Chương 4 - Kết thúc

Draco suýt chút nữa tức đến hộc máu: "Anh đã nói rất an toàn! Sẽ không có ai phát hiện ra! Kết quả thì sao đây hả!"

"Tôi xin lỗi, Draco. " Harry có chút cạn lời, "Tôi không biết bà Houch với giáo sư McGonagall cũng ——"

"Ta nghe được tên của ta, các quý ngài trẻ tuổi. " Giáo sư McGonagall đẩy mắt kính, chậm rãi đi vào văn  phòng, "Chúng ta có nghĩa vụ tăng cường giám sát đối với Alpha và Omega vị thành niên, giảm bớt các tiếp xúc bất bình thường không cần thiết. Các giáo sư ở Hogwarts đều đồng ý với quan điểm này, trên thực tế, chúng ta đang dốc hết sức để bảo vệ các trò. "

"Điều này cực kì có hiệu quả, giáo sư McGonagall. " Draco duỗi tay chỉ vào Harry đang đứng xa xa ở góc khác của căn phòng, "Em cho rằng em có thể giải thích được cảm giác của Romeo và Juliet. Không thể không nói việc này đối với việc nghiên cứu môn Muggle học của em rất hữu ích. "

Mặt Harry đột nhiên đỏ lên.

Giáo sư McGonagall nhướng mày: "Cậu Malfoy, hai vấn đề không giống nhau. Việc đánh dấu đối với Omega cần phải được suy nghĩ cặn kẽ để lựa chọn, trò càng phải cẩn thận thêm một chút. Ít nhất, không cần ở tủ đựng chổi Quidditch qua loa như vậy. "

"Giáo sư McGonagall!" Tim Harry đập đến mức sắp nổ tung, đỉnh đầu sắp bốc hơi nước: "Ngài hiểu lầm rồi! Bọn em không có ý định đánh dấu ——"

"Được rồi, các quý ngài của tôi. Cấm túc hai tiếng, cấm nói chuyện với nhau. "

Draco giận dỗi mà ôm cách tay, không nhịn được mà đá vách tường, nhỏ giọng lẩm bẩm gì đó. 

"Draco ——"

"Câm miệng! Đừng có làm phiền em!"

Harry hậm hực ngậm miệng lại, gã vốn định nhắc nhở Draco che dấu hôn trên cổ một chút. Gã hướng Gryffindor thề, gã không nghĩ sẽ lưu lại dấu vết rõ ràng như vậy. 

Chờ đến khi Harry nhận ra có điều gì đó không đúng, Draco nước mắt đã rơi lã chã. Khác với trong kí ức, hắn tận lực đè thấp tiếng khóc của bản thân, trong khi đó nước mắt lại từng viên từng viên một rơi xuống. Draco đứng ở ven tường, không ngừng dùng áo chùng lau nước mắt, gương mặt hồng đến dị thường. Harry thậm chí nghi ngờ rằng áo chùng có thể vắt ra nước. 

"Draco!" Harry ngay lập tức trở nên hoảng loạn, không màng đến yêu cầu của giáo sư McGonagall mà chạy tới, đầu đụng phải kính chắn tàng hình ở giữa, mắt kính suýt thì nứt. 

"Quá mất mặt. " Draco bụm mặt, thanh âm phảng phất giống như ngâm mình trong nước, "Toàn bộ giáo sư ở Hogwarts đều đã biết, em sẽ là Omega mất mặt nhất trong lịch sử thế giới phù thủy! Một Omega mà không có bất kì Alpha nào muốn đánh dấu cả!" 

"Ôi, Draco. " Lòng Harry mềm nhũn đến rối tinh rối mù, gã vô ý thức phóng ra tin tức tố an ủi Omega đang kích động, "Đừng nói thế. Em là Omega quyến rũ nhất trong lịch sử luôn ấy. "

"Anh không cần an ủi em. " Draco ngẩng đầu, hốc mắt đỏ bừng, nước mắt long lanh giống như viên trân châu. Ánh chiều tà dừng ở trên người hắn, mái tóc vàng kim mềm mại bị nước mắt làm cho ướt nhẹp, từng sợi dán ở trên mắt, phảng phất như chàng tiên cá từ trong đồng thoại bước ra. Harry giống như bị sét đánh trúng, gã nhìn đến đôi môi lúc đóng lúc mở của Draco, cái gì không nghe thấy, trong đầu là câu nói trên sách giáo khoa sinh lý: "Omega là vật báu trân quý nhất mà phép thuật ban tặng. " Trong nháy mắt tin tức tố của Harry bùng nổ, mang theo năng lượng ma pháp phá tan bức tường chắn giáo sư McGonagall để lại, nhào đến bên Omega đang khóc thút thít, giống như đóng gói lễ vật, ôn nhu mà bá đạo đem Draco ôm lấy. 

"Harry, " Draco thở dốc, hai chân nhũn ra, ngồi bệt xuống ven tường, "Đây là ——"

Harry đi tới, quỳ xuống bên người Draco, đôi tay ôm lấy gương mặt ướt dầm dề của Omega, hôn từ khóe mắt ửng đỏ xuống đến cái cằm tinh xảo, nhẹ nhàng liếm đi nước mắt của hắn. Gã ngửi được mùi hoa mạn đà la ngày càng mãnh liệt trong không khí, động tình mà mở miệng ngậm lấy đôi môi mềm mại của Omega. Mới đầu chỉ đơn giản là chạm nhẹ, sau đó càng hôn càng sâu, Draco nửa đầu ngửa lên đặt trên mặt tường, không nhịn được cử động vài cái, phát ra tiếng thở dốc ái muội. Harry sờ đến đồng phục của hắn, quả nhiên đã bị nước mắt làm ướt. 

"Em cởi cái này xuống đi. " Harry kề sát môi Draco nói chuyện, môi hai người cọ xát nhau, rõ ràng không phải hôn, tim Draco lại càng đập nhanh hơn. Khóe mắt Draco đỏ lên, đã bị tin tức tố thuần thục bao vây, quần áo rời rạc, một bộ ý loạn tình mê: "Anh nói gì cơ?"

"Ướt rồi. " Harry nghiêng đầu hôn lên cái cổ thon dài của hắn, đầu lưỡi liếm nhẹ qua dấu hôn phiếm hồng. "Nghe tôi là được rồi, Omega. "

*

"Giáo sư Snape, tôi cảm thấy cậu chuyện bé xé ra to thôi. " Giáo sư McGonagall nói, "Huống chi, vì để bảo vệ, tôi đã lập tường chắn. Harry Potter là Alpha, không phải hồng thủy mãnh thú gì đâu mà. "

Snape mặt âm trầm bước đi thật nhanh, hất lên áo chùng màu đen, mang theo khí tràng sắc bén. Ông thô bạo mở cửa: "Potter!" 

Harry đang ngồi dựa vào góc tường, nghe tiếng gọi liền đứng lên, có chút hoảng loạn mà đỡ mắt kính. "Giáo sư. Đến giờ rồi sao?"

Ở một góc khác của căn phòng, Draco đang cuộn tròn trên sàn nhà, trên người là đồng phục của chính mình, chỉ để lộ ra vài sợi tóc vàng, nhìn dáng vẻ chắc là ngủ rồi.

Giáo sư McGonagall chưa kịp yên lòng, Snape đã xụ mặt đi tới bên người Draco, xốc áo chùng trên người hắn. 

"Tôi trở lời vấn đề của cô, giáo sư McGonagall. " Trong mắt Snape phảng phất ẩn chứa mưa giông gió lốc, "A với dã thú không có gì khác nhau. "

Tuyến thể sau cổ Draco còn lưu lại dấu cắn mới mẻ, hắn đã bị đánh dấu. 

*

"Là đánh dấu tạm thời. " 

Bà Pomfrey vừa nói xong, tất cả mọi người đều nhẹ nhõm thở phào. Cụ Dumbledore nheo đôi mắt, tựa hồ rất vui mừng: "Ái chà. Xem ra Alpha Gryffindor của chúng ta vẫn có tự chủ thân sĩ nha."

"Giáo sư Dumbledore!" Harry có chút thẹn thùng.

Draco ngồi ở trên giường so với Harry càng thêm nan kham, đôi mắt hắn còn sưng, có chút chật vật, huống hồ cha mẹ hắn còn đang ở đây. "Con đã nói rồi, con có thể bảo vệ tốt chính mình!" Draco kéo tốt cổ áo, có chút nóng nảy. 

"Rồng nhỏ, đừng nóng giận. Con tuổi còn nhỏ, cha và mẹ thực sự lo lắng cho con. " Narcissa đẩy ra tóc mái của Draco, nhẹ nhàng ịn một nụ hôn lên trán của hắn. Bà xoay người lại, hướng Harry vươn tay: "Cậu chính là Harry Potter rồi, quả nhiên là một Alpha vừa chính trực vừa anh tuấn. Rồng nhỏ thường xuyên nhắc tới cậu. "

Harry nắm lấy tay Narcissa, có chút khẩn trương, không biết nên nói gì mới phải.

Cô ngày tốt lành, con là Alpha mà con trai cô theo đuổi 5 năm?

Hay là, xin chào, con vừa rồi suýt chút đánh dấu vĩnh cửu con trai của cô?

Nghe kiểu gì cũng thấy sai sai. Gã chưa từng có kinh nghiệm ứng phó với mẹ vợ.

Lucius dùng gậy chống gõ gõ sàn nhà, phá lệ nghiêm túc nhìn chằm chằm Harry. "Harry Potter, Gryffindor à? Cậu rõ ràng là một Alpa lỗ mãng không có lễ tiết, tôi cực kì nghi ngờ cậu có thể hay không -"

"Cha!" Draco dùng sức nắm chặt khăn trải giường.

Harry đầu óc nóng lên: "Ngài Malfoy! Con thực sự rất thích Draco!"

Vẻ mặt Lucius mang theo sự hiển nhiên: "Tất nhiên rồi, trên đời này làm sao có Alpha có thể cự tuyệt Draco được chứ. Nhưng mà ——" 

"Cậu Potter, không cần khẩn trương, chúng tôi cũng không phải cha mẹ bảo thủ. " Narcissa mỉm cười, ý bảo Lucius đừng làm loạn thêm nữa. "Ý của Lucius là, hai người cần có một ước định chính thức một chút. " Narcissa nắm tay Draco, để tay Harry cùng Draco đặt vào nhau. "Ví dụ như, hôn ước. " 

*

"Cậu đang viết cái gì thế, Harry?" Hermione dùng bút lông chim gõ gõ bìa sách giáo khoa trước mặt Harry. 

Harry ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên: "Luận văn môn Thảo dược học. "

"Đừng nói bậy. " Hermione nhíu mày, "Làm gì có ai lúc viết luận văn cười như bồ bây giờ đâu?"

 Ron đúng lúc chen miệng vào: "Hê, tui nghĩ là có bồ á. "

Hermione trợn trắng mắt, Ron lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

"Harry! Harry!"

"Úi! Bồ làm mình sợ đó!" Harry khoa trương mà che ngực lại, sau đem tiểu tâm đem tấm da dê đã viết hoàn chỉnh trong tay cất đi. "Mình đi đây, hai bồ. Buổi tối gặp. "

"Đi đâu vậy? Harry! Ơ!" Hermione bất đắc dĩ nhìn bóng dáng vội vàng của Harry, buông sách trong tay xuống, "Ron, bồ không cảm thấy gần đây Harry cứ kì kì sao à? Bồ đang làm gì thế?"

Ron yên lặng móc đũa phép ra và thực hiện một trò đùa vô hại.

"Bản sao trò đùa dai Fred hay dùng...... Ôi Merlin trên cao! Hermione, lại đây nghe cái này nè!" Đôi mắt Ron trừng to đến mức kém chút nữa rớt ra ngoài: "Nước mắt của Omega vĩnh viễn là vũ khí sắt bén nhất bắt lấy Alpha, trong không khí tràn ngập mùi hoa mạn đà la ngọt ngào, tôi giống như con bướm bị mắc vào lưới ——"

Hermione thấy đầu nhức nhức, không thể tin được: "Bức thư tình sứt sẹo này của ai thế?"

"Còn ai ngoài tình thánh Harry Potter của chúng ta nữa. "

END.

Notes:

Chương sau là phiên ngoại nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro