Phần 6
Kris đang trong trạng thái vui vẻ, anh đang hồ hởi lái xe đến nhà Hoseok. Có Lẽ theo như Kris thấy thì Jimin thân với Hoseok, và anh đoán Hoseok hẳn là biết nhà Jimin. Hôm qua bởi vì thấy Jimin té trật chân nên vào sáng hôm nay Kris đã phải thức dậy sớm rồi lấy xe lái đến nhà Hoseok để hỏi hắn địa chỉ nhà Jimin.
Kris thật tình không biết rằng Jimin đang ở nhờ nhà của Hoseok.
Kris đậu xe trước cổng nhà Hoseok, anh định nhấn chuông cửa nhưng đột nhiên đẩy cửa vào thì lại thấy nó không khoá nên Kris cứ như vậy mà bước vào.
Kris phải đi qua khu vườn nhỏ ở phía trước rồi mới tới được căn nhà của Hoseok. Đang tiến bước về phía trước thì Kris bỗng nhiên nghe thấy tiếng thở nhẹ của ai đó, tiếng thở này nghe như người đó đang ngủ say...
Kris tiến lại gần thì thấy một người con trai dưới ánh nắng nhẹ buổi sáng đang gục mặt xuống bàn nhắm mắt, dưới ánh nắng làn da trắng không tỳ vết của cậu trai được phơi bày rõ ràng, Kris nghĩ hẳn là phải thiếu thêm một đôi cánh trắng nữa... Bởi vì bây giời nhìn cậu ta chẳng khác nào một thiên thần rơi xuống trần gian, quả thật làm cho người ta có cái cảm giác yên bình ...
Kris hơi bất ngờ, không hiểu vì sao Jimin lại ở nhà Hoseok, lại còn nằm ngủ trong khu vườn nữa chứ. Kris mỉm cười không do dự tiến đến gần và quỳ xuống trước mặt Jimin. Cậu ta ngủ say đến mức không biết Kris đang dùng tay chạm nhẹ vào khuôn mặt Jimin, Kris không kiềm lòng được hôn nhẹ vào má Jimin một cái.
Jimin nghe động tĩnh, bất chợt tỉnh dây thì Kris đã nhanh chân đứng lên, dùng nụ cười rạng rỡ để che giấu vụ hôn lén lúc nãy...
"Anh...anh sao lại ở đây?" Jimin ngạc nhiên hỏi.
"Đến tìm Hoseok và vô tình phát hiện em ở đây..." Kris thản nhiên trả lời không chút do dự.
Jimin nhìn Kris khó chịu, thầm chửi trong lòng.
Định đứng lên đi vào nhà, nhưng chân Jimin vừa tê lại vừa đau nên không có sức lực, định ngã nhào về phía trước thì đôi tay của Kris đã nhanh chóng ôm cậu vào trong lòng và nói:
"Để tôi giúp em, đừng cử động nhiều...."
Tình thế bắt buộc khiến Jimin phải tạm chấp nhận sự giúp đỡ của Kris để đưa cậu vào nhà.
........
Trong khi đó, Hoseok đứng sau cây bạch dương đã chứng kiến hết thảy mọi chuyện, từ nụ hôn Kris dành cho Jimin đến cái cách Kris ân cần đỡ lấy Jimin.
Sáng sớm, Hoseok đã gọi Jimin dậy thật sớm, hắn đỡ cậu ra vườn ngồi và bảo cậu ngồi đây chờ hắn vào trong lấy thức ăn đến. Nào ngờ trong lúc Hoseok đi lấy thức ăn Jimin đã ngủ say, cùng lúc Hoseok vui vẻ phấn khởi bước ra thì hắn nhận thấy Kris đã ở trước mặt Jimin vuốt nhẹ mặt cậu...và còn dành cho Jimin cả một nụ hôn.
Hoseok tránh không khỏi cái cảm giác ghen tỵ khó chịu cứ dâng trong lòng.
Hắn cũng không hiểu vì sao lại thế. Hắn tự an ủi với bản thân mình, lần trước Jimin chủ đông hôn hắn còn lần này là Kris cư nhiên tự hành động nên chắn hẳn là Jimin không có cảm tình với Kris.
Hoseok cứ như thế mang theo trạng thái nặng nề không chịu được.
"Chân em bị thương... Ở nhà cũng được, em không cần phải đên Paradise làm việc..." Kris nhẹ nhàng nói đỡ lấy tay Jimin trong cái ánh mắt khó chịu.
Nhưng không phải là Jimin không muốn nghỉ ngơi ở nhà, mà là sáng hôm nay ông nội gọi điện thoại tơi bảo là hôm nay Namjoon sẽ đến tiệm kiểm tra cậu xem cậu có lười biếng mà nghỉ làm không. Jimin vốn định nói là chân bị thương nhưng còn chưa kịp nói thì ông nội cậu đã phán ngay một câu:
"Đừng có mà viện cớ lười biếng...Ta mà không thấy con làm việc thì đừng tránh..."
Tình cảnh như vậy, Jimin còn chưa kịp nói đã bị cúp máy ngang... Cậu đành phải lết chân đi làm vậy.
.........
Nhưng cũng chẳng hiểu vì sao mà từ khi Kris đến tới giờ mặt mày của cái tảng băng trôi Jung Hoseok cứ dài ngoằng ra như cái bánh mì nhúng nước, Jimin chẳng hiểu tại sao. Bây giờ cả ba người đang đứng trước xe của Kris, Jimin thì đang rất hào hứng bởi vì không cần phải đi xe buýt nữa, lại còn được ngồi trên một chiếc xe xịn thế này.
"Chân em bị thương không nên đi xe buýt, leo lên đi... Chúng ta cùng đi làm, cả cậu nữa Hoseok..." Kris nhẹ nhàng mỉm cười xoa đầu Jimin.
Jimin thì vô cùng hào hứng, không nói không rằng đã chui tọt vào xe Kris ngồi làm cho ai kia mặt đen lại như đít nồi.
Kris cũng lên xe ngồi, anh phẩy tay ra ý bảo Hoseok lên xe, Hoseok khó chịu nhìn qua cửa kính thấy gương mặt vui vẻ của người nào đó cũng đành thở dài mà bước lên xe. Không khí trên xe ngoại trừ Hosoek đang có vẻ mặt như tôi-đây-không-thèm-quan-tâm-tới-mấy-người thì Kris và Jimin đều đang nói chuyện rất vui vẻ.
Hoseok liếc nhìn hai người kia, gương mặt không khá hơn chút nào. Hắn đang rất bực mình, chẳng biết lý do khiến hắn như vậy là gì... Nhìn thấy gương mặt cậu rạng rỡ cùng người con trai khiến hắn rất khó chịu.....
∞ ∞ ∞
Thấm thoát cũng đã được nửa tháng trôi qua, sau cái ngày mà Kris đến nhà Hosoek vào buổi sáng hôm ấy, Kris càng ngày càng tấn công mạnh mẽ Jimin hơn. Nhưng có lẽ Jimin quá ngây thơ đến độ chẳng biết rằng người khác có tình cảm với mình.
Trong thời gian này, Hoseok rõ ràng là vẫn đang trong tình trạng xác định xem rốt cuộc tình cảm mà hắn dành cho Jimin là như thê nào. Thời gian nửa tháng qua đi, quả thật hắn nhận ra rằng: Jimin mặc dù rất đanh đá, láo xược nhưng thật chất cậu chính là một con người đơn giản, gần gũi....
......
Hôm nay, một ngày đẹp trời. Quán cà phê RUN đóng cửa, nhân viên quán đang có một chuyến dã ngoại do quản lý Seokjin tổ chức nhầm giúp nhân viên của quán được thư giản sau những ngày làm việc mệt mỏi.
Vốn mới đầu, Jimin đã nhất quyết không định đi. Nhưng rồi ông nội cậu điện thoại đến hâm doạ cậu, nếu không đi thì sẽ không được trở về nhà, và còn bảo Hoseok phải canh chừng cậu cho thật tốt.
Jimin đành phải thở dài chấp nhận lời đe doạ này của ông nội cậu.
.......
"Hôm nay dã ngoại với các nhân viên trong quán, chắc hai ngày tới không gặp được em rồi..." Joongkook ngồi trong một chiếc xe sang trọng, tay hướng ra ngoài chỉ vào đám người đang đứng trước RUN Coffe.
"Dã ngoại sao?" Người con trai ngồi bên ghế lái theo hướng tay Joongkook chỉ mà nhìn ra ngoài xe..
"Khoan đã... Người kia???" Người con trai ấy bỗng nhiên sửng sốt khi nhìn thấy bên ngoài có một người vóc dáng quen thuộc đang tựa vào xe..
"Em quen sao? Đó là Park Jimin, nhân viên mới của tiệm...." Joongkook nhìn vào người kia giải thích.
"Park Jimin...." Và con người này, không ai khác chính là Kim V, V và Joongkook là một cặp. Họ quen nhau hơn một năm nay và rất kín tiếng không cho ai biết. Ngoài Seokjin vô tình một lần trông thấy Howon dùng xe đến rước Joongkook tan làm thì những người còn lại chỉ biết rằng "Bạn trai của Joongkook là một người rất giàu có..."
"Ừ phải... Em quen biết cậu ta à?" Joongkook ngạc nhiên hỏi.
"Cậu ta... Chính là "em họ của em" ..." V nhếch mép cười, nhấn mạnh hai từ em họ.
"Người luôn chống đối em đó hả? Không ngờ thân thế của cậu ấy lại là cao quý như vậy, là cháu trai của nhà tài phiệt tập đoàn BitHit..." Joongkook kinh ngạc trước thân thế của Jimin.
"Ừm..." V khẽ vuốt mặt Joongkook, nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn rồi nói "Joongkook à... Anh có thể giúp em trông chừng cậu ta không? Có tin gì của cậu ta anh có thể báo với em chứ?"
Joongkook mở to mắt nhìn V: "Ý em là theo dõi Jimin...."
"Không ... chỉ là để ý cậu ta, nếu cậu ta có bất kỳ động tĩnh nào anh có thể báo cho em được không?" V cầm tay Joongkook nhẹ nhàng nói.
"À ..ừ.." Joongkook do dự rồi quyết định, anh rất thắc mắc tại sao V lại có hành động thế này, nhưng vì đây là lần đầu tiên V nhờ vả anh làm một việc gì đó, anh lại không thể từ chối, Từ trước tới giờ luôn nhận được sự giúp đỡ của cậu, hôm nay cậu nhờ thế thì anh lại càng không thể từ chối.
∞ ∞ ∞
Địa điểm bọn họ dã ngoại chính là một vùng quê hẻo lánh ở Busan, nơi người ta trồng rất nhiều dâu tây.
Khi mấy người họ đến nơi thì trời cũng được sụp tối. Bọn họ trú nhờ tại nhà của cô Seokjin, đám thanh niên léo nhéo cãi nhau về vụ chia phòng ở. Bởi vì năm người họ cùng đến một nơi, không phải là khách sạn cao sang gì nên chỉ có thể ở một phòng hai người và người may mắn nhất sẽ chiếm được phòng đơn tận hưởng không gian một mình.
"Oẳn tù xì đi..." Seokjin nhướng giọng đề nghị.
"Phải..vậy mới công bằng.." Joongkook tiếp lời.
"Uầy...em không ý kiến, cho em ở chung với Jimin cũng được mà...." Kris nói những lời này trong khi hai tay choáng qua cổ Jimin thân mật. Trong khi làm hành động này, Kris không khỏi cảm thấy có một luồng khí lạnh quái dị sau lưng mình thẳng tới.
~ 5 phút sau ~
"Ha ha ha... Phòng đơn ơi..ta đến đây..." Người phát ra tiếng cười ghê rợn này không ai khác chính là Joongkook, anh vừa chạy vừa nhảy tiến đến căn phòng đơn yêu dấu mà anh dành được trong khi chơi oẳn tù xì.
Ngược lại với vẻ vui mừng của Joongkook thì lại đang có hai người mặt đen như đít nồi nhìn nhau với vẻ khinh bỉ:
"Sao anh lại ở chung với chú mày chứ?" Seokjin ừa nói vừa mếu khi anh dành được tấm vé ở chung phòng với Kris
Kris lại càng não nề hơn, mục tiêu duy nhất của anh đó chính là tiến thêm vài bước nữa trong công cuộc theo đuổi Jimin, nào ngờ lại bị con hamster già này ngáng đường.
"Ai muốn ở chung với anh... Ai bảo hyung ra kéo làm gì..." Kris phản bác lại lời nói của Seokjin.
Trong khi đó có một người không hiểu vì sao tâm tình mình lại trở nên tốt mà không biết lý do. Còn người kia lại đang trong tình trạng thất thần vì lo sợ chỗ vắng vẻ này có ma.
"Mấy đứa vào tắm rửa rồi ăn cơm nào..." Tiếng của cô Jung làm cắt đứt mọi hoạt động lườm nguýt, tiếc nuối của bốn người bọn họ. Làm ai nấy đều trở về phòng.
~ Tại phòng ~
Hoseok đã tắm xong, hắn bước vào với cái khăn trùm lên đầu, những giọt nước từ trên cơ thể nhỏ xuống làm tôn lên vẻ quyến rũ cùng đẹp trai của con người này.
Trong lúc đó, Jimin ngồi im cầm quần áo trên tay, vẻ mặt thì hồi hộp cứ như cô dâu đang đợi chồng vào động phòng
"Ho...Hoseok...." Jimin ngại ngùng lên tiếng.
"Sao còn chưa đi tắm nữa..." Hosoek nhìn Jimin sau đó dùng giọng điệu lạnh băng thường ngày hỏi.
"Ngoài đó nhất định có ma.. Tôi..tôi ..sợ.."
Gì chứ? Hosoek cười một tiếng, đúng thật là nhảm nhí. Những chuyện ma quỷ như vậy chỉ lừa được trẻ con như cậu thôi Sungyeol.
"Anh ...anh canh chừng cho tôi tắm được không...?" Jimin dùng gương mặt ngây thơ ra sức dụ hoặc Hoseok.
Hosoek không trả lời chỉ dùng khăn tắm lau tóc.
"hức..hức...nhất định ma sẽ bắt tôi..." Jimin kêu gào, khóc lóc thảm thiết.
Hosoek nhìn qua thấy khoé mắt người kia đỏ hoe lên, không chịu nồi liền Ừ một tiếng rồi cùng cậu ta đi tắm.
.......
Hosoek đứng trước phòng tắm, khoanh hai tay lại, não nề lắc đầu.
"Anh phải đứng đó cho tới khi tôi tắm xong đấy.." Sungyeol lú đầu nhìn ra ngoài, giựt giựt áo Myungsoo nói.
"Ừ..." Myungsoo ừ một tiếng đợi Sungyeol vào trong thì trên mặt hắn liền nở một nụ cười...có thể gọi là hạnh phúc.
*****
"Mặt em làm sao thế Seokie?" Seokjin vừa nhìn vừa lấy tay xoa xoa những đốm đỏ trên mặt Hosoek.
"À... Ở đây có rất nhiều muỗi, lát nữa trước khi ngủ nhớ phải xịt thuốc nhé..." Cô Jung vừa bưng thức ăn đến vừa cười vừa nói.
Phải.... Là hắn bị muỗi tấn công, lúc nãy đứng bên ngoài canh cửa cho thiếu gia nhỏ kia tắm hắn liền bị một đàn muỗi tấn công khuôn mặt và cả người không thương tiếc.
"Đi đâu mà để bị như thế này?" Kris nhìn mặt Hoseok cũng cảm thấy thương tiếc mà lên tiếng.
Jimin thì nhìn hắn với ánh mắt hối lỗi, đong đầy nước mắt làm hắn muốn giận cũng không được.
.......
Sau khi cơm nước xong xuôi, Seokjin liền nhanh chóng tống cổ bọn họ về phòng ngủ bởi vì ngày mai cả đám phải đi vào trang trại hái dâu hộ cho cô Seokjin. Nhưng mục đích của con hamster già này chính là bóc lột sức lao động của bọn trẻ để phục vụ cho cái tiệm cà phê của anh
.......
Ở quê thì vào đêm không tránh khỏi tiếng ếch kêu vào lúc nữa đêm này. Jimintrằn trọc lăn qua lăn lại khó ngủ. Cậu trùm mền kín mít đầu, sau một tiếng rưỡi đồng hồ lăn qua lăn lại vì sợ ma không ngủ được, cậu nhìn ngó sang con người kia thì thấy hăn đã yên giấc nồng.
Cậu quyết định cầm gối lên đứng dậy, cậu đi đến chỗ người kia đang ngủ ngồi xuống làm bộ mặt đáng thương mà khều khều áo tay người ta...
"Seokie....dậy...dậy..mau.."
Hosoek nhăn nhó nhìn lên con người kia mà nạt nhẹ: "Gì vậy? Đã làm nửa đêm...cậu sao còn không mau ngủ?"
"Hức hức...tôi sợ..." Jimin nước mắt ngắn, nước mắt dài lắc lắc cánh tay của Hosoek.
Hoseok nhìn cậu, ngồi dậy thở dài một tiếng rồi vò tóc. Sau đó hắn kéo cậu vào lòng mà nắm xuống vỗ vỗ đầu cậu nói:
"Đừng sợ... đã có tôi ở đây."
Jimin đang lúc sợ hãi, bỗng có người an ủi vỗ về nên lại càng nức nở ôm chặt lấy eo người kia dụi dụi đầu vào lòng ngực người kia mà bắt đầu nhắm mắt lại.
Hosoek lúc nãy đang trong cơn buồn ngủ, vì hành động của Jimin mà không khỏi mong chờ. Jimin đã ngủ say, tay ôm eo của Hoseok ngày càng siết chặt hơn, lại còn mần mò khắp nơi trên cơ thể hắn.
Hoseok khẽ thở hắt ra: "Nếu em còn tiếp tục thế này... Tôi sẽ đè em ra mà ăn sạch mất..."
V�a���U�s7
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro