Năm thứ nhất - Chương 1: Trở lại tủ bát.

Năm thứ nhất 

Editor: Phong Khinh Trần aka Ryu.

Văn án:

Thí nghiệm độc dược cần phải cẩn thận, nếu không, không chỉ đơn giản là xuyên qua, mà còn là xuyên qua rất não tàn...

Đây là một chuyện xưa kể về một Harry có lòng dạ hiểm độc, mê gái, tiểu Bạch, vốn là ngu ngốc, hoặc là do bị lão bà khí thành ngu ngốc, hoặc là bị nguyền rủa của công tác thành ngu ngốc, hoặc là bị nồi nấu quặng nổ thành ngu ngốc, xuyên qua trở về thời điểm trước khi hắn đến trường, chứng minh số phận chẳng những là một câu chuyện cười hơn nữa còn là một câu chuyện cười lạnh, thế nhưng cho dù là chuyện cười lạnh cũng có thể thắng lợi đạt được HD đích chân lý.

Harry trong bài này có chút não tàn, nhưng là chúng ta phải tin tưởng tất cả cũng là vì cách mạng! Cách chúa tể hắc ám mạng, lật đổ lão Vold lão Dumb bộ ma pháp, ba hòn núi lớn trên đầu này! Lấy Slytherin làm trung tâm, phân hoá hủ hóa đồng hóa những người khác, hai tay đều phải bắt, hai tay đều phải ngạnh (cứng rắn). Dùng chính sách viên đạn bọc đường bắt lấy nọc độc của Snape đem hắn phóng tới trong hòm cất giữ của mình, ấn tượng tốt muốn từ (chính mình) còn nhỏ bắt đầu...

Cảnh cáo: Nếu như ngươi thấy chính mình đang cười đến như ma như ảo, ngươi liền phải cần chuẩn bị mình bị sét đánh hỗn độn trong gió...(nhìn xa xa)

Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: HarryPotter, SeverusSnape ┃ Phối hợp diễn: Đám người Draco, Tom ┃ cái khác:

 Chương 1: Trở lại tủ bát

Harry Potter, cứu thế chủ đại danh đỉnh đỉnh của giới ma pháp, nam nhân đã không phải là bé trai kết hôn sau khi sống sót lại bị vợ bỏ. . . Nam nhân. . .

Còn có ai càng bất hạnh hơn so với hắn chứ? Ở hai mươi năm sau khi đánh bại Voldemort, thời điểm hắn ba mươi bảy tuổi "cao linh" (*), bị bắt đi Hogwarts làm lính dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mà không ai chịu đi dạy cái môn này, đồng thời hiệu trưởng đời trước không hiểu sao lúc về hưu lại tuyên bố chụp cái mũ hiệu trưởng lên mình, tiếp đó, ở một năm sau khi kế nhiệm chức hiệu trưởng, thành công bị Ginny đá ra khỏi nhà.

(*cao linh: lớn tuổi)

Theo nguyên văn lời nói của Ginny chính là, "Ta không thể cùng một nam nhân căn bản không thích nữ nhân ở chung!"

Harry cảm thấy rất oan uổng, tuy rằng quả thật, sau khi bọn hắn có thai đứa con nhỏ nhất thì hắn đã không chạm vào vợ mình cho dù là một đầu ngón tay. Bắt đầu là bởi vì Ginny mang thai, sau này lại là do bọn nhỏ hơi lớn liền thích chạy loạn, sợ khiến chúng nhìn thấy cái gì không nên nhìn đến, sau đó chờ bọn nhỏ đều đi học, hắn lại đi trường Hogwarts —— nhưng chưa nghe nói có giáo sư nào mang người nhà đi —— phải thường trú ở đó làm hiệu trưởng. Harry xin thề loại tình huống này thực sự không phải là lỗi của hắn, hắn chỉ là không có cơ hội cùng Ginny cùng một chỗ mà thôi. Đối với giải thích và bi thương của hắn, Hermione tặng hắn cái liếc mắt, Ron đồng tình vỗ vỗ bờ vai của hắn, mà bố vợ cũ của hắn chỉ là sờ sờ đầu hắn, sau khi mẹ vợ cũ của hắn thiếu chút nữa đem hắn nghẹt thở chết ở trong ngực.

Một kích cuối cùng, Ginny mang theo tất cả con của hắn, lý do: Cũng không nghe nói có giáo sư nào mang người nhà đi.

Tuy rằng thời gian khai giảng hắn vẫn có thể luôn ở cùng một chỗ với bọn nhỏ, nhưng cái này vẫn tương đối tổn thương lòng tự trọng của Harry.

"Ta thực sự không thích nữ nhân sao? Lẽ nào ta thích nam nhân? Thế nhưng trước giờ ta chỉ hẹn hò với con gái!"

Mỗ nam ba mươi bảy tuổi Harry gào thét. Hermione tặng hắn cái liếc mắt, Ron đồng tình vỗ vỗ bờ vai của hắn, mà bố vợ cũ của hắn chỉ là sờ sờ đầu hắn, sau khi mẹ vợ cũ của hắn thiếu chút nữa đem hắn nghẹt thở chết ở trong ngực. (tác giả: Đây không phải là lừa số từ, thực sự. . . = = )

Nói ngắn lại, hiệu trưởng Harry bị vợ bỏ con chê chỉ có thể qua cuộc sống đau khổ lấy sự nghiệp làm trọng. Thật vất vả mới tìm được giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới, giáo sư môn Độc dược của hắn lại ở trước khi năm học này kết thúc liền sớm nộp đơn xin từ chức nói rõ chỉ công tác đến cuối học kỳ, có nghĩa Harry phải ở trong vòng mấy tháng tìm được một cái giáo sư Độc dược khác đến bổ sung chỗ trống. Hắn mất thời gian mấy tháng cố gắng thông báo tuyển dụng, thế nhưng không có kết quả —— chỉ có một cái người ứng tuyển thích hợp lại vẫn chỉ có thể làm kiêm chức, giúp hắn dạy học sinh từ năm bốn đến năm bảy, đồng thời người này tên là Draco Malfoy.

Vì mấy học sinh từ năm nhất đến năm ba có giờ lên lớp ít nhất, nên Harry phải trăm phần trăm phát huy phẩm chất có trách nhiệm tốt đẹp nhà Gryffindor của hắn, ngoan ngoãn nghe lời, ủy khuất chính mình chui vào trang viên nhà Malfoy đi học làm độc dược. Harry có lòng tin cho dù là mình cũng có thể ít nhất là hiểu rõ kiến thức độc dược trong ba năm đầu sau khi học bù trong vòng hai tháng bất kể ngày đêm.

Trên thực tế, giáo sư Độc dược tựa hồ chỉ cần biết đúng trình tự tiến hành là cái gì cùng cái gì là được rồi, cũng không phải là thật sự cần hắn ở hiện trường trong lớp điều chế. . .

Vì vậy còn sống, đồng thời tuy rằng không cẩn thận, thế nhưng ít nhất còn khiêm tốn, nam nhân Harry Potter ba mươi tám tuổi, ở một ngày nào đó của tháng tám bởi vì thành công nhỏ nhỏ của mình mà tự mãn.

Số phận luôn luôn thích đả kích những suy nghĩ tự mãn. Ngày này, nam nhân ba mươi tám năm qua thế nào cũng không thể chết, ở tầng hầm của trường học tự hành luyện tập thì thành công dẫn tới một hồi bạo tạc cực lớn, chính thức tuyên bố hiệu trưởng Hogwarts mất tích.

Đối với cái này, gia sư của hắn, đồng chí Draco Malfoy đang cùng Hermione Weasley tiến hành thảo luận cẩn thận, vì vấn đề mặt mũi của người thân và bạn bè cứu thế chủ còn cực kỳ may mắn vẫn sống sót nên giữ lại nguyên nhân của sự cố, chỉ là tuyên bố may là lúc đó là trong kỳ nghỉ không có học sinh ở trường học.

Người bị tuyên bố "Mất tích", bị cử hành tang lễ long trọng —— mặc dù mọi người vẫn là không có tìm được một khối thi thể nào có thể lớn bằng Peter năm đó.

---------------------------------------------------------------

Harry Potter, từ cứu thế chủ thanh danh lan xa ở giới phù thủy biến trở về tiểu quái vật tiếng xấu lan xa ở Privet Drive.

Harry hết sức khiếp sợ. Mặc dù không có thiên phú dị bẩm như Neville Longbottom, dù sao hắn cũng là một trong đứa trẻ thiên tài bắt đầu từ năm mười một tuổi liền thường xuyên phát sinh tai nạn độc dược, thế nhưng nổ nồi nấu quặng chừng hai mươi năm hắn mới lần đầu đụng tới sự cố đem hắn nổ trở về năm chín tuổi! ! Hắn dám cam đoan cho dù là độc dược đại sư như Snape vậy cũng không có bị thần độc dược phù hộ từng có bậc kỳ ngộ này —— đương nhiên Snape e là cho tới bây giờ cũng không có từng làm nổ nồi nấu quặng của hắn đi?

Vì vậy khi hắn thấy mình tay nhỏ chân nhỏ áo rộng quần rộng bóng đèn trơ trụi cùng hai con nhện lớn ở hai bên thì, hắn phát ra một trận thét chói tai từ sau khi Voldemort ngã xuống sẽ không lại phát ra, làm cho dượng Vernon dùng sức đạp cửa tủ bát của hắn một cước, hai con nhện đều rớt xuống rớt ở trên mũi hắn. Cảnh này khiến hắn phát ra trận thét chói tai thứ hai có thể so với Ron, năm tháng rời xa tủ bát quá dài, hắn đã không còn thói quen với loại tiếp xúc thân mật này.

Để cho hắn khó chịu là, hắn không có gậy phép—— một phù thủy lại không có gậy phép, chính là chuyện sau khi hắn chân chính thanh tỉnh để cho hắn muốn lấy trán đập tường. Thế nhưng bất kể thế nào, phù thủy chín tuổi còn là do Muggle nuôi lớn, không có gậy phép là đạo lý hiển nhiên.

Lúc tỉnh lại về tới trong tủ bát quen thuộc mà thân thiết khiến Harry cảm khái không thôi. Hắn có đôi khi thực sự cảm thấy hắn sống ba mươi tám năm liền hít thở ba mươi tám năm sai lầm! Đầu tiên, chiều cao của hắn cho tới bây giờ chính là ở nhà Weasley ngoại trừ Ginny ra là một người thấp nhất, đương nhiên rất thích hợp làm một tầm thủ tốt, thế nhưng cũng không có nghĩa là hắn cần so với Charlie đồng dạng tốt càng thấp! Thứ hai, nửa đời trước của hắn ở đây đều ở trong bị người khác dằn vặt và mình dằn vặt mình vượt qua, đây cũng không phải là cái trạng thái trưởng thành khỏe mạnh gì, có lẽ điều này cũng có thể cầm để giải thích khi tuổi già của chính mình—— đặc biệt là lúc lên làm hiệu trưởng —— thất bại cái này tiếp cái kia. Hiệu trưởng một trường học cố gắng thử độc dược ma pháp bị nổ chết không có chút ý nghĩa nào do thí nghiệm độc dược ( hoặc là nói hơn phân nửa là như vậy ) thật sự là không có mặt mũi nào, ngay cả Dumbledore cũng chưa từng làm ra loại chuyện xấu này! Hắn xin thề đời này phải cố gắng học tập độc dược, cho dù có nghĩa muốn đi gặp cái kia —— "Cái kia" Snape khúm núm! Nếu đã có qua một lần kinh nghiệm ở chỗ Draco vậy, lần này sẽ không càng khó hơn. Xét dến Snape trong mấy năm bị tức giận đủ kiểu thế nhưng nghĩa vô phản cố cứu mình không biết bao nhiêu lần, chính mình hi sinh một chút. . . Ừ, tôn nghiêm, cũng là có thể chấp nhận. Cuối cùng, bị lão bà mình kết hôn mấy chục năm lên án mạnh mẽ mình không thích con gái, Harry quyết định lần này thay đổi, đi đường vòng, vô luận như thế nào Ginny là tuyệt đối không ở bên trong phạm vi cân nhắc, dù sao bất kể như thế nào đều sẽ bị nàng bỏ rơi.

Harry nghiêm túc ngồi xổm ở trong tủ bát tự hỏi nhóm phái nam trong bảy năm ở Hogwarts mình còn có ấn tượng—— Draco là mỹ nhân đáng chọn hàng đầu, tuy rằng tính tình xấu một chút, thế nhưng xét đến Harry bản nhân bây giờ đã không có tính khí gì, đó cũng không phải là cái phạm vi gì không thể nhịn được ; Ron. . . Vẫn là quên đi. . . Thứ nhất hắn không thể làm chuyện xin lỗi Hermione, thứ hai hắn không muốn đem đối tượng con dâu của Molly đổi thành con trai, bất luận người nào, dù thẳng hay là cong; Cedric nếu như có thể không chết. . . Thế nhưng có thể cùng Krum làm bạn qua thư từ cũng thật không tệ, làm cầu thủ Quidditch hiển nhiên hắn so với Cedric rất có giá trị giao lưu. Bốn cái học viện từng bước từng bước sàng chọn đi qua, phát hiện cho dù là bên trong Slytherin người có dáng dấp không tệ đáng giá thử một lần cũng không ít, cuối cùng hắn nghĩ tới bản thân Snape.

Snape ở đỉnh đồi "Anything.", con nai cái màu bạc của Snape, Snape đối với hắn nói "Look. . . at. . . me. . ."

Harry đỏ mặt.

[ uy uy uy! Lại không phải là vì ngươi ngươi mặt đỏ cái gì! ! Ta nhịn ngươi rất lâu rồi, thế nhưng ta thực sự không nhịn được muốn thổ tào. . . OTZ]

Tóm lại, không có có ý thức đến tư tưởng ấu trĩ lòng vòng quỷ dị của chính mình, Harry định bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới, một sinh hoạt thành công, một sinh hoạt khiến người ta kinh dị. Hắn vẫy vẫy cổ tay mình, từ phòng bếp của dì Petunia gọi về một quả táo nhỏ —— đầu tiên muốn ăn no, vóc người là tiền vốn của cách mạng, có đôi khi một chút vô trượng ma pháp (*) còn là rất cần thiết không phải sao?

(* vô trượng ma pháp: phép thuật không cần dùng gậy phép )

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro