Chương 42
Chương 42. Cánh cửa mới
Hừ, tiểu tử này mấy ngày không gặp, tính khí lớn hơn không ít, dám nói chuyện với hắn như thế.
Tư Hạo Lam thay Lý Tinh Hà chẩn đoán, có thể tên này đang muốn ăn đòn.
Tất cả nội dung của cuộc phỏng vấn này cần phải được ghi hình xong trong vòng một ngay, chia ra thành nhiều phần khác nhau, chủ yếu vẫn dựa theo Lý Tinh Hà cùng Hứa Nhạc Trúc, mấy diễn viên phụ ở phía sau cánh gà chờ đợi, bất cứ lúc nào cũng có thể lên sân khấu.
Chương trình được thu lại, mời một số kênh truyền thông trong nước và fanclub ngồi bên dưới khán đài làm khán giả. Fanclub của Lý Tinh Hà chiếm phần lớn, người đông nhưng có tổ chức, có kỷ luật, không hề loạn một chút nào, thể hiện rõ ràng kết quả của việc quản lý thỏa đáng.
Tư Hạo Lam nhìn mà không khỏi chua xót, hắn khi nào mới có lực lượng fan như thế này. Hắn phóng tầm mắt nhìn xuống dưới cũng không biết trong số khán giả có một hay hai người yêu thích hắn hay không.
Bắt đầu ghi hình, MC hỏi Lý Tinh Hà vài câu hỏi thông thường, ví dụ tại sao lại đi diễn phim truyền hình.
Đương nhiên vì nội dung trong sách gốc cần a, ảnh đế đi đóng phim truyền hình mới có thể gặp được nhân vật chính nguyên chủ chứ.
Lý Tinh Hà đương nhiên không thể đáp như thế, liền nói vài câu hay ho đúng quy củ. MC lại nhắc tới scandal lần trước, Lý Tinh Hà cùng Hứa Nhạc Trúc ở trong giới giải trí nhiều năm đều tu thành tinh hết rồi, mấy câu liền giải thích cho bản thân, thuận tiện còn chọc cười làm bầu không khí thêm sinh động.
Tư Hạo Lam ở phía sau chờ đợi một hồi, đến phân đoạn của hắn hắn mới lên sân khấu.
Hứa Nhạc Trúc vừa thấy hắn đi ra liền vui khôn tả, giơ tay che lấy đôi môi tô son, cười nói: "Tôi bây giờ nhìn thấy Tư Hạo Lam liền phản xạ có điều kiện mà muốn chạy."
Chương trình có kịch bản, có khung chủ yếu, những thứ khác có thể dựa vào đó để phát triển.
MC nghe Hứa Nhạc Trúc nói vậy, liền tiếp lời của cô mà tra hỏi: "Tại sao lại nói như vậy, Hạo Lam lão sư đẹp trai thế này, không hề dọa người một chút nào a."
Lý Tinh Hà ở bên cạnh chen vào, thay Hứa Nhạc Trúc nói: "Cậu ấy diễn nhân vật phản diện quá giống như thật, thường thường khiến Nhạc Trúc sợ tới trốn tránh khắp nơi, sau khi diễn xong cô nàng nhìn thấy Tư Hạo Lam đi tới cũng sẽ theo bản năng tìm một chỗ trốn."
MC phối hợp cười to, sau đó quay lại hỏi Tư Hạo Lam: "Hạo Lam lão sư, có phải như vậy không?"
Tư Hạo Lam lắc đầu một cái, nói: "Tôi không biết, tôi còn cảm thấy kỳ cục ghê luôn. Tôi đẹp trai thế này, tại sao khi đóng phim các mỹ nữ trong đoàn thấy tôi đều đi đường vòng, tôi cảm thấy không nên như vậy a."
Khán giả cười phá lên, các diễn viên trên sân khấu kể vài câu chuyện thú vị trong lúc quay chụp, bởi vì phần này là phân đoạn của Tư Hạo Lam nên chủ yếu là nói về hắn.
Mọi người bắt đầu nói tới màn diễn cái chết của nhân vật phản diện.
Cảnh phim đó ở tập sau, bây giờ còn chưa phát sóng, các diễn viên khi nói tới việc quay đoạn này ký ức còn chưa phai.
"Các bạn không tưởng tượng nổi đâu, khi đó tôi bị Hạo Lam ghìm cổ lại, nhìn cậu ấy một tay bắt cóc tôi, một tay cầm súng, đánh cho nam chính cùng nam hai đang đuổi theo bọn tôi tới tơi bời hoa lá." Hứa Nhạc Trúc vừa nói vừa cười như một cành hoa run run, "Tôi lúc ấy muốn cười lại không dám cười, hoàn toàn trái ngược đó mọi người biết không? Nhân vật phản diện đè nam chính ra đánh, ngay cả đạo diễn Lý cũng không nhìn nổi."
MC cũng cười hướng Lý Tinh Hà tìm chứng cứ: "Là như vậy sao?"
Lý Tinh Hà bị đâm trúng chỗ đau, ở trong lòng điên cuồng rơi lệ, bất kể thời điểm nào y cũng đánh không lại Tư Hạo Lam. Hiện tại đang ghi hình, y phải giữ vững hình tượng của bản thân, liền nói: "Quá khoa trương rồi, khi đó nội dung kịch bản lên cao trào, tất cả mọi người rất nhập diễn, đóng phim cảm xúc mãnh liệt. Chỉ có thể nói đoàn phim của chúng ta mỗi người đều thật sự rất chuyên nghiệp."
MC biết rằng không thể đùa giỡn quá mức, không được tổn hại hình tượng của ảnh đế, cũng nói: "Đúng, điểm ấy tất cả mọi người đều rõ như ban ngày, nếu không nghiêm túc thì sao có thể xuất phẩm một bộ phim hay như vậy." Anh ta cười nói với Lý Tinh Hà, "Đối thủ càng mạnh càng thể hiện sự kiên cường của những người công tác cách mạng lúc đó. Nhân vật phản diện lợi hại đến đâu, cuối cùng vẫn là tà không thắng được chính."
Đề tài của 'Nghịch Lưu' tương đối mẫn cảm, bất kể là theo lịch sử hay kỳ vọng của mọi người, nhân vật phản diện đều phải chết.
Tư Hạo Lam cười mỉm, chỉ nghe mà không nói gì. MC đúng lúc đem đề tài kéo trở về, quay đầu hướng Tư Hạo Lam: "Đương nhiên nhân vật chỉ là nhân vật, bản thân diễn viên chúng ta cùng nhân vật mình đóng vai không hề có quan hệ. Tôi nghe nói Hạo Lam lão sư đóng cảnh võ thuật cực kì lợi hại, cơ bản không cần nhờ tới chỉ đạo võ thuật."
Tư Hạo Lam giả bộ khiêm nhượng một chút, nói: "Thể lực của tôi tương đối tốt, từ nhỏ đã giỏi đánh nhau, có thể trời sinh đã am hiểu võ thuật hơn người khác một chút."
"Không nhìn ra được a, Tư lão sư trông thật dịu dàng nha." MC lúc này tiếp tục dẫn dắt vào hoạt động tương tác, nhìn tất cả khán giả nói, "Không bằng chúng ta liền để Hạo Lam lão sư ngay tại trường quay bộc lộ tài năng, cho mọi người mở mang tầm mắt, có được hay không?"
Khán giả đương nhiên nói được, Tư Hạo Lam từ chỗ ngồi đứng lên, cười cười tiếp nhận khẩu súng đạo cụ mà bên hậu cần đưa tới.
Đoàn phim 'Nghịch Lưu' nghiên cứu chi tiết rất cẩn thận, đạo cụ đều dựa theo súng Browning thời kỳ Dân quốc phỏng chế. Tư Hạo Lam cầm súng đứng giữa sân khấu, làm một loạt động tác kéo ống, lên đạn, giương nòng.
Hắn lúc này không mặc trang phục đóng phim, mặt mày rõ ràng, tóc tai nhu thuận rũ trước trán, làm nổi bật ánh mắt sáng ngời, đẹp đẽ mà hữu thần, cả người ghìm súng, tuấn tú mà kiên cường, khiến người khác vừa nghĩ tới cây hồng có gai, vừa nghĩ tới cây bạch dương cao vút.
Quá bắt ống kính rồi. Sự tự tin của Tư Hạo Lam làm cho hắn đắm chìm trong ánh hào quang trời sinh, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Khán giả tự động vì Tư Hạo Lam khen hay, những người khác trên khán đài cũng bắt đầu vỗ tay, chỉ có Lý Tinh Hà ở nơi người khác không nhìn thấy yên lặng run lên.
Chương trình tiếp tục thu tới tối, phần thuộc về Tư Hạo Lam chỉ có một đoạn như vậy, Tư Hạo Lam ra khỏi trường quay liền muốn trở về, kết quả bị người ngăn lại.
"Tư lão sư, Lý Tinh Hà lão sư bảo anh chờ anh ấy một chút, anh có thể vào phòng nghỉ đợi trước."
Lý Tinh Hà thực sự ngon dễ sợ, tại bất cứ đài truyền hình của thành phố nào cũng có thể sử dụng phòng nghỉ ngơi. Tư Hạo Lam cũng không khách khí, đi theo nhân viên công tác.
Lúc Lý Tinh Hà thu xong chương trình đi ra liền nhìn thấy Tư Hạo Lam lẫm lẫm liệt liệt ngồi trên ghế sofa trong phòng nghỉ, ôm một hộp hạt dưa ngũ vị hương mà ăn.
Làm gì còn có tư thế oai hùng mê người lúc nãy trên sân khấu, hiện tại Tư Hạo Lam hai chân bắt chéo, tư thế kia thực giống một tên thổ bá vương trong sơn trại.
Lý Tinh Hà lắc đầu một cái, đặt mông ngồi xuống đối diện Tư Hạo Lam, Tư Hạo Lam cầm vỏ dưa ném lên đầu y, hỏi: "Ngươi tìm gia có chuyện gì?"
Lý Tinh Hà cau mày lấy vỏ dưa từ tên tóc xuống, mặt đầy nghiêm túc, không có ý tứ vui đùa gì, nói: "Lần trước đã nói ổn thỏa sẽ tới công ty của ta rồi mà, tại sao lúc đó lại không giữ lời."
Tư Hạo Lam đã đoán được là vì chuyện này, bảo: "Có lựa chọn tốt hơn. Làm người phải hướng lên cao."
Nếu như lúc đó đi Gia Sổ, Tư Hạo Lam tin tưởng rằng mình cũng sẽ nhận được sự phát triển tốt. Thế nhưng giải trí Gia Sổ nói cho cùng cũng là của Lý gia, tài nguyên tốt nhất vĩnh viễn sẽ dành cho Lý Tinh Hà; văn hóa Phong Tranh thì không giống vậy, đó là công ty Kha Lâm vì hắn thành lập, hoạt động đưa vào đều do ông chủ nắm giữ, Tư Hạo Lam chính là ông trùm trong đó, tất cả đều xoay quanh hắn. Với tính cách ta là vô địch của Tư Hạo Lam, đương nhiên sẽ không tới Gia Sổ.
Vẻ mặt Lý Tinh Hà nghiêm túc, y vốn nhìn rất đoan chính, khi nghiêm túc nói chuyện thì khắp người phát ra một thân chính khí, thành khẩn mà chân thành.
"Chuyện đã sắp xếp ổn thỏa, đột nhiên có một vị mỹ nữ cầm giấy ủy thác của ngươi tới bảo sẽ không hợp tác với chúng ta, ta vốn đang rất nghi hoặc, muốn hỏi ngươi một chút, sau đó nghe nói ngươi ngay lập tức đã nhận phim mới, còn diễn nhân vật chính, ta mới yên lòng, sợ ngươi thấy phiền nên cũng không đi quấy rầy ngươi."
Lý Tinh Hà nói, Tư Hạo Lam cắn mẻ hạt dưa tùy tiện nghe.
"Dạo gần đây phim truyền hình phát sóng, ta nghe phong phanh gì đó, liền hỏi thăm xem ngươi rốt cuộc là đến công ty nào, kết quả..." Sắc mặt Lý Tinh Hà thay đổi, nói, "Lại có liên quan đến Kha Lâm."
Y hết sức kinh ngạc, Tư Hạo Lam lại có liên hệ với Kha Lâm. Lý Tinh Hà vốn cho là dựa theo tính cách Tư Hạo Lam, hắn sẽ đích thân ném Kha Lâm vào trong rãnh Mariana* luôn, ai ngờ hiện tại chẳng những không có, mà quan hệ của hai người còn rất thân thiết.
*Rãnh Mariana là rãnh đại dương sâu nhất đã biết, điểm sâu nhất của nó là nơi sâu nhất trong lớp vỏ Trái Đất.
"Kha Lâm dù sao cũng là nhân vật phản diện, có rất nhiều thủ đoạn." Lý Tinh Hà tận tình khuyên nhủ Tư Hạo Lam, "Không cần qua lại với hắn nhiều mới tốt."
Lý Tinh Hà vô cùng đau khổ: "Vốn là cơ hội tốt a, có thể tới Gia Sổ đối với tiền đồ của ngươi mang lại lợi ích rất lớn, hiện tại đều bị hắn phá rối rồi."
Tư Hạo Lam lấy tay lột hạt dưa, quăng nhân hạt dưa vào trong miệng, nói: "Ngươi tại sao lại phải quan tâm chuyện giữa ta và hắn a, có liên quan gì đến ngươi."
Lý Tinh Hà kiên nhẫn nói với Tư Hạo Lam: "Ta không thể trơ mắt mà nhìn ngươi nhảy vào hố lửa a, ngươi cũng biết nội dung kịch bản, hắn vặn vẹo cỡ nào ngươi cũng hiểu, ta khuyên ngươi vẫn là cách xa hắn một chút mới tốt."
Cho nên, có thể nói rằng nhân sĩ chính phái chính là thích xen vào chuyện của người khác.
Tư Hạo Lam đặt hộp hạt dưa xuống, vỗ vỗ hai tay, phủi quần áo sạch sẽ, bảo: "Ngươi thật phiền quá, cái gì mà nhảy vào hố lửa, ta mới chính là cái hố lửa kia. Ngươi thấy ta cụt tay thiếu chân sao? Không có thì cũng đừng ở đó buồn lo vô cớ."
Lý Tinh Hà còn muốn nói nữa, nhưng nhìn thấy ánh mắt hung ác thiếu kiên nhẫn của Tư Hạo Lam liền nuốt ngược lời nói trở vào. Một lát sau, y mới ảo não mà nói: "Vậy cũng tốt, ta chỉ đang nhắc nhở ngươi một chút thôi." Rồi y lấy từ trong túi xách ra một tấm thiệp mời, đưa cho Tư Hạo Lam, "Sắp tới có một buổi tiệc từ thiện của minh tinh, công ty đại diện là nhà của ta, ngươi cũng đi đi, có thể nhận thức thêm một số người nổi tiếng trong giới."
Tư Hạo Lam giương mắt nhìn y, Lý Tinh Hà đối diện với ánh mắt của hắn, cuối cùng buồn rầu bảo: "Ta biết rằng bữa tiệc từ thiện này trong sách gốc cũng có, sự tình chung quy phải phát sinh, vậy đành dứt khoát mà tham dự thôi."
Trong sách gốc, nội dung quay quanh buổi tiệc này có một đoạn tình tiết trọng yếu, tác giả ở đây lên kế hoạch làm mất mặt kẻ xấu, cho nguyên chủ hào quang rực rỡ, đồng thời bức bách Tư Ích Niên trong buổi tiệc thừa nhận nguyên chủ, sau đó tình cảm giữa nguyên chủ và ảnh đế cũng từ đây ấm nóng dần lên.
Phân đoạn quan trọng như vậy, Tư Hạo Lam và Lý Tinh Hà đọc qua sách rồi đều sẽ không quên.
Tư Hạo Lam nheo mắt lại nhìn Lý Tinh Hà, Lý Tinh Hà bị hắn nhìn tới mức sau lưng vã mồ hôi lạnh, bảo: "Ta thật sự không có ý gì khác..."
Không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, bình thường hắn sống rất ung dung tự tại, nhưng chỉ cần gặp phải Lý Tinh Hà sẽ bị dắt đi theo sát nội dung kịch bản.
Tư Hạo Lam đột nhiên nở nụ cười, cười tới ngạo nghễ. Hắn tiếp nhận thiệp mời trong tay Lý Tinh Hà, bảo: "Được thôi, ta đi, tại sao lại không đi chứ, trong sách gốc nhờ bữa tiệc này mà nguyên chủ còn tìm được một bộ phim để đóng còn gì."
Lý Tinh Hà lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, Tư Hạo Lam cẩn thận cất thiệp mời vào, nói: "Không còn việc gì nữa thì ta đi trước."
Lý Tinh Hà nhìn thân ảnh hắn sắp rời đi, bộ dáng muốn nói rồi lại thôi. Tư Hạo Lam cho y cơ hội cuối cùng: "Có rắm thì mau thả."
Lý Tinh Hà hít một hơi sâu, rốt cuộc nói ra nỗi sầu lo của bản thân, ấp a ấp úng hỏi: "Hạo Lam quân, ngươi hẳn không phải là bị thiếu gia Kha gia bao dưỡng đi?"
Ở trong vòng giải trí này, chuyện về kim chủ cùng tiểu minh tinh nhiều lắm, Lý Tinh Hà nghĩ không ra tại sao Tư Hạo Lam lại nguyện ý ở cùng Kha Lâm, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có lý do này.
Tư Hạo Lam cười cười, vung một tay qua người Lý Tinh Hà, đấm một cú vào bụng y.
Ảnh đế vừa nãy phong quang vô hạn ôm bụng ngã quỵ trên mặt đất, Tư Hạo Lam sửa sang lại quần áo của mình, nói: "Lý tiểu tử, cho ngươi một lời khuyên. Toàn tâm tin hết vào quyển sách không bằng không có quyển sách nào hết. Ngươi cũng đừng coi tất cả sự tình viết trong quyển sách kia là thật."
Giống như mối quan hệ giữa Tư Ích Niên và Kha gia, tiểu thuyết không hề nhắc tới.
Trong sách chỉ viết Kha Lâm bị thái độ đào hôn của nguyên chủ làm cho tức giận, nhiều lần chèn ép nguyên chủ, cuối cùng ngay cả gia nghiệp của nguyên chủ cũng chiếm đoạt; trên thực tế, gia nghiệp của Tư Ích Niên vốn là cướp được từ tay Kha gia, Kha Lâm bất quá chỉ là giành lại một lần nữa.
.
Bộ phim 'Nghịch Lưu' tiếp tục được quảng cáo điên cuồng, mở ra nhiều cuộc thảo luận rộng rãi trên Internet. Các kênh truyền thông lớn đăng bài bình luận thật dài suy đoán nội dung tiếp theo của phim, số lượt repost rất cao, mọi lứa tuổi đều hóng xem bộ phim này.
Một bài thảo luận nổi tiếng khác là phân tích kỹ năng diễn xuất của diễn viên trong phim, nhóm cư dân mạng lấy vài trích đoạn kinh điển của phim ra phân tích, vì vấn đề ai diễn tốt nhất tranh luận không ngớt, cũng rất thú vị.
Ai diễn tốt nhất vẫn không có kết luận, nhưng ít nhiều gì thì kỹ năng diễn xuất của Tư Hạo Lam được khen ngợi, hắn ở trước mặt ảnh đế không thua kém một chút nào.
Theo sự phát triển của nội dung phim, bộ phim truyền hình cũng sắp đến hồi kết, cảnh cái chết của nhân vật phản diện rốt cuộc cũng được chiếu lên trước mặt khán giả.
Đó là phần cao trào nhất của toàn bộ phim, tất cả thế trận mà bên chính phái cùng phản diện bày ra đều được đưa lên bàn, thân phận của nam nữ nhân vật chính đồng thời bại lộ, các manh mối quỷ bí gắn kết tới một điểm chung, kết hợp quay cảnh võ thuật đấu súng ở khung cảnh thực, mấy tập này cực kì đã mắt.
Tỉ lệ người xem 'Nghịch Lưu' đạt tới đỉnh cao, tỉ lệ thảo luận của khán giả cũng tăng cao không giảm, tất cả mọi người đều bảo quá mạo hiểm, quá kích thích rồi, nhân vật phản diện quá xấu xa rồi, trong suốt quá trình đối đầu khán giả thay nhau đổ mồ hôi giùm nam chính, cuối cùng tại thời điểm hạ gục nhân vật phản diện đều cảm thấy thật sự quá sảng khoái.
Mọi người nhiệt liệt vỗ tay cho tất cả diễn viên, weibo của các diễn viên nổ tung, weibo của Tư Hạo Lam cũng có rất nhiều người chạy tới bình luận.
"Lão sư diễn quá tốt rồi! Lúc xem tôi căng thẳng muốn chết."
"THL thật trẻ tuổi, còn trẻ như vậy mà đã có kỹ năng diễn xuất thế này, tương lai tuyệt đối sẽ nổi tiếng."
Bất quá cũng có người mắng hắn: "Diễn nhân vật phản diện mà chân thực như thế, ngoài đời khẳng định không phải là người tốt." Thỉnh thoảng có vài câu nghi ngờ không đàng hoàng trong nháy mắt đã bị người qua đường phun vài ngụm nước miếng che mất.
Tiếp đó, đài truyền hình thừa dịp độ nóng tăng cao mà phát sóng chương trình phỏng vấn của đoàn phim, mấy diễn viên vừa nghiêm túc chuyên nghiệp vừa dí dỏm, lưu lại ấn tượng thật tốt cho quần chúng, đặc biệt nhân khí của Lý Tinh Hà cao chưa từng có, so với thời điểm y đoạt được giải ảnh đế còn nóng hơn.
Hình tượng đẹp trai mà mạnh mẽ của Tư Hạo Lam trong chương trình giúp hắn một lần nữa thu hút được một làn sóng fan.
"A a a a a, thật là đẹp trai a! Anh ấy tại sao có thể đẹp đến như vậy!"
"Thật thần kỳ nha, cậu ấy là nam minh tinh có thể pha trộn giữa vẻ đẹp cùng sự anh khí tuyệt nhất tôi từng thấy. Tôi vốn không thích xem mấy người đánh đấm cơ bắp."
"Thật muốn kéo áo ảnh lên, xem xem ảnh có cơ bụng không nha, *che mặt*."
Dưới mỗi blog có liên quan tới Tư Hạo Lam đều có một bóng người quen thuộc.
Mặc kệ người khác nói gì, cô bé đều không coi ai ra gì mà tự mình thổi rắm cầu vồng, cho nên cô vừa mới xuất hiện đã có thật nhiều người tới chào hỏi với cô.
"Em gái chữ cái lại tới nữa rồi."
"Chào em gái chữ cái, bé có nghĩ tới việc thay đổi nick không, ID này của bé nhìn như là lăn trên bàn phím mà ra vậy á."
Em gái chữ cái không thèm để ý, trong mắt của cô chỉ có ca ca mình.
"Ca ca uy vũ!!! Anh là ca ca đẹp trai nhất toàn thế giới!!! Bé vĩnh viễn ủng hộ anh!!!"
Tư Hạo Lam diễn vai nhân vật phản diện, còn là kẻ có thân phận đặc thù, là nhân vật phản diện vĩnh viễn không ngóc đầu lên được trong lịch sử. Tuy rằng lần này fan không ít, thế nhưng loại fan chân ái cuồng nhiệt vẫn chẳng bao nhiêu, phần lớn cư dân mạng đều có ấn tượng cố định với hắn là diễn viên mới, kỹ năng diễn xuất tốt, lớn lên đẹp trai.
Bất quá, kể từ khi chương trình phỏng vấn kia được phát sóng, một luồng thế lực mới bắt đầu nổi dậy trên Internet.
Em gái chữ cái khi đang cày dữ liệu cho weibo của Tư Hạo Lam, ngẫu nhiên phát hiện ra một chủ đề không nhiều fan lắm.
Trong chủ đề đăng lên đều là video về mấy khung đoạn Tư Hạo Lam và Lý Tinh Hà cùng xuất hiện trong phim, một vài tấm ảnh, chọc cho mấy cô bé phía dưới điên cuồng rít gào.
"Các bạn có cảm thấy là LTH cùng THL rất có cảm giác couple hay không a."
"A a a a a, tôi sớm đã cảm thấy như vậy rồi!!! Tương ái tương sát cực kì kích thích!!!"
"Hơn nữa người ta còn phát kẹo đường trong buổi phỏng vấn a, hai người bọn họ ngồi cùng một chỗ, LTH luôn giúp THL nói đỡ, hai người còn đồng thời so tài đấu súng."
"Tôi xem rồi tôi xem rồi, cực kỳ ngọt!!! Tôi cắt video đăng lên web X rồi, các chị em vô xem điii."
Em gái chữ cái đọc mấy bình luận đó, có chút không hiểu mấy cô nàng này có ý gì.
Em gái chữ cái: "Mọi người đang nói gì vậy?"
"Oa, đây không phải là em gái chữ cái nổi tiếng ở weibo THL sao?"
"Em gái chữ cái còn biết trả lời bình luận, tôi còn tưởng bé là người máy chỉ biết thả rắm cầu vồng thôi."
"Em gái chữ cái tại sao lại tìm tới nơi này. Hết hồn. Thì ra bé cũng lăn lộn trong vòng chúng ta."
"Em gái chữ cái, em gái chữ cái, tìm hiểu chút về cp Tinh Lam nè! Tuyệt vời dã man con ngan luôn!"
Cp Tinh Lam là cái gì? Em gái chữ cái ham học hỏi mở công cụ tìm kiếm, copy mấy chữ mấu chốt đó nhập vào trong khung.
Những người khác thấy em gái chữ cái không trả lời, cũng không để ý, tiếp tục đẩy thuyền nhà mình*.
*Gốc: 西皮 (xīpí, phiên âm ra là 'tây bì') đọc giống cp (couple). Dịch đại ý ra là đẩy thuyền. Các bạn nhớ từ này tại tương lai sẽ tiếp tục dùng.
Các cô cũng không biết em gái chữ cái thực ra là một tên kỹ thuật trạch, ngay cả công cụ tìm kiếm cô dùng cũng là bản chuyên nghiệp, liên tục tìm tòi dữ liệu trong các trang web lớn, hai lần tối ưu hóa phép tính, có thể lọc chính xác tất cả các thông tin liên quan ở mỗi xó xỉnh của Internet.
Vì vậy, em gái chữ cái mở ra một cánh cửa mới.
— Hết chương 42 —
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro