Chương 4: Ớt chưng đóng hộp
Triệu Tiểu Nhị bò trên mặt đất một lúc lâu mới có sức đứng lên.
Bị chịch đến mức toàn thân nhớp nháp, chính cậu cũng bắn lung tung rối loạn, hao tổn số lượng lớn dịch cơ thể khiến Triệu Tiểu Nhị khát khô cả họng. Đúng lúc đang dựa vào kệ đồ uống, Triệu Tiểu Nhị tiện tay lấy một hộp sữa đậu nành. Đưa ống hút vào miệng, vừa hút được một ngụm vẫn chưa kịp nuốt, trong miệng đột nhiên bị phun đầy sữa.
"Khụ...ô hô" Triệu Tiểu Nhị cảm thấy cái siêu thị này đang muốn đòi mạng cậu, sữa đậu biến thành dương vật đâm chọc vào miệng.
Triệu Tiểu Nhị lắc đầu muốn lùi lại phía sau, lại bị người đàn ông lực lưỡng một tay giữ chặt đầu, một tay giữ cằm không cho cậu nhúc nhích. Tuy rằng dương vật của người đàn ông lực lưỡng không có mùi gì lạ, còn mang theo vị sữa đậu, nhưng hiện tại trong lòng Triệu Tiểu Nhị chỉ mong kết thúc sớm, nhân tiện trải nghiệm người này. Thật bình thường, không giống với chym lớn có vẻ ngoài xấu xí. Cậu chu miệng dùng sức hút vào, hắn bị kích thích đẩy mạnh hông đâm vào miệng cậu.
Phần lớn sữa đậu phun ra đều vào miệng Triệu Tiểu Nhị. Triệu Tiểu Nhị đem sữa đậu nuốt xuống, lau mặt, người kia đã biến thành một cái hộp không rơi trên mặt đất.
...
"Bé dâm đãng, sữa đậu nành bị em hút khô rồi. Để tôi xem thử miệng phía dưới này có đang khát hay không."
Cơ thể Triệu Tiểu Nhị bị người phía sau ôm, một thanh âm trầm khàn vang lên bên tai, cằm râu cọ lỗ tai cậu có hơi ngứa. Triệu Tiểu Nhị nghiêng đầu, dựa sát cậu là một người đàn ông trung niên gầy nhưng rắn chắc, người hắn toả ra một mùi hương quen thuộc.
"Vẫn còn nữa hả!" Triệu Tiểu Nhị thực muốn khóc. "Tôi thật sự không chịu được nữa đâu, làm ơn tha cho tôi với!!"
Người đàn ông tóc đỏ lờ đi lời cầu xin của cậu, ngón tay cắm vào lỗ sau của Triệu Tiểu Nhị khuấy loạn lên. "Nói rồi, tôi muốn xem thử cái miệng nhỏ này có thể nuốt được không."
Cả người Triệu Tiểu Nhị vốn đã không có sức, lại bị tên tóc đỏ làm như vậy, cơ thể mềm nhũn dựa vào đối phương. "Anh đừng ... Đừng, cứ mà, ưm ha, đè điểm G của ông đây mà chọc aa."
"Nãy giờ tôi vẫn luôn sờ chỗ đó hửm?" Nam nhân tóc đỏ cười tà mị, Triệu Tiểu Nhị bỗng cảm thấy mắt có hơi cay, muốn chảy nước mắt.
"Ông đây nói là anh đừng có ấn nơi đó nữa uhaaa ..." Triệu Tiểu Nhị rên rỉ, bị nam nhân tóc đỏ đâm đến chỗ ngứa, rõ ràng không có sức lại không nhịn được đong đưa hông theo ngón tay hắn.
"Xem ra ngón tay này đã không thoả mãn được ngươi bé dâm đãng nữa rồi." Nam nhân tách hai cánh mông của Triệu Tiểu Nhị ra mạnh mẽ cắm vào, càng ngày càng tăng lực. Triệu Tiểu Nhị không thể không duỗi tay ra ôm cổ hắn để tránh mình bị chịch văng ra.
"Dâm đãng, ông đây chịch em sướng không? Hử?" Nam nhân tóc đỏ như gắn động cơ mà liên tục đưa đẩy như pít-tông, so với những động tác trước còn hăng hái hơn làm Triệu Tiểu Nhị rên dâm.
"Hưm ưm ... A ..... mẹ anh, đừng thúc nữa a! A....a...." Hai chân Triệu Tiểu Nhị kẹp chặt eo hắn, tự mình động.
"Chơi chết em!" Người đàn ông trung niên dùng sức cắm càng sâu vào mông Triệu Tiểu Nhị.
"Thấy thế nào, mông to không?" Triệu Tiểu Nhị càng siết chặt dương vật của nam nhân tóc đỏ, cảm nhận càng rõ.
Nam nhân tóc đỏ không để ý đến cậu, tiếp tục vùi đầu làm mãnh liệt.
"Khoan từ từ! Tôi còn chưa biết rốt cuộc anh là cái gì!" Triệu Tiểu Nhị mơ hồ cảm thấy không đúng lắm.
"Giờ em sẽ biết thôi." Nam nhân dùng sức đâm vào, sau đó là một trận đưa đẩy nhanh chóng. Khi cao trào còn ôm chặt lấy Triệu Tiểu Nhị, bắn sâu vào trong.
Triệu Tiểu Nhị giật mình bị một nguồn nhiệt tưới vào trong thân thể, đột nhiên chửi ầm lên. "Vô nhân đạo! Anh mẹ nó là Lão Gan Ma (một nhãn hiệu ớt chưng từ Trung Quốc)." Đây là hương vị cậu vô cùng quen thuộc, 100% không thể nhận sai.
"Chúc mừng em, đoán đúng rồi." Nam nhân tóc đỏ bắn xong, lại rút dương vật ra nhét vào miệng Triệu Tiểu Nhị. "Nếm thử xem, em thích hương vị này không?"
"Thích mẹ anh chứ thích..." Triệu Tiểu Nhị ngồi xổm trên mặt đất, hai ngón tay căng cúc hoa, cố móc thứ nam nhân bắn vào ra ngoài.
"Mẹ tôi là đồ ăn đóng hộp. Tôi là ớt chưng, lần sau ghé siêu thị nhớ phải mua tôi đấy." Người đàn ông tóc đỏ nói xong thì biến mất. Triệu Tiểu Nhị nhìn lên kệ hàng, quả nhiên thấy một lọ thuỷ tinh trống rỗng.
"Mịa! Ăn một chút thôi cay đã muốn thủng dạ dày, con m* nó anh bắn hết hẵng một lọ cho tôi." Triệu Tiểu Nhị vốn đã bị chịch đến chết lặng, lỗ sau bất tri bất giác mà xuất hiện cảm giác nóng ran.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro