☆ Part 3
"Jack Frost." Thiếu niên nghiêng đầu sang phải, nụ cười càng sâu hơn. "Rất vui được gặp, chào cô." Nói xong đột nhiên gãi sau đầu, như xấu hổ và hỏi. "Chuyện này... xin hỏi cô cũng là Tinh linh à, hoặc có thể là... cái gì đó khác?"
"Xin lỗi..." Elsa cảnh giác nhìn anh, chậm rãi nói. "Ta là con người, xin lỗi." Elsa lúc nói cố ý nhấn mạnh vào chữ người.
"Cái gì?" Jack mở to hai mắt "Cô nói cô là con người... hơn nữa có thể nhìn thấy tôi! Và còn nữa... cô cũng có sức mạnh băng giá?" Thiếu niên tựa hồ có hơi kích động, vẻ mừng rỡ hiện lên gương mặt điển trai.
"Đúng." Elsa cau mày, tay phải nàng lặng lẽ triển khai phép thuật. "Vậy ngươi... ?"
"Này, đừng nóng vội." Jack nhún vai. "Cô xem, tôi cũng có phép thuật băng đây này." Jack giơ tay đang nắm thanh gỗ, trong không trung nhẹ vẫy một cái. Sương giá và hoa tuyết bỗng xuất hiện trong không khí, bay lượn khắp nơi, ánh sáng băng màu xanh lập loè, tạo thành hình đóa hoa, nhẹ rơi vào lòng bàn tay Jack.
Jack nâng hoa băng trong tay, đưa lên trước mặt Elsa.
Elsa ngơ ngác, phép thuật từ tay phải ngưng lại.
Ngẩng đầu lên, liền chạm phải nụ cười ấm áp của anh.
Sau đó, sự tin tưởng cùng một thứ cảm giá nào đó không thể nói thành lời bỗng nhiên thay nhau xuất hiện ở trong lòng nàng, xoắn vào nhau thành một, tùy ý kéo, thấm sâu vào thêm từng chút một.
"Ngươi... cũng thế?" Elsa run rẩy mở miệng. "Ngươi cũng... giống ta sao?"
Chúng ta... giống nhau sao? Elsa thiếu chút nữa là thốt lên.
Là một Công chúa có phép thuật băng, Elsa của mười năm trước không dễ dàng vượt qua được chuyện này.
Nàng là quái vật, đúng. Elsa từng mình nghĩ như vậy. Năng lực này không ngừng mang đến cho nàng xui xẻo, Elsa vẫn tin rằng là do trời cao đã nguyền rủa nàng.
Nếu như không có năng lực này, Anna sẽ không nhiều lần bị thương, chính nàng cũng sẽ không tự nhốt mình ở trong phòng hơn mười năm, không có người gọi nàng là quái vật. Thậm chí...có thể nói cha mẹ nàng cũng không chết?
Ý nghĩ thật buồn cười, Elsa tự cười khổ một cái.
"Đúng, chúng ta giống nhau." Chàng thiếu niên ôn nhu cười.
Elsa nhìn anh, một giọt nước bỗng nhiên chảy ra từ khóe mắt.
"Đừng vậy mà." Jack mở to hai mắt nhìn Elsa, đưa tay ra thay Elsa lau nước mắt. "Tại sao cô khóc?"
Nụ cười ấy thật ấm áp.
"Tại sao..." Elsa nhẹ giọng nói. "Tại sao ngươi có thể cười như vậy được?"
"Hả?" Jack như rất ngạc nhiên vì nàng hỏi thế. "Tại sao lại không thể cười?"
"Tuy rằng tôi đã mất hết ký ức, hơn nữa không ai có thể nhìn thấy tôi... trừ cô và người ấy ra, thế nhưng trên thế giới này vẫn có rất nhiều điều tốt mà." Jack nghiêng đầu cười nói. "Mặt trăng, không khí mới, hoa quả thơm ngát, còn có... tình yêu nữa."
"Tình yêu..." Elsa lặp lại đau khổ.
"Bởi vì phép thuật của ta, cửa thành lâu đài đóng chặt mười hai năm, em gái của ta - Anna bị ta hại hai lần, thậm chí suýt chút nữa là chết rồi, vương quốc của ta bị phong ấn thành mùa đông vĩnh cửu, ta cũng bị người khác đối xử như quái vật, thậm chí cha mẹ ta... cũng vì đi tìm cách giải lời nguyền mà trên đường gặp nạn."
"Tình yêu... thứ này... khiến ta trở thành quái vật có ma thuật hại người, thật sự xứng đáng được yêu sao?"
"Xin đừng nói vậy." Jack nhìn nàng, trong mắt hiện ra tia đau lòng mờ ảo. "Đó không phải lời nguyền, mà là... món quà đấy."
Jack nắm lấy bàn tay Elsa đang buông thõng bên người, Elsa theo bản năng muốn rút về: "Ta sẽ làm hại ngươi... xin đừng..."
"Không sao đâu." Jack thả cây gậy xuống, nắm lấy bàn tay Elsa nâng lên, tay còn lại đặt ở phía trên. "Cô có thể sử dụng phép thuật, đúng không?"
Elsa lặng lẽ gật đầu.
"Rất tốt, vậy thì thử một chút xem." Jack tập trung nhìn chăm chú vào nơi tay họ chồng lên nhau, thổi một cái vào trong.
Tia sáng chói mắt xuyên qua những khe hở ngón tay, tỏa ra trong không khí, hoa băng tuyệt đẹp thoát ra khỏi lòng bàn tay lan rộng ra bốn hướng. Bên trong phòng hoa tuyết bay lên bay xuống, xoay tròn uốn lượn. Ánh sáng dần yếu bớt, hoa băng cuối cùng được giải phóng, bay lượn trong không khí, dần tàn rơi xuống đất. Jack buông tay ra, một con mèo bằng băng nằm ở trong lòng bàn tay Elsa.
Con mèo tuyết nhỏ bé kia, làm cho lòng bàn tay của Elsa bình thường trở nên to hơn. Thật sống động, lúc này nó cuộn tròn thân mình, ngủ say xưa.
Elsa duỗi một ngón tay ra, nhẹ nhàng chạm vào dưới mèo con.
Lông mao ấm áp.
Mèo tuyết bị Elsa chạm tỉnh, mở đôi mắt hẹp dài mông lung kêu một tiếng, âm thanh động rồi lại tĩnh, mèo tuyết cọ cọ nhẹ vào lòng bàn tay Elsa, lại một lần nữa cuộn tròn như quả bóng tuyết khò khè tiến vào giấc mơ đẹp.
Elsa bật cười. "Cái này là thật?"
"Đúng đấy." Jack nhìn con mèo nhỏ mỉm cười. "Đây chính là điều tốt đẹp đó."
"Phép thuật sẽ không mang đến xui xẻo cho người khác." Jack đưa tay ra đem con mèo nhỏ ôm vào tay anh. "Và ngược lại, phép thuật tồn tại là làm cho mọi người hạnh phúc."
Elsa ngơ ngác nhìn anh, bỗng nhiên phát hiện chính mình trong lúc không ngờ vô tình buông hết cảnh giác.
"Có điều, thành thật mà nói." Jack bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn nàng, trong ánh mắt lấp lánh vẻ hưng phấn. "Cô dĩ nhiên có thể nhìn thấy tôi, điều này thực sự quá tuyệt vời!"
Elsa ngẩn ngơ, không phản ứng kịp.
"Nói đi nói lại, cô lại có thể tay không sử dụng sức mạnh." Jack ước ao nói, "Giỏi quá... À, đúng rồi, quên mất, cô tên gì?"
"... Elsa." Elsa phức tạp nhìn thiếu niên hứng hở trước mặt.
"Elsa." Jack khẽ lặp lại, một lần nữa cười rộ lên. "Tên rất hay."
"Đúng rồi, cô có biết bay không?" Jack đột nhiên hỏi.
"Không." Elsa đầu óc mơ hồ đáp.
"Vậy thì tuyệt đấy." Ánh mắt Jack loé lên, một tay kéo tay Elsa, một tay nhặt thanh trượng lên, đi đến trước cửa sổ.
"Này, ngươi muốn đi đâu... đây là tầng ba đấy!" Elsa hoang mang rút tay về, cố thoát khỏi Jack.
"Bình tĩnh nào, Elsa." Jack đứng trên thành ban công, kéo Elsa lên. "Tôi đưa cô đi dạo trên không trung."
Lời còn chưa dứt, Jack ôm chặt lấy Elsa, tay khác nắm lấy thanh trượng. Dưới chân giẫm một cái, phút chốc liền bay giữa không trung.
"... làm gì thế! Thật không ra cái gì cả!" Elsa hoảng sợ nói. "Mau thả ta xuống... nhanh!!"
Jack trên không trung nhẹ xoay một lúc, Elsa không kịp chuẩn bị, cuống quít nắm chặt vạt áo Jack.
''Ôi, lạy Chúa...này, thưa ngài! Van ngươi... ta sợ độ cao!" Elsa nhắm chặt mắt, nói năng lộn xộn.
"Đừng gọi tôi là ngài, Elsa." Trong giọng nói của Jack có ý cười thích thú. "Gọi tôi là Jack."
"Được rồi... Ôi, ngài đừng lao xuống! Sẽ rơi xuống đấy!"
"Đã nói rồi đừng gọi tôi là ngài!"
Không biết bay bao lâu, Elsa cảm giác tiếng gió bên tai dần yếu đi. Hình như là đã dừng.
"Được rồi, Elsa." Tiếng Jack nhẹ vang lên ở bên tai. "Có thể mở mắt được rồi."
Elsa cẩn thận mở mắt ra.
Dưới bầu trời đêm, Arendelle giống như bức tranh vẽ.
Vương quốc lúc này nhìn như món đồ chơi trong tay trẻ con, tinh xảo khéo léo. Hồ nước như hồ đá quý màu xanh lam, lâu đài lẳng lặng nằm ở một bên, ở giữa là ánh trăng bạc, lăn tăn lan rộng ra. Thung lũng dịu dàng mở ra, đem tường thành và hồ nước ôm vào trong lòng. Ấm áp vô cùng.
"Hóa ra nhìn từ trên cao là như vậy." Elsa lẳng lặng nói.
"Rất đẹp, đúng không." Jack khẽ nói. "Bây giờ, vẻ đẹp này vẫn cần một cơn mưa tuyết."
"Cô nhất định có thể làm được, Elsa?" Jack khẽ cười nói với nàng.
"Này... ngươi vừa mới nói mưa tuyết sao?" Đáy lòng Elsa bỗng dâng lên niềm mừng rỡ cùng nghịch ngợm, cười nói. "Đương nhiên, thực ra ta rất giỏi việc đó đấy."
Elsa buông hai tay đang nắm chặt vạt áo Jack ra, lòng bàn tay đối nhau, ánh sáng băng lam ngưng tụ lại, rất nhanh liền hội tụ thành quả cầu nhỏ. "Sẵn sàng chưa?" Elsa nghịch ngợm cười nói.
Jack mỉm cười, nhẹ gật đầu.
Elsa giơ tay lên, đem quả cầu ánh sáng ném lên trời.
"Bụp." Một tiếng nổ nhỏ, tuyết bay xuống đầy trời như lông ngỗng.
"Wow." Jack kinh ngạc cười nói. "Tuyệt quá, Elsa."
Elsa mừng rỡ cười, nhìn tuyết đầy trời rơi xuống mặt đất, bất chợt hắt hơi một cái.
"Ôi chết, tôi quên mất." Trong mắt Jack bỗng nhiên có chút lúng túng. "Tôi nên đưa cô về, Elsa, nếu không cô sẽ bị cảm lạnh mất."
"... Hả? Cứ như vậy mà đáp xuống sao?" Elsa lo lắng nhìn thiếu niên hăng hái bay xuống. "Ngươi chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?"
"Không đâu, kỹ thuật của tôi rất tốt."
"Ngươi chắc chứ?" Elsa giả vờ nhăn trán trầm tư. "Vậy còn vụ ngươi ngã xuống ban công trước phòng ta thì..."
"Ôi, vì Chúa... Đó chỉ là sai lầm nhỏ thôi mà!"
Elsa nhìn vẻ bối rối trên mặt Jack, bật cười.
Đến gần sân thượng còn khoảng mấy mét, Jack chậm tốc độ lại, hạ xuống mặt đất an toàn.
Elsa nhẹ nhàng đứng trên mặt đất, ngáp một cái.
"Buồn ngủ quá." Elsa dụi dụi mắt. "Ngủ ngon, Jack."
"Ngủ ngon." Jack cười có chút cô đơn, vẫy tay chào, hướng phía mặt trời mọc bên ngoài từng bước lui.
"Rất vui được làm bạn với ngươi, Jack." Elsa buồn ngủ cười, ngồi lên giường, một tay kéo chăn đắp lên người.
Jack bỗng nhiên ngưng cử động, nhanh chóng xoay người, trong mắt lấp lóe sự hào hứng. "Cô nói... bạn sao?"
"Đúng đấy, bạn bè." Elsa mơ hồ nói. "Chẳng lẽ không đúng sao?"
"Bạn... Bạn bè..." Jack thì thầm, trong giọng nói kiềm nén sự vui sướng."Bạn... tuyệt quá, Elsa! Tôi..."
Trên giường Elsa đã ngủ say.
"Hử." Jack ngẩn người ra, nghiêng đầu, ôn nhu cười. "Chúc ngủ ngon, Elsa."
Chàng thiếu niên xoay người, mũi chân nhún nhẹ một cái bay vút lên trời, hướng về những ngọn núi phía xa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro