Chương 118: Sướng chết trên người con
Hai cha con đang địt nhau, hí khúc trong hoa viên bỗng nhiên dừng lại, hóa ra là nghỉ giữa chừng.
Minh San liền cắn môi dưới, cố gắng nén tiếng rên rỉ sắp bật ra.
Các nữ nhân bên kia, cũng hoàn hồn lại sau tiết mục xuất sắc, người uống trà thì uống trà, người ăn bánh trung thu thì ăn bánh trung thu, bầu không khí lại rất thân thiện, có lẽ là vì nghĩ đến sau này phải cùng nhau sinh sống ở nơi đất khách quê người, mấy người họ liền bỏ qua ân oán cũ, trở nên hòa hợp hơn.
Trong lúc chờ lên sân khấu, mấy nữ nhân lại nói chuyện phiếm, đề tài không biết sao lại chuyển sang Minh San.
Vì xung quanh rất yên tĩnh, Minh San miễn cưỡng có thể nghe rõ nội dung họ nói chuyện phiếm.
Tứ di thái nói: “Nói đến cũng kỳ lạ, mấy tháng này đại soái sủng ái Minh San như vậy, sao không thấy ngài ấy đưa con bé ra nước ngoài luôn?”
Nhị di thái nói: “Chắc là có chuyện gì khuất tất, ngươi xem mẫu thân con bé bệnh thành ra như vậy.”
Ngũ di thái tò mò hỏi: “Vị đại tiểu thư này, luôn luôn được sủng ái như vậy sao?”
“Làm gì có, nửa năm trước đại soái còn suýt quên có người nữ nhi này, hình như là từ bữa yến tiệc sinh nhật lần đó, quan hệ hai cha con mới trở nên hòa hợp.”
“Đêm đó cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ biết ngày hôm sau tam di thái bị tiễn đi, đại soái cũng không còn vào phòng chúng ta nữa.”
Nói tới đây, mấy nữ nhân đột nhiên lộ ra vẻ mặt kỳ quái, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, rồi câm miệng không nói tiếp.
Một lát sau, lại nghe thấy tứ di thái giống như lơ đãng mà nói: “Vừa rồi khi đại soái rời đi, Minh San cũng đi theo rất nhanh đúng không)?”
Lúc này bầu không khí càng thêm xấu hổ.
May mắn tiếng nhạc trên sân khấu hí kịch nhanh chóng vang lên, họ lại chuyên tâm xem kịch.
Minh San nghe nhóm di thái thái nói chuyện mà trái tim đập thình thịch, quay đầu nhìn về phía phụ thân, dùng khí âm hỏi: “Có phải họ đã đoán được cái gì rồi đúng không?”
Thích Kỳ Niên không thèm để ý cười nói: “Yên tâm, họ không dám đoán mò.”
Dù trong lòng có nghĩ đến, họ cũng không dám nói ra, dù sao cuộc sống sau này, họ vẫn phải dựa vào Thích Kỳ Niên.
“Lỡ như họ đoán được quan hệ của chúng ta, nên làm cái gì bây giờ?”
“Đoán được thì được thôi, con sợ sao? Sợ bị họ biết con không chỉ là ta nữ nhi, còn là nữ nhân của ta?”
Minh San nghĩ nghĩ, thò qua hôn môi hắn: “Không sợ, ta đã bị người chơi thành như này, còn có thể rời khỏi người được sao.”
Thân thể của nàng, tâm của nàng, đã sớm không thể rời khỏi phụ thân.
Thích Kỳ Niên cười khẽ, nói: “Yên tâm đi, dù họ có đoán được, cũng chỉ có thể giữ trong bụng, nói ra không có bất kỳ lợi ích nào cho họ.”
Minh San bị lời hắn dỗ dành thật sự nhanh chóng thả lỏng, co thắt lỗ dâm, siết chặt dương vật phụ thân thúc giục: “Phụ thân người chịch nhanh lên…”
Hai người ở bụi cây nhỏ không biết xấu hổ địt nhau một trận, Thích Kỳ Niên dùng con cặc thô to của hắn thay phiên đụ cả hai cái lỗ dâm của nữ nhân, địt đến mức nàng cao trào liên tiếp, dâm đãng như một con chó cái, rồi mới tận tình mà bơm tinh vào hậu huyệt của nàng.
Hắn bắn một lần, Minh San đã cao trào liền hai ba lần, sướng đến mức cả người mềm nhũn.
Cuối cùng nàng được phụ thân ôm công chúa về phòng.
Khi ngâm mình trong thùng tắm lớn, Minh San mới khôi phục tinh lực, nhớ lại quan hệ của nàng và phụ thân có lẽ đã bị mấy di thái thái nhìn ra, trong lòng là rung động, ************************************. (Đoạn này bà nu9 lại lên cơn suy nghĩ của tiểu 3 thượng vị, t cắt xíu xíu nhé =))) tam quan hơi ba chấm. Lên link đọc full nhé, trong link t cũng k set gì hết)
Trong lòng vừa sướng, lồn dâm lại bắt đầu nứng, vì thế nàng chủ động đỡ cặc bự của phụ thân, nhắm thẳng lồn dâm chậm rãi ngồi xuống.
“A a……”
Không có người khác quấy rầy, Minh San ngẩng đầu lên, rên rỉ lớn tiếng, cổ thiên nga trắng nõn bị kéo ra một đường cong duyên dáng, quyến rũ nam nhân ghé sát vào, vươn lưỡi ra liếm mút cổ nàng.
“Phụ thân, nhanh chịch ta……”
“Bảo bối dâm muốn chết, hôm nay sao con lại dâm đãng như vậy?”
“Ta…… Ta cũng không biết, chỉ là rất muốn.”
“Bé yêu, cục cưng, phụ thân sớm muộn gì cũng chết vì sướng trên người con…” Thích Kỳ Niên dùng cánh tay nâng hai đùi nàng lên, làm bướm dâm của nàng hoàn toàn mở ra, sau đó dùng sức thúc cặc địt lồn.
“A..ưm… A……”
Tắm rửa xong một lần, bướm dâm của Minh San càng dính nhớp, nước dâm chảy không ngừng, càng rửa càng bẩn, hai bầu vú khổng lồ trước ngực lại bắt đầu căng lên, bị phụ thân ôm mút nửa ngày mới cảm thấy sảng khoái.
Cuối cùng khi được phụ thân lau khô cơ thể bế lên giường, Minh San hoàn toàn mềm nhũn, một ngón tay cũng không nâng nổi, chỉ có thể mặc cho phụ thân sắp đặt.
Thích Kỳ Niên đè lên người nàng, dùng đầu lưỡi liếm núm vú, cười nói: “Bảo bối, cơ thể dâm đãng này của con, một ngày cũng không rời được phụ thân.”
Minh San bĩu môi, nói: “Còn không phải do người làm sao, cho con uống thuốc để có sữa, còn bắt con ngày nào cũng cắm cây gậy ngọc kia.”
Sau này nàng mới biết, dương vật ngọc kia có công hiệu dưỡng huyệt không sai, nhưng trong những dược liệu đó cũng có thành phần xuân dược, bướm dâm của nàng ngày nào cũng cắm dương vật ngọc có chứa xuân dược, sao có thể không trở nên dâm đãng?
Hai cha con ôm nhau cười đùa một lúc, lại địt thêm một lúc, mới ôm nhau đi ngủ, ngay cả khi ngủ, Thích Kỳ Niên cũng muốn cắm con cặc nửa mềm vào bướm dâm của nữ nhi, không nỡ tách ra một khắc.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro