heinz nên rất bực mình, nghĩ tới dáng vẻ đáng thương ngơ ngác của Sầm Dao lúc trưa thì càng thêm ngứa mắt hắn, giọng điệu rất là gay gắt: "Ngay cả việc Omega của mình mang thai anh cũng không biết? Sầm Dao mấy tuổi hả, bây giờ là lúc nào hả, có phải Alpha mấy người động tới phương diện này là mất não hết cả lũ không?"
Heinz rất mệt, Lục Nhiên lại nói hết sức khó nghe, nhưng hắn không có vẻ gì là tức giận, tóm lấy trọng điểm: "Em ấy còn nhỏ như vậy đã mang thai thì liệu có tổn thương nhiều đến cơ thể không?"
"Omega tuổi nào mang thai chẳng tổn thương nhiều?" Lục Nhiên lườm hắn, giọng điệu tốt hơn một chút: "Khoang sinh sản của cậu ấy phát triển rất hoàn thiện, nền tảng cơ thể cũng không tệ lắm, giữ gìn điều dưỡng tử tế sẽ không phải chịu khổ nhiều."
Heinz nhẹ nhàng thở ra, cho tới giờ Sầm Dao cũng chưa nhắn gì cho hắn, nói thật trong lòng hắn cứ có chút lo lắng và sợ hãi. Heinz thật sự quá mệt, hiếm thấy mà thả lỏng tựa người vào thành ghế, mở EP ra hỏi: "Tôi cần phải chú ý những gì?"
Thái độ của Alpha có thể nói là bình tĩnh, nghe rất nghiêm túc những kiến thức cần biết khi mang thai mà Lục Nhiên giảng. Nhờ thế Lục Nhiên cũng nguôi giận, hỏi hắn: "Năm đầu tiên của giáo dục cấp độ 3 đã có tiết sin,h lý AO và các kiến thức về Omega khi mang thai, lúc đó anh làm cái gì hả?"
Heinz đang ghi chép nghĩ, lúc đó 18 làm sao nghĩ tới có ngày mình lại làm cha chứ.
Tới lúc ra khỏi phòng y tế đã là đêm khuya, Sầm Dao vẫn không có động tĩnh. Adam bảo hôm nay Sầm Dao ở phòng kí túc cả ngày, đồng thời cắt đứt mọi liên lạc với bên ngoài, nên việc hắn về sớm y vẫn chưa biết.
Heinz nhắn tin mượn phòng tắm của Andrew, cả người hắn toàn là mồ hôi, tiềm thức Heinz muốn mỗi lần Sầm Dao thấy mình luôn sạch sẽ.
Đêm nay có vẻ như rất dài, Heinz mở cửa phòng, thấy bên trong là một vùng tăm tối. Hẳn lẳng lặng bật đèn, Sầm Dao đang ôm chân ngồi trên giường, dựa lưng vào tường ngơ ngác ngẩng lên nhìn hắn.
Mừng rỡ và yêu thương mềm mại trong mắt Omega khiến Heinz không khỏi mỉm cười. Hắn ngồi ở mép giường dang tay ra, Sầm Dao cẩn thận chậm rãi tiến vào vòng ôm của hắn, nhỏ giọng hỏi: "Sao hôm nay anh đã về rồi?"
"Anh về em không vui à?" Heinz cúi xuống hôn lên mái tóc đen, ôm chặt y trong lòng, dịu dàng thả pheromone vỗ về. Một lát sau mới hỏi: "Em thấy đỡ cảm chưa?"
"... Không phải bị cảm." Phản ứng của Sầm Dao đêm nay luôn có một sự bình thản và chậm chạp, ngón tay y vô thức nắm lấy mân mê áo sơ mi đen của Heinz, lí nhí: "Em có thai rồi."
Tay y vắt lên vai Heinz, đối mặt với Alpha: "Heinz, anh phải làm cha rồi."
Heinz cười hôn lên mũi y, bị Sầm Dao bất mãn đẩy ra: "Thái độ anh như thế à?"
Không hiểu sao y thấy ấm ức, cảm xúc dồn nén trong lòng từ lúc biết mình mang thai trào ra. Y giằng ra khỏi vòng tay Heinz: "Tại sao anh không mừng rỡ gì hết hả?"
"Lúc biết tin này, anh đã ngã cầu thang ngay trước mặt binh lính của mình." Heinz nắm lấy ngón tay mảnh mai, đặt lên miệng hôn: "Người nào đó không chịu nói cho anh, để người khác báo trước, giờ lại trách anh không mừng."
Sầm Dao không nhịn được cười, lại chui vào lồ,ng ngực Heinz, ghé vào tai hắn thủ thỉ: "Em không biết nói thế nào."
"Anh biết." Heinz nói: "Cả ngày hôm nay anh chẳng tập trung được, cũng may em không nói."
"Tức là anh vẫn không muốn biết?" Sầm Dao nói xong cũng phải giật mình, vì cảm xúc trong lời nói thật sự thay đổi 180 độ, cố tình gây sự. Heinz lại vẫn như thường dỗ dành, Sầm Dao mãi không nói gì, nghe chồng dỗ nửa ngày mới lí nhí: "Heinz, em hơi sợ."
Trái tim Heinz nhũn ra, hắn lên giường bế Sầm Dao vào lòng, nói: "Anh biết."
Hắn cúi đầu thương tiếc hôn lên mí mắt đang run rẩy của Omega, ấm giọng nói: "Sau khi trở về, anh đã nói chuyện với Lục Nhiên. Hắn nói cho anh biết rất nhiều biến hóa si,nh lý của Omega sau khi mang thai. Bé cưng, em sợ hãi là chuyện bình thường."
Heinz cầm tay y. Sau khi kết hôn, hắn vẫn luôn cảm nhận được Sầm Dao bài xích chuyện mang thai: "Em còn trẻ như vậy, vốn không sẵn sàng cho chuyện này." Đôi mắt xanh như biển sâu của Heinz chăm chú nhìn thanh niên: "Bé cưng, nói anh nghe, em có muốn đứa bé này không?"
Không hiểu sao Sầm Dao bỗng hoảng, vô thức che bụng mình: "Có."
Heinz mỉm cười, như thể đó chỉ là một câu hỏi rất bình thường. Hắn vươn tay xoa bụng Sầm Dao, Omega rùng mình, Heinz hôn lên trán y, sợi tóc vàng còn ẩm ướt lướt qua mặt Sầm Dao. Alpha dỗ dành: "Vậy tin anh hơn một chút có được không? Anh biết mình rất khốn kiếp, để em chưa kịp chuẩn bị gì đã phải làm papa." Sống mũi cao của hắn thân mật cọ lên mặt Sầm Dao: "Anh sẽ học cách làm một người cha tốt, cố gắng hết sức để em không sợ. Mang thai rồi thì em vẫn là em, em vẫn có thể dựa theo kế hoạch của mình, làm chuyện em muốn làm."
Sầm Dao há miệng, lại không nói được gì. Sự bảo hộ của Liên Bang với Omega thái quá tới mức xâm phạm quyền cá nhân, 5 tiếng trước, y đã nhận được thông báo tạm cách chức từ viện khoa học.
"Anh biết bé cưng của anh rất không vui, vì đứa nhỏ này làm rối loạn kế hoạch của em." Heinz cẩn thận vuốt ve bụng Sầm Dao: "Nhưng tinh hạm Biển Sâu là do Adrian thiết kế, ông ấy có phòng thí nghiệm với kĩ thuật hàng đầu, em có thể ở lại Biển Sâu tiếp tục dự án của mình. Em ghét người khác săn sóc quá độ vì em đang mang thai đúng không?"
Mùi đàn hương dịu dàng của Heinz triền miên vây quanh y, giống như giọng nói của Alpha: "Anh biết Dao Dao của anh không yếu ớt như vậy, anh cũng biết em muốn anh đối xử với em như thế nào."
Sầm Dao làm ổ trong ngực hắn, im lặng nửa ngày mới đỏ mặt bảo: "Thật ra anh quan tâm chăm sóc nhiều hơn cũng được."
Heinz nhướng mày, ngón tay nhẹ nhàng quét qua môi Sầm Dao, nhìn biểu cảm của Omega: "Cưng à, nếu lúc mới kết hôn em chịu nũng nịu với anh như vậy thì chắc giờ đang ở trong phòng chờ sinh rồi."
Sầm Dao lạnh tanh giơ tay cho hắn một cái tát.
Không dùng sức nên không đau, với Heinz ngang bằng tán tỉnh. Hắn cười đặt Sầm Dao nằm lên gối hôn lấy hôn để, bàn tay to lớn nhẹ nhàng vuốt ve bụng y. Khi hai người thở hổn hển tách ra, hắn nói bên tai Omega: "Cảm ơn em."
"Cảm ơn bé cưng của anh đã đồng ý giữ lại." Hắn cọ xát vành tai đã đỏ rực của Sầm Dao, thì thầm.
-
Sau khi mang thai Omega rất cần Alpha làm bạn và dùng pheromone để trấn an, điều này Heinz cảm nhận được, Sầm Dao không hề biết mình đã sinh ra ỷ lại với hắn.
Sau khi dỗ Sầm Dao đi ngủ, Heinz liên hệ Andrew để xem lịch trình một tuần tới. Andrew đã chuẩn bị sẵn, từ tuần trước Heinz đã bảo anh ta là muốn để trống ra một ngày, nhận được tin nhắn lập tức nói: "Ngày mai phần lớn là nhiệm vụ chuyển giao và xử lý giấy tờ, không cần ngài tốn quá nhiều công sức."
Heinz cảm nhận được sự vui vẻ thuần túy hiếm thấy, cúi xuống hôn lên mặt Sầm Dao, cảm thấy xao xuyến không yên, giống thằng nhóc 17 18 tuổi đêm trước ngày đầu tiên hẹn hò, hưng phấn và kích động, chỉ muốn bật dậy lên kế hoạch hẹn hò cho thật tốt.
Có lẽ là do quá xao xuyến, Heinz dậy rất sớm, đặt một bó hoa rồi tựa vào đầu giường lẳng lặng ngắm Sầm Dao nửa ngày. Ngón tay nhẹ nhàng chạm vào chóp mũi Omega, Sầm Dao đang ngủ say vô thức nhíu mày làm hắn căng thẳng dừng lại, thấy thanh niên xoay người ngủ tiếp mới thở phào nhẹ nhõm, mở chức năng ngăn chặn tiếng động giúp ngủ ngon hơn, xuống giường rửa mặt.
20 phút sau một bó dành dành được giao tới, bởi vì là đơn khẩn cấp nên cực kì đắt đỏ, Heinz cũng không để ý, cắt tỉa rồi thay cho một nửa chùm hồng trắng trong bình. Xong xuôi hắn ngồi xuống trước bàn đọc, trịnh trọng vô cùng mở ra... <Hướng dẫn che chở Omega trong thời gian mang thai>.
Adam im lặng cùng Heinz đọc nửa giờ, cuối cùng vẫn không kiềm chế được bản chất nhiều chuyện của mình: "Trung tướng, thật ra ngài cũng không bình tĩnh như ngài thể hiện với việc cậu chủ mang thai đâu đúng không?"
Ánh mắt Heinz dừng trên dòng "Omega mang thai từ 4 tới 6 tuần, HCG sẽ tăng dần dẫn tới buồn nôn, tạo thành nôn nghén", nghe vậy bút điện tử dừng lại: "Chỉ là thấy bây giờ chưa phải lúc."
Adam chưa từng tiến hành tâm sự và giao lưu sâu sắc với Heinz Norman, AI rất thiếu số liệu mẫu của Alpha cao cấp này, bèn hỏi: "Là vì áy náy mình không thể ở bên cậu chủ nhiều hơn à?"
Heinz ừ, không nói nữa, tất cả sự chú ý đều tập trung ở EP. Adam không nhụt chí, Sầm Dao là một người có lòng đề phòng rất nặng, Adam làm bạn với y gần 20 năm, trong 5 năm trở lại đây mới giao lưu được với y nhiều hơn. AI luôn rất kiên nhẫn, nó ân cần chỉ dẫn: "Ngài có biết tại sao cậu chủ lại bài xích việc mang thai như vậy không?"
"Bởi vì quá trình thai nghén sinh mệnh rất khổ sở." Heinz nhìn sang những bông dành dành màu trắng: "Truyền thông vẫn luôn dùng cái mác vĩ đại để che giấu sự thật sinh sản sẽ mang lại đau đớn lớn lao cho sinh lý và cơ thể Omega."
Adam hiếm hoi mà im lặng, nó hiểu ra, bản chất của Heinz Norman có một thứ khác hoàn toàn với các Alpha khác.
"Đương nhiên cũng bao gồm cả tôi. Trước ngày hôm qua, tôi không hề biết mang thai sẽ mang lại những gì cho Omega." Heinz nói: "Mẹ tôi sinh tôi xong mất 3 năm mới thoát khỏi trầm cảm hậu sản, nhưng từ đó đến giờ tôi vẫn không thể đồng cảm được với nỗi khổ của bà. Nếu không phải Sầm Dao mang thai, có lẽ cả đời tôi cũng không biết tới những kiến thức này."
Adam: "Trung tướng, 80% Alpha sau khi biết Omega của mình mang thai sẽ không tìm hiểu tri thức khi Omega mang thai giống ngài. Với sự phát triển của y học và sự coi trọng của chính phủ với tỉ lệ sinh sản, bệnh viện có hệ thống bảo vệ Omega hoàn chỉnh từ khi mang thai tới lúc sinh."
"Nhưng trong 5 năm trở lại đây, tỉ lệ mắc trầm cảm sau sinh của Liên Bang cao tới 54.7%." Heinz mở số liệu ra, rất bình thản nói: "Trong lúc mang thai, hầu hết Alpha sẽ vô tâm, có lẽ tác dụng của họ chỉ là cung cấp tin,h trùng và pheromone."
"Trung tướng Norman." Adam cảm thán: "Nếu như lời vừa rồi của ngài được tổ chức quyền bình đẳng Omega nghe được, tỉ lệ ngài được ủng hộ và hình tượng chắc chắn sẽ tang vọt."
"Thấy không, rõ ràng đây là những điều Alpha nên làm, lại được coi như thể là chuyện gì to tát lắm." Heinz nhìn sang Sầm Dao đang say ngủ trên giường, giọng điệu trở nên mềm mại: "Nhưng có lẽ tôi cũng là một Alpha ngạo mạn còn ngu muội. Trước khi gặp Sầm Dao, tôi chưa hề thay đổi tư tưởng, nghĩ xem sự khác biệt và đặc quyền giữa A và O, cũng chưa từng đồng cảm với nỗi đau của người khác."
Vào lúc ấy Adam hiểu ra tại sao Sầm Dao yêu Heinz Norman. AI luôn dùng pheromona và dopamine để đánh giá tình yêu của hai người, dùng lực hấp dẫn giữa AO để giải thích lí do họ yêu nhau. Nhưng giờ phút này, Adam hiểu được, một linh hồn lớn mạnh lại có phẩm chất thuần túy như vậy xứng đáng để Sầm Dao mến mộ yêu thương.
"Trung tướng, có lẽ sự bất an và lo lắng của ngài là dư thừa, ngài chắc chắn sẽ là một người cha tốt. Điều cậu chủ cần là có người đồng cảm và cung cấp giá trị cảm xúc, mà những thứ này ngài đều có thể cho." Giọng nam máy móc của Adam nói rất chậm: "Cậu chủ không cha không mẹ, cậu ấy chỉ là vật thí nghiệm mà ống nghiệm bồi dưỡng ra, thế nên cậu ấy luôn cho rằng quan hệ giữa đứa bé và cơ thể mẹ là quan hệ kí sinh và vật chủ. Nhưng trong mấy tiếng khi ngài chưa trở về, cậu ấy vẫn luôn tra tìm các loại tri thức khi mang thai, và do dự không biết làm sao để nói với ngài."
"Cậu chủ có cái nhìn rất cực đoan với chuyện sinh nở. Thời kì ở viện điều dưỡng, chuyên viên tâm lý lo xa tiến hành trị liệu và nói chuyện với cậu ấy. Nhưng ngài biết đấy, cậu chủ rất thông minh, cậu ấy biết cách để mình giống một người bình thường. Từ khi 12 tuổi, mỗi bài trắc nghiệm tâm lý của cậu ấy đều rất xuất sắc." Adam nói: "Thật ra sau khi cậu ấy mang thai tôi rất lo, nhưng phản ứng của cậu chủ hoàn toàn ngoài dự đoán. Cậu ấy chỉ mừng rỡ và lo lắng vì chưa chuẩn bị, giống như mọi Omega khác." Adam dừng lại, có vẻ như đang tính toán số liệu, sau đó khẳng định: "Cậu chủ thật sự rất yêu ngài."
Heinz không nói gì, ánh mắt vẫn luôn dính lấy Sầm Dao. Nắng ban mai mờ ảo, giây phút này bình yên đến vậy. Hắn cười: "Tôi biết."
Trong lúc ngủ, mí mắt Sầm Dao khẽ run, Heinz lập tức giơ ngón trỏ lên miệng "suỵt" một tiếng. Adam thấy con người yêu vào đúng là ngu đi, rõ ràng Heinz đã bật chế độ yên lặng cản tiếng ồn.
Thời gian đầu mang thai Omega thường thích ngủ, Sầm Dao còn chưa tới giờ dậy, nhưng tiềm thức y không cảm nhận được Alpha của mình nên mơ mơ màng màng tỉnh lại. Ngón tay mò lên gối tóm hai lần không được gì, lầm bầm đòi Heinz ôm.
Sầm Dao chưa từng mềm mại yếu ớt như vậy, trái tim Heinz tan chảy trước lời lầm bầm của Omega, ôm y vào lòng rồi hôn lên cổ, sau đó răng nanh cắn nát tuyến thể, đàn hương lạnh lẽo chầm chậm rót vào trong.
Sầm Dao khẽ run, Heinz ngạc nhiên trước sự nhạy cảm của thanh niên, nhẹ nhàng vỗ lưng cho y. Sau khi rót pheromone, Sầm Dao vẫn luôn vùi mặt trong lồ.ng ngực hắn không chịu nhúc nhích. Heinz hơi lo lắng hôn lên vành tai Omega, kiên nhẫn dỗ dành. Sầm Dao vẫn không nói gì, cái tay Alpha đang ôm eo y đi xuống, khựng lại, hiểu ra nở nụ cười.
Sầm Dao thấy hắn cười thì thẹn quá hoá giận, lạnh mặt định giằng ra, lại bị Alpha ôm chặt hơn. Hắn ghé vào tai y thì thầm: "Anh giúp em."
Sầm Dao vẫn khó chịu, nhưng pheromone và động tác của Heinz khiến người y nhũn ra. Ngón tay ửng hồng nhẹ nhàng khoác lên vai Heinz, đứt quãng hỏi: "Hôm nay, anh, hôm nay không bận à?"
Heinz nghiêng đầu hôn y: "Tất cả thời gian của anh ngày hôm nay thuộc về em."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro