Chương 7

Hàng năm trên cổ tay Thẩm Thanh Chu luôn đeo một chuỗi Bạch Ngọc Phật Châu Tử, chuỗi Bạch Ngọc Phật Châu Tử khá dài, có thể đeo trên cổ, cũng có thể vòng hai vòng trên cổ tay coi như trang sức đeo tay.

Lúc Thẩm Thanh Chu mặc tây trang đeo đồng hồ, vẫn sẽ đeo chuỗi Phật châu tử trên cổ nhưng giấu bên trong áo, nếu như không mặc tây trang, thì sẽ vòng nó ở trên cổ tay làm đồ trang sức, hầu như Thẩm Thanh Chu không để chuỗi Bạch Ngọc Phật Châu Tử này rời khỏi người hắn.

Thẩm Thanh Chu tin Phật, toàn bộ người Thượng Hải đều biết, bởi vì hắn đi đến đâu cũng đeo chuỗi Bạch Ngọc Phật Châu Tử của hắn.

Phật gia có năm giới.

Giới một cấm sát sinh, giới hai cấm trộm.

Giới ba cấm dâm niệm, giới bốn cấm nói dối.

Thứ năm kiêng rượu thịt.

Nhưng Thẩm Thanh Chu đã từng bởi vì một bọn rắn độc đoạt chuyện làm ăn ở bến tàu của hắn, vào lúc ban đêm dẫn người cầm súng, mắt nháy cũng không nháy đã nả hết một đám chưa biết cái gọi rắn độc thật là gì, cho nên hắn đã giết người, hơn nữa cũng không kiêng kị sát sinh.

Thẩm Thanh Chu chẳng những uống rượu mà còn hút thuốc lá, hơn nữa không thích chay tịnh, hắn cũng không kiêng kỵ rượu thịt.

Hắn càng không tuân theo giới cấm dâm niệm, sự tồn tại của Thẩm Hương Cơ là minh chứng rất tốt cho việc Thẩm Thanh Chu không kiêng kị tà niệm này nọ.

Năm giới phá hơn phân nửa, Thẩm Hương Cơ cảm thấy Thẩm Thanh Chu theo Phật tin thật đúng là đủ thành kính, nhưng lần nào hắn cũng nghiêm trang nói với người ta là hắn tin Phật, người khác nhìn thấy dáng vẻ thanh nhã nhạt nhẽo của hắn đều tin tăm tắp.

Nàng nhớ rõ đã từng có một lần nàng ghé vào trong lòng ngực Thẩm Thanh Chu ngắm nghía chuỗi hạt Phật đó, cảm thấy rất xinh đẹp, chỉ là hơi nặng, nhưng nàng vẫn thích, nên động tâm tư muốn đòi Thẩm Thanh Chu, phần lớn thời gian chỉ cần nàng ngoan ngoãn thì nàng muốn cái gì Thẩm Thanh Chu cũng sẽ cho hết.

Nhưng lần đó Thẩm Thanh Chu lại không cho nàng, Thẩm Thanh Chu lúc ấy lấy tay nhéo ngực nàng mãi, một cái tay khác rút chuỗi Bạch Ngọc Phật Châu Tử từ trong tay nàng ra, nói cho nàng:

"Chuỗi hạt Phật này rất nguy hiểm, tôi bảo người ta làm một bộ xinh đẹp khác cho em."

Thẩm Hương Cơ biết nếu Thẩm Thanh Chu không cho nàng món đồ nào thì thật sự không thể cho, cho nên nàng không quấn lấy chuyện này với Thẩm Thanh Chu, tuy rằng nàng rất thích, nhưng sau này nàng lại quan sát chuỗi Bạch Ngọc Phật Châu Tử rất nhiều lần, cũng không nhìn ra chỗ nào nguy hiểm, chỉ cảm thấy rất đẹp.

Nhưng mà người ngoài không biết sự tồn tại của Thẩm Hương Cơ, trong mắt những người ngoài thì Thẩm Thanh Chu vẫn luôn một vẻ nhã nhặn không gần nữ sắc.

Tuy rằng Lâm Tài Biết và Cát Già Ưu không biết sự tồn tại của Thẩm Hương Cơ, nhưng lại biết Thẩm Thanh Chu gần nữ sắc, chẳng qua là bắt bẻ tàn nhẫn.

Mỗi một cô gái đưa đến trước mặt Thẩm Thanh Chu, đều sẽ bị Thẩm Thanh Chu bắt bẻ hà khắc, Thẩm Thanh Chu chỉ nhìn thoáng qua là đã không nhìn lần thứ hai, da không đẹp, da quá mức khô ráp, sắc môi không đủ sáng, cái mũi không đủ cao, hắn luôn có thể tìm ra chỗ khiến hắn không hài lòng trên người mỗi một cô gái.

Thẩm Thanh Chu không muốn cô gái bên cạnh là người làm hắn ngay cả sờ còn không muốn sờ, dần dà bên cạnh hắn luôn không có phụ nữ, điều này cũng dẫn tới chuyện mọi người cho rằng Thẩm Thanh Chu không gần nữ sắc.

Cho nên người ở nơi này đều biết ở Thượng Hải có hai người đàn ông không thể đưa phụ nữ tới nịnh bợ.

Một là Thẩm Thanh Chu nhà họ Thẩm.

Nhị là Tưởng Duyên Lễ nhà họ Tưởng.

Thẩm Thanh Chu và Tưởng Duyên Lễ bắt bẻ không giống nhau, Thẩm Thanh Chu bắt bẻ bề ngoài của con gái, hắn cảm thấy bên trong như thế nào cũng không quan trọng, chỉ cần hắn xem thuận mắt, làm hắn có thể có xúc động muốn sờ tới, tính tình nghe lời đủ ngoan ngoãn là hắn cảm thấy đủ rồi. Rốt cuộc hắn cũng không trông cậy vào một cô gái có thể làm được chuyện lớn gì hộ hắn.

Hắn thích bao nuôi con gái, khi hắn còn nhỏ đã từng nuôi một con chim hoàng yến, con chim hoàng yến mỹ lệ kiều quý, khi đó hắn không chăm kĩ, không chăm sóc tỉ mỉ cho nó, sau này đã chết vì cách nuôi của hắn, khi hắn còn nhỏ từng vì con chim hoàng yến mỹ lệ kiều quý đó đau lòng rất lâu.

Cho nên hắn cảm thấy người phụ nữ của hắn nên giống con chim hoàng yến đó, cần được chăm sóc tỉ mỉ, chỉ có nâng niu chăm sóc mới có thể sống lâu.

Nếu tính tình có thể vui tươi một chút, mỗi ngày bớt chuyện nhọc lòng, sống vui vui vẻ vẻ, không thiếu tiền bạc, biết trang điểm, thích tiêu tiền, đương nhiên quan trọng nhất là chiều chuộng niềm vui của hắn, điều này so với cái gì cũng quan trọng hơn.

Hắn cảm thấy người phụ nữ của Thẩm Thanh Chu nên tôn quý nhất, người khác hâm mộ không tới, mỗi ngày sống thoải mái dễ chịu, cái gì cũng không cần nghĩ, cái gì đều không cần sầu, hắn chỉ muốn chăm nuôi một cô gái tôn quý như chim hoàng yến, hắn có thể nuôi được, cũng làm được.

Mà Tưởng Duyên Lễ bắt bẻ phụ nữ sẽ càng chú trọng bên trong, đương nhiên cũng chú trọng bề ngoài, chỉ là so sánh với bên trong, bề ngoài không phải quá trọng yếu.

Nhà họ Tưởng không thích trong ánh mắt phụ nữ quá phức tạp, cho nên nhà họ Tưởng chọn phụ nữ sẽ nhìn đôi mắt trước tiên, ánh mắt của đàn ông nhà họ Tưởng rất độc, bọn họ có thể đọc ra được rất nhiều thứ từ trong ánh mắt mỗi người.

Cho nên ở phương diện chọn phụ nữ, đàn ông nhà họ Tưởng chưa từng sai lầm, phụ nữ được chọn toàn là những người đủ tư cách xứng với nhà họ Tưởng bọn họ.

Điều này cũng dẫn tới đàn ông nhà họ Tưởng rất khó cưới vợ, bởi vì bọn họ thường xuyên nhìn ra điều làm cho bọn họ phiền chán trong ánh mắt của những người phụ nữ đó. Cho nên Tưởng Duyên Lễ trừ bỏ mẹ và chị em gái của anh, anh đã thật lâu không nhìn bất cứ một phụ nữ nào khác, huống chi hiện tại anh ở tiền tuyến đánh giặc, gần như càng không tiếp xúc với phụ nữ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro