Chương 3: Nếu không muốn đến trường học, vậy ngươi làm bạn gái ta đi

Nữ nhân tóc nâu mặc chiếc váy trắng hai dây, bị trói tay sau lưng trên chiếc ghế. Nàng cúi đầu, những lọn tóc dài rủ xuống vai, mi dài và cong, mũi thanh tú, cơ thể mảnh mai với những đường cong nhẹ nhàng. Vai nàng thon gọn, eo nhỏ, cổ mảnh mai toát lên vẻ đẹp yếu ớt, tinh tế.

Từ góc độ này của Gojo Satoru nhìn qua, có thể nhìn đến bộ ngực từ khe rãnh, bởi vì lạnh lẽo, núm vú nhọn đứng thẳng lên, trên thân thể trắng nõn đều là dấu vết của nam nhân để lại.

Hình ảnh dâm mị hiện lên hết lần này đến lần khác.

Bốn phía vắng lặng, không một tiếng động. Khi Akikoto tỉnh lại, nàng phát hiện mình đang bị nhốt trong một căn phòng tối, đôi tay yếu ớt bị trói ra sau lưng.

Xung quanh nàng, mọi thứ đều bị bao phủ bởi những phù chú, dày đặc và rối mắt. Dưới ánh đèn mờ ảo, không gian trở nên vô cùng quái dị và đáng sợ.

"Buổi sáng tốt lành a~." Giọng nam vang lên từ phía trước, nhẹ nhàng nhưng đầy ý cười.

Nàng ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại ở nam nhân có màu tóc bạc ngồi trên ghế, nụ cười khanh khách của hắn khiến nàng cảm thấy bối rối. Chính là người đã xuất hiện trong phòng ngủ trước đó, khiến nàng không khỏi lo lắng.

"Gojou Satoru, người phụ trách lớp năm nhất tại trường Chú Thuật Cao Đẳng."

Chú thuật, đó là cái gì? Shiraishi Akikoto kinh hoảng mà nhìn hắn, hắn muốn làm gì, gian phòng nhỏ này vì cái gì lại quỷ dị như vậy, những cái phù chú trên mặt tường là máu sao?

Cánh tay nàng nhẹ run rẩy, ánh mắt ngập tràn sự sợ hãi nhìn về phía hắn.

"Shiraishi Akikoto, ngươi đã bị phán xử tử hình bí mật." Gojou Satoru mỉm cười nói.

"Tử hình? Tại sao?" Bạn trai nàng chết thê thảm, ký ức về việc bị Sukuna xâm phạm giờ phút này lại sống dậy trong đầu nàng.

Rõ ràng nàng mới là người bị hại. Nước mắt tích tụ trong mắt nàng, ánh mắt trở nên lấp lánh.

Gojou Satoru không có cách nào khác ngoài đứng thẳng dậy, vóc dáng hắn cao lớn khiến Akikoto phải ngước nhìn. Hắn cong lưng, lộ ra một nụ cười mê người, mặt hắn gần đến mức nàng có thể cảm nhận được hơi thở. "Ngươi cho rằng mình là người bị hại? Thật sự là không nhận ra bản thân sai ở đâu sao?"

Hơi thở nóng ấm phun bên tai nàng, hormone nam tính mãnh liệt khiến hai chân nàng nhũn ra, nàng run rẩy thân thể, "Ngươi có ý gì?"

"Nói dễ hiểu hơn." Gojou Satoru đứng trước mặt nàng, nhìn thẳng vào nàng, "Là ngươi đã kêu gọi Sukuna giúp ngươi giết bạn trai của mình."

Hắn ác ý mà cười một cái, "Vì cái gì? Vì sao lại muốn giết chết bạn trai ưu tú này của ngươi?"

Gojou Satoru vươn tay, ngón tay thon dài dọc theo xương quai xanh nàng đi xuống một chút, sống lưng Akikoto lạnh cả người, nội tâm cảm thấy thẹn, nhưng thân thể bí ẩn mà cảm nhận được vui thích, muốn hắn lại tiếp tục di chuyển.

Chờ mong, nàng vì cái gì mà có loại suy nghĩ này, Akikoto bị chính ý nghĩ của mình làm cho thật đáng xấu hổ.

Ngón tay hắn dừng lại trên ngực nàng, đó là trái tim vị trí, ngón tay sờ vào trong đó, cảm giác thực mềm.

Nàng hai mắt đẫm lệ, mông lung nhìn hắn, ánh mắt tựa sương mù lặng lẽ phủ lên đôi đồng tử xinh đẹp. Giống như một con tiểu bạch thỏ bị sư tử vây khốn, móng vuốt sắc bén đặt trên người, nàng chẳng có chút năng lực phản kháng nào. Lý trí bảo nàng phải trốn, phải tránh, nhưng toàn thân mềm nhũn, chỉ có thể ngơ ngác nhìn hắn.

"Bởi vì trong lòng ngươi đã nghĩ như vậy. Chỉ cần trong đầu khởi sinh ý niệm—thuật thức liền lập tức cảm ứng. Nó hấp thụ nguyền rủa từ xung quanh, rồi dựa vào chú lực trên người ngươi, xoay chuyển kết cấu của thuật thức,đạt thành nguyện vọng mà ngươi không dám thừa nhận thành lời."

Hắn giải thích hiện tượng kỳ lạ đang xảy ra trên người nàng:
"Một cô gái bình thường, lớn lên ở vùng nông thôn Hokkaido, bỗng dưng biến thành người với vóc dáng hoàn mỹ, gương mặt cũng ngày càng tinh xảo, xinh đẹp đến mức khiến người khác không dời mắt.
Thành tích học tập luôn đứng nhất, muốn thi vào đại học nào liền đỗ đại học ấy, có một bạn trai anh tuấn, và sống trong căn hộ cao cấp giữa Roppongi phồn hoa.
Những điều đó—ngươi đều đã đạt được, toàn bộ."

"Nhưng mà." Gojou Satoru hạ giọng, mặt hắn để sát lại gần, "Trở lại đề tài vừa rồi, vì cái gì muốn giết bạn trai của ngươi?"

"Ta không có..." Akikoto ngập ngừng.

Nam nhân tóc màu bạc khóe môi khẽ nhếch, lộ ra một nụ cười mị hoặc, giọng nói hắn trầm thấp, "Bạn trai ngươi thỏa mãn không được ngươi, ngươi mỗi lần muốn làm bộ cao trào rất mệt, hắn muốn chụp chút video đăng lên trên mạng, ngươi cũng không nguyện ý, lại không lâu sau, hắn liền đem ngươi giới thiệu cho các bằng hữu của hắn, những tên bằng hữu đó lại là bạn học hồi cao trung của các ngươi."

Trong đầu Akikoto xuất hiện hồi ức lúc trước, bạn trai mang nàng đi tham gia tụ hội, lại đụng tới đám người đáng ghét kia.

"Ngươi thật vất vả mới thoát khỏi được khói mù cao trung, từng bước từng bước bò lên khỏi cái hố lầy lội kia, vậy mà lại để hắn mang ngươi trở lại ác mộng."

"Mà ngươi lại không dám công khai phản kháng hắn, bởi vì ngươi biết chỉ cần phản kháng, ngươi sẽ mất đi tất cả những gì mình đang có. Dáng vẻ này, cuộc sống này, ánh mắt người khác nhìn ngươi hiện tại... tất cả sẽ tan biến. Vì vậy ngươi chỉ có thể ở trong lòng mà nguyền rủa hắn chết đi, chết đi, chết đi."

"Ai tới giết hắn, giết hắn, giết hắn." Gojou Satoru tà khí mà cười một cái, "Chú thuật sau khi phát động, Sukuna nghe được, hắn tới giúp ngươi thực hiện nguyện vọng."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro